Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 456: Linh ấn lại hiện ra.

Chương Trước Chương Tiếp

Đỉnh núi vàng óng và cự xà màu đen va chạm nhau, không khí lập tức nổ tung vang lên những tiếng ầm ầm.

Cự xà màu đen muốn quấn quanh ngọn núi màu vàng óng, ngọn núi màu vàng óng cũng muốn trấn áp cự xà màu đen.

Hai vật không ngừng va chạm, màu đen của tầng mây cùng với quang mang kim sắc chiếu rọi trên không trung, khiến cho bầu trời tối sáng liên tục, khiến cho lỗ tai của vô số người ở phía dưới bị chấn động mà đau đớn kịch liệt, thực lực chỉ kém một chút thôi mà bên tai đã chảy ra chút máu tươi rồi.

Cấp bậc năng lượng va chạm nhau đến bậc này khuếch tán ra thật sự quá kinh người.

Bốn phía trong ngoài quảng trường có vô số ánh mắt ngước lên, Đỗ Thiếu Phủ vừa mới đột phá lên tu vi cấp bậc Vũ Hầu Sơ Đăng cảnh dũng mãnh phi thường lúc này giao thủ cùng với người có thiên tư Nhân Vương là Lữ Khôn cấp bậc Vũ Vương đã là thế bất lợi khó có thể xảy ra rồi.

- Mạch hồn của Lữ Khôn là Hắc Minh Yêu Xà, Thiên Thú trên bảng xếp hạng cũng gần tới thượng tầng rồi, uy áp đáng sợ, không hổ có thiên tư "Nhân Vương".

- Hư ảnh ngọn núi kia là mạch hồn của Đỗ Thiếu Phủ sao, còn không phải yêu thú, quá kì quái mà.

... ... ... ... ...

- Xoạt...

Mạch hồn Hắc Minh Yêu Xà của Lữ Khôn đang không ngừng va đấu nhau với mạch hồn của Đỗ Thiếu Phủ, rốt cục Hắc Minh Yêu Xà cũng mở rộng thân người vô hạn quấn lên được hư ảnh của ngọn núi vàng óng.

- Trấn áp!

Đỗ Thiếu Phủ bên trong hư ảnh ngọn núi hóa thành quát ra một tiếng, bùa chú bí văn của hư ảnh ngọn núi triển khai, trong nháy mắt trực tiếp trấn áp trên đỉnh đầu của Hắc Minh Yêu Xà, như đang muốn trấn áp vạn vật, thanh thế khiến người khác phải run lẩy bẩy.

- Vù vụt vụt...

Uy thế của hư ảnh ngọn núi rõ ràng mạnh hơn Hắc Minh Yêu Xà này, chẳng qua tu vi của Hắc Minh Yêu Xà trên một chút, cho nên mới mạnh hơn hư ảnh ngọn núi thôi.

Hai bên trấn áp lẫn nhau, phù văn chói mắt bộc phát lan tràn, cột năng lượng phóng thẳng lên trời như muốn xé rách bầu trời một phương này đi, nhưng trong khoảng thời gian ngắn dù là ai cũng không có cách nào tác động được đến đối phương.

- Tiểu tử, ta lại nhìn lầm ngươi rồi. Xem ra lợi ích bên trong Man Thú sơn mạch đã bị ngươi chiếm được, ngươi còn đạt được điều tốt khác nữa, nhưng hiện giờ tất cả đều đã vô dụng, ta có "Vũ Mạch Bất Tử", ngươi cuối cùng chỉ vô dụng mà thôi, chịu chết đi!

Bên trong Hắc Minh Yêu Xà, bóng dáng Lữ Khôn như ẩn như hiện, bỗng dưng có vô số bùa chú bí văn u uẩn bộc phát ra xuất hiện bên ngoài thân Hắc Minh Yêu Xà, sau đó bao trùm lên hư ảnh ngọn núi.

- Oanh!

Chỉ trong một thoáng chốc, Hắc Minh Yêu Xà giống như được rót vào một loại thuốc trợ lực mạnh mẽ, uy năng bỗng chốc tăng vọt, một cỗ khí thế âm tà khủng bố bộc phát, đông đặc dòng máu chảy trong người, ăn mòn linh hồn.

