Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 498: Chính phụ điện chủ

Chương Trước Chương Tiếp

Đỗ Tiểu Yêu sau khi trực tiếp bỏ vào miệng một gốc linh dược, lập tức cầm một thanh trường kiếm, định bỏ tiếp vào miệng thì bị Đỗ Thiếu Phủ đoạt mất, nói:

- Cứ ăn như ngươi thì tan nhà nát cửa mất, linh khí ta còn có chỗ dùng, giữ lại cho ta.

- Keo kiệt.

Đỗ Tiểu Yêu tức giận, trừng mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ, rồi lại tiếp tục thôn phệ linh dược.

Đỗ Thiếu Phủ thu hết linh khí vào trong túi càn khôn, trong lòng còn sợ Đỗ Tiểu Yêu ăn sạch sẽ hết cả chỗ linh dược này.

Trong những linh dược ở đây, Đỗ Thiếu Phủ nhớ Chân Thanh Thuần đại ca từng nói qua, không ít linh dược có hiệu quả gia tăng lực lượng tinh thần, không thể cứ để Đỗ Tiểu Yêu như hổ đói mà ăn hết được.

- Những linh dược này là do chúng ta tìm được trên Loạn Yêu Nhai, linh khí là thứ lưu lại sau khi tru diệt một ít nhân loại.

Bên trong thạch thất chỉ có Phục Hổ Bá Ngao thương thế nhẹ nhất đứng phụng bồi.

Còn Ngân Dực Ma Điêu và Thương Viêm Xích Báo, lúc này vết thương chồng chất, huyết nhục lẫn lộn, da tróc thịt bong, chỉ dám đứng ở sau cùng, ánh mắt tràn ngập vẻ kiêng kỵ nhìn Đỗ Tiểu Thanh.

Đỗ Thiếu Phủ không khách khí thu thập đống linh dược này, không nghĩ tới đến Loạn Yêu Nhai còn có thể thu được thu hoạch bậc này, không ít linh dược phẩm giai cao, cực kỳ trân quý, là nguyên liệu luyện chế cao giai đan dược, khiến Đỗ Thiếu Phủ sợ hãi không ngớt.

Trong đó có vài loại linh dược, Đỗ Thiếu Phủ nhận ra chính là tài liệu cần để luyện chế Hoàng Thú Đan, là loại tài liệu dù có tiền cũng không mua được.

- Tài liệu Hoàng Thú Đan ta mang đi trước, nếu có cơ hội, ta sẽ mời Dược Vương giúp ngươi luyện chế một viên Hoàng Thú Đan.

Sau khi thu hết linh dược vào trong túi càn khôn, Đỗ Thiếu Phủ liền quay ra nói mấy câu với Ngân Dực Ma Điêu, dù sao muốn Ngân Dực Ma Điêu thật tình quy hàng, cũng cần phải vừa dùng ân vừa dùng uy mới được.

Hơn nữa nếu yêu thú và người quy hàng, Đỗ Thiếu Phủ lại yên tâm về yêu thú hơn. Dù sao, yêu thú ở phương diện giữ chữ tín, mạnh hơn nhân loại nhiều.

Trong yêu thú, loại chuyện như bội bạc, phản bội cực kỳ hiếm khi phát sinh.

Yêu thú có huyết mạch càng cao, còn có thêm một loại ngạo khí, một khi đã thần phục, càng không có chuyện phản bội.

Thấy Đỗ Thiếu Phủ lấy đi một đống lớn linh dược, Ngân Dực Ma Điêu trong lòng đau đớn nhưng lúc này cũng không dám nói gì.

Chỉ là trong lòng hắn thấy rất là kỳ quái, hắn để những linh dược này và những thứ mấy năm gần đây lấy được trong mật thất, không hiểu sao mấy người Đỗ Thiếu Phủ có thể phát hiện mà trực tiếp tìm đến.

Một lát sau, màn đêm bao phủ, nhưng trong đại điện minh châu vẫn đang tỏa ánh sáng.

Đỗ Thiếu Phủ, Đỗ Tiểu Thanh, Đỗ Tiểu Yêu, Tiểu Hổ, Ngân Dực Ma Điêu, Phục Hổ Bá Ngao, Thương Viêm Xích Báo, và một số vương giả yêu thú Thú Hậu cảnh viên mãn và Thú Hậu Bỉ Ngạn cảnh đều ở trong đại điện.

Hoàng Kim Yêu Mãng hồi chiều bị Đỗ Tiểu Thanh mạnh mẽ giày xéo qua cũng ở trong hàng, nhưng lúc này, hai mắt nhìn Đỗ Tiểu Thanh tràn đầy kính nể.

Nhưng lại không thấy thân ảnh Đại công chúa Trình Thắng Nam ở đây.

- Ngân Điêu, Bá Ngao, Thương Báo, ta định thành lập một nơi tên là Thiên Thú Điện, ba người các ngươi sẽ làm Thiên Thú Điện thống soái, các ngươi thấy thế nào?

Trên vị trí thủ tọa của đại điện, Đỗ Thiếu Phủ ngồi thẳng người, hỏi ba người Ngân Điêu.

