Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 504: Tiền bối sắp xếp

Chương Trước Chương Tiếp

- Phó viện trưởng, đại trưởng lão, rốt cuộc chuyện này là thế nào?

Hà Hổ trưởng lão hỏi, chuyện lúc nãy đối với các trưởng lão vừa chạy tới mà nói, đều khó có thể tiếp nhận.

- Học viện Thiên Vũ chúng ta đã từng có quá khứ huy hoàng, huy hoàng đến mức khiến toàn bộ Trung Châu run rẩy. Hiện tại, học viện Thiên Vũ có một vài thứ, khiến cho vô số thế lực Trung Châu ngấp nghé, bởi vậy mới đưa tới kiếp số.

Đại trưởng lão nhìn về phía các trưởng lão đang đứng ở đây, sắc mặt cực kì ngưng trọng, nói:

- Các vị, hôm nay kiếp số đã tới. học viện Thiên Vũ sợ khó thoát kiếp nạn. Tiền bối của học viện đã đoán trước sẽ có một ngày như vậy. Bởi vậy trước kia, khi học viện bắt đầu xuống dốc đã bắt đầu chuẩn bị, có tiền bối dùng tất cả lực lượng của học viện, bố trí phù trận không gian truyền tống, một khi kiếp số đến, lưu lại truyền thừa cho học viện, hi vọng tân hỏa tương truyền. Một ngày nào đó chúng ta sẽ cơ hội vùng lên, tái hiện huy hoàng trước đây.

Các trưởng lão nghe vậy, hai mắt rung động. Những chuyện này bọn họ cũng không biết, bọn họ biết học viện Thiên Vũ không tầm thường, đã từng đào tạo ra cường giả tầng tầng lớp lớp, cả đám đều lưu danh đại lục, uy chấn thiên hạ.

Tất cả trưởng lão không nghĩ rằng, học viện Thiên Vũ đã từng huy hoàng, có thể khiến cho toàn bộ Trung Châu run rẩy.

- Được rồi, bắt đầu nào, nội viện sẽ mở ra không gian truyền tống phù trận, mang học viên của học viện đến xung quanh Hắc Ám sâm lâm, để tránh bị người tiêu diệt từng bộ phận, hi vọng bọn chúng đều thoát khỏi kiếp số.

Nhị trưởng lão trầm giọng nói, đôi mắt trên khuôn mặt già nua lộ ra vẻ bực tức.

- Từ khi học viện xuống dốc đến nay, phàm là học viên có tu vi bước vào Vũ Vương cảnh, đều được học viện đưa ngọc giản thông linh. Mấy năm qua càng ngày càng ít học viên tốt nghiệp đặt chân Vũ Vương cảnh. Nhưng vô số năm trôi qua, số lượng cũng không ít, chỉ không biết bây giờ họ còn sống hay không, nội viện đã báo tin. Tất cả ngọc giản thông linh vỡ vụn, bọn họ sẽ biết được học viện Thiên Vũ gặp phải đại kiếp, có người sẽ đến đây viện trợ, chỉ không biết có bao nhiêu người đuổi tới kịp, lại có bao nhiêu người còn nhớ về học viện, đến đây tương trợ học viện một chút sức lực.

Tam trưởng lão nói, ánh mắt tràn đầy cảm thán.

- Không nghĩ tới những năm này, học viện lại có sắp xếp như thế.

Không ít trưởng lão nghe vậy đều sợ hãi thán phục, những năm gần đây, tất cả trưởng lão đều cho rằng trưởng lão nội viện đều chỉ biết bế quan tu luyện, lại không nghĩ rằng các đời trưởng lão nội viện, đều đang chờ học viện Thiên Vũ gặp phải kiếp số.

- Ong ong...

Tiếng chuông trầm thấp du dương vang vọng toàn bộ học viện, đây là tiếng chuông khẩn cấp của học viện, lập tức xung quanh học viện có hàng loạt bóng người bay đi, bốn mặt nhìn nhau, không biết chuyện gì xảy ra.

Tất cả học viên học viện Thiên Vũ lập tức tập hợp tại quảng trường trước Thiên Vũ Phù Cảnh, tân sinh đứng ở phía trước, không được sai sót!"

Nhưng vào lúc này, một giọng nói sáng sửa gấp rút quanh quẩn học viện Thiên Vũ.

- Nhanh đi Thiên Vũ Phù Cảnh.

Trong học viện, từng bóng người lập tức bay về phía Thiên Vũ Phù Cảnh.

- Chuyện gì xảy ra, tại sao chúng ta phải đi Thiên Vũ Phù Cảnh?

Trong một đình viện dựa vào núi bên sông, Đỗ Tiểu Thanh nhìn lên bầu trời, trong đôi mắt đẹp linh hoạt kỳ ảo ba động, sau đó nói với Đỗ Tiểu Yến.

- Tên Đỗ Thiếu Phủ kia đang ở trong Thiên Vũ Phù Cảnh, tỷ nghĩ chúng ta nên đi Thiên Vũ Phù Cảnh trước.

Đỗ Tiểu Yêu cảm thấy cần phải đi Thiên Vũ Phù Cảnh, sau đó mang theo Tiểu Hổ cùng chạy về phía Thiên Vũ Phù Cảnh.

- Sưu sưu...

Trong đêm tối, từng bóng người vút không. Toàn bộ Thiên Vũ Phù Cảnh bắt đầu rung động kịch liệt. Trên bầu trời, vô số âm thanh xé gió vang lên.

Những học viên ở gần đó, chẳng mấy chốc đã chạy tới quảng trường bát ngát trướcThiên Vũ Phu Cảnh.

- Rốt cuộc học viện đã xảy ra chuyện gì?

- Có ai biết thông gì không?

