Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 475: Trở về thạch thành

Chương Trước Chương Tiếp

Bên trong Kim Long Điện, Đại công chúa Trình Thắng Nam hỏi Trình Hoàng:

- Phụ hoàng, Đỗ vương phủ xảy ra biến cố, lão Hộ Quốc Vương vẫn lạc, chúng ta có cần làm gì hay không?

- Chuyện năm đó, lão Hộ Quốc Vương cũng có nỗi khổ tâm, vì Đỗ vương phủ nhất mạch, cũng vì toàn bộ đế quốc, thực lực của những cường địch kia vô cùng đáng sợ, giơ tay nhấc chân là có thể san cả đế quốc thành bình địa, cho nên những năm gần đây, ta vừa muốn làm đế quốc trở nên lớn mạnh, vừa muốn cho ngươi đến Quang Minh Thần Đình.

Trình Hoàng than nhẹ, nhìn Đại công chúa Trình Thắng Nam, nói tiếp:

- Lão Hộ Quốc Vương làm như vậy là dùng chính bản thân để bảo vệ cho Đỗ Thương, còn lưu lại một phần nhân tình cho Đỗ gia ở Thạch Thành, suy nghĩ sâu xa, quả nhiên gừng già thì càng cay. Lão Hộ Quốc Vương có thể làm như vậy đúng thật là đáng kính đáng phục, thông báo xuống phía dưới, cử hành quốc tang để bái tế, toàn quốc điệu niệm, ngươi cũng thay mặt ta, đến Đỗ vương phủ truy điệu lão Hộ Quốc Vương.

- Nhi thần đã hiểu, phụ hoàng yên tâm.

Trình Thắng Nam gật đầu.

- Được rồi, có vẻ độc thương của Trấn Bắc Vương đã trở nên nghiêm trọng, ngươi cũng thay ta đi xem một chút, nếu Tạ vương phủ cần gì, ngoại trừ chuyện kia, không tiếc bất cứ giá nào đáp ứng, chúng ta vừa mới mất đi một vị lão Hộ Quốc Vương, không thể lại mất cả Trấn Bắc Vương, bất kỳ một vị lão Vương nào đều là trụ cột của cả Thạch Long đế quốc.

Trình Hoàng nói.

- Dạ, con sẽ an bài.

Đại công chúa gật đầu lần nữa.

- Ngươi trở về đã được một thời gian rồi, khi nào sẽ quay lại Thần Đình?

Trình Hoàng nhìn Trình Thắng Nam hỏi.

Ánh mắt Trình Thắng Nam khẽ chuyển, trong đầu đột nhiên xuất hiện một đạo thân ảnh mặc tử bào, sau đó nói:

- Mấy ngày nữa con sẽ trở về Thần Đình, nhân tiện tìm hiểu tình hình trong sư môn luôn.

... ...

- Xuy xuy!

Ba ngày sau, ở đình viện trong rừng trúc, Đỗ Thiếu Phủ thu thủ ấn lại, vòng sáng kim sắc huyền khí nhàn nhạt quanh thân cũng thu liễm vào bên trong cơ thể, lộ ra gương mặt tái nhợt.

Ba ngày liên tục tiêu hao, dù Đỗ Thiếu Phủ cũng khó có thể chịu đựng, dùng huyền khí giúp Trấn Bắc Vương thanh trừ hàn độc của Huyền Băng Hàn Giao trong cơ thể khiến hắn tiêu hao đến mức gần như không còn chút huyền khí nào.

Có điều hiệu quả của việc trị liệu tốt hơn dự liệu ban đầu, nên trong lòng Đỗ Thiếu Phủ nhẹ nhõm đi không ít, tuy là đã may mắn thanh trừ được phần lớn hàn độc tích tụ trong cơ thể Trấn Bắc Vương, nhưng vì hàn độc đã công tâm, đã sớm ăn mòn lục phủ ngũ tạng và cốt tủy, nên muốn triệt để khu trừ cũng không phải chuyện dễ dàng.

Thân ảnh hư ảo của Chân Thanh Thuần trôi nổi trong phòng, nói với Đỗ Thiếu Phủ:

- Cũng không sai biệt lắm, ngươi cũng đã tận lực, kế tiếp phải xem chính bản thân hắn và thiên ý rồi.

- Được rồi.

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, nhìn tầng kim sắc quang mang nhàn nhạt bao trùm Trấn Bắc Vương, dùng tinh thần lực theo dõi tình hình, cảm giác mọi thứ đều phát triển theo hướng tốt, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Tiếp theo có thể khu trừ hàn độc trong cơ thể hay không, phải xem Trấn Bắc Vương có thể hấp nạp được bao nhiêu máu đại bàng để trừ độc rồi.

