- Chít chít!
Thiết Giáp Yêu Tựu vỗ cánh, giống như mây đen che lấp bầu trời, cuồng phong kéo đến, khiến cho đất đá bay mù mịt, cánh rừng nơi xa nhấp nhô, khí tức hung thần kinh người tung hoành trường không, bổ nhào xuống Đỗ Thiếu Phủ.
- Vèo vèo...
Lợi trảo của Thiết Giáp Yêu Tựu như lưỡi câu, phù văn bạo phát, nhất thời chộp tới Đỗ Thiếu Phủ, muốn xé nát Đỗ Thiếu Phủ ra thành từng mảnh vụn.
Đối mặt với thân hình to lớn của Thiết Giáp Yêu Tựu đang nhào tới, năng lượng cuồng phong đều trùng kích xuống, Đỗ Thiếu Phủ không chút hoang mang, phất tay một cái, một trưởng liền oanh kích đánh ra.
Trong nắm đấm, quang mang kim sắc bạo phát, nhìn như chậm chạp, kỳ thực thế như bôn lôi, giống như pháo bắn ra vậy, đánh vào một trảo của Thiết Giáp Yêu Tựu.
- Ầm!
Nhất thời thanh âm trầm thấp vang lên giữa bầu trời, năng lượng lớn mở ra theo phù văn, ngay sau đó, trong từng ánh mắt khiếp sợ trên thành lầu chỉ nhìn thấy Thiết Giáp Yêu Tựu to lớn đang trực tiếp lảo đảo lùi về.
- Gào!
Đồng thời Liệt Diệm Khai Sơn Hùng cũng lấp tức đánh xuống Đỗ Thiếu Phủ, hùng trảo khủng bố, muốn đập nát Đỗ Thiếu Phủ.
- Vèo vèo...
Cùng một lúc, huyền khí dưới chân Đỗ Thiếu Phủ khởi động, song chưởng khẽ nhếch như đại bàng giương cánh, nhất thời biến mất trong phạm vi công kích của Liệt Diệm Khai Sơn Hùng, thân ảnh lơ lửng như thần, trong nháy mắt phủ xuống Thiết Giáp Yêu Tựu đang lảo đảo thối lui.
Thiết Giáp Yêu Tựu biến sắc, vỗ cánh bạo phát năng lượng phù văn, muốn ngăn cản trấn áp, không để cho Đỗ Thiếu Phủ tới gần!
- Bằng Lâm Cửu Thiên!
Một cỗ khí thế khủng bố bá đạo như cơn lũ, trong chớp mắt từ trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ bạo phát ra.
Ánh sáng màu vàng phóng lên cao, phù lục bí văn chói mắt, xung quanh Đỗ Thiếu Phủ sáng chói giống như thái dương, như là có một con Kim Sí Đại Bằng đang vỗ cánh.
Lúc này, thân mình Đỗ Thiếu Phủ giống như hóa thành một con Kim Sí Đại Bằng vậy.
- Ầm!
Khí thế bá đạo đột nhiên từ trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ bạo phát, phía sau một đôi cánh phù lục bí văn chuyển động, lưu quang tràn ngập, như đại bàng vỗ cánh bay lượn trên chín tầng mây!
- Gào gào...
- Vù vù....
Một khắc này, bầy thú bốn phía rít gào không ngớt, không khỏi kinh hãi run sợ!
Dưới uy áp của Kim Sí Đại Bằng, căn bản không thể chống đỡ, phần lớn yêu thú đều nằm phủ phục trên đất!
- Vèo vèo!
Thân ảnh Đỗ Thiếu Phủ hạ xuống, kế thừa ý chí báo đạo của cả tộc Kim Sí Đại Bằng, như Kim Sí Đại Bằng chân chính giáng xuống, trực tiếp hủy diệt Thiết Giáp Yêu Tựu.
Kim quang bạo phát, hai cánh phù văn màu vàng sau lưng Đỗ Thiếu Phủ so với đôi cánh khổng lồ của Thiết Giáp Tựu cũng không nhỏ hơn bao nhiêu, sáng chói giống như mặt trời buông xuống, rọi sáng cả trời đất.
Ánh sáng màu vàng tràn ra, kèm theo thần uy khủng bố bá đạo, trực tiếp trấn áp xuống lưng Thiết Giáp Yêu Tựu!
