Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 485: U ác tính trong hội.

Chương Trước Chương Tiếp

- Là một Trận Phù Sư Lục tinh Huyền Diệu cảnh, tên Ngột Trận Sơn Nhân, vốn có quan hệ không tệ với ta, ba mươi năm trước đã từng nợ ta một ân tình, lúc đó ta ra tay cứu hắn, sau khi nghe ta ở Loạn Yêu Thành, liền đến tìm ta.

Dược Vương hơi cảm thán, nói với Đỗ Thiếu Phủ:

- Ngột Trận Sơn Nhân cũng coi như tán tu, một thân một mình, bởi vậy cũng có ý định ở lại hội, ta nghĩ lấy thân phận cùng thực lực của hắn, ở lại hội sẽ có không ít lợi ích với hội, bởi vậy liền cho hắn ở lại.

- Trận Phù Sư Lục tinh Huyền Diệu cảnh, tự nhiên nên lưu lại, cũng là một chuyện tốt đối với hội chúng ta.

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, Trận Phù Sư Lục tinh Huyền Diệu cảnh, đây tuyệt đối là cường giả mà thế lực nào cũng muốn tranh đoạt, gia nhập bất kỳ một thế lực nào, đều có thể nhận được đãi ngộ như khách quý, nếu lưu lại hội, tự nhiên là một chuyện rất tốt.

Ưng Vương La Đao lại khẽ cau mày nói:

- Hội trưởng nói không sai, Trận Phù Sư Lục tinh Huyền Diệu cảnh đồng ý lưu lại, tự nhiên tốt, chỉ là hội chúng ta mới đặt chân ở Loạn Yêu Thành một thời gian ngắn, sau đó thu phục những thế lực bất trung, sớm đã vượt qua những thành viên nòng cốt của hội chúng ta lúc trước, người đứng đầu của những thế lực bị thu phục kia, thần phục với hội chỉ có hai nguyên nhân, một là sợ chết, hai là muốn nhận được lợi ích, thời gian lâu dài rồi, những người kia dĩ nhiên tụ tập lại với nhau.

Nghe lời của Ưng Vương La Đao, Đỗ Thiếu Phủ nhất thời khẽ nhíu mày, cũng ngay lập tức hiểu được ý của hai người.

Thiên Hạ Hội mới quật khởi, nhưng bây giờ lá bài tẩy hoàn toàn không đủ, những thế lực thần phục kia, phần lớn người một mặt thì sợ hãi Ưng Vương La Đao, mặt khác muốn từ trong tay Dược Vương Y Vô Mệnh lấy được lợi ích.

Sợ rằng người thật lòng thần phục hội, tuyệt đối không có mấy người, sau một thời gian dài, tự nhiên sẽ tạo thành kết bè kết đảng.

- Không ít người muốn nhờ vả cùng quy hàng, hiện tại tạo thành hai phe, số ít vẫn còn nghe lệnh cùng ta với Dược Vương, nhưng phần lớn người lại đứng về phía Ngột Trận Sơn Nhân, lúc đầu chúng ta cũng không tiện nói cái gì, dù sao hội mới mở, nghĩ Ngột Trận Sơn Nhân cũng là cường giả một phương, nếu gia nhập hội, sẽ có đúng mực.

Ưng Vương La Đao tiếp tục nói:

- Thế nhưng chúng ta không ngờ chính là, sau khi thế lực của Ngột Trận Sơn Nhân lớn mạnh, dĩ nhiên đã xảy ra một ít biến hóa, bắt đầu không ngừng nhúng tay vào việc của hội, ngay cả một đám người kia cũng dần dần càng ngày càng không coi ai ra gì, có lúc kháng mệnh không tuân theo, lúc trước mấy người quy hàng kia, từ từ trở thành u ác tính trong hội, sau khi Dược Vương tìm Ngột Trận Sơn Nhân mấy lần, Ngột Trận Sơn Nhân bề ngoài khách khí, nhưng cũng không thèm để trong lòng.

Ưng Vương La Đao vừa dứt lời, lông mày Đỗ Thiếu Phủ cũng nhíu chặt lên, như vậy, tình huống nội bộ bây giờ của hội quả thật còn nguy hiểm hơn đối mặt với thế lực yêu thú do Ngân Dực Ma Điêu cầm đầu.

- Hội trưởng, tình hình nội bộ của hội quả thật nghiêm trọng, đặc biệt Hương chủ Hầu Bộ Minh với Hương chủ Tào Úc, hai người kết bè kết đảng, kiêu ngạo ngông cuồng tự đại, khó có người có thể quản chế hai người bọn họ.

Một bên Lý Tuyết nói với Đỗ Thiếu Phủ, đôi mắt đẹp lấp loé, lúc tức giận vẫn động lòng người như cũ, những chuyện này sau khi nàng đến hội, cũng đã biết được đại khái.