- Tại sao học viện lại khẩn cấp tập hợp chúng ta?

-...

Trên quảng trường, tiếng nghị luận ầm ĩ, không ai biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tiếng ồn ào ầm ĩ truyền ra, khiến lòng người hoang mang.

- Tất cả học viên trong Thiên Vũ Phù Cảnh, bất luận là trong Chiến Cảnh, Ngộ Cảnh, hay Linh Cảnh đều đi ra. Từ giờ trở đi, học viện sẽ đóng cửa Thiên Vũ Phù Cảnh.

Trong Thiên Vũ Phù Cảnh, Giọng nói như sấm sét quanh quẩn Chiến Cảnh, Ngộ Cảnh và Linh Cảnh

Âm thanh vang dội, khiến học viên đang lĩnh ngộ trong Ngộ Cảnh cũng bị bừng tỉnh.

-Oanh...

Trong nháy mắt,Thiên Vũ Phù Cảnh lung la lung lay như muốn đổ.

- Hô...

Trong không gian Thiên Vũ Phù Cảnh lấp lóe ánh sáng, Miệng Đỗ Thiếu Phủ phun ra một ngụm trọc khí, ánh mắt hơi khép lại, lách người rời đi.

Trên quảng trường ngoài Thiên Vũ Phù Cảnh, càng ngày càng nhiều học viên tập hợp, người đông nghìn nghịt, trong bóng đêm bao phủ không nhìn thấy bờ, chỉ có tiếng ổn áo quanh quẩn không tiêu tan.

Đỗ Thiếu Phủ rời Ngộ Cảnh đi tới sảnh nhỏ chứa lối vào ra của Thiên Vũ Phù Cảnh. Hắn gặp được Cốc Tâm Nham, Vu Tước vừa ra khỏi Ngộ Cảnh, và Tương Quân, Quỷ Oa, Quách Thiếu Phong vừa trong Chiến Cảnh đi ra, ngoài ra còn gặp đám người Lý Vũ Tiêu, Hắc Ưng Đường Ngũ, Truy Vân Yến và Diệp Phi Vũ.

- Huynh đã về rồi.

Đám người Tương Quân, Cốc Tâm Nham và Quỷ Oa bất ngờ nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ, lập tức trong mắt lộ ra ý cười.

- Mọi người biết chuyện gì xảy ra không?

Sau khi Đỗ Thiếu Phủ gật đầu với mọi người xong bèn hỏi. Hắn không biết rốt cuộc trong học viện xảy ra chuyện gì. Hắn vừa mới đi vào Ngộ Cảnh, liền nghe được thông báo phong tỏa Thiên Vũ Phù Cảnh.

- Bọn ta cũng không biết. Chúng ta đi xem một chút.

Sắc mặt đám người Tương Quân ngưng trọng, lập tức gật đầu, đi ra Thiên Vũ Phù Cảnh.

- là Đỗ học trưởng.

- Còn có học trưởng Tương Quân và học tỷ Cốc Tâm Nhan.

Học viên trên quảng trường trông thấy Đỗ Thiếu Phủ và đám người Tương Quân đi ra bèn thảo luận.

- Tại sao nhiều người như vậy, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Đám người Đỗ Thiếu Phủ, Tương Quân, Cốc Tâm Nhan trông thấy rất nhiều học viên tụ tập ngoài sân, hai mặt nhìn nhau, sắc mặt càng ngày càng ngưng trọng. Trong lòng mọi người đều hiểu, nếu không xảy ra chuyện trọng đại, thì sẽ không có đội hình như thế.

- Ca ca.

Trong đám người, một bóng hình xinh đẹp lóe lên, sau lưng có một con mèo con đi theo, trên vai mang theo một con khỉ màu vàng. Đỗ Tiểu Thanh, Đỗ Tiểu Yêu và Tiểu Hổ trong thấy Đỗ Thiếu Phủ, lập tức băng qua biển người chạy tới.

- Tiểu Thanh, muột biết chuyện gì xảy ra không?

Đỗ Thiếu Phủ trông thấy Đỗ Tiểu Thanh, bèn hỏi.

Đỗ Tiểu Thanh lắc đầu, trong mắt đẹp linh hoạt kỳ ảo cũng hiện ra vẻ nghi hoặc, trả lời:

- Muội cũng không biết xảy ra chuyện gì.

- Sưu sưu. . .

Ngay khi lời của Đỗ Tiểu Thanh vừa dứt. Trên bầu trời có vô số âm thanh xé gió vang lên, lập tức hàng loạt bóng người bao quanh ánh sáng phù văn, giống như cầu vồng lướt xuống.

- Các trưởng lão tới.

Cốc Tâm Nhan nhìn lên trời, rồi khẽ nói với đám người bên cạnh.

- Các trưởng lão tới.

- Bái kiến các vị trưởng lão.

Học viên trên quảng trường trông thấy các trưởng lão đến, lập tức cung kính hành lễ, tiếng ồn ào dần dần lắng xuống. Tất cả mọi người đang đợi trưởng lão giải thích.

- Phó viện trưởng và Chu trưởng lão cũng có mặt.

Đỗ Thiếu Phủ trông thấy phó viện trưởng Gia Cát Cường Bang và Chu trưởng lão của dược viên đang dứng trước tất cả trưởng lão. Đỗ Thiếu Phủ trông thấy hai người, bỗng nhiên trong lòng hắn run lên. Trong lúc mơ hồ, một cảm giác bất an dâng lên.

Đỗ Thiếu Phủ dễ dàng đoán ra. Nếu không phải học viện xảy ra việc lớn gì. Phó viện trưởng Gia Cát Cường Bang và Chu trưởng lão sẽ không đi ra tùy ý.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)