Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 481: Bên ngoài loạn yêu thành

Chương Trước Chương Tiếp

Loạn yêu Thành, nơi hỗn loạn nhất trong Hắc Ám sâm lâm, nghe đồn còn hỗn loạn hơn cả Hắc Ám Thành.

Nhưng hơn nửa năm nay, Thiên Hạ Hội dừng chân ở Loạn Yêu Thành, kiểu hỗn loạn đó cũng dần dần kết thúc.

Các tiểu thế lực trong Loạn Yêu Thành trong nửa năm nay toàn bộ đã bị Thiên Hạ Hội thu phục.

Một số tàn dư thế lực còn lại, chỉ cần có dị tâm, trên cơ bản cũng chỉ là kéo dài hơi tàn, không có cách nào chống đối lại Thiên Hạ Hội.

Có thể nói, hiện tại bá chủ trong Loạn Yêu Thành đã là Thiên Hạ Hội.

Có Ưng Vương La Đao và Dược Vương Y Vô Mệnh trấn giữ, đủ để chống lại Nhất Các Nhất Bảo Song Môn tứ đại thế lực.

Chỉ là Thiên Hạ Hội hiện tại gặp không ít phiền phức, thế lực yêu thú trong Loạn Yêu Thành đủ để khiến Nhất Các Nhất Bảo Song Môn tứ đại thế lực tuyệt đối kiêng dè, mà những thế lực yêu thú này vốn chiếm cứ Loạn Yêu Thành, hiện giờ đối tượng đầu tiên đương nhiên là Thiên Hạ Hội.

Loạn Yêu Thành tuy rằng rất loạn, nhưng bên trong khu vực có nhân tộc làm chủ, kiến trúc hùng vĩ nối liền nhau, có vẻ cực kỳ phồn hoa.

Trong thời gian nửa năm nay, Thiên Hạ Hội tuy rằng loại trừ được không ít tiểu thế lực, nhưng cũng biến Loạn Yêu Thành ngày càng phồn hoa.

Có người nói sau khi Thiên Hạ Hội nắm trong tay Loạn Yêu Thành, tình hình bên trong Loạn Yêu Thành an ổn hơn không ít, lại thêm có Dược Vương trấn thủ, Thiên Hạ Hội mở ra không ít hiệu buôn, nghe nói thỉnh thoảng Dược Vương này còn đích thân luyện chế ra đan dược để bán, điều này đã khiến tất cả mọi người đổ xô kéo tới Loạn Yêu Thành.

Loạn Yêu Thành ngày càng phồn hoa cũng ngày càng tràn đầy sức sống, sau một thời gian dài, mức độ phồn hoa thậm chí gần bằng với Hắc Ám Thành, chỉ là muốn vượt qua Hắc Ám Thành trong thời gian ngắn phỏng chừng cũng khó mà làm được.

Hoàng hôn buông xuống, mặt trời đã ngả về phía tây, sắc trời màu hổ phách lui dần về phía chân trời, biển rừng bao la lặng lẽ ngả màu.

Màn trời rộng lớn xuất hiện mấy ngôi sao đầu tiên, núi non hùng vĩ đều được bao phủ dưới ánh trăng.

Trong Loạn Yêu Thành, nắng chiều lui dần, bốn phía sơn mạch thỉnh thoảng có vài tiếng thú gào trầm thấp kinh người truyền ra.

Loạn Yêu Thành có diện tích rất rộng, trong thành thậm chí còn có cả rặng núi lớn, sơn phong trùng điệp, cao vút như mây.

Mà trong Loạn Yêu Thành kỳ thực được chia làm hai khu vực, khu vực chiếm diện tích lớn nhất do thế lực yêu thú chiếm giữ.

Nhân tộc chỉ có thể chiếm giữ một khu vực tương đối nhỏ, nhưng mà diện tích ước chừng lớn hơn gấp mấy lần tiểu thành ở ngoại giới.

Vốn là trong Loạn Yêu Thành còn có thể nhìn thấy hình ảnh người và thú chung sống hòa bình, có một số yêu thú linh trí cũng không thấp hơn loài người, một số yêu thú có huyết mạch cao giả, sự thông minh có thể sánh với người đứng đầu ở nhân loại.

Dược phù sư luyện chế ra một số đan dược đặc biệt đối với yêu thú mà nói tác dụng cực lớn, hơn nữa linh khí, phù khí... cường giả yêu thú cũng đều có thể dùng được.

Mà một số địa bàn yêu thú nắm trong tay thường có không ít linh dược, thiên tài địa bảo... cũng là vật nhân loại cần.

Bởi vậy vì nhu cầu, trong Loạn Yêu Thành thấy người và thú cùng tồn tại cũng không có gì kì lạ.

