Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 495: Uy chấn vạn thú

Chương Trước Chương Tiếp

- Gào gừ...

Theo tiếng tê minh vang vọng giữa không trung, trong cự phong đột nhiên vang vọng vô số tiếng thú gầm, lập tức mặt đất rung động, đất rung núi chuyển!

Đỗ Thiếu Phủ ngưng thần nhìn không gian xung quanh, tiếng thú hống như sấm rền truyền ra.

- Ầm ầm...

Lập tức từng con từng con yêu thú khổng lồ xuất hiện trên ngọn núi, nhất thời yêu thú khổng lồ đầy khắp núi đồi, trong các đại thụ che trời, hung cầm che khuất bầu trời vỗ cánh bay ra, đại thụ che trời rung chuyển, trong thời gian ngắn ngủi nổi lên một mảnh thú triều.

- Rống!

- Gào!

Cùng lúc đó, từ trong đại điện mười mấy con yêu thú đi ra, cũng ngẩng đầu rít gào, chỉ một thoáng đã hóa thành bản thể khổng lồ xuất hiện.

Có Hỏa Diễm Yêu Tích toàn thân nóng cháy, lân giáp bao trùm, có Độc Giác Yêu Tê da dày sừng sắc, toàn thân phù văn lan tràn, còn có vương giả yêu thú Tiếu Thiên Băng Lang...

Nhìn bốn phía lúc này chằng chịt yêu thú, vô số yêu thú cao ngất như núi, sắc mặt Đỗ Thiếu Phủ cũng hơi ngưng trọng, trong số đó còn có không ít khí tức của yêu thú Thú Hậu cảnh.

Hỏa Diễm Yêu Tích, Độc Giác Yêu Tê, Tiếu Thiên Băng Lang cũng đều là yêu thú Thú Hậu cảnh, ngoài ra còn có vô số yêu thú Mạch Linh cảnh, Mạch Động cảnh tụ đến, giữa không trung hung cầm vỗ cánh che khuất bầu trời, từng cổ uy áp hung hãn phủ xuống, làm người run sợ.

Lúc này trên Loạn Yêu Nhai, tạo thành một mảnh thú triều to lớn, trong thú triều chằng chịt, e là tu luyện giả Vũ Vương cảnh cũng muốn nhượng bộ lui binh.

Càng chưa nói lúc này còn có Thương Viêm Xích Báo, Phục Hổ Bá Ngao, và Ngân Dực Ma Điêu khủng bố ở đây.

- Hừ, đây chính là Loạn Yêu Nhai, nơi này ta mới là Vương, là Đại thống soái, hôm nay các ngươi đừng hòng ai rời được khỏi đây, đều lưu lại cho ta!

Ngân Dực Ma Điêu cười nhạt, nói với hai người bên cạnh:

- Nhị đệ tam đệ, chúng ta liên thủ đối phó với nha đầu kia, những yêu thú khác đối phó những người còn lại.

- Gào!

- Rống!

Ngân Dực Ma Điêu nói xong, Thương Viêm Xích Báo liền rít gào, hóa thành Thương Viêm Xích Báo khổng lồ mười mấy trượng, trên thân thể có thương viêm bao trùm, uy thế kinh người.

Cùng lúc đó, trên thân hình đại hán lẫm lẫm, phù văn chớp động, trong nháy mắt hóa thành bản thể, một con Phục Hổ Bá Ngao như hùng sư.

Nghe đồn Phục Hổ Bá Ngao có huyết thống viễn cổ hổ tộc và viễn cổ lang tộc, huyết mạch tuyệt đối không thấp, còn mạnh hơn Thương Viêm Xích Báo một ít.

Hai yêu thú vĩ đại đứng sừng sững, khí tức hung hãn ngập trời, khiến người ta sợ hãi.

- Gào gừ...

Bốn phía quảng trường, mười mấy con yêu thú khủng bố xúm lại hướng về phía Đỗ Thiếu Phủ, Đỗ Tiểu Yêu, Trình Thắng Nam và Tiểu Hổ.

Mười mấy con yêu thú khổng lồ tựu như mười mấy tòa núi, Đỗ Thiếu Phủ và Đại công chúa Trình Thắng Nam ở trong đó trông cực kỳ nhỏ bé.

Trên bầu trời còn có đông đảo hung cầm hung cầm nhìn xuống, ánh mắt khiếp người.

- Gào gào.

Trên các tảng đá lớn bốn phía, cũng có không ít yêu thú leo lên trên, hung hãn nhìn đám người Đỗ Thiếu Phủ.

- Ầm ầm...

Đột nhiên, một đạo quang mang chói mắt tuôn ra, một con yêu xà to lớn huyễn lệ, vảy màu xanh lam, toàn thân lan tràn tinh hàn khí tức, trong miệng phun ra kịch độc, lao về phía Trình Thắng Nam.

