Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 462: Sử dụng thánh thể quyết

Chương Trước Chương Tiếp

- Ta sẽ dốc hết toàn lực.

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, ngưng tụ thủ ấn, trong nháy mắt liền ngưng tụ ra một chiếc Linh Lô Phù Đỉnh, một cỗ khí tức vô cùng nóng tràn ra, ở bên trong Linh Lô Phù Đỉnh liền có một ngọn lửa bùng cháy.

Tầng khí tức nóng bỏng đó khiến cho Thiên Cổ Ngọc trở nên rạo rực, hơn nữa lại mất hết tu vi làm cho Cổ Thiên Ngọc muốn nằm xuống mà run rẩy.

- Ta bây giờ sẽ giúp ngươi luyện chế thân thể, ngươi phải tiến vào trong Linh Lô Phù Đỉnh, dùng nhiệt độ cao để loại bỏ tạp chất, nhưng quá trình này vô cùng nguy hiểm, nếu ngươi không chông đỡ được, thì tất cả đều trở thành công cốc.

Đỗ Thiếu Phủ nói với Thiên Cổ Ngọc nói.

- Ta biết.

Thiên Cổ Ngọc gật đầu, hai chân chụm lại, cong người xuống, cuối cùng là thả người nhảy vào bên trong Linh Lô Phù Đỉnh của Đỗ Thiếu Phủ.

- A .......

Vừa nhảy vào bên trong Linh Lô Phù Đỉnh thì Cổ Thiên Ngọc liền kêu lên vô cùng thảm thiết, quần áo trên người khi vừa tiếp xúc với ngọn lửa trong Linh Lô Phù Đỉnh ngay lập tức bị đốt thành tro, hỏa diễm đốt người, mái tóc đen dài cũng bị đốt thanh tro bụi...

Ngọn lửa cháy vô cùng lớn, không chỉ làn da mà ở sâu trong linh hồn cũng như bị đốt phỏng.

Bị một nhiệt độ cao như vậy thiêu đốt khiến cho linh hồn của Thiên Cổ Ngọc bị đốt đến bốc hơi, làn da cũng vì thế mà héo rút, trong lò luyện phát ra những âm thanh tí tách tí tách giống như lớp lông của động vật bị lửa thiêu cháy vậy, cũng bắt đầy có khói bốc lên.

Nhưng mà Thiên Cổ Ngọc dù gì cũng đã đạt đến Vũ Hầu cảnh, mặc dù tu vi bị phế, Thần Khuyết cũng nát nhưng mà thân thể cũng là thân thể của người có tu vi ở Vũ Hầu cảnh, kinh mạch trong cơ thể còn xót lại chút huyền khí, tâm cảnh cũng tuyệt đối ở Vũ Hầu cảnh, cho nên sau tiếng kêu thảm thiết đó, lại thêm Đỗ Thiếu Phủ khống chế không để cho ngọn lửa quá lớn nên cho dù toàn thân vô cùng đau đớn nhưng mà vẫn có thể thừa nhận được

- Phần phật phần phật....

Ngay lúc này thì Hộ Thể đan mà Thiên Cổ Ngọc ăn cũng đã phát huy tác dụng, một cỗ dược lực vô cùng nồng đậm tràn ra khắp cơ thể, bao trùm lấy lục phủ ngũ tạng, chống đỡ lại những tổn thương nguy hiểm mà ngọn lửa lớn gây ra cho lục phủ ngũ tạng.

Nhưng mà nhiệt độ này cũng đủ để khiến cho lục phủ ngũ tạng, gân cốt, mạch máu đều co quắp lại, đau đến nỗi không thể kêu lên được.

- Nhất định phải chống đỡ đến cùng.

Đỗ Thiếu Phủ nói với Thiên Cổ Ngọc đang ở trong Linh Lô Phù Đỉnh, thủ ấn biến hóa, ánh sáng màu trắng mang theo năng lượng từ trong cơ thể tràn ra khiến cho không gian xung quanh phải chấn động.

Dùng tinh thần lực để khống chế nhiệt độ ở bên trong Linh Lô Phù Đỉnh, Đỗ Thiếu Phủ lại dựa theo phương pháp trong Thánh Thể Quyết để giúp Thiên Cổ Ngọc rèn thân thể.

