Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 513: Bọn họ quay về

Chương Trước Chương Tiếp

Các Trưởng lão lập tức nghĩ biện pháp tụ tập lại một chỗ, liên thủ xuất kích, ý định muốn dẫn một vài học sinh đột phá vòng vây rời đi.

Cường giả Âm Minh Giáo lập tức xuất hiện, phong tỏa bao quanh đường đi, đại khai sát giới!

- Bịch bịch bịch!

Lập tức đại chiến gay cấn, Phù Văn vỡ vụn, phá hủy, dưới sự vây công của cường giả Âm Minh Giáo, không ít Trưởng lão Học viện trọng thương, không thể chống lại cường giả Âm Minh Giáo.

Không ít đệ tử tụ tập lại quá sợ hãi, chiến đấu kịch liệt như vậy, khiến những đệ tử thực lực thấp một chút toàn thân run rẩy.

- Mở ra một con đường máu!

Đám người Liêu trưởng lão, Hà Hổ trưởng lão hét lớn, cho dù bị thương vẫn thúc giục Linh Khí Phù Khí, toàn lực xuất thủ.

Trưởng lão Tôn Bích Nguyệt, Mộ Dung Hi nhân cơ hội bố trí Phù Trận, liều mạng mở ra một con đường máu, dẫn theo một đám đệ tử, muốn đột phá vòng vây đi ra.

Dưới tình huống như vậy, có thể khiến cho đệ tử Học viện trốn thoát được người nào hay người đó.

- Khặc khặc, một người cũng trốn không thoát đâu!

Cường giả Âm Minh Giáo quát lạnh, mang theo trêu tức, từng luồng khí tức huyết tinh âm hàn tràn ra, căn bản không để cho đệ tử Thiên Vũ Học Viện chạy trốn.

Người của Âm Minh Giáo muốn đuổi tận giết tuyệt, từng luồng công kích khủng bố tràn ra, lập tức tiêu diệt mấy Trưởng lão thực lực thấp một chút của Học viện, còn có không ít đệ tử bị liên lụy, tiếng kêu thảm thiết còn chưa kịp phát ra, thân thể liền hóa thành huyết vụ.

- Ta liều mạng với các ngươi!

Đám người Hà Hổ trưởng lão, Liêu trưởng lão bi thống gầm lên, toàn lực xuất thủ chém giết, nhưng tình hình ngày càng nghiêm trọng.

- Ầm ầm. . .

Đất rung núi chuyển, trời long đất lở, lại có thêm vài Trưởng lão Học viện bị tiêu diệt trong đó, tuy rằng không ít người Âm Minh Giáo trong lúc hỗn loạn cũng bị tiêu diệt, nhưng so với số người Thiên Vũ Học Viện ngã xuống mà nói, lại ít hơn nhiều.

- Trưởng lão!

Nhìn thấy không ngừng có Trưởng lão vì che chở bọn họ ngã xuống, tất cả đệ tử Thiên Vũ Học Viện đều bi thương hét lên, ánh mắt huyết hồng, hai mắt rưng rưng.

- Giết, liều mạng với bọn họ thôi!

Tất cả đệ tử Học viện hét lớn, huyết tính bị kích thích, ánh mắt mang theo tia máu, toàn lực chém giết.

Chỉ là chiến đấu giữa không trung kia, lại khiến đệ tử Thiên Vũ Học Viện cùng phần lớn người của Âm Minh Giáo cũng không dám tới gần, chiến đấu kịch liệt như vậy, không phải người bình thường có thể nhúng tay vào.

Tịch dương hạ xuống, rặng mây đỏ ảm đạm dần, sắc trời ngày càng u ám.

Nhưng trên bầu trời Thiên Vũ Học Viện cổ kính, lại quang mang lập lòe, Phù Văn lóe ra chiếu rọi, quang mang chói mắt.

Chỉ là những tiếng kêu rên thảm thiết không ngừng truyền ra, cùng với tiếng nổ “ầm ầm vang lên không dứt bên tai.

Trên quảng trường bên ngoài Thiên Vũ Phù Cảnh, đã sớm máu chảy thành sông, khiến người ta rợn cả tóc gáy.

