Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 518: Vận dụng cấm kỵ

Chương Trước Chương Tiếp

Bên trái, một cường giả Vũ Hoàng cảnh của Âm Minh giáo vốn đối phó Chu lão trước đây, nhìn sang người bên phải nói:

- Ta sẽ đối phó Tất Phương Huyền Điểu, ngươi đối phó tiểu tử kia, tốc chiến tốc thắng!

- Oanh!

Lời vừa dứt, thân ảnh người này nhào về phía Đỗ Tiểu Thanh là bản thể của Tất Phương Huyền Điểu, vung ra một quyền, khiến không gian rung động, phù lục bí văn âm hàn lượn lờ trên nắm đấm, phù văn chói mắt bộc phát ra xung quanh, khí tức khủng bố khiến linh hồn rung động, bay về phía Đỗ Tiểu Thanh.

- Ca ca cẩn thận.

- Đỗ Tiểu Thanh vỗ cánh, hai cánh như loan bất thình lình vỗ xuống, nhiệt độ nóng bóng mang theo cuồng phong gào thét, cát bay đá chạy, hóa thành một vòng xoáy liệt diễm kinh khủng càn quét về phía trước.

- Phần phật...

Những nơi vòng xoáy liệt diễm đi qua, bị xoắn nát hết thảy, không gian xung quanh vặn vẹo, đá vụn dưới mặt đất cấp tốc hóa thành bột mịn, cũng chống cự được một quyền vừa rồi.

- Thật mạnh!

Đỗ Tiểu Thanh vừa ra xay, khiến sắc mặt kẻ đó thay đổi, không dám chống lại, cấp tốc lui về phía sau. Vòng xoáy hỏa diễm kinh khủng này như gió lốc có nhiệt độ cao, có thể tiêu diệt tất cả.

- Hào Minh Ấn!

Kẻ đó lập tức hét lớn, ngưng kết thủ ấn, phù lục bí văn phun trào, khí tức âm hàn ngập trời, không ngừng xung kích vòng xoáy kia.

- Ầm ầm!

Hai luồng năng lượng va vào nhau, khiến hàng loạt ngọn núi sụp xuống, đá lớn lăn lông lốc, bụi đất tung bay, khiến người ta run như cầy sấy.

Đỗ Tiểu Thanh có thể tiêu diệt ba cường giả Vũ Vương cảnh không tầm thường. Nhưng bây giờ, nàng đang đối mặt với một Vũ Hoàng cảnh trọng thương, nhưng đó không phải là Vũ Vương cảnh có thể so sánh, cho nên trong thời gian ngắn nàng cũng không làm gì được kẻ đó.

Chẳng qua, bây giờ cường giả có tu vi Vũ Hoàng cảnh đang bị trọng thương, nên gã cũng không thể chiến thắng Đỗ Tiểu Thanh.

- Tiểu tử! Kết thúc...

Trong thời gian chớp mắt ngắn ngủi, kẻ kia vừa xuất thủ , gã có tu vi Vũ Hoàng cảnh bị trọng thượng còn lại như quỷ mị lao thẳng về phía Đỗ Thiếu Phủ, một trảo ấn cách không hạ xuống, phù lục bí văn vặn vẹo không gian, khí tức kinh khủng lan tràn.

- Xoẹt...

Ưng Vương La Đao cấp tốc lao đến, một trảo ấn xuất hiện, muốn bảo vệ Đỗ Thiếu Phủ.

Một tiếng xoẹt, hai trảo đụng vào nhau, trảo của Ưng Vương La Đao bị phá hủy, tiếp theo nó phá tan phòng ngự tay phải của y, máu me đầm đìa, huyết nhục văng tung tóe, lộ ra bạch cốt âm u, thân thể y bị đánh bay. Y không chống lại được cường giả Vũ Hoàng cảnh.

- Tiểu tử, không ai cứu được ngươi!

Gã cười lạnh, bước đi như chốn không người về phía Đỗ Thiếu Phủ, trảo xuống lần nữa, không gian xung quanh vặn vẹo, muốn xé Đỗ Thiếu Phủ thành sương máu.

- Tiểu tử trốn nhanh.

Thân ảnh Bôn Lôi Vương xuất hiện như tàn ảnh, y muốn bảo vệ Đỗ Thiếu Phủ, bảo vệ người trẻ tuổi không tầm thường của học viện Thiên Vũ, lưu lại truyền thừa cho học viện. Y đấm ra một đấm, phù văn bao phủ xung quanh, thế như bôn lôi, bay thẳng vào trảo của cường giả Vũ Hoàng cảnh.

- Ầm!

Âm thanh trầm đục vang lên, âm thanh va chạm vang vọng không gian, năng lượng ba động kịch liệt, tất cả phù văn đều sụp đổ.

- Ken két...