Trong khoảng thời gian này vì thay Thiên Cổ Ngọc thi triển Thánh Thể Quyết mà Đỗ Thiếu Phủ càng thêm lĩnh hội Thánh Thể Quyết, Hộ Thể đan cũng là được luyện ra trước trận quốc chiến với Thiên Hồ Đế Quốc.

Đây cũng là lần đầu mà Đỗ Thiếu Phủ sử dụng Thánh Thể Quyết do sư phụ Khí Tôn để lại, tự nhiên không dám qua loa, trong lòng cực kỳ khẩn trương, động tác cũng vô cùng cẩn thận.

“Thánh Thể Quyết giống như một loại công pháp luyện thể, nhưng lại không giống với những công pháp luyện thể khác, nó coi cơ thể con người giống như một kiện Linh Khí để luyện chế, đồng thời có thể luyện chế một ít thú năng bí pháp và phù trận vào trong cơ thể con người, nếu luyện chế đến bước cuối cùng thì cơ thể củ con người có thể so sánh với một kiện Đạo Khí, Pháp Khí, thậm chí có thể so với Thánh Khí.

Nếu như Đỗ Thiếu Phủ có ý định truyền điều này ra chỉ sợ sẽ bị mọi người nói là kẻ điên, có lẽ bây giờ chỉ có Thiên Cổ Ngọc mới tin tưởng Đỗ Thiếu Phủ sẽ thành công.

Đương nhiên, chỉ sợ là vì Cổ Thiên Thiên đã không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Đỗ Thiếu Phủ, nếu như là trước đây thì chỉ sợ là cho dù một nửa cũng sẽ không tin.

Nhưng mà trong lòng Đỗ Thiếu Phủ thì hắn hoàn toàn tin tưởng sư phụ Khí Tôn của mình, Thánh Thể Quyết do sư phụ để lại thì tuyệt đối sẽ thành công, chỉ là sẽ khó hơn bình thường rất nhiều mà thôi, từ những gì mà sư phụ Khí Tôn để lại thì Đỗ Thiếu Phủ biết được sư phụ của mình đã từng thí nghiệm Thánh Thể Quyết và cũng đã từng thành công.

- Phần phật phần phật...

Khống chế ngọn lửa trong Linh Lô Phù Đỉnh để loại bỏ tạp chất trong cơ thể của Thiên Cổ Ngọc, khắp nơi đều là liệt hỏa, bị một lớp sương mù màu trắng bao trùm, bên trong Linh Lô Phù Đỉnh không ngừng phát ra âm thanh “tí tách tí tách.

Thời gian dần dần trôi qua, tạp chất ở trong cơ thể của Cổ Thiên Ngọc cũng bị ngọn lửa đẩy ra ngoài, sau đó liền bị ngọn lửa đốt thành tro.

- A.....

Chỉ là trong suốt quá trình này thì Thiên Cổ Ngọc cũng vô cùng thê thảm, làn da đều bị cháy đen, loại đau đớn này là không cách nào có thể tưởng tượng được, thậm chí không thể nói thành lời, nếu là người bình thường thì không có cách nào chịu đựng được, thậm chỉ không thể chịu được.

Nhưng mà Cổ Thiên Ngọc lại có thể cắn răng nhịn xuống loại đau đớn này, ở trong đôi mắt hiện lên rất nhiều tia máu khiến cho người khác chỉ nhìn thôi cũng thấy sợ hãi.

Đây cũng là một việc cực kỳ tốn thời gian, cả quá trình này kéo dài khoảng hai mươi tư canh giờ, mà hai mươi tư canh giờ này đối với Cổ Thiên Ngọc mà nói là hai mươi tư canh giờ dài nhất trong cuộc đời.

Tác dụng của Hộ Thể đan trong cơ thể của Thiên Cổ Ngọc cũng dần biến mất, khiến cho lục phủ ngũ cùng kinh mạch đều vì ngọn lửa mà co rúm lại, trên người cũng dần bốc khói, sau đó từ trong hai lỗ mũi, trong miệng, trong tai, thậm chí là trong hai hốc mắt cũng có khói bốc ra.

