- Đáng chết, mấy tên này để chúng ta giải quyết, tất cả mọi người đối phó những người khác, giết không tha!
Tiếng hét âm trầm truyền ra, cùng lúc đó, không dưới 20 luồng khí tức âm hàn hùng hậu tràn ra, ước chừng 20 người tu vi Vũ Hầu cảnh bộc phát ra khí tức kinh khủng, thân ảnh giống như tàn ảnh lao ra, lập tức từng người vây công phong tỏa đám người Tương Quân, Quý Ngoại, Vu Tước, Quách Thiếu Phong, Lý Vũ Tiêu.
Những cường giả Âm Minh Giáo này đã nhìn ra đám người Tương Quân, Quỷ Oa bất phàm, cho nên chuẩn bị tiêu diệt trước.
Từng luồng khí tức âm hàn khủng bố lan tràn, che khuất bầu trời, cường giả Âm Minh Giáo, khí thế mạnh hơn nhiều so với chỉnh thể của Thiên Vũ Học Viện.
- Khặc khặc, xem ra vận may không tồi, gặp được một nhóm đệ tử tinh nhuệ nhất của Thiên Vũ Học Viện, hẳn là đệ tử Vũ Bảng đi.
Trên bầu trời, một bóng người ánh mắt hiện lên hàn ý, khí tức trên người hắn hùng hồn ác liệt nhất, đó chính là người cầm đầu của nhóm người Âm Minh Giáo này, sau đó ánh mắt rơi xuống trên người Cốc Tâm Nhan đang ngưng tụ cờ trận trong đám người, khí tức âm lãnh, cười lạnh nói:
- Muốn bố trí Phù Trận sao, vẫn là đừng lãng phí thời gian nữa!
Dứt lời, hắn xuất thủ, trong tay tràn ra năng lượng âm hàn hùng hậu, giống như vặn vẹo cả vùng không gian, lập tức đè ép về phía Cốc Tâm Nhan.
Năng lượng đè ép xuống, e là không phải đám người Cốc Tâm Nhan có thể chống lại được.
- Tu vi Vũ Vương sơ đăng cảnh.
Trong đám người, Đỗ Thiếu Phủ nhìn về phía người cầm đầu đang xuất thủ giữa không trung, trong mắt xẹt qua hàn ý, sắc mặt sớm đã âm trầm, nói:
- Tiểu Thanh, giết hắn!
- Vâng, ca ca!
Thanh âm trong trẻo đột nhiên truyền ra, một thân ảnh thanh sắc mạn diệu đã nhanh như thiểm điện, xuất hiện vô cùng quỷ dị ở bầu trời.
Thân ảnh kia giống như tác động đến không gian thời gian, nháy mắt đã xuất hiện ở trên không trung phía nơi Cốc Tâm Nhan đang đứng, trực tiếp ngăn lại ở trước người Vũ Vương sơ đăng cảnh của Âm Minh Giáo.
- Đi chết đi!
Thanh âm trong trẻo mang theo sát ý, bàn tay trắng nõn thon dài của Đỗ Tiểu Thanh giơ ra, thanh mang bạo phát, không khí lập tức xuất hiện dấu vết như ẩn như hiện, sau đó một quyền ấn trực tiếp va chạm với năng lượng âm hàn của tên cầm đầu đám người Âm Minh Giáo.
Trong nháy mắt, cùng với Đỗ Tiểu Thanh xuất thủ, kẻ cầm đầu đám người Âm Minh Giáo tựa hồ là cảm giác được điều gì, sắc mặt bỗng nhiên đại biến, ngay sau đó, năng lượng âm hàn của hắn trực tiếp bị phá hủy.
- Ầm!
Mà sau đó, một quyền nhìn như nhẹ nhàng kia của Đỗ Tiểu Thanh, mang theo lực lượng khủng bố, dưới không ít ánh mắt kinh hãi của mọi người, bỗng nhiên rơi xuống trên người hắn.