Loạn Yêu Nhai có rất nhiều yêu thú, mà Ngân Dực Ma Điêu, Phục Hổ Bá Ngao, Thương Viêm Xích Báo đều không gia nhập Thiên Hạ Hội, điều này làm cho Đỗ Thiếu Phủ có chút đau đầu, hắn cũng không thể cứ ở Loạn Yêu Nhai này chiếm núi làm vua được.

Nghĩ tới nghĩ lui, Đỗ Thiếu Phủ nghĩ đến việc lập nên Thiên Thú Điện, nếu sau này có thể thu phục một ít cường giả yêu thú khác, sẽ có nơi để bọn họ dung thân, dù sao muốn khiến yêu thú gia nhập vào Thiên Hạ Hội trong lúc nhất thời không phải là chuyện dễ dàng.

- Ca ca, ta cũng muốn gia nhập Thiên Thú Điện, ngươi làm Điện chủ, ta đây làm Phó điện chủ.

Đỗ Tiểu Thanh cong môi nói với Đỗ Thiếu Phủ, có vẻ nàng rất hứng thú với việc này.

- Được, cho ngươi làm Phó điện chủ Thiên Thú Điện.

Đỗ Thiếu Phủ cười nói.

- Diện kiến Điện chủ, Phó điện chủ.

Các yêu thú trong đại điện lập tức cung kính phủ phục hành lễ.

Đỗ Thiếu Phủ cười hắc hắc, không nghĩ tới hành trình đến Loạn Yêu Nhai này còn có thu hoạch như thế, nguyên bản mục tiêu chỉ là muốn đàm phán cùng Ngân Dực Ma Điêu, cuối cùng lại thu phục được cả ba con yêu thú khủng bố này.

Dựa vào bầy thú thu phục được trên Loạn Yêu Nhai, đặc biệt là Ngân Dực Ma Điêu, Phục Hổ Bá Ngao và Thương Viêm Xích Báo, Đỗ Thiếu Phủ lại có thêm một chỗ dựa cường đại, cộng thêm Thiên Hạ Hội, coi như là đã chân chính có chỗ đứng ở Hắc Ám sâm lâm.

Sau đó Đỗ Thiếu Phủ và mấy người Ngân Dực Ma Điêu, Phục Hổ Bá Ngao tiếp tục thương nghị thêm một chút, trong Thiên Thú Điện sẽ có các chức vị nòng cốt như Điện chủ, Phó điện chủ, Thống soái, Thống lĩnh, Trưởng lão và Hộ pháp.

Tất cả vốn cũng dựa trên chế độ ban đầu của Loạn Yêu Nhai, chỉ là làm cặn kẽ hơn về phân chia cấp bậc, sau đó Đỗ Thiếu Phủ đem tất cả giao lại cho ba người Ngân Dực Ma Điêu, Phục Hổ Bá Ngao và Thương Viêm Xích Báo.

- Ngân Điêu, ngươi đã quy hàng, hiện tại cũng là Thống soái của Thiên Thú Điện, vậy chính là người một nhà rồi, ngươi cầm lấy vật này, trị thương cho tốt.

Đỗ Thiếu Phủ lấy ra một cái bình ngọc trực tiếp đưa cho Ngân Dực Ma Điêu, một cổ sóng năng lượng khủng bố xuyên thấu qua bình ngọc, dường như muốn phun trào ra, uy áp bá đạo bén nhọn như muốn phá bình lao ra.

Bỗng nhiên trong lòng Ngân Dực Ma Điêu run lên, theo bản năng nắm chặt bình ngọc, trong mắt hiện vẻ chấn động kịch liệt, tựa như là chiếm được chí bảo vậy.

...

Ban đêm, vạn dặm thiên không lộ ra một màu mặc lam, vô số vì sao chớp động, ánh trăng nhu hòa, bao phủ vách núi, rọi qua tán đại thụ che trời, tạo thành vô vàn điểm sáng.

Đại công chúa Trình Thắng Nam lẳng lặng đứng trên tảng đá, hai mắt như thần, thâm thúy động nhân, dáng người thon dài uyển chuyển, đứng dưới ánh trăng, đường cong mê người, như một đóa hoa lan nở rộ trong đêm.

- Vù.

Thân ảnh Đỗ Thiếu Phủ đáp xuống sau lưng Trình Thắng Nam, tiến lên mấy bước, lặng lặng đứng bên cạnh, nhìn vầng minh nguyệt trên trời, không nói tiếng nào.

- Ngươi xử lý xong mọi chuyện rồi sao?

Trình Thắng Nam quay đầu, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, nhàn nhạt mỉm cười.

- Ừm.

Đỗ Thiếu Phủ nhẹ nhàng gật đầu, chuyện trên Loạn Yêu Nhai đã an bài không sai biệt lắm, không còn vấn đề gì quá lớn.

- Ta cũng đang có dự định trở về.

Trình Thắng Nam nhìn Đỗ Thiếu Phủ, đôi mắt sáng khẽ động, thỉnh thoảng gió đêm thổi qua, lọn tóc phất phơ, hương thơm nhàn nhạt lan ra.

- Trở về Hoàng cung sao?

Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, trong lòng hiện lên chút không nỡ, loại cảm giác này, hắn chưa bao giờ có.

- Trở về Hoàng cung một chút, sau đó phải trở về Quang Minh Thần Đình rồi, một thời gian nữa là đến một sự kiện trọng yếu của đệ tử Thần Đình, nói không chừng còn có thể có được một ít cơ duyên.

Trình Thắng Nam nói với Đỗ Thiếu Phủ.

- Vậy ngươi định lúc nào thì trở về?

Đỗ Thiếu Phủ hỏi.

- Ta cũng chưa nghĩ cụ thể, ngươi sẽ nhớ ta chứ?

Trình Thắng Nam dịu dàng cười.

- Sẽ nhớ...

Đỗ Thiếu Phủ cười nhẹ, mặc dù hắn không thích Quang Minh Thần Đình, nhưng Trình Thắng Nam chính là đệ tử Quang Minh Thần Đình, cũng không còn biện pháp nào khác, hắn và Quang Minh Thần Đình hẳn là cũng sẽ không có quá nhiều khúc mắc.

Đại công chúa Trình Thắng Nam nghe vậy, nở một nụ cười động lòng người.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn nụ cười rực rỡ ấy, trong lòng khẽ run, hai người bốn mắt nhìn nhau, bầu không khí đã mơ hồ có chút không bình thường, giống như là có thêm cái gì đó dâng lên trong lòng hai người.

Đột nhiên, Đại công chúa ngẩng đầu, từ từ nhón chân lên, bờ môi đỏ mọng chạm nhẹ vào má Đỗ Thiếu Phủ, rồi lập tức cúi đầu, kiều nhan ửng đỏ, nói:

- Ta không ở đây, ngươi phải thành thật một chút, bằng không lúc ta trở lại, nhất định sẽ không tha cho ngươi...

Nàng còn chưa nói xong, đột nhiên, một khí tức quen thuộc xông vào mũi, ánh mắt nóng bỏng đối diện, sau đó nàng cảm giác được môi mình đã là dán lên môi của hắn.

Tuy là lần trước đã từng trải qua, nhưng lúc này vội vàng không kịp chuẩn bị nên Trình Thắng Nam có chút hoang mang.

Nhưng rất nhanh tất cả đã bị cảm giác say sưa lấn át, mùi vị ngọt ngào quấn quanh đầu lưỡi, khiến trong đầu Trình Thắng Nam trống rỗng, hai mắt bất tri bất giác khép hờ, theo bản năng ôm tử bào thanh niên trước người, mặt đỏ tim đập dồn dập, ý thức mơ hồ, chỉ cảm giác được gió đêm từng trận thổi qua, hòa vào khí tức ấm áp của người thanh niên trước mắt, khiến nàng dần đắm chìm sâu hơn, toàn thân tê dại, như phản xạ có điều kiện nhiệt tình đáp lại nụ hôn của hắn...

Sáng sớm hôm sau, vạn vật yên lặng như tờ, dưới vực sâu dưới Loạn Yêu Nhai, dâng lên một mảnh sương mù êm ái, chiếm giữ giữa không trung.

Ánh nắng ban mai xuất hiện, phủ lên vạn vật một vẻ mông lung mà mê huyễn.

Trên quảng trường Loạn Yêu Nhai, trên bầu trời dần dần biến mất một đạo hồng sắc thân ảnh xinh đẹp, trong mắt Đỗ Thiếu Phủ thoáng hiện lên vẻ ba động.

Đỗ Tiểu Thanh nhẹ nhàng kéo tay hắn, nói:

- Ca ca, Thắng Nam tỷ trở về sao?

- Ừ, chúng ta cũng chuẩn bị về Loạn Yêu Thành thôi.

Đỗ Thiếu Phủ nói nhỏ, chuyện của Loạn Yêu Nhai đã xử lý ổn thỏa, nếu bọn hắn còn không về Loạn Yêu Thành, e là Dược Vương và Ưng Vương đều phải lo lắng rồi.

Loạn Yêu Thành, Thiên Hạ Hội,

Trong lầu các liên miên, tại một đại sảnh, sắc mặt Ưng Vương La Đao đầy lo lắng, nói:

- Bọn họ vẫn chưa về, không phải là xảy ra chuyện gì rồi chứ, Ngân Dực Ma Điêu cũng không phải là dễ trêu.

- Ngân Dực Ma Điêu đúng là không dễ chọc vào, nhưng bọn hắn cũng có khả năng tự vệ, chúng ta tiếp tục chờ xem thế nào đi.

Dược Vương nói nhỏ, trên khuôn mặt cũng theo đó mà ngưng trọng, Ngân Dực Ma Điêu khủng bố như thế nào, hắn cực kỳ rõ ràng.

- Lá gan bọn hắn cũng quá lớn rồi, dám xông thẳng tới Loạn Yêu Nhai, sớm biết như vậy, chúng ta phải đi cùng mới đúng.

Ưng Vương La Đao có chút hối hận, nếu từ đầu hai người họ kiên quyết đi theo, thì bây giờ cũng không phải thấp thỏm lo lắng như vậy.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)