- Hầu Bộ Minh là do muốn nhờ vả mà đến, thực lực Vũ Hầu Viên Mãn Cảnh, vốn cũng là người có hung danh hiển hách. Tào Úc lại là Chưởng môn “Thanh Sơn môn, thế lực lớn nhất ban đầu ở Loạn Yêu Thành, cũng là Vũ Hầu Viên Mãn Cảnh, nhưng ăn vào cổ độc đan của Dược Vương, cũng an phận hơn Hầu Bộ Minh một chút, nhưng bị ảnh hưởng bởi Hầu Bộ Minh, gần đây quan hệ của hai người càng ngày càng tốt.

Dạ Phiêu Lăng đưa ra lai lịch của hai người này.

Đỗ Thiếu Phủ ngồi ngay ngắn, sắc mặt ngưng trọng, Thiên Hạ Hội phát triển rất nhanh, chỉ là chính mình không ở trong hội, Dược Vương lại chuyên tâm lĩnh ngộ luyện chế khôi lỗi các loại, cũng không biết thu lại thực quyền.

Mà Ngột Trận Sơn Nhân kia thân là Trận Phù Sư, Ưng Vương La Đao cũng không có cách nào quản chế, thời gian lâu dài, lại thêm người trong hội lai lịch đều khá phức tạp, mỗi người đều có tâm tư riêng, sau khi có người quạt gió thổi lửa, dĩ nhiên sẽ tạo thành cục diện như bây giờ.

Ngột Trận Sơn Nhân địa vị không tầm thường, có hắn làm đầu lĩnh, sợ rằng hiện tại trong hội ngoài Dược Vương ra, căn bản không người có thể áp chế.

Mà thực lực Hoa Phồn Không còn chưa đủ mạnh, không đủ để ổn định cục diện.

Thực lực Dạ Phiêu Lăng không tầm thường, sát phạt ác liệt, nhưng Hầu Bộ Minh cùng Tào Úc hai Vũ Hầu Viên Mãn Cảnh, một người hung danh hiển hách, một người trước kia chính là chúa tể một phương, hai người có lẽ đều là hạng người cáo già nham hiểm, sợ rằng Dạ Phiêu Lăng cũng không cách nào khống chế cục diện.

- Có vẻ chính hội trưởng ta nhất định phải đối mặt nhỉ.

Một lát sau, Đỗ Thiếu Phủ từ trong bụng thở ra một ngụm khí, nhìn Hoa Phồn Không, khẽ mỉm cười nói:

- Hoa Hương chủ, thông báo đến tất cả mọi người ngày mai khi trời vừa sáng liền đến thao trường tập hợp, đặc biệt tất cả các Đại Đầu Mục, ai dám không đến, nghiêm trị không tha!

- Vâng, ta đi thông báo đây.

Hoa Phồn Không nhất thời gật đầu, trong lòng hơi chấn động một chút, hắn ở bên trong Hắc Ám sâm lâm lâu như vậy, lúc trước vẫn là đứng đầu một bang, không phải là kẻ ngốc, nghe lời của hội trưởng, liền biết một khi hội trưởng quay về, liền sẽ lập tức chỉnh đốn lại hội, bèn lui ra Thiên Điện, chuẩn bị thông báo tất cả các Đại Đầu Mục trong hội.

Nhìn bóng lưng Hoa Phồn Không rời đi, Dược Vương Y Vô Mệnh ánh mắt hơi hơi khép, cười nói với Đỗ Thiếu Phủ:

- Ngày mai ta sẽ không đến, nên làm như thế nào thì làm như vậy đi, có điều cũng phải chú ý đúng mực, có mấy người do dự không ngừng, thêm chút kinh sợ, có lẽ vấn đề trước mắt sẽ không lớn.

- Y lão yên tâm.

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, trong hai con ngươi thâm thúy, có ánh sáng ác liệt xẹt qua.

- Ta tự nhiên yên tâm.

Dược Vương Y Vô Mệnh nở nụ cười, có Đỗ Thanh nha đầu kia, ngày mai hắn còn có cái gì không yên lòng, chỉ là nghĩ đến hiệu quả mà thôi, dù sao những người kia nhất định không thể làm ra chuyện lớn gì.

- Được rồi, chính sự gần xong rồi, còn có Hùng Chưởng cùng Điểu Sí, có hứng thú nướng ăn hay không?

Đỗ Thiếu Phủ vươn người một cái, ánh mắt nhìn về phía Dạ Phiêu Lăng hỏi.

- Không biết mùi vị có ngon hay không, có thể thử xem.

Dạ Phiêu Lăng lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.

- Mùi vị có lẽ không tồi.

Đỗ Thiếu Phủ nở nụ cười, sau đó hỏi Lý Tuyết:

- Có rượu hay không?

- Có, vậy giờ ta đi lấy?

Lý Tuyết khẽ gật đầu, nhưng trong lòng có chút bất đắc dĩ, đối mặt nguy cơ trong hội, cái tên này vừa trở về, vẫn còn có tâm tình ăn thịt uống rượu, có vẻ cũng không thể đối xử với hắn như người bình thường.

Một lát sau, trên ngọn núi, ánh trăng bao phủ, lửa trại lấp loé.

Trên lò nướng nham thạch chồng chất, có hai con Hùng Chưởng và Điểu Sí to lớn đang nướng, mùi thịt phân tán.

