Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 468: Đại khai sát giới

Chương Trước Chương Tiếp

Tiếng thét kinh người của Đỗ Thiếu Phủ vừa phát ra, khiến trong lòng cường giả Đỗ gia không khỏi run sợ, không khó để nghe ra hàn ý khiến người ta rợn cả tóc gáy ẩn chứa trong đó.

- Khởi động Trấn Vương Đại Trận, tiêu diệt tên tiểu tử đại nghịch bất đạo kia!

- Khởi động Trận pháp, tiêu diệt tên tiểu tử kia, tránh cho lưu lại hậu hoạn!

- Nhất định không thể để hắn chạy thoát, bằng không ắt sẽ trở thành đại họa của Đỗ Vương Phủ sau này.

Bên ngoài đại điện, có lão nhân Đỗ Vương Phủ sau khi hoảng sợ qua đi lập tức hét lớn, lập tức có người liên thủ khởi động Trận pháp.

- Ầm ầm!

Bên trong đại điện, phía trên mặt đất, xà ngang, thạch trụ lúc này, đều lóe sáng Phù Văn, từng luồng khí tức bỗng nhiên trào ra, sau đó đại trận khởi động, từng cỗ khí tức cuồn cuộn lập tức phun trào.

- Ầm ầm!

Toàn bộ đại điện lay động, đất rung núi chuyển, vạn trượng quang mang bạo phát, toàn bộ không gian chung quanh đại điện đều bị rung chuyển, năng lượng hội tụ, chấn động nhân tâm, làm người ta run sợ, một cái đại trận khủng bố lập tức bao phủ cả đại điện, sát cơ hiện lên, tiêu diệt mọi thứ, không thể ngăn trở!

- Tiểu tử này, chết chắc rồi!

Tất cả trưởng lão cùng cường giả Đỗ Vương Phủ đều lui về phía sau, nhìn Trấn Vương Đại Trận lúc này đã khởi động, không khỏi thở ra một hơi.

Trấn Vương Đại Trận, chính là sát trận mạnh nhất bên trong Đỗ Vương Phủ, là tuyệt sát đại trận mà mấy nghìn năm qua các đời cường giả Đỗ Vương Phủ tích lũy lưu lại, nghe đồn cường giả Vương cấp cũng có thể bị tiêu diệt bên trong, lúc này Đỗ Thiếu Phủ tiểu tử kia bị đại trận trấn áp, tuyệt đối là chết chắc.

- Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão, ngoài cửa còn có một số người đến gây chuyện, người của Tạ Vương Phủ cũng ở trong đó, nên xử lý như thế nào?

Có người của Đỗ Vương Phủ hỏi Đại trưởng lão cùng Nhị trưởng lão, lúc này trong mắt mọi người, Đỗ Thiếu Phủ cho dù bất phàm đến đâu, ở trong Trấn Vương Đại Trận, cũng chỉ có đường chết, căn bản không có cơ hội sống sót.

- Khuyên người của Tạ Vương Phủ rút lui, Đỗ Thiếu Phủ đã chết, chẳng nhẽ Tạ Vương Phủ còn có thể đối kháng cùng Đỗ Vương Phủ chúng ta hay sao , còn những kẻ lâu la khác, giết cũng được. - Đại trưởng lão lạnh giọng nói.

- Ha ha, hay cho câu “giết cũng được, thật đúng là lão tặc a!

Bỗng dưng, tại bên trong đại điện bị Trấn Vương Đại Trận bao phủ, truyền ra tiếng thét của Đỗ Thiếu Phủ, tiếng gầm truyền ra, lập tức ở bên trong Trấn Vương Đại Trận tràn ra quang mang kim sắc.

Quang mang kim sắc bao phủ toàn bộ đại điện, quang mang chói mắt giống như nổ tung, làm cho cả không gian rung chuyển, khí thế khủng bố đem đến cho người ta một cảm giác áp bách, sau đó từ trong quang mang kim sắc, có hai bóng người đi ra từ bên trong đại trận.

Hai bóng người một lớn một nhỏ, người lớn kia khí tức khủng bố bạo phát, giống như kẻ khủng bố xuất thế, vậy mà là một con Viên Hầu cực lớn, toàn thân óng ánh, quanh thân phun trào Phù Văn, khiến cho không gian xung quanh cuộn trào mãnh liệt.

- Ngao...o...o. . .

Viên Hầu rít gào, toàn thân đều là Phù Văn kim sắc, quanh thân bao phủ hào quang, song mâu linh động, giống như linh đồng trời sinh, nhìn xuống thế gian vạn vật, lúc này cúi đầu nhìn xuống đám người Đỗ Vương Phủ.

Thân ảnh nhỏ kia chính là Đỗ Thiếu Phủ, dáng người cao ngất, khuôn mặt kiên nghị, ánh mắt khiếp người, lúc này quanh thân cũng bao phủ bởi quang mang kim sắc, dường như là muốn đem không gian xung quanh bao phủ bên trong kim quang.