- Ầm ầm ầm!
Lực lượng đáng sợ trút xuống, trong chốc lát, trong thân thể tên Vũ Vương sơ đăng cảnh Âm Minh Giáo trực tiếp truyền ra tiếng vang trầm thấp, ánh mắt hoảng hốt sợ hãi, lập tức thân thể lập tức giống như quả pháo, trực tiếp bị đánh vào, thân thể đang ở giữa không trung, cũng đã liên tiếp nổ tung, thân thể hóa thành huyết vụ.
Vũ Vương sơ đăng cảnh, chỉ bằng một chiêu, đã bị Đỗ Tiểu Thanh trực tiếp tiêu diệt.
- Ực ực!
Mà khi một màn này xảy ra, không ít đệ tử đầu mang mặt nạ quay mặt nhìn nhau, hít vào khí lạnh, ánh mắt từng người đều hoảng sợ chấn kinh, chỉ một thoáng liền nhìn chằm chằm vào bóng người xinh đẹp thanh sắc phía trước, ánh mắt đều giống như gặp quỷ.
- Ào ào. . .
Này cùng lúc đó, một thủ ấn cuối cùng của Cốc Tâm Nhan ngưng kết, từng luồng Năng Lượng Thiên Địa lập tức từ xung quanh nhanh chóng ba động, thân thể mềm mại bước ra, dáng người dưới hồng y thướt tha tú lệ, trên đầu ngón tay, 17 lá cờ trận ngưng tụ, đều lan tràn ba động kinh người.
- Trấn Linh Thiên Phượng Trận!
Không hề chậm trễ chút nào, Cốc Tâm Nhan bố trí Phù Trận, 17 lá cờ trận lấy một quỹ tích cùng tốc độ nhanh như chớp đem không gian phía trước bao quanh, sau đó hóa thành từng cột ánh sáng Phù Văn chói mắt tiêu tán.
- Ầm ầm!
Trong nháy mắt, một Phù Trận lợi hại liền xuất hiện ở giữa không trung, quang mang Phù Văn năng lượng vô cùng vô tận vặn vẹo không gian, cuối cùng hóa thành một con hư ảnh Thiên Phượng cực lớn trên mấy trăm trượng.
- Cúc cúc!
Hư ảnh Thiên Phượng giống như vật sống, toàn thân tràn ngập khí tức cổ xưa, một tiếng kêu kinh thiên động địa vang vọng giữa Thiên Địa, uy thế trấn áp trời cao, uy năng làm người ta run sợ!
Phù Trận khủng bố chiếm giữ giữa không trung, hư ảnh Thiên Phượng giống như vật sống, làm người ta đột nhiên run sợ, sau đó bao phủ lên hơn trăm người Âm Minh Giáo.
- Vù vù...
Thiên Phượng vỗ cánh, hai móng vuốt như câu, năng lượng khủng bố tràn ra, vặn vẹo hư không, giống như từng tia chớp lan tràn, đột nhiên lại giống như lôi đình, tầng tầng lớp lớp bao quanh hơn trăm người Âm Minh Giáo.
- Phanh phanh phanh!
Âm thanh trầm đục vang lên không ngớt, từng đệ tử Âm Minh Giáo trực tiếp bị tiêu diệt không ngừng bên trong Trấn Linh Thiên Phượng Trận.
- Giết!
Sát ý đạm mạc băng hàn lan tràn, quang mang thanh kim sắc trong tay Đỗ Thiếu Phủ bạo phát, nắm chặt “ Phách Ảnh toàn thân thanh kim sắc trong tay, quang mang tỏa sáng, Phù Văn lưu chuyển, khí tức bá đạo ác liệt tràn ngập, leng keng rung động.
Đỗ Thiếu Phủ xuất thủ nhanh như chớp, phía trên “Phách Ảnh có từng tầng quang mang nở rộ, thân kiếm nháy mắt hóa thành một cái kiếm tiên, tầng tầng lớp lớp, Phù Văn thanh kim sắc nở rộ.
