Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 46: Bởi vì ngươi đáng khinh

Chương Trước Chương Tiếp

Dựa theo lời Chân Thanh Thuần, Đỗ Thiếu Phủ do dự một chút, cũng từng nghe nói qua đối với một ít linh khí cùng Túi Càn Khôn cần lấy máu nhận chủ, bởi vậy không có nhiều do dự, cắn nát ngón trỏ nhận chủ hai cái Túi Càn Khôn, rót huyền khí vào, nhất thời Túi Càn Khôn mở ra, một đống lớn gì đó bị Đỗ Thiếu Phủ đổ ra ngoài.

- Đây là tài liệu của Yêu thú Tiên Thiên cảnh.

- Đây là máu huyết của Yêu thú Tiên Thiên cảnh.

- Quả thực có Linh Dược cùng võ kỹ, Huyền tệ cũng không ít.

- Trong Túi Càn Khôn của nữ nhân kia hơi ít vật phẩm, bất quá phẩm chất cao hơn nhiều a, võ kỹ này thoạt nhìn, ít nhất đến Động phẩm.

-.....

Một đống vật phẩm giá trị xa xỉ đặt ở trước Đỗ Thiếu Phủ, làm khuôn mặt hắn lộ ra nụ cười thỏa mãn, trong Túi Càn Khôn của Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn đại đội trưởng Sấu Hổ, có không ít tài liệu cùng máu huyết Yêu thú, còn có không ít Linh Dược cùng một bộ Tiên Thiên võ kỹ, có thể nói toàn bộ tài phú của Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn, tuyệt đại bộ phận nhất định đều ở trong Túi Càn Khôn này.

Trong Túi Càn Khôn của thiếu nữ kia không có nhiều lắm, có vài bộ quần áo nữ nhân mặc, thậm chí có không ít phấn hồng, để Đỗ Thiếu Phủ ngoài ý muốn là, trong đó lại có rất nhiều đan dược phẩm chất không thấp, Huyền tệ cũng không ít. Đặc biệt còn có một bộ võ kỹ, sợ là ít nhất cũng đến Động phẩm.

Một bộ Võ kỹ Địa phẩm, giá trị cũng đã là một chữ số khủng bố, huống chi còn có không ít đan dược ở bên trong, giá trị cộng lại, sợ là so với Túi Càn Khôn trên người Sấu Hổ còn cao hơn không ít.

Nhìn nụ cười thỏa mãn của Đỗ Thiếu Phủ, Chân Thanh Thuần nhịn không được hèn mọn thở dài:

- Một đám rác rưỡi cũng có thể cao hứng như vậy, thật sự là không từng trải việc đời a.

- Có bản lĩnh ngươi lấy ra thứ tốt cho ta xem.

Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu liếc Chân Thanh Thuần một cái, sau đó cao hứng sửa sang lại vật phẩm, lần nữa thu vào trong Túi Càn Khôn.

- Ngươi...

Chân Thanh Thuần bị Đỗ Thiếu Phủ nói đến nghẹn khuất, sau đó lại lần nữa đè nén nghẹn khuất trong lòng, nói với Đỗ Thiếu Phủ:

- Tiểu tử, ta đã chứng minh ta là một Linh Phù Sư, ta tuyệt đối không phải lừa gạt, chúng ta giao dịch được không?

Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu, nhìn Chân Thanh Thuần hỏi:

- Ngươi có thể là một Linh Phù Sư, ngươi muốn cùng ta giao dịch, có phải cần huyền khí của ta không phải? Nếu đúng như vậy mà nói, ta khuyên ngươi vĩnh viễn không cần nghĩ, ai dám đụng đến huyền khí của ta, ta liền liều mạng với kẻ đó.

- Ách...