Nhưng áo giáp trên người Bôn Lôi Vương lập tức rạn nứt, miệng y phun ra máu tươi, người bị đánh bay ra ngoài.

Bôn Lôi Vương cũng không thể chống lại Vũ Hoàng cảnh, chỉ có điều só với Ưng Vương La Đao lại đỡ hơn nhiều.

Nhưng lúc này, Đỗ Thiếu Phủ đang dùng Bá Ảnh chèo chống thân thể bỗng nhiên ngẩng đầu, vầng sáng màu vàng trên người tràn ngập, luyện hóa năng lượng của hàng loạt đan dược trong cơ thể.

- Cách cách cách...

Đỗ Thiếu Phủ buông xuống món đồ giống như kiếm bản rộng dùng vải tím quấn quanh, bỗng nhiên mũi kiếm rơi xuống đất, khiến cho mặt đất bừa bộn xuất hiện khe hở, nứt toác ra run rẩy.

Người có tu vi Vũ Hoàng cảnh vừa đánh bay Bôn Lôi Vương bỗng nhiên cảm thấy khí tức này, ánh mắt kinh ngạc lập tức rơi vào người Đỗ Thiếu Phủ, thân ảnh bị đình trệ lại.

Lúc này, một tay Đỗ Thiếu Phủ nắm lấy chuôi kiếm đang dùng vải tím quấn quanh, một tay khác nắm chặt nắm đấm, ánh mắt huyết hồng, sau đó bay lên trời.

Kim quang phía sau bộc phát, khí tức bá đạo phóng ra, một đống phù văn màu vàng ngưng tụ thành một đôi cánh, hai chân Đỗ Thiếu Phủ đạp không bay lên, bắt đầu đưa vào huyền khí vào món đố giống như kiếm bản rộng đang nắm trong tay.

- Ầm!

Đỗ Thiếu Phủ truyền vào huyền khí, bỗng nhiên toàn bộ không gian xung quanh rung động mãnh liệt, mặt đất bừa bộn xuất hiện vô số khe hở.

- Ong ong!

Trong tay Đỗ Thiếu Phủ, vải tím quấn quanh kiếm bản rộng, bắt đầu có ánh sáng xuyên qua, dường như thần mang, phù lục bí văn lan tràn, ánh sáng càng ngày càng lóa mắt, âm thanh như rồng ngâm hồ gầm, tước lệ quy minh vang vọng vùng đất này.

- Ngao rống...

Âm thanh rồng ngâm hổ ngầm, tước lệ quy minh càng ngày càng vang dội, chấn động tâm hồn, mang theo sấm sét cuồn cuộn, như quỷ khóc thần gào truyền vào hư không.

- Ken két...

Khe hở trên mặt đất càng lúc càng lớn, một khe lại một khe xen lẫn giống như mạng nhện, nơi xa vô số kiến trúc cổ xưa sụp đổ, không ít đỉnh núi xuất hiện vết rách.

Lúc này, vô số ánh mắt trong vùng đất này rung động, trong lòng không hiểu vì sao bất an,

Rốt cuộc mỗi ánh mắt hình như đang lần theo cái gì, sau đó đều rơi vào người Đỗ Thiếu Phủ.

Trong lúc mọi người đang run sợ, linh hồn bất an, dường như có thể cảm thấy được, hình như nơi phát ra là người Đỗ Thiếu Phủ, không biết đến cùng xảy ra chuyện gì.

Đỗ Thiếu Phủ đặt chân giữa không trung, thúc dục phù văn Kim Sí Đại Bàng sau lưng, phát ra âm thanh như sấm chớp mưa xa, toàn thân lượn lờ kim quang, giống như mặt trời giữa ban trưa, trong mắt trần ngập huyết hồng.

Bỗng nhiên Đỗ Thiếu Phủ vung tay lên, vải tím quấn quanh kiếm bản rộng hóa thành tro tàn, một ánh sáng chói lóa tỏa ra như núi lửa phun trào.

- Ô ô!

Trong chốc lát, phù lục bí văn chói mắt phóng lên trời, vùng đất này sấm chớp bập bùng, quỷ khóc thần gào giống như thần ma đang gào thét.

- Ầm ầm!

Khí tức kinh khủng quét sạch xung quanh, cả đất trời đều rung động kịch liệt, vô số đỉnh núi xa xa lung lay, rốt cuộc không thể chịu được sụp xuống, một màn kinh khủng giống như tận thế xuất hiện.

Trong chớp mắt này, ánh sáng tím vàng nở rổ bầu trời, Tử Kim Thiên Khuyết xuất thế, thần của vạn binh, tuyệt thế giữa trời.