- Sao lại như vậy, Đỗ Thiếu Phủ sao có thể thoát ra?

- Không thể nào, đây tuyệt đối là chuyện không thể, Trấn Sát Đại Trận sao có thể vô hiệu với Đỗ Thiếu Phủ!

Bên ngoài đại điện, tất cả mọi người Đỗ Vương Phủ đều kinh hãi, đây chính là Trấn Vương Đại Trận mạnh nhất Đỗ gia a, ngay cả cường giả Vũ Vương cảnh cũng có thể bị tiêu diệt trong đó, Đỗ Thiếu Phủ lúc này tại sao có thể đi ra mà không tổn hao gì?

Trấn Sát Đại Trận khủng bố kia, vậy mà không có ảnh hưởng gì đến Đỗ Thiếu Phủ, điều này đúng là khó có thể tin, ánh mắt run rẩy kịch liệt, như là gặp quỷ!

- Lão tặc, muốn dựa vào Trận Pháp tiêu diệt cho ta, ta sẽ khiến các ngươi không được như ý!

Đỗ Thiếu Phủ hét lớn, cước bộ kéo ngang không gian, mặt đất lập tức rạn nứt, đất rung núi chuyển, khí tức khủng bố bạo phát, đi từng bước về phía nhóm người Đỗ Vương Phủ.

- Không ổn rồi, đại trận không thể vây được hắn!

Toàn bộ cường giả Đỗ Vương Phủ thất kinh, thấy tình thế không ổn, bèn sợ mất mật, nhao nhao rút lui, không dám tới gần.

- Lẽ nào một đám lão tặc các ngươi chỉ có ngần ấy lá gan thôi sao, không phải là muốn tiêu diệt ta sao, sao bây giờ chỉ biết trốn?

Đỗ Thiếu Phủ ha ha cười lạnh, bước dần từng bước, song đồng hiện lên quang mang kim sắc, khí thế lan tràn, giống như tuyệt thế Hung thú, khiến cho một đám lão nhân cùng cường giả Đỗ Vương Phủ không ngừng rút lui.

- Hỗn xược, hôm nay ta thay mặt tổ tiên Đỗ gia bắt ngươi, lẽ nào ngươi còn dám làm phản, nếu ngươi dám đại nghịch bất đạo, ắt gặp trời phạt!

Một lão giả có vẻ hơn lục tuần – kẻ luôn xúi giục mọi người tiêu diệt Đỗ Thiếu Phủ cố lấy dũng khí bước ra, song mâu có Lôi Quang phun trào, phất tay một đạo trảo ấn Phù Văn, mang theo Lôi Quang, trực tiếp đánhvề phía Đỗ Thiếu Phủ.

Hắn không tin Đỗ Thiếu Phủ thực sự dám đối phó hắn, đối phó trưởng bối, chính là đại nghịch bất đạo, ắt gặp trời phạt!

- Vô tình vô nghĩa, lão bất tử, đê tiện vô sỉ, hôm nay ngươi mới bị trời phạt!

Đỗ Thiếu Phủ hét lớn, chấn động không gian, trực tiếp phất tay, đánh ra một đạo quyền ấn, va chạm vào trảo ấn của lão giả kia.

- Ầm!

Sau một quyền oanh kích, đột nhiên vang lên tiếng trầm đục, lão giả kia lập tức như bị sét đánh, thân thể bay ngược ra ngoài, sau đó trong miệng không ngừng phun máu tươi, ánh mắt hoảng sợ, trực tiếp đập vào bức tường đá rắn chắc cách đó không xa.

- Bịch bịch!

Thân thể lão giả này đụng chạm khiến cho tường đá rạn nứt, khói bụi phiêu tán, sau đó hai mắt mêt mỏi nhắm lại, không cả phát ra được tiếng kêu rên.

- Đã chết, Tam hộ pháp chết rồi.

Có cường giả Đỗ Vương Phủ lập tức tiến lên nâng lão giả bị đánh bay dậy, nhưng là phát hiện lão giả kia đã bị đánh nát sinh cơ, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể cùng Thần Khuyết đều bị đánh nát.

- Tiểu tử, ngươi thật to gan!

Đại trưởng lão không nhịn được nữa, nét mặt già nua hiện lên tức giận, thủ ấn ngưng kết, khí tức ba động, bắt đầu muốn bố trí Phù Trận trấn áp Đỗ Thiếu Phủ.

- Là ta to gan, hay là các ngươi ức hiếp ta nhát gan!

Đỗ Thiếu Phủ cười lạnh, thân thể trực tiếp đánh về phía Đại trưởng lão.

- Mau lên, liên thủ trấn áp hắn, để Đại trưởng lão bố trí Phù Trận!