- Không tốt, lĩnh ngộ mạch hồn của tên này còn chưa tới mức có thể chống đỡ được cấp bậc của Vũ Mạch Bất Tử này, có chút phiền phức rồi.

Khi bùa chú bí văn tuôn ra từ trong người Hắc Minh Yêu Xà, trong đôi mắt linh hoạt màu vàng kim nhạt của Đỗ Tiểu Yêu ngồi trên vai Đỗ Thanh xuất hiện tia ngưng trọng. Không thể nghi ngờ rằng Đỗ Tiểu Yêu là người hiểu rõ mạch hồn của Đỗ Thiếu Phủ nhất.

- Xoạt...

Dưới ảnh hưởng bởi Vũ Mạch Bất Tử của Lữ Khôn, hư ảnh ngọn núi rốt cục khó có thể chống đỡ được mà bắt đầu rạn nứt, sau đó bị nghiền nát.

- Rắc rắc...

Hư ảnh ngọn núi trong thời gian rất ngắn bị nghiền nát hóa thành những mảnh phù văn nhỏ trong không trung. Lúc này bóng dáng Đỗ Thiếu Phủ cũng hiện lên, máu tươi tràn ra khỏi khóe miệng, sắc mặt trắng bệch.

- Xoạt...

Hư ảnh Hắc Minh Yêu Xà còn chưa tan bản thể, trong nháy mắt nhanh như sét đánh quấn quanh bó chặt cả người Đỗ Thiếu Phủ vào bên trong.

Bộc phát lực lượng của Vũ Mạch Bất Tử, bùa chú bí văn ăn mòn tất cả, năng lực khủng bố đều áp lên người Đỗ Thiếu Phủ.

- Không tốt...

Vô số ánh mắt trong ngoài quảng trường lại lần nữa xuất hiện tia lo lắng, Lữ Khôn này quá mạnh mẽ, nhất là khi có Vũ Mạch Bất Tử. Vốn dĩ Đỗ Thiếu Phủ dũng mãnh phi thường đột phá đến tu vi Vũ Hầu Sơ Đăng cảnh đã có thể chống lại mạch hồn Hắc Minh Yêu Xà tu vi Vũ Vương cảnh, nhưng vì Lữ Khôn sử dụng thêm lực lượng của Vũ Mạch Bất Tử và thiên tư 'Nhân Vương' nên lại một lần nữa bị trấn áp.

Giờ phút này, phần đông ánh mắt trên cổng thành cũng đang chăm chú ngắm nhìn với sự dao động kịch liệt.

Bị Hắc Minh Yêu Xà và Vũ Mạch Bất Tử bao trùm quấn thân, Đỗ Thiếu Phủ cảm thấy như đang bị khí tức trấn áp phá hủy sự sống của chính bản thân mình.

Đồng thời bên trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ, ở lồng ngực có phần xương bị đứt đoạn bỗng dưng lại tuôn trào một luồng hơi thở sắc bén giống như Vương Giả Chí Tôn vạn thú, không để bị khiêu khích một cách dễ dàng.

- Oanh...

Chỉ là cũng vào đúng lúc này, bên trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ đột ngột có một cỗ hào quang thần bí quen thuộc đang ngủ say bỗng chốc nhảy ra ngoài, giống như chịu ảnh hưởng của Vũ Mạch Bất Tử, bộc phát ra một cỗ khí thế kinh khủng, đương nhiên còn bao trùm lên khí thế sắc bén của đoạn xương bị gãy trước ngực, bắt đầu khởi động.

- Xoạt!

Cùng lúc này, cơ thể Đỗ Thiếu Phủ cũng bắt đầu tỏa ra ánh hào quang thần bí kia, cùng kết nối với kinh mạch, hòa vào mạch máu, ngưng kết khắp nơi rồi liên kết lại thành một võng ánh sáng trực tiếp bao trùm lên Đỗ Thiếu Phủ, dùng tốc độ sét đánh bao trùm luôn cả thân thể của Hắc Minh Xà Yêu.

- Oanh!

Từ trên võng ánh sáng đó khuếch tán ra một cỗ uy áp khiến toàn thân những người đang đứng trong quảng trường phải run rẩy, thân người không kiềm chế được muốn nằm rạp xuống, giống như đối mặt với một Vương giả không thể phản kháng lại được.