Nếu như thuận lợi, Trấn Bắc Vương có thể giải trừ hết hàn độc, sau đó dĩ nhiên có thể khôi phục lại hoàn toàn.

- Trấn Bắc Vương sẽ không có việc gì đâu, Thần Dũng Vương nhất định sẽ có cách thanh trừ hàn độc.

Bên ngoài rừng trúc, có một nữ tử mặc kình trang màu hồng, lẳng lặng mà đứng, thân hình thon dài uyển chuyển, vòng eo nhỏ nhắn, bộ ngực đầy đặn, tạo nên đường cong mị nhân.

- Chỉ hy vọng được như thế...

Một nữ tử vũ mị nhẹ giọng nói, nhìn có vẻ nhiều tuổi hơn nữ tử mặc kình trang một chút, làn da trắng bóc, không hề trang điểm mà đôi môi vẫn đỏ thắm, nhưng chân mày lại đang nhíu chặt.

Hai nàng chính là Đại công chúa Trình Thắng Nam và Tạ Phi, lúc này bên ngoài đình viện, còn có không ít cường giả của Tạ vương phủ, căng thẳng đứng hộ pháp, không dám làm ảnh hưởng đến trong phòng.

- Cót két...

Trong lúc mọi người đang vô cùng khẩn trương, cửa phòng chợt mở ra, một thanh niên vai vác đại kiếm từ từ bước ra, sắc mặt cực kỳ nhợt nhạt.

- Gia gia thế nào rồi?

Nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ đi ra, Tạ Phi vội vàng tiến lên hỏi, ánh mắt của mọi người xung quanh cũng tràn đầy kỳ vọng.

- Giờ đã có tám phần mười cơ hội thành công, kế tiếp phải trông bản thân Tạ gia gia và thiên ý rồi, không được để cho bất kỳ ai tới quấy rầy.

Đỗ Thiếu Phủ trả lời.

- Tám phần thành công...

Tạ Phi nghe xong, chân mày đang nhíu chặt liền giãn ra một chút, nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Đa tạ.

Nghe xong, thần sắc khẩn trương của mọi người xung quanh cũng buông lỏng đi không ít.

- Đa tạ cái gì, đừng quên ta một nửa cũng là người Tạ gia, người cũng là Tạ gia gia của ta.

Đỗ Thiếu Phủ cười nhẹ.

Tạ Phi nghe vậy, nhẹ nhàng cười, không biết trong lòng đột nhiên nhớ ra điều gì, gương mặt bất chợt có chút ửng đỏ.

- Không nghĩ tới ngươi còn có bản lãnh này, nếu như Trấn Bắc Vương có thể khôi phục, ngươi lại một lần nữa lập được đại công cho toàn bộ đế quốc rồi.

Đại công chúa Trình Thắng Nam chậm rãi bước tới, tư thái nóng bỏng khiến người ta khiến người ta khó có thể dời mắt, đưa cho Đỗ Thiếu Phủ một viên đan dược nói:

- Ngươi dường như tiêu hao rất nhiều, mau dùng đan dược khôi phục đi!

- Đa tạ.

Đỗ Thiếu Phủ không khách khí nhận lấy, bỏ đan dược vào trong miệng.

- Kế tiếp ngươi có dự tính gì không?

Trình Thắng Nam hỏi Đỗ Thiếu Phủ.

- Ta muốn trở về Thạch Thành một chuyến.

Đỗ Thiếu Phủ lại nghĩ đến thương thế của đại bá, nếu không phải ở lại trị hàn độc cho Trấn Bắc Vương, hắn đã sớm lên đường trở về Thạch Thành rồi.

- Lúc nào thì lên đường?

Tạ Phi nghe vậy, nhất thời ngước mắt hỏi.

- Việc trị hàn độc cho Tạ gia gia ta đã không giúp gì thêm được nữa, cho nên ta định ngày mai sẽ lên đường.

Đỗ Thiếu Phủ trả lời.

- Trở về Thạch Thành sao ...

Đại công chúa đột nhiên nhìn Đỗ Thiếu Phủ, đôi mắt sáng khẽ động, lộ ra một tia tinh nghịch, đôi môi khẽ mở, nói:

- Ta cũng muốn đi Thạch Thành.

- Ngươi cũng đi?

Đỗ Thiếu Phủ và Tạ Phi nghe vậy, mặt đều lộ vẻ nghi hoặc.

- Không sai, dù sao gần đây cũng không còn chuyện gì cần làm nữa, cho nên ta muốn đến Thạch Thành, xem xem nơi ngươi lớn lên rốt cuộc là như thế nào?