Đỗ Thiếu Phủ vẩy lá thơm cùng đồ gia vị lên chúng, âm thanh thấm dầu “tư tư vang lên không ngừng, mùi thịt nức mũi, nghĩ đến khiến người ta chảy cả nước bọt.

Ngửi mùi thịt thơm nức này, Đỗ Thanh, Hổ, Đỗ Yêu bên cạnh sớm đã chuẩn bị tốt để bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay.

Đại công chúa Trình Thắng Nam cũng kỳ quái nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Đỗ Thiếu Phủ, không nghi ngờ chút nào, lúc này dưới mùi thơm kia, nàng cũng bị không có cách nào chống đỡ được.

Mà một bên Lý Tuyết cùng Hoa Phồn Không, còn có hai đại hán trung niên khác, lúc này cũng kinh ngạc nhìn chỗ thịt nướng kia.

Hai đại hán một người tên là Bạch Kỳ, tu vi Vũ Hầu Huyền Diệu cảnh, một người tên là Hạ Ổn Hành, tu vi Vũ Hầu Sơ Đăng Cảnh.

Hai người này quan hệ khá tốt với Hoa Phồn Không, cũng không qua lại với nhóm người Ngột Trận Sơn Nhân, chính là do Ưng Vương La Đao gọi tới.

Trên ngọn núi, Đỗ Thiếu Phủ chuyên tâm nướng thịt, đây chính là yêu thú Hùng Chưởng và Điểu Sí tu vi Thú Hầu Bỉ Ngạn Cảnh, bên trong ẩn chứa năng lượng cũng không tầm thường, lúc này này mùi thịt xông vào trong mũi, trong đó có năng lượng nồng nặc đang dao động.

Lúc này mặc cho ai nhìn đều biết, ăn những thịt nướng này, còn tốt hơn ăn một ít đan dược.

Đối với loại thịt nướng này, Đỗ Thiếu Phủ cũng không xa lạ, tay nghề nướng thịt này là Đỗ Thiếu Phủ học từ Phục Nhất Bạch, lúc này nướng Hùng Chưởng cùng Điểu Sí, Đỗ Thiếu Phủ không khỏi nhớ đến lão đầu Phục Nhất Bạch kia.

Đỗ Thiếu Phủ cũng không biết Phục Nhất Bạch hiện tại đang ở đâu, một bó tuổi rồi, vẫn còn muốn chạy ra Đỗ gia, trong lòng cũng chỉ có thể cầu khẩn hi vọng lão nhân kia có thể bình an .

Xì xì. . .

Ngay khi mùi thịt nồng nặc nhất, hương vị của Thú Hầu Cảnh cấp độ, lúc này sợ rằng ai cũng muốn ăn, bởi vậy ngay vào lúc này, tiếng xé gió vang vọng, trên ngọn núi có thêm hai người, một người là Dược Vương Y Vô Mệnh, một người là Ưng Vương La Đao.

- Thực sự là mùi thơm phân tán ra bốn phía.

Ưng Vương La Đao vừa rơi xuống đất, liền đứng trước thịt nướng của Đỗ Thiếu Phủ, ngụm nước phân tán.

- Ực ực. . .

Dược Vương Y Vô Mệnh không nói gì, nhướn người nhìn ngó Hùng Chưởng cùng Điểu Sí trước người Đỗ Thiếu Phủ, trong cổ họng lại truyền ra tiếng nuốt nước bọt.

- Ngươi là Ưng Vương La Đao sao, tiếp chiêu!

Mà sau khi Ưng Vương La Đao xuất hiện, Đại công chúa Trình Thắng Nam lại đột nhiên hét lên một tiếng, bên trong lòng bàn tay đột nhiên có phù văn óng ánh đáng sợ bạo phát, tiếng sấm gió ầm ầm vang vọng, ánh sáng thu lại, Trung Phẩm Đạo Khí - Thạch Long Phong Lôi Kiếm đã xuất hiện ở trong tay, kiếm ra khỏi vỏ, sắc bén vô cùng, hào quang trùng thiên, sát khí theo đó mà bao phủ một mảnh chân không.

Hộc hộc!

Ánh kiếm lướt ra, một luồng khí tức cổ lão kinh khủng không gì sánh được xung kích mà ra, một luồng uy thế kinh khủng tự dưng giáng lâm, khiến người ta run rẩy, cuồn cuộn sóng năng lượng như một vùng biển mênh mông bao phủ, như muốn xé rách không gian, nhất thời bao phủ Ưng Vương La Đao.

Thời khắc này, không ai từng ngờ tới biến hóa như vậy, không khỏi sắc mặt đại biến.

Liền ngay cả Đỗ Thiếu Phủ đều không dự liệu được, Đại công chúa Trình Thắng Nam dĩ nhiên lại đột nhiên ra tay với Ưng Vương La Đao.

- Không tốt, phiền phức rồi.

Nhưng lập tức Đỗ Thiếu Phủ tựa hồ nhớ tới cái gì, nhất thời sắc mặt đại biến.

- Thạch Long Phong Lôi Kiếm, ngươi là người Trình gia!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)