- Cuối cùng đã ra rồi.

Nhìn thấy một màn này, trong đôi mắt vàng kim linh động của Đỗ Tiểu Yêu biểu lộ sự vui vẻ, nó biết rõ đây chính là lực lượng khủng bố của Vũ Mạch Linh Ấn.

- Xảy ra chuyện gì vậy, sao uy áp lại mạnh như vậy!

- Chẳng lẽ đó là...

- Vũ Mạch Linh Ấn, chẳng lẽ đó chính là Vũ Mạch Linh Ấn trong truyền thuyết sao?

Chỉ trong một khoảnh khắc khi thấy tia sáng kia bao quanh Đỗ Thiếu Phủ, không ít ánh mắt của những người đứng trên cổng thành bỗng nhiên trở nên kinh hãi.

Lúc này vẫn chưa có người nào chú ý tới bên trong đội hình Đỗ gia, tất cả từ ánh mắt đến toàn bộ cơ thể của người Đỗ gia đều run rẩy kịch liệt.

Nhìn võng ánh sáng thần bí đang bao trùm trên người Đỗ Thiếu Phủ kia, huyết mạch của tất cả người Đỗ gia không khỏi sôi trào, vũ mạch bắt đầu khởi động, một cỗ uy áp kinh hoàng dưới tác dụng của huyết mạch đánh sâu vào tận trong linh hồn, căn bản không cách nào chống đỡ được.

Những người Đỗ gia có thực lực thấp một chút thì sắc mặc đã sớm đỏ bừng, ngoài thân bắt đầu khởi động gợn sóng bùa chú bí văn.

Loại bùa chú bí văn này tương tự như võng ánh sáng trên người Đỗ Thiếu Phủ, nhưng uy áp và hình thái thì lại khác xa nhau.

- Xoạt vù...

Bị võng ánh sáng thần bí bao phủ, trong đôi mắt đỏ rực của mạch hồn Hắc Minh Yêu Xà lúc này cũng xuất hiện vẻ chấn động, mong muốn thoát khỏi võng ánh sáng thần bí này, chẳng qua bất kể có giãy dụa thế nào cũng đều không thể ra ngoài được.

Vũng ánh sáng thần bí bao trùm Hắc Minh Yêu Xà, dường như chịu ảnh hưởng từ Vũ Mạch Bất Tử trên mình Hắc Minh Yêu Xà, giống như sư tử tức giận khi bị dã lang khiêu khích, loại quyền uy này không thể để bị khiêu khích trắng trợn như vậy được.

Vũng ánh sáng thần bí bao phủ cũng ngày càng nhanh, một cỗ uy thế kinh khủng lan tràn, một tia ánh sáng phù văn hẹp dài giống như một đoạn dây thép trực tiếp phá hủy thân thể của Hắc Minh Yêu Xà.

- Xoạt...

Phù văn kích xạ, hư ảnh Hắc Minh Yêu Xà trực tiếp bị nghiền nát, phá hủy.

- Phụt!

Lữ Khôn khủng bố giống như yêu tà quỷ vật, thân thể cũng ngay sau đó hiển lộ ra vẻ dữ tợn như vậy, miệng phun một ngụm máu tươi, vết máu loang lổ cùng với đôi mắt ngập tràn vẻ kinh hãi.

- Không thể nào, tại sao có thể như vậy, tại sao có thể như vậy...

Cả người Lữ Khôn run rẩy nhìn Đỗ Thiếu Phủ lúc này đang được vầng ánh sáng thần bí bao phủ, một cỗ khí tức kinh khủng khiến Vũ Mạch Bất Tử trong cơ thể hắn lúc này cũng phải kiêng kị, khiến hắn phải rung động, điều này thật sự làm hắn không thể tin được. Hắn là Vũ Mạch Bất Tử, sao có thể kiêng kị tiểu tử kia, hắn rõ ràng là 'Nhân Vương' mà.

- Không, ngươi không có cách gì đánh được ta cả, ta có 'Vũ Mạch Bất Tử', ta là 'Nhân Vương', ngươi có thế nào cũng không có cách nào làm gì được ta cả.