Chỉ là gần đây vì sự quật khởi của Thiên Hạ Hội, mà vương giả Ngân Dực Ma Điêu trong giới yêu thú sau khi đột phá tới Thú Vương Bỉ Ngạn cảnh, khiến nhân tộc và yêu thú trong Loạn Yêu Thành nhất thời giương cung bạt kiếm.

Thế lực yêu thú tuyệt đối sẽ không để thế lực nhân tộc độc chiếm Loạn Yêu Thành, nếu không, Nhất Các Nhất Bảo Song Môn tứ đại thế lực sớm đã nhúng tay vào trong Loạn Yêu Thành rồi.

Dạo gần đây, Loạn Yêu Thành cực kỳ hỗn loạn, vừa đến gần tối là có thể thấy được không ít thế lực yêu thú rục rịch ngóc đầu dậy phát động công kích thế lực nhân tộc đơn lẻ, đã có không ít người gặp phải bất trắc, điều này khiến cho mâu thuẫn giữa yêu thú và nhân tộc ngày càng gay gắt.

Trong Loạn Yêu Thành, trên quảng trường rộng rãi lúc hoàng hôn, bình thường náo nhiệt nhốn nháo, gần đây lại không một bóng người.

Tất cả mọi người vừa sáng sớm liền trở về trong Loạn Yêu Thành, đề phòng gặp phải thế lực yêu thú công kích bất ngờ.

Bởi vậy, vừa đến chạng vạng tối là trong khu vực nhân tộc sẽ đóng chặt cửa thành, ngăn chặn thế lực yêu thú đến đánh úp.

Tất cả mọi người đều tụ tập trong thành, có cường giả bất phàm tọa trấn, thế nên những thế lực yêu thú đó cũng không dám tùy tiện mạo hiểm công thành.

Hoàng hôn buông xuống, toàn bộ Loạn Yêu Thành bị bao phủ bởi nắng chiều đỏ rực, bên ngoài Loạn Yêu Thành, có một nam hai nữ đang chầm chậm tiến đến, ánh nắng chiếu xuống người bọn họ.

Một nam hai nữ tuổi đều còn rất trẻ, hai nữ tử dung mạo đều rung động lòng người, một nữ tử trang phục duyên dáng nhã nhặn, khí chất cao quý, còn một thiếu nữ mặc thanh y thanh nhã, đôi mắt to linh hoạt như ngôi sao chớp lóe.

Thanh niên kia bộ dáng mười bảy mười tám tuổi, nhưng có vẻ cực kỳ bắt mắt, khuôn mặt cương nghị nhuệ chí, ánh mắt trong sáng, sau lưng đeo một thanh kiếm tử sắc, trên vai có một con tiểu mi hầu đang đứng, phía sau còn có một tiểu miêu đen như mực, dáng dấp như vậy, muốn không bắt mắt cũng không được.

Một nhóm ba người này chính là Đỗ Thiếu Phủ, Đỗ Tiểu Thanh, đại công chúa Trình Thắng Nam, còn có Đỗ Tiểu Yêu và Tiểu Hổ từ Thạch thành cấp tốc chạy tới Loạn Yêu Thành.

- Loạn Yêu Thành này đúng là kỳ lạ thật, sao vẫn còn sớm mà đã đóng cổng thành rồi.

Đại công chúa Trình Thắng Nam nhìn cổng thành đóng chặt giữa tường tường thành cao chót vót, ánh mắt động lòng người lộ ra vẻ nghi hoặc, Loạn Yêu Thành trong Hắc Ám sâm lâm hỗn loạn, nàng đương nhiên có nghe nói đến, nhưng với bộ dáng hiện tại dường như không giống với tin đồn lắm.

Đỗ Thiếu Phủ cau mày, cũng lộ vẻ cực kỳ nghi hoặc, tuy rằng chưa từng đến Loạn Yêu Thành, nhưng lúc này khí tức quỷ dị khẩn trương xung quanh, không khó cảm giác được dường như có chút không bình thường.

- Không ngờ ở đây còn bố trí phù trận trên tường thành, có lẽ là Phù trận ngũ tinh.

Đỗ Tiểu Yêu đứng trên vai Đỗ Thiếu Phủ, mắt ngẩng lên nhìn tường thành, chỉ cần có khí tức phù trận tồn tại, đương nhiên không thoát khỏi sự dò xét của nó.

- Hãy mở cửa thành ra, chúng tôi muốn vào thành.

Trước cổng thành, Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu nhìn lên trên tường thành, có không ít người đang đứng trên đó.

- Cổng thành đã đóng, muốn tiến vào thành thì đã muộn rồi, ngày mai đến đây sớm một chút đi, hi vọng tối nay các ngươi vẫn còn sống.

Trên tường thành, có một đại hán để đầu trọc dáng dấp khỏe mạnh nhìn xuống ba người Đỗ Thiếu Phủ bọn họ nói lớn:

- Ta khuyên các ngươi mau trốn đi, nếu các ngươi sống không qua nổi đêm nay đâu.

