Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 466: Giương cung bạt kiếm,

Chương Trước Chương Tiếp

Tiếng gầm giống như tiếng sấm, xông thẳng đến trời cao, lấy Thần Dũng Vương phủ làm trung tâm, trong nháy mắt liền lan ra khắp đế đô.

- Oành!

Không gian trong nhắn mắt giống như đang run rẩy, ánh sáng màu vàng kim phóng lên cao, mang theo một cổ khí tức tiêu điều nhưng sắc bén, những đám mây trên cao cũng biến sắc, cả đất trời bát đầu trở nên hôn ám.

Tiếng quát vừa dứt thì Đỗ Thiếu Phủ liền ngẩng lên nhìn trời, đôi mắt lóe ra ánh sáng mà vàng kim.

Đỗ Thiếu Phủ nổi giận, lần này là hoàn toàn nổi giận, Đỗ Vương phủ vô tình vô nghĩa, Đỗ Thiếu Phủ vì toàn bộ Đỗ gia mà tức giận, vì nhà của mình mà tức giận, vì Đỗ gia ở Thạch Thành mà tức giận.

Tiếng gầm cuồn cuộn, vang vọng khắp đế đô....

- Thần Dũng Vương muốn đối phó với Đỗ Vương phủ, đây là như thế nào?

- Lần trước Thần Dũng Vương cũng đã đối phó với Đỗ Vương phủ, chẳng lẽ lần này Đỗ Vương phủ lại trêu trọc Thần Dũng Vương sao?

- ...........

Chỉ trong chớp mắt mà toàn bộ người trong đế đô đều ngẩng đầu, hai mắt nhìn nhau, trong lòng vô cùng chấn động.

Ở giữa không trung bỗng xuất hiện một con Hàn Băng Yêu Điểu, người ở trên lưng chính là Trấn Bắc Vương và Tạ Phi.

- Không biết nói hết mọi chuyện cho nó biết là phúc hay là họa, Phi Nhi, thông tri toàn bộ đệ tử của Tạ Vương phủ đi đến Đỗ Vương Phủ, ta cũng phải đi Đỗ Vương phủ một chuyến, không thể để Thiếu Phủ phải thua thiệt.

Sau khi nghe thấy tiếng gầm thì trên khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn của Trấn Bắc Vương hiện lên chút than thở.

- Đỗ gia............

Hoàng cung, Trình Hoàng đứng chắp tay đứng trong Kim Long điện, khí thế không giận mà uy.

Đỗ Vương phủ, tiếng gầm sắc bén của Đỗ Thiếu Phủ đủ để cho đám người của Đỗ Vương phủ nghe rõ ràng, rành mạch.

- Đại họa rốt cuộc cũng đến rồi, tất cả người giả, phụ nữ và trẻ em đều nhanh chóng đi vào mật thất, nhanh.

Ở trong Đỗ Vương phủ, một người đàn ông nhìn lên bầu trời, sắc mặt ảm đảm, trong ánh mắt cũng lộ ra sự đau thương.

- Đỗ Thiếu Phủ của phân tộc là muốn tạo phản sao.

- Dĩ nhiên lại dám tuyên bố muốn san bằng Đỗ Vương phủ, thực sự quá to gan rồi, phải trừng trị nghiêm khắc.

- Phản, thực sự là phản rồi, một tên tiểu tử của một phân tộc nhỏ bé lại dám ỷ vào thiên phú bất phàm mà muốn san bằng Đỗ Vương phủ, to gan!

- Mau bày binh bố trận, chuẩn bị khởi động toàn bộ trận phù trong vương phủ, nếu hắn dám đến thì để hắn không thể trở về.

- Thiên phú của Đỗ Thiếu Phủ cũng rất bất phàm, còn lợi hại hơn Thương Nhi, tôi thấy chúng ta không đến mạnh mẽ đối kháng mà nên dùng trí.

- ....

Trong Đỗ Vương phủ có không ít lão giả đang ban bạc, nhao nhao bày mưu tính kế, chuẩn bị để trấn áp Đỗ Thiếu Phủ.

- Giá.....