- Xì xì xì. . .

Đột nhiên, không có vài người chú ý đến, một chỗ nào đó trên quảng trường ngoài Thiên Vũ Phù Cảnh, đột nhiên bắt đầu trào ra quang mang, lập tức có Phù Văn chói mắt lan tràn.

Sau đó trên bầu trời đột nhiên bắt đầu vặn vẹo, không gian xung quanh hiện lên nếp gấp, sóng không gian tứ tán bốn phía, cuối cùng ngưng tụ thành một cánh cửa không gian do Phù Văn ngưng tụ tạo thành, như là trực tiếp xé rách không gian.

Khí tức càng ngày càng nồng đậm, cuối cùng dẫn tới sự chú ý của không ít người.

Mà dưới tầm mắt của mọi người, liền kinh ngạc nhìn thấy trong cánh cửa không gian kia, có kim quang lan tràn.

- Ầm!

Hào quang chói mắt, sau đó một hư ảnh Ngũ Chỉ Sơn khổng lồ từ trong cánh cửa không gian vọt ra, khí thế bá đạo lan tràn, âm thanh như phong lôi, Linh khí mờ mịt lan tràn, uy áp cuồn cuộn, khí thế hừng hực.

- Vèo vèo vèo...

Sau đó kim mang hư ảnh sơn phong từ từ tiêu tán, từng thân ảnh nam nữ bất phàm xuất hiện ở giữa không trung, mỗi người đều khí vũ hiên ngang, siêu phàm thoát tục, nhất là hơn 10 ngươi đứng đầu, càng không đơn giản.

- Lão nhị, ta đã tận lực rồi, không thể xuất thủ làm gì được nữa, phải nghỉ ngơi một khoảng thời gian, ngươi cẩn thận một chút.

Bên trong hư ảnh kim sắc truyền ra tiếng nói của Đỗ Tiểu Yêu, sau đó hóa thành một hòn đá to chừng bàn tay rơi xuống trong lòng bàn tay Đỗ Thiếu Phủ, Đỗ Tiểu Yêu tiêu hao quá nhiều, dùng hết toàn lực mang mọi người quay về, tuy rằng ăn rất nhiều Đan Dược cùng Linh Dược, nhưng lúc này cũng không thể chống đỡ tiếp, hắn đã đã tiêu hao hết toàn bộ sức lực.

Mà những thân ảnh nam nữ bất phàm tới lúc này, chính là hơn 10 người trên Vũ Bảng đã đi mà lại quay về, được Đỗ Tiểu Yêu sau khi ăn vào vô số Đan Dược, Linh Dược, cùng Linh Khí thúc giục thiên phú mang trở lại.

Đám người Tương Quân, Cốc Tâm Nhan, Quỷ Oa, Vu Tước, Quách Thiếu Phong, Lý Vũ Tiêu nhìn xung quanh, thấy khắp nơi máu chảy thành sông, nhiều nơi trong Học viện hóa thành phế tích, ánh mắt từng người lập tức trở nên huyết hồng, Huyền Khí trong người sôi trào.

- Đỗ sư huynh trở lại rồi!

- Bất Điểm Sơn Hà Tương Quân, Linh Tuyền Ngọc Nữ Cốc Tâm Nhan, là bọn họ đã trở lại!

- Bọn họ trở lại rồi, không có bỏ lại chúng ta!

Tất cả đệ tử Thiên Vũ Học Viện nhìn đến từng bóng người quen thuộc kia, lập tức lộ vẻ vui mừng, kích động không thôi.

- Ai. . .

Chỉ có đám người Thái thượng trưởng lão cùng Phó viện trưởng Gia Cát Cường Bang than nhẹ, nhìn thấy từng bóng người đã đi lại quay lại, cũng không biết nên vui hay nên buồn.

Đỗ Thiếu Phủ đem bản thể của Đỗ Tiểu Yêu thu vào trong ngực, nhìn bốn phía đại chiến thảm liệt, trong hai con ngươi trong trẻo, bắn ra hàn ý kim quang, lời nói đạm mạc mang theo sát phạt truyền ra:

- Những kẻ xâm phạm Thiên Vũ Học Viện, giết không tha!