- Rầm!
Không gian rung chuyển, năng lượng khuấy động, thân thể Thiết Giáp Yêu Tựu nhất thời bị Đỗ Thiếu Phủ đạp rơi xuống.
- Chít chít....
Thiết Giáp Yêu Tựu không ngừng kêu gào, vỗ cánh quay cuồng, trong chốc lát, năng lượng ùn ùn kéo đến, cuồng phong gào thét, khí tức khủng bố lan rộng, nhưng vẫn bị Đỗ Thiếu Phủ hung hăng đạp xuống mặt đất.
- Ầm ầm!
Thiết Giáp Yêu Tựu rơi xuống, mặt đất rung chuyển chấn động, đá vụn bay tứ tung, khí tức kinh người giống như núi lở đất mòn!
- Grao grao!
Dưới sự trấn áp khủng bố, Liệt Diệm Khai Sơn Hùng cón có thể chống đỡ, lúc này đã nổi giận, ngọn lửa bao vây toàn thân, thân thể cự hùng to lớn giống như người khổng lồ, khí tức hung hãn ngút trời, hùng chưởng giống như tia sáng màu đỏ khuếch đại, kèm theo hơi thở nóng bỏng, cúi người dò xét Thiết Giáp Yêu Tựu, nhất thời đánh về phía Đỗ Thiếu Phủ, muốn một quyền liền trấn giết thanh niên nhân loại kỳ lạ này.
- Phù Dao Chấn Thiên Sí!
Chân đạp Thiết Giáp Yêu Tựu, Đỗ Thiếu Phủ một tay đánh ra, một cỗ phù lục bí văn màu vàng khởi động, như đại bàng
vỗ cánh, khí tức bá đạo sắc bén như núi lửa phun trào, hủy diệt tất cả.
- Ầm!
Hai cỗ cự lực khủng bố đột nhiên kịch liệt va chạm, đều bộc phát ra ánh sáng phù văn lấp lánh, như hai ngôi sao đụng vào nhau, tia sáng lấp lánh chiếu sáng cả bên ngoài Loạn Yêu Thành, hết sức lóng lánh.
- Uỳnh uỳnh...
Lúc này dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người trên tường thành, chỉ thấy thân hình to lớn của Liệt Diệm Khai Sơn Hùng lại loạng choạng lùi lại một lần nữa, ngọn lửa trên thân yếu đi không ít, cước bộ lảo đảo, nơi hắn bước qua mặt đất liên tục rung chuyển.
- Thanh niên kia mạnh mẽ quá, rốt cuộc có lai lịch như thế nào!
- Thật là lợi hại, thân ảnh kia hình như có chút quen thuộc!
Mọi người trên tường thành trông thấy một màn kia, không khỏi kinh hãi run sợ, ánh mắt kinh ngạc chấn động.
- Chít!
Thiết Giáp Yêu Tựu không ngừng rít gào, phù văn lay động, vẫn còn cố sức giãy dụa, muốn thoát khỏi trấn áp của Đỗ Thiếu Phủ, hai cánh vỗ đạp trên mặt đất, tạo thành hai hố sâu lớn, cuốn hết đá vụn đi.
- Để cho các ngươi đi, các ngươi lại cố trêu chọc ta!
Đỗ thiếu Phủ hừ một tiếng, ngay dưới ánh mắt theo dõi của mọi người liền cúi xuống nắm lấy cánh bên trái của Thiết Giáp Yêu Tựu hung hăng xé nát.
- Vèo vèo...
Lân phiến gãy đứt, khung xương vỡ vụn, máu tươi phun ra, trong ánh mắt run rẩy của mọi người, chỉ thấy cánh trái của Thiết Giáp Yêu Tựu cứ như vậy mà đứt lìa vỡ vụn.
- Trời ạ!
Trên tường thành, liên tục phát ra tiếng kêu đầy kinh ngạc, đôi cánh của Thiết Giáp Yêu Tựu dĩ nhiên bị tử bào thanh niên xé đứt, loại tình cảnh đánh vào thị giác này làm cho người ta sởn tóc gáy.
Tử bào thanh niên kia hung hãn đến nhường nào!
- Chít!