- Xì xì xì!
Kiếm tiên biến hóa, giống như Linh Mãng xuất động, Giao Long xung thiên, dưới một góc độ không thể tưởng tượng được, trực tiếp lao về phía đám người Âm Minh Giáo.
- Vù vù vù...
Kiếm tiên ác liệt lao ra, linh động yêu mỵ, trực tiếp xuyên qua ngực từng người Âm Minh Giáo, căn bản không thể chống đỡ, những nơi đi qua, từng người Âm Minh Giáo không hề có lực đánh trả, kim quang từ trong cơ thể bạo phát giống như thiểm điện, sau đó lần lượt từng người trực tiếp nổ tung giữa không trung.
- Bùm bùm bùm. . .
Tốc độ nhanh như tia chớp, thế như lôi điện, từng người tu vi Vũ Hầu cảnh của Âm Minh Giáo dưới kiếm tiên như Đại Bàng vỗ cánh, Giao Long xoay quanh, giống như một con kiến hôi bị tiêu diệt cả Thần, Hồn, tu vi Vũ Hầu cảnh cũng không chịu nổi một đòn.
- Rống!
Tiểu Hổ lướt không, hóa thành thân thể Hắc Hổ khổng lồ vỗ cánh, mười mấy con Yêu Thú biết bay giữa không trung của Âm Minh Giáo kia trong nháy mắt không chịu nổi uy áp, từ giữa không trung rơi xuống, bị trảo ấn của Tiểu Hổ liên tiếp xé rách.
- Rống!
Tiểu Hổ rít gào, miệng rộng hung ác dữ tợn, từng người Âm Minh Giáo trực tiếp bị Tiểu Hổ nuốt vào trong miệng.
- Ngao...o..o!
Thân thể Tiểu Mi Hầu kim sắc của Đỗ Tiểu Yêu hóa thành Xích Khào Mã Hầu, khí tức khủng bố bạo phát, giống như một vị chúa tế khủng bố xuất thế, quanh thân tràn ngập Phù Văn, làm cho không gian xung quanh cuộn trào mãnh liệt.
Đỗ Tiểu Yêu đánh ra từng quyền, giống như quang huy mông lung, giống như Thiên Địa sơ khai, quét ngang tứ phương, trấn áp hết thảy, từng người Âm Minh Giáo trực tiếp bị đánh nát Linh Hồn, thân thể hóa thành mảnh vụn.
- Giết!
Tiểu Thanh liên tiếp xuất thủ, những nơi thân ảnh đi qua, từng người Âm Minh Giáo hóa thành huyết vụ mảnh vụn, căn bản không có khả năng chống lại.
Bốn người Đỗ Tiểu Thanh, Đỗ Thiếu Phủ, Tiểu Hổ, Đỗ Tiểu Yêu vừa xuất thủ, những nơi đi qua, chính là ác mộng của người Âm Minh Giáo, vô số tiếng kêu rên thảm thiết, từng người Âm Minh Giáo chết không toàn thây, Thần Hồn đều bị diệt.
Tất cả đệ tử Thiên Vũ Học Viện đối mặt bốn người Đỗ Tiểu Thanh, Đỗ Thiếu Phủ, Tiểu Hổ còn có Đỗ Tiểu Yêu đều vô cùng khiếp sợ.
- Giết a!
Nhưng chỉ trong thời gian ngắn ngủi, tất cả đệ tử Thiên Vũ Học Viện không khỏi vui mừng phấn chấn, sau đó từng người ra sức xuất thủ, tiêu diệt Âm Minh Giáo.
Mấy trăm người Âm Minh Giáo, tên Vũ Vương cảnh cầm đầu đã bị Đỗ Tiểu Thanh dùng một chiêu tiêu diệt, mười mấy hai mươi người tu vi Vũ Hầu cảnh bị Đỗ Thiếu Phủ, Đỗ Tiểu Thanh dẫn đầu tiêu diệt.
