- Hội trưởng không thể được.
Hoa Phồn Không sắc mặt đại biến, nhất thời tiến lên mấy bước nói với Đỗ Thiếu Phủ.
- Việc này ta đã quyết định.
Đỗ Thiếu Phủ nói với đám người Hoa Phồn Không, cùng lúc đó, mắt nhìn bốn phía thao trường, nói với tất cả đệ tử Thiên Hạ Hội:
- Hiện tại mọi người có thể chọn lựa ra một vị hội trưởng mới, không biết trong lòng mọi người có ứng cử viên phù hợp hay không?
Bốn phía yên tĩnh, hai mặt nhìn nhau, không ít người ánh mắt đều là nghi hoặc phức tạp.
- Hầu Hương chủ thực lực mạnh mẽ, lại gia nhập Thiên Hạ Hội được một thời gian rồi, là người thích hợp nhất, ta đề cử Hầu Hương chủ.
- Tào Hương chủ kinh nghiệm phong phú, ở Loạn Yêu Thành đã lâu, Tào Hương chủ chính là người thích hợp nhất, ta đề cử Tào Hương chủ.
Trong đám người, sau khoảnh khắc ngắn ngủi vắng lặng, đội hình phía sau Hầu Bộ Minh cùng Tào Úc, rốt cục toát ra âm thanh, lập tức có người lớn tiếng phụ họa.
Từng tiếng từng tiếng phụ họa, trên cơ bản đều là ủng hộ Hầu Bộ Minh cùng Tào Úc, cũng có một ít âm thanh ủng hộ Dạ Phiêu Lăng .
Sắc mặt Ngột Trận Sơn Nhân lúc này xanh trắng đan xen, dĩ nhiên không thấy bất kỳ ai ủng hộ hắn, việc này khiến trong lòng hắn âm thầm oán hận không ngớt.
Ở trong Thiên Hạ Hội, bản thân Ngột Trận Sơn Nhân là một cường giả ẩn nấp, chỉ có vài người đứng đầu Thiên Hạ Hội mới biết sự tồn tại của hắn, đệ tử bình thường tự nhiên là không biết.
Huống hồ hiện tại Ngột Trận Sơn Nhân ở trong Thiên Hạ Hội, mặc dù địa vị cao, nhưng lại không có bất kỳ danh xưng hay thực quyền gì, lúc trước hắn muốn gia nhập Thiên Hạ Hội, lấy tu vi thực lực và thân phận của hắn, tự nhiên không thể làm Hương chủ giống như nhóm người Hoa Phồn Không, Tào Úc, Hầu Bộ Minh.
Dược Vương cùng Ưng Vương La Đao cũng không biết sắp xếp Ngột Trận Sơn Nhân như thế nào, bởi vậy cũng để hắn khống chế mục tiêu lớn hơn ở Thiên Hạ Hội, là tạm thời tọa trấn Thiên Hạ Hội, còn về thân phận, liền cần đợi hội trường đến định đoạt.
Lúc đó Ngột Trận Sơn Nhân cũng không để ý, hắn tự nhiên không lo lắng vấn đề địa vị sau này ở Thiên Hạ Hội, cho nên đến bây giờ, Ngột Trận Sơn Nhân ở trong hội cũng không có thân phận thực chất, thậm chí không có quá nhiều người biết đến thân phận cùng sự tồn tại của hắn.
Bởi vậy mặc dù Ngột Trận Sơn Nhân là Vương cấp cường giả mà Thiên Hạ Hội ẩn giấu, nhưng lúc này chọn hội trưởng, ngược lại không sánh được thanh thế của hai người Tào Úc cùng Hầu Bộ Minh kia ở trong hội.
Sau khi có người lên tiếng ủng hộ, mọi người phụ họa, tiếng người huyên náo, nhất thời người ủng hộ Tào Úc cùng Hầu Bộ Minh trở thành hội trưởng càng ngày càng nhiều, đều là những người mà bình thường hai người bồi dưỡng.
