Đó là cường giả Vũ Hoàng cảnh trong truyền thuyết, thực lực bây giờ của Đỗ Thiếu Phủ, vẫn chưa thể chống lại được cường giả Vũ Hoàng cảnh.
- Người trẻ tuổi kia hung hãn quá.
Đỗ Thiếu Phủ vừa ra tay. Đám người Trấn Đông vương, Trấn Nam Vương, Bôn Lôi Vương và Đoạn Hồn Vương trông thấy Đỗ Thiếu Phủ hung hãn như thế. Mặc dù tu vi của hắn chỉ là Vũ Hầu cảnh, nên không bất ngờ khi thua cường giả Vũ Hoàng cảnh. Nhưng hắn dính một chưởng của Vũ Hoàng cảnh mà vẫn bảo vệ được tính mạng, hơn nữa hắn cũng khiến Vũ Hoàng cảnh lộ ra vẻ chật vật, điều này tuyệt đối không đơn giản.
Vũ Vương cảnh bình thường đừng nghĩ đến việc đến gần cường giả Vũ Hoàng cảnh, huống gì là Vũ Hầu cảnh như hắn. Nếu Vũ Vương cảnh bình thường dính một chưởng của Vũ Hoàng cảnh, hơn phân nửa sẽ hóa thành sương máu, nhưng thanh niên áo bào tím này còn tràn đầy sức sống, lực phòng ngự của y quá biến thái.
- Ọc ọc...
Miệng Đỗ Thiếu Phủ lại phun ra máu tươi. Sau đó, Hắn móc ra vài viên đan dược nhét vào trong miệng máu đầm đìa.
-Khốn nạn!
Người có khuôn mặt gầy gò nổi giận, Vũ Hầu cảnh nho nhỏ này khiến Lang Bái hắn tức điên. Một chưởng của hắn lại không tiêu diệt được tên tiểu tử kia, sao hắn có thể bỏ qua cho gã. Hơn nữa, hắn nhất định phải đoạt được trọng bảo Đạo Khí kia. Ngay tức khắc thân ảnh hắn lao xuống nhanh như tia chớp.
-Ca ca cẩn thận. . .
Đỗ Tiểu Thanh khẽ kêu. Nàng luôn luôn bị ba Vũ Vương cảnh không tầm thường vây công, khó mà thoát thân. Nàng trông thấy ca ca bị trọng thương, nguy cơ trùng trùng, khuôn mặt xinh đẹp liền biến sắc.
Lúc này, sắc trời đã bị màn đêm bao phủ, nhưng phù văn chói mắt lại chiếu sáng bầu trời như ban ngày.
- Chíu
Người có khuôn mặt gầy gò xuất hiện trước người Đỗ Thiếu Phủ, một chưởng dữ tợn bao hàm năng lượng năng lượng mênh mông dồn về phía hắn.
- Tiểu tử cẩn thận!
Tiếng quát già nua vừa dứt. Thân ảnh già nua của Chu lão xuất hiện trước người Đỗ Thiếu Phủ, hai chường va vào nhau.
- Ầm!
Năng lượng nổ vang ầm ầm, phù văn chói mắt nghiền nát bầu trời, trên mặt đất xuất hiện vô số khe hở, thân ảnh Chu lão cũng lảo đảo lui lại mấy bước.
- Chưa bảo vệ được mình, còn muốn cứu người khác sao.
Tiếng quát âm hàn vang vọng. Trong thời gian ngắn ngủi này, địch thủ quỷ mị đang chiến đấu kịch liệt với Chu lão, bỗng nhiên lao tới. Một chưởng nhanh như tia chớp đánh vào lưng Chu lão, chưởng bay thân thể già nua ra ngoài. Miêng Chu lão lập tức trào ra máu tươi
- Òng ọc...
Khóe miệng Chu lão máu me đầm đìa, thân ảnh bay ra đụng vào người Đỗ Thiếu Phủ, tiếng va chạm như đất rung núi chuyển, đá vụn bắn phá xung nhanh.
- Khà khà, nên kết thúc!
Hai cường giả Vũ Hoàng cảnh đeo mặt nạ đi về phía Đỗ Thiếu Phủ và Chu lão, khí tức âm hàn dập dờn. Lúc này, mọi người xung quanh đều bị dây dưa, không ai ra tay trợ giúp được, mà không ai có thực lực để giúp.
- Tiểu tử, nhất định phải sống, con còn nợ đan dược, cha con cũng còn nợ đan dược. Sau này, con nhất trả lại học viện Thiên Vũ, nhất định phải giữ lại truyền thừa cho học viện.
Chu lão giãy dụa đứng dậy, quay đầu trông thấy Đỗ Thiếu Phủ máu me đầm đìa, người mệt rã rời. Trên gương mặt già nua hiện lên ý cười, chân duỗi ra sau lấy đà, rồi lao thẳng về phía hai cường giả Vũ Hoàng cảnh của Âm Minh giáo đang đi đến, Khóe miệng nở ra nụ cười tàn nhẫn khiến người ta phát lạnh.