Vó ngựa lao nhanh, mặt đất cũng vì thế mà rung động, trong nháy mắt liền có hơn trăm kỵ sĩ đã đứng ở bên ngoài Đỗ Vương phủ.

Đại môn ở bên ngoài Đỗ Vương Phủ mà trước đây bị Đỗ Thiếu Phủ và Đỗ Tiểu Thanh đập nát nay đã được sửa lại, giống hệt trước đó, cũng không nhìn thấy vết tích đập phá trước đó.

- Là người nào, mau dừng lại không thì giết không tha!

Có không ít thị vệ của Đỗ Vương phủ đứng canh ngoài cửa khi nghe được tiếng gầm vô cùng sắc bén của Thần Dũng Vương mà trở nên lo lắng, lúc này lại thấy không ít người hùng hùng hổ hổ tiến đến liền trở nên cảnh giác.

- Ở đây đợi Thần Dũng Vương đến!

Huyễn Ảnh đứng đầu, ra hiệu cho thị vệ của Thần Dũng Vương phủ ở sau lưng dừng lại, căn bản không để ý đến thị vệ của Đỗ Vương phủ, vừa nãy khi nghe được tiếng gầm vang vọng khắp đế đô kia thì Huyễn Ảnh cũng đã biết Thần Dũng Vương muốn làm gì.

Những thị vệ của Thần Dũng Vương phủ đều là tinh anh của tiêu cục, mỗi người đều đã từng trải qua những ngày tháng sống trong chém giết, sinh hoạt trong nguy hiểm, không hổ là tinh anh, khí tức bén nhọn trên người bọn họ thì những thị vệ của Đỗ Vương phủ không cách nào có thể so sánh được.

Những thị vệ của Thần Dũng Vương phủ này cũng chỉ thuần phục một mình Thần Dũng Vương, tuy là thị vệ của Thần Dũng Vương phủ nhưng bọn họ lại không hề đem những thị vệ khác vào mắt, Đỗ Vương phủ cũng không được, nhất là sau quốc chiến thì bọn họ lại càng thêm trung thành với Thần Dũng Vương phủ.

Mà hơn trăm thị vệ của Thần Dũng Vương phủ lúc này cũng biết được ý đồ của Thần Dũng Vương cho nên bọn họ cũng không che giấu loại khí tức huyết tinh mà bén nhọn của bản thân nữa, khiến cho thị vệ của Đỗ Vương phủ phải sợ mất mật.

- Nhanh chóng thông tri cho mọi người trong vương phủ, đám người này hình như là thị vệ của Thần Dũng Vương phủ!

Trong đám thị vệ ở bên ngoài Đỗ Vương phủ có người nhận ra lai lịch của đám người Huyễn Ảnh, sắc mặt liền thay đổi, sau đó vang lên tiếng huýt sáo.

- Ai dám đến Đỗ Vương phủ làm loạn!

Trong nháy mắt thì cánh cửa của Đỗ Vương Phủ liền mở ra, con cháu của Đỗ gia cũng lao ra, khí thế thay đổi, tập trung lại một chỗ sau đo lao thẳng về phía Huyễn Ảnh và thị vệ của Thần Dũng Vương phủ.

- Dám mạo phạm Đỗ Vương phủ, thật là to gan lớn mật!

- Nếu không cút đi thì đừng trách chúng ta không nương tay.

Trong đám đệ tử của Đỗ Vương phủ có người hét lớn, có khoảng vài trăm người hơn nữa vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, một đám người xúm lại rồi đi về phía nhóm người Huyễn Ảnh.

Ánh mắt của Huyễn Ảnh vô cùng bình tĩnh, thần sắc có phần âm trầm, không nói gì cả nhưng lại nắm chặt thanh trường kiếm trong tay, cũng bắt đầu khởi động huyền khí xung quanh cơ thể, phù văn trên thân kiếm cũng bắt đầu dao động, nhất thời liền tràn ra một cổ khí tức vô cùng bén nhọn.

- Leng keng....

- Ông! Ông......