Có điều lúc này bốn phía thao trường, có một nửa đệ tử Thiên Hạ Hội lại hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt nghi hoặc, ánh mắt phức tạp.
Đỗ Thiếu Phủ ánh mắt từng cái đảo qua bốn phía đoàn người, sắc mặt vẫn hơi mang cười.
- Ta cảm thấy, hội trưởng vẫn là do Sơn Nhân đức cao vọng trọng đến làm thì càng tốt hơn.
Hầu Bộ Minh ngẩng đầu đề cử Ngột Trận Sơn Nhân, ánh mắt lại âm thầm có dị thải lấp loé.
- Ta cũng đề cử Sơn Nhân, đức cao vọng trọng, tất nhiên có thể mang Thiên Hạ Hội tiến thêm một bước nữa.
Tào Úc cũng hợp thời đề cử Ngột Trận Sơn Nhân, tâm tư Hầu Bộ Minh hắn sao có thể không biết, làm sao sẽ thật sự hi vọng Ngột Trận Sơn Nhân trở thành hội trưởng, chỉ là một câu khách sáo mà thôi, huống hồ chọn hội trưởng, sợ rằng cũng sẽ không chọn người tuổi già, đây lại không phải chọn trưởng lão.
- Hai người các ngươi có lòng, hội trưởng mới quan trọng là thực lực đủ để dẫn dắt Thiên Hạ Hội tiến thêm một bước, nhưng ta già rồi.
Trên khuôn mặt xanh trắng luân phiên của Ngột Trận Sơn Nhân, lúc này mới coi như hiện lên một chút ý cười, ngoài miệng khách khí, có điều lúc này hàm ý trong lời nói, lại lùi một bước để tiến hai bước, cố ý đem thực lực treo ở bên mép, không thể nghi ngờ là đang nhắc nhở mọi người, thực lực của hắn mới là mạnh nhất, để trở thành hội trưởng, tự nhiên cần thực lực tuyệt đối.
- Lão hồ ly.
Ngột Trận Sơn Nhân vừa dứt lời, trong lòng Hầu Bộ Minh cùng Tào Úc cũng không nhịn được mà thầm mắng một câu.
Đỗ Thiếu Phủ chậm rãi bước ra hai bước, chỉ là dư quang của khóe mắt từ trên người Ngột Trận Sơn Nhân đảo qua một chút, ánh mắt rơi vào trên người Hầu Bộ Minh cùng Tào Úc, nói:
- Ông lão này nói không sai, hội trưởng mới quan trọng là thực lực đủ để dẫn dắt Thiên Hạ Hội tiến thêm một bước, có vẻ hiện tại được đề cử nhiều nhất là hai vị Hầu Hương chủ cùng Tào Hương chủ, này khiến ta có chút khó xử.
Mà lúc này sắc mặt Ngột Trận Sơn Nhân lại đột nhiên âm trầm không ít, Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp gọi hắn là ông lão, không thể nghi ngờ chính là không thèm để hắn vào mắt.
Đỗ Thiếu Phủ dừng bước lại, mắt nhìn Hầu Bộ Minh cùng Tào Úc, nói:
- Không bằng như vậy đi, Hầu Hương chủ cùng Tào Hương chủ ai thực lực mạnh hơn, liền trở thành hội trưởng mới như thế nào?
Nghe Đỗ Thiếu Phủ , Hầu Bộ Minh cùng Tào Úc hai mặt nhìn nhau, ánh mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ, rõ ràng mang theo ý cười, lại tự dưng khiến trong lòng bọn họ cảm giác được hàn khí, cực kỳ không khỏe.
- Hội trưởng, này sợ rằng không dễ so sánh ấy.
Hầu Bộ Minh do dự một chút, mắt thấy Đỗ Thiếu Phủ nói, mặc dù trong lòng cảm giác được sự nghi hoặc đối với động tác của Đỗ Thiếu Phủ, nhưng nhưng trong lòng nghĩ đến hắn cũng coi như tung hoành một đời rồi, chẳng lẽ còn có thể bị một tiểu tử chưa dứt sữa chơi sao.