Lữ Khôn không ngừng lắc đầu, cố nén sự kiêng kị trong lòng. Hắn là Nhân Vương, hắn là người mang Vũ Mạch Bất Tử giác tỉnh,hắn sao có thể e ngại một tiểu tử nhỏ bé của đế quốc Thạch Long được, chuyện này tuyệt đối không thể nào. Uy áp của Nhân Vương Vũ Mạch Bất Tử không ngừng tăng dần, trực tiếp giằng co với cỗ khí tức kinh khủng trên người Đỗ Thiếu Phủ.

Trong mắt Đỗ Thiếu Phủ lúc này ánh lên tia sáng lôi quang ngân xà, võng ánh sáng thần bí bao trùm trên người dường như bị kích thích quyền uy mà tức giận bởi Vũ Mạch Bất Tử của Lữ Khôn nên càng sáng hơn, giống như có sinh mệnh, có thứ gì đó bắt đầu gia tăng tốc độ thức tỉnh, có ý chí muốn giác tỉnh.

- Oanh!

Trên bầu trời, trong bầu không khí khẩn trương, ngay lúc này đột nhiên truyền ra tiếng vang sấm rền âm u, vô số ánh mắt ngẩng đầu nhìn lại thì thấy chẳng biết từ lúc nào đột ngột xuất hiện một đám mây đen che lấp bầu trời, trong mơ hồ còn nhìn thấy ánh chớp nhấp nháy, ngân xà lượn qua lượn lại.

Nhìn thấy dị tượng kia, những người ở bốn phía quảng trường và trên cổng thành cũng phải vang lên những thanh âm xôn xao, ngay sau đó phần đông ánh mắt đều nhìn về phía thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ.

Tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy lúc này tia chớp và mây đen cuồn cuộn đang di chuyển theo phần tầng trời thấp hướng Đỗ Thiếu Phủ, không thể nghi ngờ rằng tia chớp và đám mây này vì Đỗ Thiếu Phủ mà tới.

Giờ phút này đây, tia chớp mây đen cũng hấp dẫn sự chú ý của Kính Nguyệt và Minh Hồ của đế quốc Thiên Hồ, ánh mắt híp lại trống rỗng của Trấn Bắc Vương cũng nghi hoặc nhìn chăm chăm.

Mà lúc này, trong lòng Đỗ Thiếu Phủ có cảm giác vô cùng khó chịu không thể diễn tả bằng lời, giống như đang có thứ gì đó muốn phá thể chui ra, nhưng lại không có cách nào xuất hiện được, bị nghẹn trong lòng vô cùng khó chịu, nhưng ánh sáng bao trùm trong cơ thể lại ngày càng có khí tức mãnh liệt hơn, bắt đầu giống như muốn giác tỉnh...

- Ầm ầm...

Mây đen trên bầu trời cuồn cuộn hội tụ thành lôi vân, ngân xà không ngừng lượn vòng mang theo uy áp lôi đình cường hãn ngập tràn, khiến cho lông tơ trên da của mọi người dựng đứng.

- A... ...

Đỗ Thiếu Phủ rốt cục không chịu nổi nữa mà phun trào năng lượng trong cơ thể, đứng ngẩng đầu liếc mắt nhìn đám lôi vân đang tương liên ở tầng trời thấp phía sau lưng mà hét lớn một tiếng, tiếng gầm chẳng khác gì tiếng sấm vang vọng.

- Ầm ầm!

Chỉ trong khoảnh khắc, võng ánh sáng bên ngoài thân của Đỗ Thiếu Phủ sáng chói giống như lôi cầu nở rộ, vô số tia sáng chói mắt giống như lôi đình đột ngột được phóng thích, tàn sát bừa bãi khắp không trung.

- Thình thịch bùm...

Mà ngay một khắc này, đội hình Đỗ gia bên trong cổng thành lập tức truyền ra hàng loạt âm thanh trầm đục, bắt đầu từ những kẻ có tu vi thấp nhất, không ngừng có người cung kính quỳ một gối xuống, quay mặt về hướng Đỗ Thiếu Phủ ở trên không trung đang được lôi quang bao quanh. Thứ uy áp này tác động lên vũ mạch, huyết mạch, linh hồn của bọn họ, khiến bọn họ không thể chống đỡ được, bùa chú bí văn bên ngoài thân lấp lánh, chỉ có thể kính cẩn nghe theo, nếu không muốn bạo thể mà chết.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)