Thiết Giáp Yêu Tựu tru tréo lên một tiếng, toàn thân run rẩy, đau buốt vào tận tim, con ngươi hung hãn lúc này tràn đầy sợ hãi.
Sau khi thân hình to lớn lui lại, ánh mắt Liệt Diệm Khai Sơn Hùng cũng đầy sợ sệt, toàn thân run rẩy, đâu còn dám chống lại, ngay lập tức muốn quay đầu chạy trốn.
- Nghiệt súc, chạy đâu cho thoát!
Đỗ Thiếu Phủ quát nhẹ, đôi cánh phù văn sau lưng như giương lên, kim quang bạo phát, xoay người giữa không trung, không biết tốc độ nhanh hơn Liệt Diệm Khai Sơn Hùng bao nhiêu, chỉ thấy trong chớp mắt liền xuất hiện phía sau Liệt Diệm Khai Sơn Hùng.
Thân ảnh vừa xuất hiện, Đỗ Thiếu Phủ liền phất tay, trong lòng bàn tay mơ hồ truyền ra tiếng thét của giao long, sau đó liền ngưng kết thành hư ảnh của một con Huyền Vân Xích Giao.
- Gào....
Quang mang tứ phía, phù văn chói mắt, hư ảnh Huyền Vân Xích Giao vụt ra, kích khởi không gian xung quanh giống như là sóng biển cuồn cuộn, rung động bắn lên, khí tức như vương giả của vạn thú, mang theo uy thế kinh người, trực tiếp đánh về phía Liệt Diệm Khai Sơn Hùng!
- Gru gru...!
Liệt Diệm Khai Sơn Hùng không thể chạy trốn, tựa hồ đã tức giận, lân phiến màu đỏ quanh thân đều phát ra ngọn lửa, khí tức toàn thân hối áp trường không, chấn động lòng người, vô số phù văn thôi động, hung hãn chống lại hư ảnh của Huyền Vân Xích Giao.
Nhưng dưới uy thế của hư ảnh Huyền Vân Xích Giao, ánh mắt Liệt Diệm Khai Sơn Hùng lúc này xuất hiện vẻ kiêng dè sợ hãi.
Huyền Vân Xích Giao là yêu thú trên Thiên Thú Bảng, nó chỉ là yêu thú trên Địa Thú Bảng, huyết mạch chênh lệch không ít.
- Bành bành!
Hai bên đụng vào nhau, không ngừng tạo ra tiếng vang giữa không trung, phù văn bạo phát vô tận.
Nhưng lúc này cũng không có giằng co quá lâu, hư ảnh Huyền Vân Xích Giao trực tiếp phủ xuống, thân ảnh giao long như con quay vậy, uốn lượn vòng quanh, phù lục bí văn bạo phát chói mắt, khoan khoái lượn quanh Liệt Diêm Khai Sơn Hùng.
- Vèo!
Đỗ Thiếu Phủ tiến đến, một đạo quyền ấn bạo phát kim mang, hung hăng đánh xuống Liệt Diệm Khai Sơn Hùng.
- Gào!
Liệt Diệm Khai Sơn Hùng kêu thảm thiết, lúc này hung quang trong đôi mắt cực đại cũng trở nên sợ hãi và kiêng dè.
- Bành!
Liệt Diệm Khai Sơn Hùng bị Đỗ Thiếu Phủ giáng xuống một chưởng, cũng trực tiếp ngã xuống trên mặt đất tạo thành khe nứt.
Thân ảnh Đỗ Thiếu Phủ hạ xuống mặt đất, ánh sáng bao phủ, một chân hung hăng đạp xuống trên thân Liệt Diệm Khai Sơn Hùng.
- Gào gào...
Đó dường như là một cước nhỏ yếu, nhưng lúc này lại làm cho Liệt Diệm Khai Sơn Hùng rít gào thảm thiết.
- Chân gấu này dùng để nướng nhất định không tồi!
Đỗ Thiếu Phủ lộ ra ý cười, trong tay bạo phát kim quang, trực tiếp bao phủ lấy Liệt Diệm Khai Sơn Hùng, mạnh mẽ trấn áp.
- Gào...