- Tại sao lại không thể mở cổng thành?

Đỗ Thiếu Phủ cau mày, ngẩng đầu nhìn đại hán đầu trọc hỏi.

- Sớm đã quy định như vậy, để tránh yêu thú quấy nhiễu, trên tường thành đã khởi động phù trận, chẳng lẽ lại vì mấy người các ngươi mà đóng phù trận hay sao, đến lúc đó yêu thú đến đây xâm lấn thì phải làm sao?

Đại hán đầu trọc nhìn ba người Đỗ Thiếu Phủ hét lớn:

- Các ngươi vẫn là nên sớm tìm chỗ nào trốn đi thì hơn.

- Hai nữ nhân kia thật xinh đẹp, nếu như bị những yêu thú kia nuốt sống thì đúng là đáng tiếc đó.

- Hay là để ta đưa hai nữ nhân kia vào đây, nếu như bị yêu thú nuốt sống, thật sự là rất đáng tiếc nha.

- Toàn bộ Hắc Ám sâm lâm sợ là cũng không tìm ra được món hàng ngon như vậy, tiếc thật đấy.

- ...

Trên tường thành, không ít tiếng cười lỗ mãng truyền ra, trong Hắc Ám sâm lâm, điều này cũng không có gì kỳ lạ.

Chỉ là những câu nói thô lỗ ấy rơi vào tai đại công chúa Trình Thắng Nam liền có chút không thoải mái, chân mày co lại, ánh mắt trở nên lạnh lẽo.

- Ca ca, có không ít yêu thú đến đây kìa.

Đỗ Tiểu Thanh cũng không vui khi nghe thấy những lời nói thô lỗ đó, trong cổ họng hừ một tiếng, đang muốn làm gì đó thì đột nhiên nhìn về phía rặng núi um tùm phía sau.

- Ù ù...

Ngay lúc Đỗ Tiểu Thanh còn chưa nói xong, giữa không trung, xa xa ở phía sau, cánh rừng bao la đang lay động, trên mặt đất cũng chấn động.

- Không hay rồi, những yêu thú kia lại đến đây rồi, lẽ nào muốn công thành hay sao?

- Mau thông báo cho cường giả, những yêu thú kia lại đến đây rồi, động tĩnh không hề nhỏ.

- Lần này ba người trẻ tuổi dưới kia muốn trốn cũng không thoát được rồi.

- Thứ nghiệt súc kia thật đáng hận.

Trên thành lâu, nhìn rừng núi đang rung chuyển phía trước, ngay lập tức từng ánh mắt đều trở nên cực kỳ ngưng trọng.

- Gào....gào....

- Hú... hú....

Trong thời gian ngắn, giữa biển rừng mênh mông, tiếng thú gào như sấm, hàng đàn hung cầm mãnh thú sải cánh bay đến, điên cuồng gào thét, cuốn đến vô số đất đá, tro bụi.

Một số mãnh thú dẫn đầu có móng nhọn sắc bén, đủ để xuyên núi nứt đá.

Trên mặt đất có một bầy thú khủng bố đang phi nhanh đến, tạo thành một mảnh thú triều.

Mãnh thú đi đầu đều rất to lớn, răng nanh khiếp người, con ngươi tỏa ra đủ loại hung quang phù văn, những nơi đi qua, đất núi rung chuyển, đá vụn bắn tung!

Bầy thú khủng bố mãnh liệt xông đến, trong chốc lát cuốn hết mọi thứ, số lượng không dưới một nghìn con, đây tuyệt đối là một đội hình khủng bố, chấn động lòng người, tận mắt nhìn thấy đủ để khiến cho người ta kinh hãi, khiếp vía.

Trên cổng thành lúc này, bao nhiêu ánh mắt nhìn thấy một bầy yêu thú líu nhíu đi đến, có con còn cao hơn tường thành một chút, trên trời cao, còn có hung cầm khủng bố giống như mây đen che lấp, khiến người ta sợ hãi run rẩy.

Nếu để cho bầy yêu thú kia xông vào trong thành, tuyệt đối là một trận đại họa kinh người.

- Gào...gào...

Yêu thú gào thét, tiếng gầm như sấm, trong chốc lát khí tức khủng bố ngập trời, chim bay cá nhảy nhốn nháo liên tục không ngừng, không chỉ vậy dường như yêu thú còn càng ngày càng nhiều.

Chỉ là bầy yêu thú cũng kiêng dè đám nhân tộc ở trong thành, sau khi xông xáo đến đây, lại tập trung dưới tường thành, cũng không dám tùy ý công thành.

Nhưng mà lập tức cũng có yêu thú nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ và Đỗ Tiểu Thanh, đại công chúa Trình Thắng Nam ba người bọn họ, từng ánh mắt mãnh thú nhìn đến, hung quang bắn ra, tập trung trên đám người Đỗ Thiếu Phủ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)