- Cũng đúng, hai vị đều là tu vi Vũ Hầu Viên Mãn Cảnh, nếu là thật sự muốn so cao thấp, sợ rằng cũng không dễ dàng, trừ phi lấy cái chết liều mạng, điều này cũng khó tránh khỏi đến lúc đó tổn thương hòa khí hai vị.
Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, cũng là vẻ mặt khó xử, sau khi đi lại trầm tư một chút, hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn Hầu Bộ Minh, nói:
- Hầu Hương chủ, Tào Hương chủ, không bằng như vậy đi, hai người các ngươi phân biệt động thủ ba chiêu với ta, để ông lão này đến phán đoán rốt cuộc là ai mạnh ai yếu, người mạnh sẽ trở thành hội trưởng mới, được không?
Đỗ Thiếu Phủ vừa dứt lời, sau đó mới nhìn về phía Ngột Trận Sơn Nhân, hỏi:
- Ông lão, ngươi có thể làm trọng tài cho chúng ta hay không?
- Hừ!
Ngột Trận Sơn Nhân hừ lạnh một tiếng trong cổ họng, bị Đỗ Thiếu Phủ năm lần bảy lượt gọi là ông lão, nhưng lại không thể nói cái gì, ánh mắt nhìn ngó Hầu Bộ Minh cùng Tào Úc, sau đó gật gật đầu với Đỗ Thiếu Phủ, trên mặt lại không có chút vui vẻ nào, nói:
- Chỉ làm trọng tài, tự nhiên không có vấn đề gì.
- Hai vị Hương chủ, các ngươi cảm thấy sao?
Nhìn thấy Ngột Trận Sơn Nhân gật đầu, Đỗ Thiếu Phủ thoả mãn nở nụ cười, tiếp tục hỏi Hầu Bộ Minh cùng Tào Úc.
Hầu Bộ Minh cùng Tào Úc hai người nhìn nhau, luôn cảm thấy trong lòng bất an, nhưng lại không rõ có vấn đề ở đâu, lập tức cũng đều gật đầu đồng ý.
Thấy thế, Đỗ Thiếu Phủ cười nhạt, cùng với ý cười hiện lên khuôn mặt hắn, lúc này xung quanh tất cả đệ tử Thiên Hạ Hội đều cảm giác được, một luồng hơi thở bá đạo từ trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ truyền ra, không gian xung quanh cũng ầm ầm run lên.
Xì!
Cùng lúc đó, áo bào tím của Đỗ Thiếu Phủ run lên, bàn chân giẫm một cái lên mặt đất, bóng người trực tiếp bay lên, một luồng khí tức mênh mông phun trào, thân thể lập tức trôi nổi ở giữa không trung, ánh mắt nhìn thẳng Hầu Bộ Minh cùng Tào Úc, nhếch miệng cười nhạt, hỏi:
- Hai vị Hương chủ, ai ra tay trước đây?
Hầu Bộ Minh nhìn Đỗ Thiếu Phủ giữa không trung, vẻ mặt hơi động, ngay khi Tào Úc còn đang do dự, hắn đã khí tức phun trào, một bước đạp không nhảy ra, nói:
- Vậy thì để ta thử ba chiêu của hội trưởng trước đi!
Bóng người đạp không, khí tức dao động, Hầu Bộ Minh không dám khinh địch, nhưng cũng có dự định cùng tự tin của chính mình, mặc dù có người nói Đỗ Thiếu Phủ ở Thạch Long đế quốc ngay cả Nhân vương Lữ Khôn tu vi Vũ Vương Cảnh cũng đã đánh bại, có điều dù sao cũng chỉ là lời đồn, sợ rằng những vương công quý tộc ở Đế Đô Thạch Long đế quốc kia vì nâng cao uy phong của Thạch Long đế quốc mà cố ý nói ngoa.