Nhưng là lúc này Thiên Cổ Ngọc lại thay đổi vô cùng lớn, ít nhất là bề ngoài của Thiên Cổ Ngọc trở nên sáng bóng, giống như kim loại sau khi được đúc vậy, lộ ra một loại cảm giác giống như năng lượng trong cơ thể muốn bùng nổ vậy.

- Xì xì......

Thủ ấn của Đỗ Thiếu Phủ đột nhiên biến hóa, ngọn lửa trong Linh Lô Phù Đỉnh cũng yếu đi một nửa, khiến cho sự đau đớn của Thiên Cổ Ngọc cũng giảm đi rất nhiều.

- Tiếp theo đó thì ta sẽ bố trí một vài phù trận và bí pháp lên người cô, việc này vô cùng đau đớn, ngươiphải cố gắng chịu đựng đến cùng.

Sắc mặt của Đỗ Thiếu Phủ cũng bởi vì trong thời gian dài tiêu hao huyền khí mà trở nên trắng bệch.

Vừa nói xong thì Đỗ Thiếu Phủ liền ngưng tụ thủ ấn, từng đạo từng đạo phù văn cũng nhanh chóng tán ra, xung quanh ẩn ẩn như có một đạo năng lượng đang dao động.

Sau đó thì Đỗ Thiếu Phủ liền khắc một ít phù trận và bí pháp đặc thù lên trên cơ thể của Thiên Cổ Ngọc, cộng thêm sự thiêu đốt của ngọn lửa ở trong Linh Lô Phù Đỉnh đem những phù trận và bí pháp này khắc sâu vào trong tận xương cốt thì mới có thể làm cho những thứ này và Thiên Cổ Ngọc hòa vào làm một.

Mà quá trình này đối với Đỗ Thiếu Phủ mà nói cũng là một công trình vĩ đại, các bước đều rất rườm rà, lại còn thêm cả sự lĩnh ngộ của người luyện với những trận phù và thú năng bí pháp kia, cuối cùng đều luyện chế vào trong cơ thể của Thiên Cổ Ngọc.

Mỗi một bước trong quá trình này đều đủ để khiến những Trận Phù sư khác phải chùn bước, thậm chí cho dù có Trận Phù sư biết rõ các bước cũng không dám làm.

Còn đối với Thiên Cổ Ngọc mà nói thì quá trình này còn kinh khủng hơn lúc bị lửa thiêu thân thể, việc khắc sâu thú năng bí pháp và trận phù vào trong xương cốt so với việc nạo xương còn khủng bố hơn nhiều, sự đau đớn mà nó mang lại khiến cho người ta không cách nào có thể chịu đựng.

Mà hai người này, một người nguyện đánh một người nguyện chịu, tình cờ gặp nhau liền bắt đầu thử nghiệm, cho dù là Khí Tôn ở đây cũng vì hai người mà không còn gì để nói, chỉ có thể nói hai người này đều không biết trời cao đất dày là gì.

- A ....

Một giây sau thì từ trong phòng lại một lần nữa truyền ra tiếng kêu khiến cho người khác phải run sợ, từng đạo từng đạo Phù Lục Bí Văn mang theo năng lượng từ trên tay của Đỗ Thiếu Phủ rơi xuống người của Thiên Cổ Ngọc, khiến cho xung quanh Thiên Cổ Ngọc xuất hiện vô số bong bóng, sau đó liền biến mất, mà tiếng kêu rên của Thiên Cổ Ngọc vẫn chưa từng dừng lại.

- Phần phật, phần phật....

Năng lượng trong người Thiên Cổ Ngọc cũng vì Phù Lục Bí Văn tiến vào trong cơ thể mà không ngừng dao động, mà sự dao động này lại vô cùng thần kỳ, nó giống như đang hấp thu năng lượng của trời đất sau đó truyền vào bên trong cơ thể của Thiên Cổ Ngọc.

- Thiên Cổ Ngọc, ngươi phải kiên trì đến cùng.

