Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 497: Ma điêu cầu xin tha thứ

Chương Trước Chương Tiếp

Trên đôi cánh sương mù lan tràn, tạo thành một đường cong hoàn mỹ, linh động như cánh Phượng Hoàng, bá đạo như cánh Kim Sí Đại Bằng, vô số thanh sắc quang mang chói mắt phun trào.

Năng lượng ba động từ trong đôi cánh tràn ra, khiến không gian xung quanh mạnh mẽ run lên, cuối cùng rơi vào cánh bên trái của Ngân Dực Ma Điêu.

- Xoẹt xoẹt!

Trong rất nhiều ánh mắt kinh ngạc bên dưới, Ngân Dực Ma Điêu bị Đỗ Tiểu Thanh dùng một tay vỗ xuống, linh vũ trên cánh trái bay tung tóe, máu me đầm đìa.

Chỉ thấy thân thể khổng lồ mười mấy trượng của Ngân Dực Ma Điêu dưới lực xung kích đáng sợ này như thiên thạch rơi xuống, cánh bên phải gấp gáp đập mạnh cũng không thể kìm hãm thế rơi lại, ngược lại khiến thân thể cao lớn xoay tròn giữa không trung mấy vòng, rồi mạnh mẽ đập vào ngọn núi gần đó.

- Ầm ầm!

Cả tòa Loạn Yêu Nhai ầm ầm rung động, đá vỡ bắn tung tóe, đại thụ gãy đổ, mặt đất rạn nứt, đất rung núi chuyển.

Giữa không trung, quanh thân Đỗ Tiểu Thanh bao phủ bởi thanh sắc sương mù, tóc dài đen như mực bay lượn, đôi chân thon dài, thân hình yêu mỵ nhanh như chớp đáp xuống trên lưng Ngân Dực Ma Điêu vừa mới rơi xuống đất.

- U u...

Ngân Dực Ma Điêu bạo phát quang mang, muốn chống lại không cho Đỗ Tiểu Thanh hạ xuống, nhưng lúc này hắn căn bản là vô lực chống đỡ, một tay thân ảnh mềm mại kia tay nắm lấy linh vũ xám trắng của Ngân Dực Ma Điêu, một tay nắm lại thành quyền, liên tục hung hăng oanh kích lên lưng Ngân Dực Ma Điêu.

- Rầm rầm rầm.

Từng quyền đánh xuống, kình khí khuếch tán ra xung quanh, sóng âm khủng bố, uy năng đáng sợ, thanh sắc quang mang rực rỡ toả ra, khiến sơn băng địa liệt.

- Phụt...

Dưới sự hành hung bậc này của Đỗ Tiểu Thanh, Ngân Dực Ma Điêu cuồng phun tiên huyết, khí thế càng ngày càng yếu, hoàn toàn bị Đỗ Tiểu Thanh mạnh mẽ đánh lún sâu xuống đất.

Vô luận Ngân Dực Ma Điêu liều mạng giãy dụa như thế nào, cũng đều bị Đỗ Tiểu Thanh trấn áp xuống, không thể lay động thân thể nhỏ bé kia.

Đặc biệt có khí tức Kim Sí Đại Bằng trên người Đỗ Tiểu Thanh trấn áp xuống, Ngân Dực Ma Điêu càng khó có thể chống đỡ.

- Rầm rầm rầm.

Bị Đỗ Tiểu Thanh hung bạo đánh một hồi, nguyên bản Ngân Dực Ma Điêu bá đạo lăng nhân lúc này cũng trở nên đáng thương, trên lưng máu thịt be bét, máu me đầm đìa, trong miệng không ngừng phát ra tiếng kêu rên thê thảm.

Phục Hổ Bá Ngao và Thương Viêm Xích Báo ở phía xa nhìn thấy một màn này, căn bản là không có cách nào trợ giúp, lại càng không dám lại gần Đỗ Tiểu Thanh.

- Ta muốn nhổ cánh của người ra.

Đỗ Tiểu Thanh khẽ nói, thân thể mềm mại di chuyển, lại gần cánh trái sớm đã bị thương nặng của Ngân Dực Ma Điêu, phất tay xé rách linh vũ.

Chỉ một thoáng đã khiến cánh bên trái của Ngân Dực Ma Điêu máu me đầm đìa, máu thịt be bét, vô cùng thê thảm.

Nhìn bộ dạng hung hãn này của Đỗ Tiểu Thanh, thân thể Xích Khao Mã Hầu của Đỗ Tiểu Yêu cũng phải nuốt một ngụm nước bọt.

- Nha đầu kia lại hung hãn như vậy sao.

Sự giật mình của Đỗ Thiếu Phủ lúc này cũng không kém Đỗ Tiểu Yêu là bao, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Đỗ Tiểu Thanh hung hãn như vậy.

- Chiếp chiếp...