Đại công chúa Trình Thắng Nam lúc này bị thú triều bao trùm, đối mặt với nhiều yêu thú khủng bố như vậy, kiều nhan biến sắc, ánh mắt thất thần.

- Cút ngay cho ta!

Đỗ Thiếu Phủ hét lớn, quanh thân kim mang bạo phát, lao vọt tới trước người Trình Thắng Nam, kim sắc phù lục bí văn trong tay đánh tan kịch độc khí lãng, thân ảnh như đại bàng giương cánh lướt đi, đánh ra một quyền vào đầu lam sắc cự xà.

- Ầm.

Kim sắc phong bạo ba động cực kỳ kinh khủng, đập vào trên đầu cự xà thành một cái lỗ máu, máu cuồn cuộn tuôn ra, khiến cự xà rít gào thê thảm.

- Ngươi cẩn thận một chút, chú ý tự bảo vệ mình.

Đỗ Thiếu Phủ nói với Trình Thắng Nam, sắc mặt ngưng trọng.

Trình Thắng Nam phục hồi tinh thần, nhìn Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt lộ ra ý xin lỗi, lập tức nắm chắc Thạch Long Phong Lôi Kiếm trong tay, phong lôi vang vọng, uy áp mênh mông cuồn cuộn, khiến không ít yêu thú xung quanh đang muốn nhào tới phải kiêng kỵ.

- Gào!

Cùng lúc đó, một con hung cầm to lớn lao xuống, mang theo gió lốc, lợi trảo lộ ra, sắc bén khiếp người, bao phủ Đỗ Thiếu Phủ và Trình Thắng Nam.

- Xẹt.

Hung cầm này đáp xuống, giống như là muốn xé nát cả hai người, trảo ấn bén nhọn, phát ra trận trận tiếng xé gió, e là nếu bị lợi trảo này chộp trúng, ngay cả đỉnh núi cũng có thể trực tiếp bị nổ tung.

- Rống!

Nhưng vào lúc này, có tiếng hổ gầm chấn động nhân tâm cuồn cuộn truyền ra, chấn động thiên địa, một đạo thân ảnh đen như mực nhanh như chớp lướt đi, trong nháy mắt hóa thành một con hắc sắc phi hổ.

Hắc sắc phù văn xung thiên, cự hổ đập cánh, mang theo long quyển phong bạo phô thiên cái địa cuộn sạch trời cao, bá đạo không ai bằng, như mãnh hổ vồ mồi, tốc độ còn nhanh hơn hung cầm nhiều.

- Rống!

Hắc sắc cự hổ rít gào, hổ trảo vung lên, trực tiếp xé rách hung cầm, hung hãn bá đạo, khiến không gian chấn động lung lay như sắp sụp đổ.

- Xoẹt xoẹt...

Hung cầm hung hãn ngập trời, lúc này cũng bị một trảo của hắc hổ xẹt qua, thân thể to lớn xuất hiện khe hở, hai mắt lộ ra vẻ khiếp hãi, thân thể giữa không trung hóa thành huyết vụ.

- Huyết mạch thật mạnh.

Quần thú run rẩy, ngay cả Ngân Dực Ma Điêu, Thương Viêm Xích Báo, Phục Hổ Bá Ngao cũng nổi lên vẻ kinh ngạc.

Trên người cự hổ phủ kín vảy màu đen, thâm thúy như bầu trời đêm, trên lân phiến đen như mực còn mơ hồ có vẻ vàng óng ánh, uy thế tựa như là hổ tộc chí tôn, tu vi mặc dù còn chưa tới Thú Vương cảnh nhưng uy áp huyết mạch cũng đủ khiến bọn chúng run sợ.

Đặc biệt là Phục Hổ Bá Ngao, trong cơ thể hắn có huyết mạch viễn cổ hổ tộc, nên lúc này đối mặt với hắc hổ cảm thụ được càng sâu sắc sự áp chế đến từ huyết mạch, loại huyết mạch cường đại như vậy, không kém uy áp trên người thanh y nữ tử kia là bao, cực kỳ khủng bố.

- Là hổ tộc chí tôn sao?

Phục Hổ Bá Ngao khiếp sợ, hắn có thể cảm giác được khí tức chí tôn trên người hắc hổ, nhưng lại không thể nhìn ra rốt cục hắc hổ là chủng hổ tộc nào.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn xung quanh, thần sắc hơi trầm xuống, ánh mắt từ từ khép lại, bỗng dưng tử bào rung lên, đạm kim sắc phù lục bí văn bắt đầu khởi động, một cổ khí thế kinh khủng bá đạo như lũ quét bộc phát ra.

Kim sắc quang mang chói mắt từ trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ phóng lên cao, trong lúc mơ hồ bên trong kim sắc quang mang giống như là có thêm một con Kim Sí Đại Bằng vỗ cánh, kim sắc phù lục bí văn chói mắt, như một vầng thái dương đang tỏa sáng.