Sắc mặt của Đỗ Thiếu Phủ khi nhìn từng đạo từng đạo Phù Lục Bí Văn đánh vào cơ thể của Thiên Cổ Ngọc cũng dẫn trở nên nghiêm túc, Phù Lục Bí Văn vẫn tiếp tục rơi xuống trên người Thiên Cổ Ngọc, khiến cho năng lượng trong cơ thể không ngừng dao động.

Thời gian cứ như vậy dần dần trôi qua, Thiên Cổ Ngọc vẫn tiếp tục kêu đau...

Trên cơ bản thì trả giá sẽ tỷ lệ thuận với thu hoạch, giờ phút này, không thể nghi ngờ là nếu như Thiên Cổ Ngọc có thể kiên trì đến cùng, nếu Đỗ Thiếu Phủ có thể thành công thì một Thiên Cổ Ngọc đã từng là nhân vật phong vân của Thiên Vũ học viện trước đây sẽ dùng một cách khác dục hỏa trùng sinh, một lần nữa trở về Vũ đạo, thậm chí còn mạnh hơn lúc đầu!

- Khó có thể tin được, quả thật là khó có thể tin được...

Ở trong căn phòng lúc này kỳ thực còn có một người nữa, hư ảnh của Chân Thanh Thuần không biết từ lúc nào đã ở trong căn phòng, nhìn hết mọi hoạt động của hai người không biết trời cao đất dày kia, cũng vì thế mà trong đôi mắt hình tam giác tràn đầy sự ngạc nhiên.

Bằng ánh mắt sắc bén và kinh nghiệm phong phú của Chân Thanh Thuần thì hắn cũng ít nhiều biết được hai người này đang làm gì, một cảnh tượng khó tin như vậy xảy ra trước mặt hắn khiến cho hắn cũng vì nó mà chấn động.

Tiểu Hổ và Đỗ Tiểu Thanh ở bên ngoài hộ pháp, nghe thấy bên trong không ngừng truyền ra những tiếng kêu gào thảm thiết, tuy vô cùng ngạc nhiên nhưng cả hai người vẫn kiên trì hộ pháp.

Ngay cả một người ham chơi như Đỗ Tiểu Thanh cũng vì lời dặn dò của ca ca mà tòan tâm toàn ý hộ pháp.

Cùng lúc đó ở trong Đỗ Vương phủ của đế đô Long Thành.

Ở trong đại điện của Đỗ Vương phủ xuất hiện một bộ Thạch quan cổ, bộ Thạch quan này tràn ngập một cổ khí tức tang thương mà cổ lão.

Nếu như Đỗ Thiếu Phủ ở nơi này thì có thể nhận ra đây là một trong bộ Thạch quan ở trong từ đường của Đỗ gia ở Thạch Thành, nhưng không biết tại sao bộ Thạch quan này lại xuất hiện ở bên trong Đỗ Vương phủ.

- Thạch quan này có một loại khí tức vô cùng cổ xưa, xem ra là có chút lai lịch.

- Lẽ nào đây là tổ tiên của Đỗ gia ta để lại sao?

Xung quanh Thạch quan có không ít lão giả cùng với cường giả của Đỗ Vương phủ đang đứng đánh giá.

- Lão Lục, lão Ngũ, các ngươi sao có thể tìm được bảo vật của Đỗ gia, với lại thương thế trên người các ngươi là thế nào, sao lại mang bộ Thạch quan này về, còn có những đệ tử trong tộc khác cùng các đến Thạch Thành đâu?

Ở trong đại điện, một lão giả nhìn về phía hai người đàn ông trung niên, sắc mặt trắng bệch mà hỏi.

Trong mắt của một người đàn ông tràn ra hàn ý, nói:

- Sau khi chúng tôi đi đến Thạch Thành đã dò xét không ít địa phương nhưng đều không tìm ra có gì đặc biệt, cũng không hỏi thăm được chút tin tức nào về bảo vật của Đỗ gia, nhưng lại phát hiện Thạch quan trong từ đường tựa hồ rất bất phàm, nên muốn mang về nghiên cứu một chút nhưng nào ngờ những tộc nhân ở đó lại không đồng ý, hơn nữa lại còn ra tay đánh nhau.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)