Ngân Dực Ma Điêu thê thảm tê minh, tiếng kêu rên không ngừng vang vọng, khiến hơn vạn thú trên Loạn Yêu Nhai đều run rẩy, phủ phục sợ hãi.

- Đừng đánh, đừng đánh nữa, ta đầu hàng, ta không đối phó với Thiên Hạ Hội nữa.

Rốt cục, Ngân Dực Ma Điêu khí tức uể oải, gần như sắp hấp hối, cầu xin Đỗ Tiểu Thanh tha cho.

Đỗ Thiếu Phủ cách đó không xa nghe vậy, ánh mắt hiện lên một chút ba động.

- Hiện tại muốn đầu hàng đã muộn rồi, ngươi chọc ta tức giận, hôm nay không nhổ cánh của ngươi ra là chuyện không thể.

Đỗ Tiểu Thanh không hề có ý buông tha cho Ngân Dực Ma Điêu, tiếp tục không ngừng đánh xuống, Ngân Dực Ma Điêu đáng thương hấp hối, liên tục kêu rên thảm thiết.

- Tiểu Thanh, tạm thời ngừng tay đã, ta muốn nói với hắn mấy câu.

Thân ảnh Đỗ Thiếu Phủ hạ xuống trước người Ngân Dực Ma Điêu, lúc này máu me đầm đìa, da tróc thịt bong, bộ dáng như đang hấp hối.

Đỗ Tiểu Thanh nghe vậy, mới ngừng hành hung Ngân Dực Ma Điêu, nhưng vẫn trấn áp trên lưng Ngân Dực Ma Điêu, khiến hắn căn bản là không thể nhúc nhích.

- Ngân Dực Ma Điêu, quy hàng Thiên Hạ Hội thì thế nào?

Đỗ Thiếu Phủ hỏi.

- Nằm mơ đi.

Ngân Dực Ma Điêu uể oải hét lớn, hắn sao có thể tùy ý quy hàng, hắn chính là Ngân Dực Ma Điêu, cường giả Thú Vương Bỉ Ngạn cảnh, sao có thể quy hàng thế lực của nhân tộc, lại còn là quy hàng Thiên Hạ Hội, chính hắn còn đang định đi san bằng Loạn Yêu Thành đây.

- Tiểu Thanh, vậy thì diệt con đại điểu này đi, chút nữa nướng ăn, mùi vị cũng không tệ đâu.

Đỗ Thiếu Phủ nghe câu trả lời của Ngân Dực Ma Điêu, liền xoay người rời đi, ngay cả nhìn cũng không nhìn qua một cái.

- Được, vậy là chút nữa lại có thịt quay ăn rồi, tối qua hùng chưởng và cánh thứu thật là ngon, ta muốn ăn cánh chim nướng nữa.

Đỗ Tiểu Thanh hào hứng, nghĩ lại mùi vị của thịt nướng tối qua, nước bọt lại trào ra, lại hung bạo đánh Ngân Dực Ma Điêu, khiến hắn kêu rên không ngừng, vô cùng thê thảm.

Ngân Dực Ma Điêu nghe hai người nói chuyện, lại nghĩ tới Liệt Diễm Khai Sơn Hùng và Thiết Giáp Yêu Thứu hôm qua bị chặt một chân một cánh, xem ra thật sự bị bọn người kia nướng ăn, tuyệt đối không phải chỉ đùa giỡn, trở nên sởn cả gai ốc.

Điều khiến hắn càng không nghĩ đến chính là tử bào thanh niên kia muốn hắn quy hàng, nhưng cũng cũng chỉ hỏi đúng một lần, sau đó không quay đầu lại, lập tức rời đi, khiến một tia tự trọng cuối cùng của hắn cũng không giữ được nữa.

- Đừng đánh nữa, ta đầu hàng, thật sự đầu hàng.

Ngân Dực Ma Điêu rốt cục triệt để sợ hãi, những người này thoạt nhìn đều còn rất trẻ nhưng mỗi người đều là sát tinh, tuyệt đối sẽ không có chuyện không dám giết hắn, khả năng bỏ đi cái mạng nhỏ cao như vậy, hắn không thể không e ngại.

Đỗ Thiếu Phủ quay đầu nhìn thân thể Ngân Dực Ma Điêu to như ngọn núi trước người, lại ra hiệu cho Đỗ Tiểu Thanh ngừng tay, nói:

- Điều ta muốn là ngươi quy hàng, không cần ngươi đầu hàng.

- Ta cũng có thể quy hàng, nhưng ta không quy hàng Thiên Hạ Hội, ta chỉ quy hàng các ngươi, bằng không, dù cho ngươi giết ta, ta cũng tuyệt không quy hàng Thiên Hạ Hội.