- Chu lão. . .
Đỗ Thiếu Phủ la lên. Trong nụ cười cuối cùng của Chu lão, Đỗ Thiếu Phủ cảm thấy bất an, nụ cười kia khiến Đỗ Thiếu Phủ trông thấy khí phách dám hi sinh thân mình để bảo vệ mọi người xung quanh.
- Không ổn, lão già này muốn liều mạng.
Bỗng dưng, hai cường giả Vũ Hoàng cảnh của Âm Minh giáo đang bước đến, hình như nhận ra điều gì, giống như gặp ma, lùi lại phía sau ngay lập tức.
- Xâm phạm học viện Thiên Vũ ta, dù lão phu chết, cũng phải khiến các ngươi trả giá đắt!
Tiếng quát vừa dứt, bỗng nhiên thân thể Chu lão phồng lên, phù văn chói mắt bao quanh người, ngưng tụ thành một chiếc phù đỉnh, thân thể và phù đỉnh tương dung, câu động năng lượng trong đất trời, giống như ngôi sao buông xuống.
Lúc này, khí tức ba động trên người Chu lão thậm chí mạnh hơn thời kỳ toàn thịnh vài lần, thân ảnh và phù đỉnh xuất hiện cấp tốc bên người hai Vũ Hầu cảnh của Âm Minh giáo đang lui nhanh về phía sau.
Trong thời gian ngắn ngủi một cái chớp mắt, thân thể Chu lão và phù đỉnh nổ tung như bom. Trong chớp mắt này, tóc hai cường giả Vũ Hoàng cảnh của Âm Minh giáo đều dựng đứng.
- Ầm ầm!
Tiếng nổ vang trời, vang vọng cả vùng đất bừa bộn này, năng lượng hủy diệt tràn ra, khiến hư không cũng nổi lên gợn sóng.
Toàn bộ quảng trường bên ngoài Thiên Vũ Phù Cảnh bị phá hủy, đá lớn nổ tung, trên mặt đất cũng xuất hiện vô số khe hở!
- Răng rắc. . .
Phù lục bí văn lộng lẫy mang theo ngọn lửa nóng bỏng nở rộ. Màn đêm sáng như ban ngày, sóng lửa nóng bỏng kinh khủng như thủy triều quét sạch bầu trời, quét sạch thiên địa, khiến nhiệt độ xung quanh bỗng nhiên tăng lên kinh khủng.
- Quá khủng khiếp, trong đó xảy ra chuyện gì?
Trong Hắc Ám sâm lâm bên ngoài học viện Thiên Vũ, càng ngày càng nhiều thân ảnh nhìn phía trời xa, nhiệt độ kinh khủng kém theo uy năng cuồn cuộn, dù cách rất xa, vẫn khiến người ta run như cầy sấy, mồ hôi đầm đìa, sắc mặt trắng bệch, kinh hãi từ sâu trong linh hồn tràn ra.
Trong học viện Thiên Vũ, song phương đang chiến đấu kịch liệt. Lúc này, dòng người cũng lui về phía sau.
- Ực ực. . .
Uy áp kinh khủng và năng lượng mênh mông tràn ra xung quanh. Mọi người đứng ở phụ cận, miệng đắng lưỡi khô, nuốt nước bọt liên tục, toàn thân lạnh run.
Trong thời gian ngắn, đất đai và đỉnh núi xung quanh đều bị san bằng thành đất bằng. Chu lão cố ý khiến không ít đệ tử Âm Minh giáo bị liên lụy, bị tiêu diệt ngay tại chỗ.
Trong bầu trời đêm, sóng lửa và phù lục bí văn bộc phát, lan đến cuối chân trời mới dần dần tiêu tán. Hai bóng người bị đánh bay, rơi xuống hai đỉnh núi cách đó không xa.
- Ầm ầm!
Hai bóng người rơi xuống như bom, đồng thời đập nát sườn núi, khiến đá lớn lăn xuống ầm ầm, đất rung núi chuyển. Hai bóng người đó chính là hai cường giả Vũ Hoàng cảnh của Âm Minh giáo.
- Ực ực...
Hai cường giả Vũ Hoàng cảnh của Âm Minh giáo vô cùng chật vật chui ra sườn núi sụp đổ. Lúc này, hai người vô cùng chật vật, trên người máu me đầm đìa, máu trong miệng chảy ra như nước, chấn động kịch liệt. Giờ phút này, trên người chúng xuất hiện vô số vết máu, máu tươi thấm qua áo bào đen, thậm chí có thể nhìn thấy sương trắng qua khe hở. Mặt nạ đã rạn nứt, cũng có máu tươi tràn ra.
- Khốn nạn! Linh đỉnh tự bạo!