Trong nháy mắt, trong tay của hơn trăm thị vệ của Thần Dũng Vương phủ đều nắm chặt băng nhận, cũng bắt đầu khởi động khí tức ở trên cơ thể, từng cổ từng cổ khí tức bén nhọn mà huyết tinh tràn ra, binh khí trong tay đều nhằm thẳng về đám đệ tử của Đỗ Vương phủ, tuy thời chuẩn bị đại khai sát giới.

Loại khí tức bén nhọn và huyết tinh đó khiến cho đệ tử của Đỗ Vương phủ đều trở nên run rẩy.

- Thần Dũng Vương phủ là muốn làm càn, muối đối địch với Đỗ Vương phủ ta sao, tìm chết!

Ngay lúc đó thì cường giả của Đỗ Vương phủ cũng bắt đầu xuất hiện, đều là cường giả ở Mạch Linh cảnh và Vũ Hầu cảnh, từng cổ từng cổ khí tức cường hãn cũng liên tiếp bạo phát, khi bọn họ đáp xuống đất liền phát ra một sự uy áp vô cùng khủng bố, khiến cho Huyễn Ảnh và nhóm thị vệ cảm thấy sợ hãi.

- Rống!

Bỗng nhiên ngay ở lúc này thì ở phía chân trời xa xa kia lại truyền đến một tiếng hổ gầm, giống như vạn thú chi vương đang rống lên đầy tức giận, khiến cho vạn vật đều chấn động, trấn áp vạn thú khiến cho người ta cảm nhận được sự sợ hãi từ sâu trong tâm hồn.

Tất cả mọi người đểu ngẩng đầu nhìn về phía truyền ra tiếng rống, chỉ thất trên cao có một con hổ lớn, đen như mực đang đập cánh bay đến, ánh sáng từ những phù văn mà đen ở quanh thân cũng vô cùng chói mắt.

- Rống!

Con hổ lớn đen như mực gào thét, có thể thấy được tiếng gầm của nó khiến cho không gian không ngừng lan ra những lớp sóng cuồn cuộn như sóng biển, khiến cho cả trời đất phải chấn động.

- Phần phật phần phật!

Hai cánh lớn của con hổ đen kia giống như mang theo gió bão, chỉ vỗ một cái liền bay đến phía trên Đỗ Vương phủ.

Con hổ khổng lồ này ít nhất cũng không dưới mười trượng, hình thể vô cùng đáng sợ, bốn chân đứng giữa không trung, toàn thân là những phù văn mà đen vô cùng chói mắt,giống như một ngọn núi lớn đè ép vạn vật, uy áp cuồn cuộn của nó khiến cho người khác phải run như cầy sấy!

Mà trên lưng của con hổ đen này có không ít người, chói mắt nhất chính là người thiếu niên áo tím, sau lưng vác một thanh kiếm lớn, vô cùng nghiêm nghị mà đứng, ở đầu vai còn có một con Mi Hầu màu vàng kim đang ngồi, bên cạnh là ba cô nương vô cùng xinh đẹp, ánh mắt của hắn hiện lên ánh sáng màu vàng kim, lộ ra một sự bá đạo nhưng cũng rất sắc bén.

- Là hắn, là Thần Dũng Vương – Đỗ Thiếu Phủ!

- Đỗ Thiếu Phủ đến rồi, có người nói hắn cũng là người của phân tộc của Đỗ Vương phủ ta, hắn vừa nãy còn tuyên bố sẽ san bằng Đỗ Vương phủ!

- Đỗ Thiếu Phủ là thật sự muốn san bằng Đỗ Vương phủ sao?

Tất cả mọi người của Đỗ Vương phủ khi nhìn về phía thiếu niên áo tím đang đứng trên lưng của con hổ lớn màu đen kia đều cảm thấy sợ hãi, cũng có người bắt đầu run rẩy.

Trong bọn họ có người biết được Đỗ Vương phủ đã cướp một bộ Thạch quan trong từ đường của Đỗ gia ở Thạch Thành, mà Thần Dũng Vương lại đến vào lúc này thì chắc chắn là để báo thù.

- Không sai, đó chính là Thần Dũng Vương Đỗ Thiếu Phủ.