Có cường giả Đỗ Vương Phủ hét lớn, sau đó không ít lão nhân cùng cường giả đồng thời hành động, khí tức phun trào, từng cỗ khí tức khủng bố bạo phát, làm cho toàn bộ không gian rung chuyển, trong lúc mơ hồ mây đen kéo đến, giữa không trung sấm vang chớp giật, khí thế khiếp người!

- Lão thất phu ức hiếp người!

Đỗ Thiếu Phủ trầm giọng quát, sau lưng song sí Phù Văn lập tức lan tràn, giống như Đại Bàng hạ cánh, bá đạo sắc bén, duy ngã độc tôn, dễ dàng trấn áp mọi thứ.

- Ầm ầm!

Va chạm như vậy, giữa không trung giống như lôi minh, tỏa ra quang mang Phù Văn, năng lượng Phù Văn lan tỏa khiến bốn phía không khỏi run rẩy.

Đỗ Thiếu Phủ tức giận, khí tức nghiêm nghị, bắt đầu đại khai sát giới, không còn khách khí, tất cả bi thống, tức giận trong lòng, cần dùng máu tươi và hồn phách Đỗ Vương Phủ tới rửa sạch.

- Phụt...phụt ...!

Lập tức trong đám người Đỗ gia, từng đạo thân ảnh bị đánh bay, không ai là không phun máu tươi, không hề có sức đánh trả, dễ dàng bị đánh bay, vô số thân ảnh bị hủy sinh cơ, đánh nát thân thể, căn bản không phải đối thủ của Đỗ thiếu Phủ!

Thân ảnh Đỗ Thiếu Phủ phiêu dật như thần, khó mà nắm giữ, lập tức xuất hiện ở trước mặt Đại trưởng lão đang ngưng kết cờ trận, muốn bố trí Phù Trận, tốc độ nhanh như tia chớp, khí tức ẩn hiện lại bá đạo sắc bén, làm cho Đại trưởng lão lộ ra sợ hãi, trong con mắt tràn đầy kinh hãi khó có thể tin!

- Tiểu tử ngươi muốn chết!

Ngắn ngủi hoảng sợ vài giây, Đại trưởng lão cấp bậc Linh Phù Sư ngũ tinh Viên Mãn đỉnh phong lập tức quát lạnh một tiếng, phất tay, một đạo chưởng ấn cuồn cuộn trực tiếp đánh về phía Đỗ Thiếu Phủ.

- Ầm!

Chưởng ấn thế như trẻ che, lập tức đánh vào trên người Đỗ Thiếu Phủ, khiến cho Đại Trưởng lão vô cùng đắc ý.

- Sao có thể mạnh như vậy, tại sao có thể như vậy.

Nhưng sau đó Đại Trưởng lão đột nhiên ánh mắt kinh hãi đại biến, một chưởng này của hắn vậy mà chỉ đánh cho thân thể Đỗ Thiếu Phủ hơi lắc lư mà thôi.

- Lão thất phu, vốn định chờ ngươi bố trí xong Phù Trận, ai biết ngươi lại chậm như vậy, không chờ được!

Đỗ Thiếu Phủ cười lạnh, dường như là đồng thời, một quyền được bao phủ Phù Văn kim sắc đánh mạnh vào trên người Đại Trưởng lão.

- Bịch bịch bịch. . .

Sau đó mọi người liền nhìn thấy thân thể già nua của Đại trưởng lão kia trực tiếp bị đánh bay, cuối cùng đánh vào trên tường một tòa đình viện bên ngoài.

- Phụt phụt...

Trong nháy mắt thân thể già nua kia rơi xuống đất, trong miệng phun ra máu tươi, lực đạo bá đạo kinh khủng làm cho thân thể già nua giống như bị nổ bom, đem một miếng đất đánh thành hố sâu khe rãnh, từng đạo vết nứt khuếch tán về phía bốn phương tám hướng, kéo dài đến phía xa.

- Đáng chết, mau đi mời Gia chủ, Lão Gia chủ xuất quan, mau lên!

Nhị trưởng lão trong mắt đều là khiếp sợ, ánh mắt run rẩy kịch liệt, dứt lời, thủ ấn ngưng kết, trong tay bỗng nhiên bạo phát một mảnh Phù Văn Lôi Quang, Ngân Xà lóe ra, chưởng ấn Lôi Quang lập tức ngưng tụ, thân ảnh như quỷ mị, bỗng nhiên đánh lén về phía Đỗ Thiếu Phủ.

- Ngươi lão thất phu này thật là quá vô sỉ!

Thân ảnh Viên Hầu kim sắc của Đỗ Tiểu Yêu đột nhiên xuất hiện trước mặt Nhị trưởng lão, bỗng nhiên đánh ra một quyền, phát ra một loại uy áp mơ hồ, giống như muốn đem Linh Hồn của con người đánh tan, không gian trở nên mơ hồ cùng rung chuyển, dường như là có thể quét ngang tứ phương, trấn áp mọi thứ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)