Hai cường giả Vũ Vương cảnh của Âm Minh giáo, không âm lệ như trước. Đôi mắt rung động hiện ra vẻ vui mừng vì đại nạn không chết. Bộ dáng chúng chật vật thê thảm, trong lòng vẫn còn sợ hãi. Lúc nãy, nếu chúng chạy chậm nửa bước, có thể bị nổ chết ngay tại chỗ.
Nhưng bây giờ, hai người coi như nhặt về một mạng, nhưng cũng bị thương nặng, không dưỡng thương năm mười năm, thì đừng nghĩ đến việc khôi phục.
- Chu lão!
Xung quanh, vô số trưởng lão và học viên của học viện Thiên Vũ thương xót. Bây giờ, Chu lão tan thành mây khói, vẫn lạc tại chỗ.
Trong đống đá vụn trên quảng trường, bóng người Đỗ Thiếu Phủ đang bị vùi lấp, đang ra sức dãy giụa leo ra, Bá Ảnh trong tay chèo chống thân thể, toàn thân máu me đầm đìa, mắt thấy sóng lửa đang dần dần tiêu tán trên không trung. Lúc này, hai con người màu vàng óng đỏ lên.
Chu lão vì cứu mạng mình, cuối cùng thần hồn câu diệt, tự bạo linh đỉnh hi sinh, vô cùng thảm thiết
- Chu lão!
Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu gào thét, thanh âm đau buồn, tan nát cõi lòng, tiếng gầm trùng thiên, giống như sấm sét, khiến người nghe đau đớn tận cùng, ruột gan đứt thành từng khúc!
- Ca ca!
Đỗ Tiểu Thanh đang bị ba Vũ Vương cảnh không tầm thường dây dưa, nghe được tiếng gọi bi thương tan nát cõi lòng của ca ca, bèn kêu khẽ.
Trong đôi mắt trong veo tràn ngập ánh sáng màu xanh, hình như có thứ gì thức tỉnh, bắt đầu có ánh sáng đỏ thẫm tràn ra, giống như hỏa diễm đang nhảy nhót. Trong cơ thể, một luồng ánh sáng xanh đỏ lan ra xung quanh.
- Răng rắc...
Sau đó, Đỗ Tiểu Thanh giống như bị kích thích, ánh sáng xanh hồng trong cơ thể bắt đầu bao trùm thân thể mềm mại, diện tích càng lúc càng lớn, tốc độ bao trùm của kén sáng cực nhanh, chỉ trong nháy mắt, đã bao trùm không gian xung quanh, một luồng năng lượng đáng sợ bao hàm uy áp kinh khủng tràn ra.
- Chuyện gì xẩy ra?
Biến hóa này của Đỗ Tiểu Thanh, khiến sắc mặt ba Vũ Vương cảnh không tầm thường của Âm Minh giáo đại biến, uy áp kinh khủng kia, khiến trong lòng ba người bất an.
Trong thời gian ngắn, Kén sáng quanh người Đỗ Tiểu Thanh bộc phát ra phù văn chói mắt, tỏa ra vô số tia năng lượng, năng lượng ba động càng ngày càng kinh khủng, dường như núi lửa sắp phun trào.
- Xèo!
Trong kén sáng xanh đỏ, trong lúc mơ hồ một âm thanh như linh hồn bị đâm rách truyền ra, sau đó phù lục bí văn bộc phát, kén sáng càng lúc càng lớn tiêu tán, lập tức một con chim khổng lồ màu xanh đỏ vỗ cánh bay lên.
Một uy áp kinh khủng buông xuống vùng đất cổ xưa này.
Dáng chim khổng lồ như loan như hạc, chỉ có một chân , mỏ trắng, toàn thân đều bao trùm lông vũ màu xanh đỏ. Khí tức quanh người mang theo nhiệt độ nóng bỏng ngút trời, khiến hơi nước trong không gian xung quanh bốc hơi thành sương mù màu trắng.
- Gào…
Lúc Chim khổng lồ màu xanh đỏ xuất hiện, Tiểu Hổ ở phía xa cũng gào thét, ánh mắt lộ ra vẻ kinh sợ.
- Yêu thú gì thế?
- Sao lại có uy áp kinh khủng như vậy.
Lúc này, vô số ánh mắt xung quanh rung động. Dưới uy áp của chim khổng lồ như loan như hạc, mạch hồn của tất cả mọi người không nhịn được rung động, khiến đám người xung quanh đang thôi động mạch hồn giao thủ chịu ảnh hưởng, thực lực thấp bị ép nằm rạp dưới đất.
- Chết đi
Trong miệng chim khổng lồ, truyền ra giọng nói của Đỗ Tiểu Thanh, sau đó liệt diễm trong miệng cuồn cuộn, mang theo phù lục bí văn ngập trời, bạo phát ra như núi lửa phun trào.