- Ô...ô...n...g!

Lời nói ác liệt vừa dứt, Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp triệu hồi ra “Phách Ảnh, khí tức kinh người lập tức ập đến, khiến cho không ít người giống như toàn thân đột nhiên giật mình, sâu trong Linh Hồn cũng là vì đó run lên, ánh mắt khiếp sợ rơi xuống trên thân “Phách Ảnh.

- Những kẻ xâm phạm Thiên Vũ Học Viện, giết không tha!

Đám người Tương Quân, Cốc Tâm Nhan đồng thanh lớn tiếng quát lạnh, nhìn đại chiến huyết tinh thảm khốc như vậy, ánh mắt từng người đã sớm huyết hồng, trong mắt sát ý tràn ngập, nhanh chóng nhào ra, ra sức giết đám người Âm Minh Giáo.

- Hống!

Tiểu Hổ rít gào, bản thể kinh người xuất hiện, Phù Văn hắc sắc xung thiên, vỗ cánh lao đến chém giết đám người Âm Minh Giáo.

- Hừ!

Đỗ Tiểu Thanh khẽ hừ, trong thân thể mạn diệu lại bộc phát ra khí thế khủng bố, thanh mang chói mắt, vọt vào bên trong đám đệ tử Âm Minh Giáo, đại khai sát giới.

- Phốc phốc...

Phía dưới, Mộ Dung Hi Trưởng lão bị vây công trọng thương, thân thể trực tiếp bị đánh bay, trong miệng không ngừng phun máu tươi, không thể chống lại.

- Chết đi!

Một cường giả Vũ Hầu cảnh Âm Minh Giáo đuổi giết Mộ Dung Hi, khí tức huyết tinh ác liệt, nhanh như thiểm điện, nháy mắt xuất hiện ở trước người Mộ Dung Hi, một đao chém ra, muốn xé rách không gian, giết chết Mộ Dung Hi dưới dưới đao.

- Ngươi đi chết đi!

Thân ảnh kim sắc giống như thiểm điện xuất hiện, thân ảnh Đỗ Thiếu Phủ được bao quanh bởi Huyền Khí kim sắc xuất hiện ở trước người Mộ Dung Hi, căn bản không hề chậm trễ, cánh tay trực tiếp vung lên, giơ kiếm chém ra.

- Ô...ô...n...g!

Một kiếm nhìn như đơn giản, nhưng lập tức tiếng sấm nổ vang vọng, quang hoa thanh kim sắc mãnh liệt, kiếm quang lấy tư thế như thiểm điện nháy mắt đã lan tràn đến trước mặt cường giả Vũ Hầu cảnh Âm Minh Giáo.

Một kiếm đơn giản, nhưng lại đủ để lay động sơn hà, làm cho trời long đất lở, phá hủy mọi thứ!

Kiếm quang đi qua, mặt đất quảng trường phía dưới, một cái vết nứt thật dài liên tiếp nứt ra, khuếch tán.

- Xì xì xì. . .

Cường giả Vũ Hầu cảnh Âm Minh Giáo còn chưa hồi thần lại, đao mang đã trực tiếp bị phá hủy, Linh Khí hóa thành mảnh vụn, cuối cùng ngay cả thân thể cũng bị một đao chém thành hai nửa, bị một kiếm giết chết.

- Giết!

Đỗ Thiếu Phủ phẫn nộ, trong mắt bắn ra hàn ý, phất tay vung ra “Phách Ảnh, mỗi một kiếm chém ra, đều có thể khiến người Âm Minh Giáo hóa thành huyết vụ mảnh vụn.

Càng khiến cho người Âm Minh Giáo kiêng kỵ chính là, Đỗ Thiếu Phủ căn bản là không thèm để ý đến công kích của đám người Âm Minh Giáo, triển lộ ra một mặt hung tàn nhất, vung lên “Phách Ảnh trong tay, người Âm Minh Giáo không ngừng bị tiêu diệt, trong đó bao gồm vài cường giả Vũ Hầu cảnh, đều là không chịu nổi một đòn.