Ngân Dực Ma Điêu dù là đang hấp hối, nhưng trong mắt lúc này vẫn có ngạo khí, đây là ngạo khí của Ngân Dực Ma Điêu nhất tộc, loại ngạo khí đến từ huyết mạch và linh hồn này, hắn nguyện ý dùng mạng để gìn giữ.

Thiên Hạ Hội là thế lực nhân tộc, hắn thuộc Ngân Dực Ma Điêu nhất tộc, cho nên tuyệt đối là không thể quy hàng Thiên Hạ Hội.

Đối với Ngân Dực Ma Điêu, những người ở trước mắt đều là yêu thú nhất tộc, ngay cả tử bào thanh niên trước mắt, nhìn như nhân loại nhưng trên người là có khí tức của Kim Sí Đại Bằng, huyết mạch của hắc sắc cự hổ kia và thanh y thiếu nữ cũng cao hơn hắn không biết bao nhiêu lần, cho nên dù phải quy hàng bọn họ, Ngân Dực Ma Điêu cũng thấy sẽ không quá mất mặt.

Huyết mạch thần phục, vốn là quy luật vĩnh viễn bất biến trong yêu thú.

- Được, không thành vấn đề.

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, trên khuôn mặt hiện lên nụ cười, quy hàng Thiên Hạ Hội và quy hàng mấy người bọn hắn cũng không khác nhau là mấy.

- Hừ, coi như ngươi thức thời, có điều khiến ta không có cánh chim nướng để ăn rồi.

Đỗ Tiểu Thanh trừng mắt nhìn Ngân Dực Ma Điêu dưới chân, lập tức nhìn về phía Phục Hổ Bá Ngao và Thương Viêm Xích Báo trên quảng trường, khẽ hỏi:

- Còn hai ngươi, muốn quy hàng hay bị ta nướng ăn?

Thương Viêm Xích Báo và Phục Hổ Bá Ngao nhìn nhau, đến Ngân Dực Ma Điêu cũng đã quy hàng rồi, bọn họ còn có lựa chọn nào khác sao.

- Bọn ta cũng đồng ý quy hàng.

Thân thể cao lớn của Phục Hổ Bá Ngao và Thương Viêm Xích Báo nằm rạp trên mặt đất, bọn họ cũng không muốn thực sự bị biến thành thịt quay.

- Gào gừ...

Cùng lúc đó, vạn thú trên Loạn Yêu Nhai đều rít gào, phủ phục quy hàng, ba vị thống soái đều đã quy hàng rồi, những yêu thú còn lại càng không thể tiếp tục đối kháng nữa...

Hoàng hôn, tịch dương triệt để hạ xuống, vân vụ chiếm cứ trên không, ánh tà dương đỏ thẫm chỉ có thể xuyên qua kẽ mây rọi xuống, tạo nên một khung cảnh tuyệt mỹ.

Thương Viêm Xích Báo, Phục Hổ Bá Ngao, Ngân Dực Ma Điêu, ba con yêu thú khủng bố đều quy hàng, trận đại chiến thu được kết quả như thế này, đã vượt quá sức tưởng tượng của Trình Thắng Nam.

Thiên Hạ Hội lúc đầu vốn đã rất khủng bố, giờ có Đỗ Tiểu Thanh, còn có Dược Vương Y Vô Mệnh và Ưng Vương La Đao tọa trấn. Dù Thương Viêm Xích Báo, Phục Hổ Bá Ngao và Ngân Dực Ma Điêu có gia nhập Thiên Hạ Hội hay không, cũng không có gì khác nhau, nhưng giờ còn có thêm đại quân yêu thú trên Loạn Yêu Nhai, thế lực Thiên Hạ Hội lúc này đã đạt đến một tình trạng khủng bố.

Từng bước đi lên, Thiên Hạ Hội bây giờ đã đủ để trở thành đệ nhất thế lực bên trong Hắc Ám sâm lâm, thậm chí đủ để chống lại cả một đế quốc.

...

Tịch dương thu lại một tia dư huy cuối cùng, hôn ám như một tấm màn xám đen cự đại, lặng lẽ buông xuống, bao phủ không gian.

Thiên không màu u lam, điểm xuyết bởi vô số ngôi sao và một vầng trăng tròn, tỏa ánh sáng nhu hòa.

Mà trong kiến trúc hùng vĩ khổng lồ trên Loạn Yêu Nhai lúc này, Đỗ Thiếu Phủ, Đỗ Tiểu Yêu, Đỗ Tiểu Thanh, Trình Thắng Nam và Tiểu Hổ đang chìm trong hưng phấn.

- Thật nhiều linh dược, lần này được ăn một bữa no nê rồi.

Bên trong một gian thạch thất to lớn, dược hương xông vào mũi, năng lượng nhộn nhạo làm người run sợ, khắp nơi chồng chất không ít linh dược, còn có bảy tám món linh khí lẫn bên trong, thậm chí Đỗ Thiếu Phủ còn tìm được không ít túi càn khôn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)