Chân Thanh Thuần lại sặc nước bọt, hắn cảm thấy hắn cùng tiểu tử trước mắt này nhất định không ở một thế giới, hít sâu một hơi, trên khuôn mặt đáng khinh nặn ra nụ cười, sau đó nói:

- Tiểu tử, ngươi đừng sợ, ta không phải muốn toàn bộ huyền khí của ngươi, chỉ là mỗi lần hấp thu một chút là được rồi, này đối với ngươi không có gì ảnh hưởng, chờ Nguyên Thần của ta cường đại hơn một chút, ta có thể rời đi tiểu tháp này, tự mình nghĩ biện pháp khôi phục.

Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu đảo cặp mắt trắng dã, cười lạnh không nói, tiếp tục sửa sang lại vật phẩm của mình, trong lòng nghĩ làm sao có thể đổi thành Huyền tệ.

- Tiểu tử, ngươi muốn cường đại lên không, ta có thể để ngươi cường đại hơn, trở thành cường giả danh chấn thiên hạ.

Chân Thanh Thuần bất khuất không buông tha, tiếp tục dụ hoặc, hắn cảm thấy không ai có thể không bị dụ hoặc, tiểu thí hài này làm sao có thể ngăn cản được dụ hoặc của mình, người luôn có nhược điểm, làm người thì sẽ bị dụ hoặc, nói:

- Ngươi muốn có tiền tài, mỹ nữ, địa vị, quyền thế không?

- Nếu ngươi có năng lực này, hiện tại làm sao có thể biến thành như vậy, ngươi cảm thấy ta sẽ tin tưởng ngươi sao?

Đỗ Thiếu Phủ rốt cục thu thập xong hai cái Túi Càn Khôn, đứng dậy nhìn Chân Thanh Thuần luôn bất khuất không buông tha hỏi.

- Này...

Chân Thanh Thuần bị một câu nói kém chút nghẹn chết, vẻ mặt đỏ bừng, hắn muốn cuồng bạo, hắn muốn hung hăng sửa chữa tiểu tử không biết tốt xấu trước mắt này, nhưng lấy trạng thái hiện tại của hắn, căn bản làm không được.

- Tiểu tử, ngươi muốn trở thành một Linh Phù Sư không?

Nghẹn khuất một lúc, Chân Thanh Thuần lại lần nữa nhìn Đỗ Thiếu Phủ, tung ra một đề tài, dụ hoặc hắn xác định, mặc kệ là ai gặp gỡ câu nói này, đều sẽ động tâm, Linh Phù Sư, đó là một chức nghiệp tuyệt đối làm cho người ta nóng cháy.

- Ngươi muốn lại bị nước tiểu đồng tử trấn tà sao!

Chẳng qua kết quả lại lần nữa nằm ngoài dự đoán của Chân Thanh Thuần, Đỗ Thiếu Phủ đối với ba chữ Linh Phù Sư căn bản không có quá nhiều phản ứng, liếc mắt nhìn Chân Thanh Thuần một cái.

Không phải Đỗ Thiếu Phủ không biết địa vị của Linh Phù Sư ở trên đại lục, tương phản, Đỗ Thiếu Phủ cũng rất muốn trở thành Linh Phù Sư, đồn đãi Linh Phù Sư này cực kỳ khủng bố, so với cường giả trong võ giả còn muốn khủng bố.

Chẳng qua lúc trước phát hiện là phế Võ mạch, Đỗ gia mời người điều tra qua thể chất của Đỗ Thiếu Phủ, kết quả nhận định, trừ phế Võ mạch, cũng căn bản không có tiềm lực trở thành một Linh Phù Sư.

Nên hiện tại nghe được Chân Thanh Thuần hỏi mình muốn trở thành Linh Phù Sư hay không, Đỗ Thiếu Phủ căn bản không có ý tưởng, nếu không thể trở thành Linh Phù Sư, hiện tại mình lại tu luyện công pháp của Kim Sí Đại Bằng Điểu, cần gì lại muốn trở thành Linh Phù Sư.