Một cường giả yêu thú Thú Hầu Bỉ Ngạn cảnh, cả Hắc Ám sâm lâm cũng không có ai dám trêu chọc nó, mà lúc này lại kêu rên thảm thiết, cái miệng dữ tợn phun ra một ngụm máu, một chân bị Đỗ Thiếu Phủ kéo đứt, máu tươi đầm đìa, vô cùng thê thảm.
- Trời ơi, hung hãn quá, còn hơn cả yêu thú nữa!
Bao nhiêu con mắt kinh hãi từ trên thành lầu nhìn xuống, Đỗ Thiếu Phủ quá hung hãn, xé đứt cánh, rút bàn chân, đó là yêu thú khủng bố có tu vi Thú Hầu Bỉ Ngạn cảnh đó.
- Tất cả yêu thú đều cút hết cho ta, nếu không ta đem các ngươi nướng hết!
Thân ảnh Đỗ Thiếu Phủ lần nữa đạp vào giữa không trung, tiếng quát như sấm, đinh tai nhức óc, kim mang bạo phát, khí thế báo đạo vô cùng, một cỗ uy áp mang theo tất cả tiếng gào thét giữa không trung...
- Gào... gào...
Tất cả yêu thú đều run rẩy, dưới khí tức khủng bố kia, căn bản vô pháp đối kháng, nhất thời toàn bộ yêu thú đều nhốn nháo chạy đi, dưới ánh nắng chiều, trong nháy mắt liền cấp tốc tràn vào rừng núi rậm rạp.
Hung cầm khủng bố giữa không trung cũng bị uy áp làm cho kinh hãi, từng con một vùng vẫy tháo chạy.
Thiết Giáp Yêu Tựu bị đứt một cánh cũng liền phe phẩy cánh còn lại mà chạy chối chết không dám dừng lại.
Liệt Diệm Khai Sơn Hùng bị đứt một bàn chân cũng mau chóng chạy thoát thân, hoàn toàn không dám dừng lại, chỉ lo tử bào thanh niên nhân loại kia sẽ đuổi giết nó.
- Ào ào...
Nhìn bụi bay mù mịt trước mắt, nơi xa xa đất núi rung chuyển, tiếng rít gào kinh hoàng đang nhạt dần, trên tường thành, tất cả mọi người đều hít một hơi lạnh.
Ai có thể ngờ được, mấy nghìn con yêu thú khủng bố kia dĩ nhiên lại bị tử bào thanh niên làm cho kinh sợ vội chạy hết, Liệt Diệm Khai Sơn Hùng và Thiết Giáp Yêu Tựu mỗi tên còn để lại một bàn chân hay một bên cánh.
- Thanh niên kia quá cường hãn đi!
Mọi người đều không thể tin được, sợ hết hồn hết vía.
- Chính là hắn, hắn là Đỗ Thiếu Phủ hung hãn kia, là Đỗ Thiếu Phủ của Thiên Vũ học viện, là người đã giết thiếu môn chủ của Hắc Sát Môn!
- Nghe nói Đỗ Thiếu Phủ đã phong hầu bái vương ở Thạch Long đế quốc, đánh bại Vũ Vương cảnh của Thiên Hồ đế quốc, sao hắn lại xuất hiện ở đây!
Trên tường thành, rốt cuộc cũng có người nhận ra Đỗ Thiếu Phủ, ba chữ Đỗ Thiếu Phủ truyền ra, bao nhiêu sắc mặt đều đại biến.
- Mau mở cổng thành ra!
Hoa Phồn Không ở trên thành lầu nhìn xuống, ánh mắt chấn động run rẩy, nói với đại hán đầu trọc bên cạnh.
- Hoa hương chủ, vì sao?
Đại hán đầu trọc nghi hoặc, phù trận trên tường thành tồn tại đặc biệt, không phải phù trận sư bố trí ngay tại chỗ, đó là một loại phù trận cố định, mỗi lần đóng và mở cửa thành đều cần hao phí không ít năng lượng.
Ánh mắt Hoa Phồn Không nghiêm nghị nhìn đại hán quát:
- Bởi vì Hội Trưởng của Thiên Hạ hội chúng ta đến rồi, thông báo xuống dưới, Hội Trưởng đã đến, tất cả đệ tử của Thiên Hạ Hội đến cung nghênh Hội Trưởng!