- Xoẹt xoẹt...

Trong nháy mắt, phù lục bí văn ngưng tụ trên lưng Đỗ Thiếu Phủ thành một đôi cánh phù lục lấp lánh kim quang.

- Ầm.

Một cái chớp mắt này, đôi cánh từ phù lục bí văn liền mà phát động, khí thế bén nhọn từ trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ cuộn sạch ra, thân hình huyền phù bay lên, như đại bàng vỗ cánh, chao liệng cửu thiên.

Dù không phải là Kim Sí Đại Bằng chân chính, nhưng khi đôi cánh kim sắc phất động, kim quang vạn trượng tỏa ra, khiến Đỗ Thiếu Phủ nhưng lại như là Kim Sí Đại Bằng chân chính, thừa kế ý chí và uy áp của Kim Sí Đại Bằng nhất tộc.

- Gào gừ...

Bầy thú bốn phía cảm thấy khí tức kinh khủng như vậy, không khỏi phủ phục, dưới loại khí tức này, vạn thú không còn cách nào chống đỡ được.

- U u...

Đặc biệt là tất cả các loại hung cầm, càng không cách nào đối kháng, rơi xuống liên tục, nằm rạp trên mặt đất.

- Tên nhân loại sao lại có khí tức của yêu thú chúng ta.

Thương Viêm Xích Báo khiếp sợ, khí tức trên người tên kia tuyệt đối là của yêu thú.

- Khí tức thật khủng bố, nhìn tựa như là Kim Sí Đại Bằng, đây chính là tồn tại chí tôn trong yêu thú chúng ta.

Phục Hổ Bá Ngao kinh ngạc, hắn không nhận ra lai lịch của hắc hổ nhưng Kim Sí Đại Bằng thì có thể nhận ra, huyết mạch tinh thuần bậc này, còn kinh khủng hơn cả hắc hổ kia.

- Kim Sí Đại Bằng, chẳng lẽ thật sự là Kim Sí Đại Bằng nhất tộc sao?

Ngân Dực Ma Điêu khiếp sợ, trên khuôn mặt tuấn tú phi phàm lúc này trên khuôn mặt, hai mắt đều đang tràn đầy vẻ chấn động.

Đối với tộc Ngân Dực Ma Điêu của hắn, Kim Sí Đại Bằng nhất tộc chính là tồn tại chí tôn, huyết mạch Ngân Dực Ma Điêu căn bản là không có cách nào đối kháng.

Nếu như Ngân Dực Ma Điêu là vương giả trong phi cầm, thì Kim Sí Đại Bằng chính là bá chủ của phi cầm.

- Rống!

Tiểu Hổ lại gầm thét, kích khởi sóng gợn tận trời, giống như sóng lớn cuồn cuộn, chấn cả vùng thế giới này ầm vang.

Hổ trảo đạp không mà đứng, dưới chân sinh vân vụ, hai cánh rung động, đạm kim sắc sóng gợn giống như là biển gầm, mênh mông phập phồng, lại tựa như kinh đào phách ngạn, bá đạo không ai bằng, khiến phía dưới lâm hải gãy đổ, đá vụn bắn tung, cảnh tượng kinh người.

Dưới sự bùng nổ uy áp của Tiểu Hổ, bầy thú bốn phía run sợ từ trong linh hồn, như đang đối mặt với tiếng gầm giận dữ của chí tôn yêu thú.

Tiểu Hổ đứng giữa trời cao, uy áp cuồn cuộn, thanh âm như sấm, dùng một tiếng gầm rung động non sông, trấn áp vạn thú.

Sau khi Tiểu Hổ tiến hóa, uy năng của Hắc Ám Thiên Hổ càng lúc càng hiển lộ, không hổ là yêu thú bài danh trước mười trên Thiên Thú Bảng, những tồn tại khủng bố như Thanh Long, Bạch Hổ, Phượng Hoàng, Huyền Vũ.

Mà Hắc Ám Thiên Hổ không kém Bạch Hổ là bao, uy áp của nó tỏa ra, vạn thú không thể đối kháng.

Lúc này, khí tức Kim Sí Đại Bằng của Đỗ Thiếu Phủ, và khí tức Hắc Ám Thiên Hổ của Tiểu Hổ hoà vào nhau khuếch tán, mênh mông cuồn cuộn uy áp bậc này, bầy thú bốn phía sớm đã nằm rạp trên mặt đất, căn bản không dám chống đỡ.

- Chiếp chiếp...

Ngân Dực Ma Điêu kêu lớn, thúc giục vạn thú, muốn khống chế bầy thú.

Chỉ là bất kể Ngân Dực Ma Điêu kêu gọi như thế nào thì bầy thú đang nằm rạp trên mặt đất bốn phía đều không dám tùy ý nhúc nhích, chỉ có một đạo thanh âm gầm gừ run sợ vang vọng trên Loạn Yêu Nhai.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)