Từ khí tức dao động trên người Đỗ Thiếu Phủ lúc này, Hầu Bộ Minh vẫn không tin tiểu tử này còn nhỏ tuổi như vậy mà có thể chống lại hắn.
Nếu để cho Tào Úc giành trước một bước trực tiếp đánh bại tiểu tử này, đến lúc đó trở thành hội trưởng của Thiên Hạ Hội, vậy thì hắn sẽ thành cái được không bù nổi cái mất rồi.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn Hầu Bộ Minh, cười một tiếng nói:
- Cũng được, có người nói Hầu Hương chủ thực lực bất phàm, có điều cũng không cần bởi vì ta bây giờ vẫn là hội trưởng Thiên Hạ Hội mà nhẹ tay, phải lấy ra toàn bộ thực lực mới được.
- Hội trưởng yên tâm, Hầu mỗ tất nhiên sẽ dùng toàn lực!
Lúc Hầu Bộ Minh vừa dứt lời, toàn bộ người ở bốn phía thao trường đều có thể cảm giác được, bầu không khí xung quanh đột nhiên ngưng kết lại.
Giữa không trung, lúc này hai người đứng đối lập, bốn mắt nhìn nhau, khí tức từ từ dao động.
Nhưng tất cả mọi người phía dưới có thể nhìn ra, mặc dù hội trưởng Đỗ Thiếu Phủ tuổi còn trẻ, nhưng cũng đã lưu lại truyền thuyết ở rất nhiều nơi, mà Hầu Bộ Minh Hương chủ cũng là hung danh hiển hách, thành danh đã lâu, hai người này đều không phải người dễ đối phó.
- Hầu Hương chủ, ngươi chỉ có ba chiêu cơ hội!
Đỗ Thiếu Phủ đạp không mà đứng, dưới kình phong do huyền khí màu vàng nhạt hình thành, áo bào tím bay phần phật, hai con ngươi trong sáng nhìn chằm chằm Hầu Bộ Minh, hơi ngẩng đầu, khí tức từ từ bá đạo ác liệt, nói:
- Động thủ đi, muốn trở thành hội trưởng mới, cần thực lực tuyệt đối!
Ngay khi Đỗ Thiếu Phủ dứt lời, hai con ngươi Hầu Bộ Minh đột nhiên biến sắc, rốt cục tìm được cơ hội, nhất thời một bước bay ra, hàn mang ác liệt bắn ra xung quanh, trong vài giây ngắn ngủi này, huyền khí trong cơ thể gần như không hề giữ lại chút nào bộc phát ra, một luồng gợn sóng ác liệt ầm ầm lan tràn.
- Vậy ta sẽ không khách khí nữa!
Tiếng quát vừa hạ xuống, sau một cái chớp mắt, bóng người Hầu Bộ Minh đã hóa thành một đạo tàn ảnh, thân hình nhanh như chớp, tàn ảnh như tia sáng, giống như Liệt Báo chụp mồi ầm ầm vụt qua, mang theo một luồng khí tức kinh khủng ác liệt, trong nháy mắt xuất hiện ở trước người Đỗ Thiếu Phủ.
- Tốc độ của Hầu Hương chủ thật nhanh!
Trên quảng trường phía dưới, đông đảo ánh mắt cảm thán, mắt chăm chú nhìn bầu trời, hai mắt không dám nháy một cái.
Ngăn ngắn chốc lát, theo bóng người Hầu Bộ Minh xuất hiện, phất tay một cái, một đạo quyền ấn trực tiếp bay về phía Đỗ Thiếu Phủ.
Ầm!
Bên trên nắm tay bùa chú bí vân bao phủ, huyền khí dâng trào, bầu trời đột nhiên run lên, từng luồng từng luồng huyền khí khủng bố bạo phát, sức mạnh hung hãn ác liệt đáng sợ như phong bạo, gợn sóng của kình khí hiện ra như vòng tròn khuếch tán về phía chân trời.
Khí thế mênh mông như vậy, đè ép bầu trời, khiến đông đảo ánh mắt bên dưới sợ mất mật!