- Người này lợi hại, Binh Khí trong tay càng bất phàm, liên thủ tiêu diệt!

Cường giả Âm Minh Giáo phát hiện sự khủng bố cùng đáng sợ của Đỗ Thiếu Phủ, rất khó có người có thể ngăn chặn thiếu niên tử bào kia, ngay cả người có tu vi Vũ Hầu cảnh viên mãn đỉnh phong một mình đối mặt cũng phải sợ hãi, cho nên ngay lập tức đã tụ tập không dưới 20 cường giả Vũ Hầu cảnh, đều ra tay toàn lực, quanh thân bao bọc bởi hư ảnh Mạch Hồn, tiến lên vây công Đỗ Thiếu Phủ.

- Ầm ầm. . .

Chỉ một thoáng, từng luồng năng lượng cuồn cuộn khủng bố tràn ra bao phủ Đỗ Thiếu Phủ, giữa không trung vang lên tiếng nổ “Ầm ầm chấn động, năng lượng âm hàn ác liệt cuốn lấy trời cao, công kích khủng bố như vậy, e là lúc này gặp phải Vũ Vương cảnh bình thường cũng phải nhượng bộ lui binh.

- Đều chết hết cho ta!

Đỗ Thiếu Phủ quát lạnh, quanh thân tràn ngập sát khí ác liệt, sát khí tràn ra, không lùi mà tiến lên, phía trên “Phách Ảnh trong tay có từng tầng quang mang chồng lên nhau nở rộ, hóa thành tầng tầng lớp lớp kiếm tiên thanh kim lướt ra, giống như Linh Mãng xuất động, Giao Long xung thiên.

- Phanh phanh phanh. . .

Kiếm tiên ác liệt lướt ra, linh động yêu mỵ, bá đạo chói mắt, bằng một góc độ không thể tưởng tượng, đem chừng 20 người tu vi Vũ Hầu cảnh ra tay toàn lực, thúc giục Mạch Hồn của Âm Minh Giáo toàn bộ tiêu diệt dưới “Phách Ảnh.

- Bịch bịch bịch...

Chỉ là bị chừng 20 cường giả Vũ Hầu cảnh liên thủ vây công, thân ảnh Đỗ Thiếu Phủ cũng theo đó lảo đảo lùi về sau vài bước, sắc mặt hơi tái nhợt một chút, tựa hồ cũng chịu không ít ảnh hưởng.

- Giết!

Đỗ Thiếu Phủ ổn định thân thể, tiếp tục hung tàn xuất thủ chém giết người Âm Minh Giáo, giống như không hề để ý đến mọi công kích, từng đường kiếm quang lướt ra, xông thẳng về phía trước, những nơi đi qua chính là ác mộng của người Âm Minh Giáo.

- Xoạt. . .

Lại có không ít người Âm Minh Giáo bị Đỗ Thiếu Phủ vô tình tiêu diệt, ngay sau đó một người tu vi Vũ Hầu cảnh viên mãn, cũng bị Đỗ Thiếu Phủ dùng một kiếm chém nát áo giáp phòng ngự đặc biệt trên người, máu tươi phun ra, sau đó bị kinh hãi thúc giục Mạch Hồn Giáp Thú.

- Vù. . .

Đỗ Thiếu Phủ vung lên “Phách Ảnh, đồng thời, quanh thân tràn ngập Phù Văn kim sắc chói mắt, giống như mặt trời mới mọc, khí thế bá đạo ác liệt bỗng nhiên tăng lên tràn ra, lập tức sau lưng xuất hiện một đôi cánh Phù Văn, khẽ vỗ cánh, Đại Bàng vỗ cánh, bay lượn Cửu Thiên!

- Ô..ô..n..g...

Uy áp phía trên “Phách Ảnh tăng mạnh, liên kết với Năng Lượng Thiên Địa, trực tiếp đem người có tu vi Vũ Hầu cảnh viên mãn của Âm Minh Giáo giết tại giữa không trung.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)