- Thần Dũng Vương thực sự đến để san bằng Đỗ Vương phủ sao.

Ở trước cửa của Đỗ Vương phủ lúc này có không ít người đứng vây xem, nhưng đều đứng ở rất xa, không ai dám lại gần.

- Tham kiến Thần Dũng Vương.

Huyễn Ảnh thống lĩnh thị vệ của Thần Dũng Vương phủ tiến lên cung kính mà hành lễ.

- Đỗ Vương phủ khinh người quá đáng, vô tình vô nghĩa, các người trong vòng một khắc phải giao ra Thạch quan của Đỗ gia ở Thạch Thành, giao ra những người trước đó đã từng đến Đỗ gia ở Thạch Thành, giao ra một viên Hoàng Cực đan, nếu không ta sẽ san bằng Đỗ Vương phủ, nợ máu phải trả bằng máu.

Đỗ Thiếu Phủ đứng trên lưng con hổ lớn màu đen mà hét lớn, tiếng hét vang dội khắp bầu trời phía trên Đỗ Vương phủ mãi không ngừng.

Có rất nhiều lão giả ở trong đại điện của Đỗ Vương phủ sau khi nghe thấy tiếng hét vang dội ở bên ngoài liền biến sắc.

- Xem ra tiểu tử kia là đến thật, hắn thực sự dám san bằng Đỗ Vương phủ, dám đại nghịch bất đạo mà san bằng chủ tộc sao?

- Xem ra hắn cũng đã biết chuyện Hoàng Cực đan trước đây rồi, là ai nói cho hắn, là Đỗ Đình Hiên sao?

- Cha hắn trước đây suýt chút nữa đã đem đến tai họa ngập đầu cho toàn bộ Đỗ Vương phủ, hắn lại còn không biết xấu hổ mà đòi Hoàng Cực đan, thật sự là làm càn mà.

- Nếu tiểu tử kia đã đến thì chúng ta cũng phải nghĩ biện pháp để đối phó mới được, hơn nữa chúng ta có thể từ trên người của tiểu tử kia mà tìm được bí mật về Vũ Mạch của Đỗ Gia.

- .........

Đỗ Thiếu Phủ bình tĩnh đứng trên lưng con hổ lớn màu đen ở bên ngoài Đỗ Vương phủ để chờ đợi.

Ba người Đỗ Chí Hùng, Đỗ Vân Long, Đỗ Tiểu Mạn cũng nhìn về phía Đỗ Vương phủ to lớn, tráng lệ mà tang thương, đây cũng là một tộc của Đỗ gia, hơn nữa nghe nói gia tộc này vô cùng cường đại, tung hoành khắp đế quốc, bọn họ cũng đã từng nghĩ sẽ có ngày đến đây để bái phỏng.

Bọn họ cuối cùng cũng đã đến đây nhưng mục đích lại khác với tưởng tượng của bọn họ, mà sự chờ mong cùng tôn trọng với gia tộc này cũng dần dần biết mất ở trong lòng của ba người Đỗ Chí Hùng, mà thay vào đó là sự phẫn nộ và đau xót.

Tất cả đệ tử của Đỗ Vương phủ ở phía ngoài đều nhao nhao lùi lại, bọn họ căn bản là không cách nào có thể đối chọi lại khí tức khủng bố trên người con hổ lớn màu đen kia, lại càng thêm sợ hãnh ánh mắt khủng bố lúc này của người thiếu niên áo tím kia.

- Đã qua một khắc.

Đỗ Thiếu Phủ bổng nhiên ngẩng đầu rồi đi về phía Đỗ Vương phủ.

- Đỗ Thiếu Phủ ngươi muốn làm gì?

Phía trước đám đệ tử của Đỗ Vương phủ là một người đàn ông ở Vũ Hầu cảnh, hắn vừa thấy Đỗ Thiếu Phủ đi đến liền cất tiếng hỏi, nhưng khi tiếng nói vang lên thì hắn mới biết được giọng nói của bản thân lại run rẩy như thế, hơn nữa toàn thân cũng bắt đầu run lên.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)