Những người tu vi Mạch Linh cảnh còn dư lại đối với đệ tử Thiên Vũ Học Viện cũng không có quá nhiều uy hiếp, huống chi còn có đám người Tương Quân, Quỷ Oa, Vu Tước, Cốc Tâm Nhan, Quách Thiếu Phong, Lý Vũ Tiêu, Đường Ngũ, Diệp Phi Vũ trong đó, mấy trăm người Âm Minh Giáo chỉ có thể bị tiêu diệt.
Có đám người Đỗ Thiếu Phủ, Đỗ Tiểu Thanh, Tiểu Hổ trấn thủ, cho dù là muốn trốn đều trốn không thoát.
Mấy trăm người Âm Minh Giáo, trong thời gian ngắn ngủi, liền bị tiêu diệt sạch sẽ.
Có lẽ đám người Âm Minh Giáo này cho dù đánh chết cũng không nghĩ tới, những đệ tử Thiên Vũ Học Viện mà bọn họ chặn giết này, sẽ là bùa đòi mạng họ, một nhóm đệ tử Thiên Vũ Học Viện này, tuyệt đối không phải bọn họ có thể chặn giết.
Bên trong sơn cốc, máu me đầm đìa, thi thể tàn khuyết khắp nơi trên mặt đất.
Từng đệ tử Thiên Vũ Học Viện rơi xuống sơn cốc, quần áo dính máu, số ít đệ tử có vết thương nhẹ, thương thế không nghiêm trọng lắm.
Thân ảnh Đỗ Thiếu Phủ hạ xuống sơn cốc, trường tiên yêu mỵ, cuối cùng bay lượn, lần thứ hai hóa thành một thanh trường kiếm ưu nhã, trong hai mắt, kim quang tràn ra, sắc bén khiếp người.
- Đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, người của Âm Minh Giáo sao sẽ chặn giết chúng ta tại nơi này, Học viện gặp phải đại kiếp nạn, lẽ nào có liên quan đến Âm Minh Giáo?
Đám người Tương Quân, Cốc Tâm Nhan, Quỷ Oa, Vu Tước, Quách Thiếu Phong, Lý Vũ Tiêu lập tức vây quanh người Đỗ Thiếu Phủ, chỉ có Đỗ Thiếu Phủ đi theo Phó viện trưởng Gia Cát Cường Bang sau đó quay lại, có khả năng sẽ biết nhiều hơn bọn họ một chút.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn sơn cốc bốn phía máu me đầm đìa, sau đó nhìn phía đệ tử Học viện, sắc mặt ngưng trọng, sau cùng nói với đám người Bất Điểm Sơn Hà Tương Quân, Linh Tuyền Ngọc Nữ Cốc Tâm Nhan, Cửu U Thái Thiếu Quỷ Oa, U Minh Công Chúa Vu Tước, Càn La Kiếm Quách Thiếu Phong, Hắc Ưng Đường Ngũ, Hóa Ma Tiễn Lý Vũ Tiêu:
- Ta không biết đại kiếp nạn của Học viện có thật sự liên quan đến Âm Minh Giáo hay không, nhưng chúng ta vừa xuất hiện ở nơi này, đã bị Âm Minh Giáo chặn giết, e là các sư đệ sư muội lúc trước bị Không Gian Truyền Tống Phù Trận đưa đi, chỉ sợ là dữ nhiều lành ít, chúng ta tránh thoát một kiếp này, có lẽ đã là lưu lại truyền thừa cuối cùng cho Học viện rồi, các ngươi mau đi đi, lưu lại truyền thừa cho Học viện, Học viện phải có người kế thừa, không thể biến mất trong tay chúng ta, bằng không, chúng ta có lỗi với các trưởng bối trong Học viện.
Tương Quân nhìn Đỗ Thiếu Phủ, sắc mặt nghiêm túc, hỏi:
- Vậy còn ngươi?