Mặt Trình Thắng Nam đều là ý cười, hai gò má kiều diễm như đóa hồng đang nở rộ, dường như đã quyết định, nhìn Đỗ Thiếu Phủ, lộ ra một chút ý cảnh cáo, nói:

- Thần Dũng Vương, ngươi không định bỏ ta lại đó chứ?

- Thạch Thành chỉ là một địa phương nhỏ bé, ta sợ Đại công chúa không làm quen được.

Đỗ Thiếu Phủ cau mày cười khổ.

Hàng mi Trình Thắng Nam rủ xuống, bước tới trước mặt Đỗ Thiếu Phủ, ghé vào bên tai hắn, làn môi khẽ mở, một cổ u hương tràn ra, nhẹ giọng:

- Ngươi dám không mang ta đi cùng, chuyện ở ôn tuyền ta nhất định sẽ không bỏ qua, ngươi tự mình lo liệu đi.

Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, nhất thời sửng sốt, nhìn nữ tử trước mặt, nói:

- Ngươi đã nói là không truy cứu nữa rồi mà?

- Ta từng nói vậy sao, sao ta lại không nhớ nhỉ.

Trình Thắng Nam cười tinh nghịch.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn chằm chằm Trình Thắng Nam một lúc, rồi từ từ hít một hơi thật sâu, bất đắc dĩ nói rằng:

- Vậy ngươi trở về chuẩn bị một chút đi, một lúc nữa chúng ta xuất phát.

Trình Thắng Nam đi đến cạnh Tạ Phi, nói rằng:

- Phi tỷ tỷ, làm phiền ngươi phái người đến hoàng cung báo một tiếng, nói ta và Thần Dũng Vương sẽ đi Thạch Thành một chuyến, phụ hoàng không cần lo lắng.

- Cái này...

Tạ Phi sửng sốt một chút, đứng lặng một hồi rồi nói:

- Được rồi, ta sẽ an bài.

Nói xong, nhìn hai người trước mắt, ánh mắt khẽ chuyển, trong lòng thoáng xuất hiện một chút khuấy động, rồi lập tức biến mất.

- Ta nghĩ ngươi nhất định là sẽ thừa dịp ta hồi cung để đi trước, với tốc độ của con hắc hổ yêu bên cạnh ngươi, đến lúc đó ta có muốn đuổi theo cũng không kịp, có đúng không?

Trình Thắng Nam khẽ ngẩng đầu nhìn Đỗ Thiếu Phủ, có vẻ cực kỳ đắc ý.

- Nữ nhân đôi khi quá thông minh cũng không tốt đâu.

Đỗ Thiếu Phủ bất đắc dĩ trừng mắt nhìn Trình Thắng Nam, trong lòng vừa nghĩ như vậy, không ngờ đã bị Trình Thắng Nam trực tiếp vạch trần, sau đó gật đầu với Tạ Phi rồi liền ly khai rừng trúc.

Trình Thắng Nam bám chặt theo Đỗ Thiếu Phủ, sợ bị bỏ lại, hỏi:

- Ai nói nữ nhân thông minh thì không tốt?

- Một hạ nhân ở nhà ta nói, người đó nói nữ nhân thông minh khiến người ta lúc nào cũng phải lo lắng.

Đỗ Thiếu Phủ đáp.

- Yên tâm, ta chỉ đến Thạch Thành xem một chút, tuyệt đối sẽ không tạo thêm phiền phức cho ngươi.

...

Trong Thần Dũng vương phủ, Đỗ Thiếu Phủ sau khi giao phó mọi chuyện cho Huyễn Ảnh, liền dẫn nhị bá Đỗ Chí Hùng, đại tỷ Đỗ Tiểu Mạn, Đỗ Tiểu Thanh và Đỗ Tiểu Yêu cùng nhau nhảy lên lưng Tiểu Hổ chạy tới Thạch Thành, đương nhiên còn có Đại công chúa Trình Thắng Nam theo sát phía sau nữa.

Còn nhị ca Đỗ Vân Long của hắn, vì mới nhận quán đỉnh truyền thừa của lão Hộ Quốc Vương, nên không tiện đi cùng.

Thấy Âu Dương Sảng dường như không có ý muốn đi tới Thạch Thành, Đỗ Thiếu Phủ liền nhờ nàng nhân tiện chăm sóc nhị ca, rồi vội vã rời đi.

Nhìn Đỗ Thiếu Phủ và Trình Thắng Nam rời đi, ánh mắt khẽ động, nhìn mây trắng nhẹ trôi trên bầu trời, cười khổ.

Sau khi Đỗ Chí Hùng biết được thân phận Đại công chúa của Trình Thắng Nam, cũng rất kinh ngạc, nhìn bộ dáng của hai người Đỗ Thiếu Phủ và Đại công chúa, trong mắt âm thầm hiện lên thần sắc khác thường.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)