- Tiểu tử, ngươi thật sự không muốn trở thành một Linh Phù Sư sao?

Chân Thanh Thuần lại lần nữa nghẹn khuất, hắn làm sao cũng thật không ngờ tiểu tử kia ngay cả Linh Phù Sư cũng không cần, này tuyệt đối không bình thường, tiểu tử này tuyệt đối là đầu choáng váng.

- Ta đã sớm kiểm tra qua, ta căn bản không có tiềm chất trở thành một Linh Phù Sư, ngươi vẫn là tiết kiệm nước bọt đi.

Đỗ Thiếu Phủ liếc mắt nhìn Chân Thanh Thuần một cái, trong lòng quyết định chú ý, mặc Chân Thanh Thuần này hoa ngôn xảo ngữ, mình cũng bất vi sở động, mục đích của đối phương chỉ là muốn huyền khí của mình mà thôi.

- Ai nói ngươi không thể trở thành Linh Phù Sư, vương bát đản nào nói.

Chân Thanh Thuần lớn tiếng mắng lên, có vẻ cực kì kích động:

- Người giúp ngươi kiểm tra nhất định là vương bát đản.

Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, ánh mắt âm thầm sáng ngời, nhìn Chân Thanh Thuần nói:

- Nói như vậy, ta có tiềm chất trở thành Linh Phù Sư?

- Đâu chỉ là tiềm chất.

Chân Thanh Thuần ngẩng đầu, ánh mắt hiện ra tinh quang, mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ hỏi:

- Ngươi có biết muốn thành Linh Phù Sư cần điều kiện gì không.

- Tinh thần lực cùng linh căn hơn người.

Đỗ Thiếu Phủ trả lời, hồi còn nhỏ liền nghe nói qua, người có thể trở thành võ giả đã cực nhỏ, mà có thể trở thành Linh Phù Sư, còn là trong vạn võ giả không có một.

- Không sai, trở thành một Linh Phù Sư cần tinh thần lực cùng linh căn hơn người, hai người thiếu một thứ cũng không được, linh căn của ngươi kém, so với Võ mạch hiện tại của ngươi còn kém.

Chân Thanh Thuần không khách khí nói.

- Vậy ngươi còn nói ta có thể trở thành Linh Phù Sư.

Ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ nguy hiểm lên.

- Ngươi biết cái gì chứ.

Chân Thanh Thuần trừng Đỗ Thiếu Phủ một cái nói:

- Linh căn của ngươi là kém, nhưng ngươi có tinh thần lực người bình thường căn bản không có biện pháp so sánh, có thể nói, lấy tuổi của ngươi, tinh thần lực này có thể bài danh tiền tam, thật không biết ngươi nơi nào có tinh thần lực cường đại như vậy.

- Ta đích xác có chỗ hơn người, ánh mắt của ngươi không tệ.

Đỗ Thiếu Phủ mặt mang mỉm cười, không cảm thấy ngượng ngùng chút nào, sau đó nhìn Chân Thanh Thuần hỏi:

- Này cùng trở thành Linh Phù Sư có quan hệ gì sao?

Chân Thanh Thuần trừng Đỗ Thiếu Phủ một cái nói:

- Đương nhiên là có quan hệ, quan hệ còn rất lớn, bởi vì tinh thần lực là ưu thế Tiên Thiên, khó có thể có biện pháp nào tăng lên, nhưng linh căn lại có biện pháp tăng lên, thậm chí có thể tăng lên tới một trình độ to lớn.

- Theo ta được biết, linh căn cũng không có cách nào tăng lên a.

Đỗ Thiếu Phủ cũng không ngốc, chưa ăn qua thịt heo còn không có thấy heo chạy sao, linh căn của Linh Phù Sư giống như Võ mạch của võ giả, đều không có cách nào tăng lên, dù gặp gỡ thiên đại cơ duyên, ăn vào thiên tài địa bảo này có thể tăng cường Võ mạch cùng linh căn, cũng sẽ không thể tăng lên quá nhiều.