Ánh mắt mọi người đang rung động kịch liệt, một thanh kiếm bản rộng đã xuất hiện trong tay Đỗ Thiếu Phủ, toàn thân tím vàng, cốt hổ dáng rồng, mũi kiếm hơi nhọn, từ chuôi kiếm đến hai bên và trung tâm thân kiếm có đường cong bí văn hoàn mỹ diễn sinh, giống như cánh Phượng Hoàng, muốn vỗ cánh bay lên không trung như nhất phượng triêu dương, tung hoành cửu thiên.

- Ngao rống...

Trong lúc đó, thần binh tuyệt thế xuất thế, đất trời xung quanh sơn băng địa liệt, khí tức kinh khủng giáng lâm toàn bộ không gian, khiến linh hồn người ta rung động!

- Trời ơi! Là loại thần binh gì!

- Hóa ra món đồ mà Đỗ Thiếu Phủ luôn theo bên người, lại là một thần binh tuyệt thế!

Tất cả mọi người rung động, thần binh xuất thế, uy năng như biển, giống như một thần ma tuyệt thế thưc tỉnh, nhìn xuống đất trời, đủ để hủy diệt tất cả.

Trong chớp mắt này, ngay cả Âm Minh lão nhân, Huyết Yêu, thái thượng trưởng lão Hội Tự đang giao chiến kịch liệt, nhìn sáng bên này cũng rung động kịch liệt.

Trong chùm sáng của vầng trăng, thân thể già nưa cũng hơi rung động.

- Oanh!

Tử Kim Thiên Khuyết xuất thế, tỏa ra ánh sáng chói mắt, một vòng xoáy tím vàng xuất hiện giữa không trung, khiến vùng đất này chấn động.

- Phần phật!

Trong Tử Kim Thiên Khuyết, khí hung sát kinh khủng không gì có thể sánh được điên cuồng dập dờn, muốn nuốt chửng hết thảy năng lượng đất trời xung quanh.

Loại hấp thu điên cuồng này, đám người xung quanh cũng cảm thấy được, huyền khí trong cơ thể giống như bị vòng xoáy tím vàng thôn phệ, người có thực lực hơi thấp nằm rạp xuống đất.

Trong vòng xoáy năng lượng kia, khí tức hung sát giống như gió lốc quét sạch mọi thứ, khí tức khủng bố như hung thần đến từ Cửu U Ma Vực.

Sát khí xung kích, đất trời sụp đổ

- Hừ!

Lúc này, trong miệng Đỗ Thiếu Phủ phát ra một tiếng rên rỉ thống khổ, khí hung sát đến từ Cửu U Ma Vực kia, giờ phút này giống như đập chứa nước mở ra miệng cống, đã xảy ra không thể ngăn cản, cuộn trào mãnh liệt, trút xuống vạn dặm, khiến linh hồn Đỗ Thiếu Phủ dường như bị chấn nát.

Dưới sát khí kinh khủng này, thân thể Đỗ Thiếu Phủ dường như muốn nứt thành từng khúc.

Nếu là Vũ Hầu cảnh phổ thông, thì đã bị hóa thành sương máu, e là thân thể Vũ Vương cảnh bình thường cũng không thể chống lại, sẽ bị khí hung sát đáng sợ này ép nát thành mảnh nhỏ.

Trước kia, Khí Tôn đã nhắc nhở, không thể sử dụng Tử Kim Thiên Khuyết, nếu vận dụng chắc chắn sẽ không bị khống chế.

Nhưng bây giờ học viện Thiên Vũ gặp phải đại kiếp, Chu lão, đại trưởng lão và vô số học trưởng niên đệ đang sống sống sờ sờ trước kia, vẫn lạc ngay trước mắt, hài cốt không còn, điều này khiến Đỗ Thiếu Phủ thống khổ vô cùng, đau đến không muốn sống, Tử Kim Thiên Khuyết xuất thế, để bảo vệ học viện Thiên Vũ.

- Xì xì xì...

khí hung sát kinh khủng, trong lúc mơn hồ trong ngoài thân thể Đỗ Thiếu Phủ tỏa ra vô số khí hung sát, thân thể bất cứ lúc nào cũng bị căng nứt, thống khổ khiến khuôn mặt vặn vẹo dữ tợn, đây tuyệt đối không phải người bình thường có thể chịu đựng được.

Nhưng Đỗ Thiếu Phủ lại chịu đựng được, một mực cắn răng chịu đựng, trong cơ thể vận chuyển công pháp của Kim Sí Đại Bàng, thôi động Bằng Lâm Cửu Thiên, ép xuống khí hung sát kia, tâm thần câu thông khí linh mới trong Tử Kim Thiên Khuyết, muốn khống chế lại nó.

- Mau giết tiểu tử kia, nhanh, tiểu tử kia quá quỷ dị!

Rốt cuộc Âm Minh lão nhân đang đánh nhau với thái thượng trưởng lão Hội Tự không nhịn được nữa, thần binh kinh khủng kia khiến hắn cảm thấy bất an

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)