- Người khác không thể, nhưng ta có thể.

Nhìn Đỗ Thiếu Phủ, vẻ mặt Chân Thanh Thuần nghiêm túc lên:

- Chỉ cần ngươi nghe ta, bái ta làm thầy, ta liền có thể để ngươi trở thành một vị Linh Phù Sư.

- Bái ngươi làm sư?

Đỗ Thiếu Phủ trừng Chân Thanh Thuần một cái, sau đó nói:

- Ngươi tìm cái khác làm đồ đệ đi, ta không có hứng thú, ta trở thành võ giả là được, tham nhiều ăn không được, ta cũng không có cái tinh lực kia.

Chân Thanh Thuần ngây ngẩn cả người, nghẹn họng nhìn trân trối, sau đó nhìn Đỗ Thiếu Phủ mắng to:

- Tiểu tử, ngươi có biết, nếu là năm đó, chỉ cần ta mở miệng nói một câu muốn thu đồ đệ, thiên hạ này không biết bao nhiêu Linh Phù Sư sẽ dập đầu đụng đầu rơi máu chảy cầu ta thu vào môn hạ hay không.

- Nghe nói Linh Phù Sư chia làm Linh Phù Sư nhất tinh, Linh Phù Sư nhị tinh, Linh Phù Sư tam tinh, Linh Phù Sư tứ tinh, ta đã từng nghe Đại bá nói qua, ở thật lâu trước kia, hắn còn nhìn thấy qua Linh Phù Sư ngũ tinh, không biết ngươi là Linh Phù Sư mấy tinh?

Đỗ Thiếu Phủ hỏi.

- Thân phận của ta tạm thời không tiện nói cho ngươi, miễn cho ngươi tu luyện phân tâm, cũng sẽ mang đến phiền toái không cần thiết cho ngươi, chỉ có thể nói, Linh Phù Sư ngũ tinh gì đó, ở thời kì toàn thịnh của ta, ngay cả cái rắm cũng không tính.

Chân Thanh Thuần tràn đầy tự tin nói.

Khóe miệng của Đỗ Thiếu Phủ run rẩy một chút, nhìn thần sắc tràn đầy tự tin của Chân Thanh Thuần, một Linh Phù Sư ngũ tinh, đã là cường giả danh chấn đế quốc, sợ là ngay cả hoàng đế nhìn thấy loại cường giả này cũng phải đích thân nghênh đón, mà ở trong mắt Chân Thanh Thuần không bằng một cái rắm, nếu truyền ra ngoài, sợ là sẽ bị vô số người cười nhạo thành bệnh thần kinh.

Đỗ Thiếu Phủ cũng không tin, nhìn khuôn mặt đáng khinh của Chân Thanh Thuần, tuổi thoạt nhìn còn không lớn bằng mình, làm sao cũng không giống như một cường giả tuyệt thế a.

- Tiểu tử, ngươi đến cùng có bái sư hay không.

Chân Thanh Thuần nhìn Đỗ Thiếu Phủ hỏi, khóe mắt run rẩy, hắn thật không ngờ, có một ngày hắn sẽ lưu lạc đến trình độ yêu cầu người bái sư, chẳng lẽ thời đại này, Linh Phù Sư đã không đáng tiền như vậy sao.

- Không bái, tuy ta có chút hứng thú với Linh Phù Sư, nhưng ta không tin ngươi.

Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp cự tuyệt.

- Vì sao không tin ta, ta đã chứng minh ta là Linh Phù Sư rồi a.

Chân Thanh Thuần muốn hỏng mất.

- Bởi vì ngươi nhìn rất đáng khinh, tướng do tâm sinh, rất giống kẻ lừa đảo.

Đỗ Thiếu Phủ rất nghiêm túc nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (1) - 🎫Đề cử (0)