Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 450: Thần dũng vô địch

Chương Trước Chương Tiếp



- Oanh!

Khí tức âm tà phun trào, cuồn cuộn quét sạch, cuối cùng ngưng tụ một đạo thủ ấn màu đen thâm thúy, từ cỗ sát khí như mây đen che phủ, bùa chú bí văn lan tràn, cuối cùng thủ ấn hóa thành đầu cự xà màu đen.

Cự xà màu đen giống như vật sống với uy áp ngút trờ do, Lữ Khôn thúc động vang lên những tiếng “ầm ầm như sấm sét trấn áp Đỗ Thiếu Phủ.

- Tư tư...

Cự xà màu đen giống như đầu hắc long lượn vòng, uy áp khiến người ta run rẩy như cầy sấy, năng lượng đáng sợ tràn ngập, không gian những nơi đi qua đều trở nên vặn vẹo, lộ ra một đường vết tích chân không dài hiển hiện, xung quanh là ánh sáng màu đen thâm thúy, cả vùng không gian như muốn nổ tung bất cứ lúc nào.

Năng lượng uy áp cuồn cuộn, so với thực lực đối phó Đỗ Thương lúc trước thì thực lực Lữ Khôn lúc này thôi thúc không mạnh không yếu.

Giờ phút này trong thân thể cự xà màu đen tràn ngập loại uy áp ngút trời hách địa kia, làm cho vô số người vây xem trên bốn phía quảng trường đều hồn phi phách tán.

Nhưng lúc này mọi ánh mắt trên bốn phía quảng trường lại đều nhìn vào không trung, ánh mắt đỏ như máu, hai tay nắm chặt thành quyền chờ mong có thể xuất hiện kỳ tích.

- Thần Dũng Hầu, nhất định phải chống chọi đấy!

- Hi vọng cuối cùng rồi, Thần Dũng Hầu quật khởi đi, vì đế quốc Thạch Long, chống chọi!

- Thần Dũng Hầu, cầu xin ngươi hãy chống chọi đi!

Vô số ánh mắt trong ngoài quảng trường nhìn lên bầu trời, trong lòng không khỏi âm thầm cầu nguyện xuất hiện kỳ tích.

Dưới tình huống này, mọi người cũng chỉ có thể trông mong kỳ tích xuất hiện, bởi trong lòng mọi người đều hiểu, cho dù là Thần Dũng Hầu cũng không cách nào chống lại Lữ Khôn kia.

- Tiểu tử, ngươi còn có thể khiến ta bất ngờ một lần nữa đấy!

Trên cổng thành, sắc mặt Trấn Bắc Vương ngưng trọng nhìn cự xà màu đen của Lữ Khôn như sấm sét ngưng tụ thành, loại uy áp kinh khủng kia cho hắn biết, dưới cấp độ Vũ Vương cảnh, căn bản không có người nào có khả năng chống lại hắn.

- Thật là công kích đáng sợ, hắn có thể tiếp tục chống cự kìa!

Trên cổng thành, trái tim của các lão nhân trong đại vương phủ đều nhảy lên cổ họng, ngay cả thần sắc của những người thuộc Đỗ vương phủ lúc này cũng đều căng thẳng.

Dưới thực lực kinh khủng của Lữ Khôn, cự xà màu đen trấn áp trời cao, trấn áp tất cả, không thể địch nổi. Lúc này điều mà đám người đó chỉ có thể làm là đem hi vọng ký thác vào trên người Thần Dũng Hầu Đỗ Thiếu Phủ.

Cự xà màu đen nhanh chóng xuất hiện trước mặt Đỗ Thiếu Phủ, muốn đem Đỗ Thiếu Phủ trấn áp thành mảnh vỡ.

Ánh mắt Lữ Khôn càng hiện ra sự khinh thường cùng sát ý cuồng nhiệt. Trong mắt hắn, tiểu tử áo bào tím trước mắt kia, giờ phút này chẳng khác nào là một người chết.

Không đến thời gian hai năm, hắn có thể đạt tới cấp độ Vũ Vương cảnh hiện tại, đó là vì đã thức tỉnh được huyết mạch tổ tiên, đạt được truyền thừa Quán Đỉnh của Cường Giả Thiên Xà Tông, còn chiếm được các loại hiệu quả khó lường trong Thiên Xà Tông.

Mà tiểu tử trước mắt này, chẳng lẽ còn có thể mạnh hơn hắn, đó là chuyện tuyệt đối không có khả năng!

- Tiểu tử, đi chết đi, để bọn chúng xem hi vọng của chúng không chịu nổi một kích, chỉ là đồ phế vật! - Sát ý của Lữ Khôn lan tràn, lạnh giá thấu xương.

Khoảnh khắc này, trong ngoài quảng trường, vô số ánh mắt đều ngưng kết nhìn chăm chú.

Mà trên thực tế, khi cự xà màu đen kinh khủng như cự long kia xuất hiện trước người Đỗ Thiếu Phủ, hai mắt sắc bén khiếp người nhìn xuống Đỗ Thiếu Phủ, Đỗ Thiếu Phủ rốt cuộc cử động.

Dưới vô số ánh mắt chăm chú, Đỗ Thiếu Phủ ngưng kết thủ ấn, đột nhiên một cỗ khí tức thần bí từ trong cơ thể lan tràn ra ngoài. Trong hai mắt, một cỗ bùa chú bí văn quỷ dị lập tức lan tràn, một cỗ năng lượng cực đoan kinh người từ trong cơ thể cuốn tới, chấn động hồn phách!

- Xuy xuy!

Trong thoáng chốc, hai mắt Đỗ Thiếu Phủ giống như có ánh sáng vạn trượng tiêu xạ phát ra, ánh sáng bùa chú bí văn trong hai mắt trùng điệp, cuối cùng giống bao phủ trên người cự xà màu đen ở trước người.

- Ồ!

Trên cổng thành, Trấn Bắc vương cùng Hộ Quốc Vương cảm nhận được khí tức trên người Đỗ Thiếu Phủ, vì vậy mà lộ ra vẻ kinh ngạc, hai mắt khẩn trương, sau đó run lên giống như sự chờ mong trong hư vô mờ mịt đột nhiên gặp được hi vọng, trong lúc bất tri bất giác bàn tay hai người đều nắm chặt thành quyền.

Mà lúc này, trên bầu trời không biết chuyện gì xảy ra, cự xà màu đen uy áp ngút trời hách địa kia, nhưng trong khoảnh khắc bị ánh sáng trong mắt Đỗ Thiếu Phủ chiếu rọi, hai con ngươi băng lạnh giá xương đột nhiên ngốc trệ giống như đông lại.

- Ken két...

Sau đó cự xà màu đen đáng sợ kia, trong ánh mắt trở nên ngốc trệ cùng khiếp sợ của tất cả mọi người dưới không trung liền vỡ nát từng khúc.

Thân ảnh Đỗ Thiếu Phủ xuất hiện trước người Lữ Khôn, chẳng biết tại sao, lúc này ánh mắt của Lữ Khôn và cự xà màu đen cũng trở nên ngốc trệ. Ngược lại bùa chú bí văn quỷ dị trong mắt Đỗ Thiếu Phủ lập tức biến mất, cỗ khí tức kinh khủng trên người cũng biến mất không thấy gì nữa.

Nhưng trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, một cỗ khí thế đáng sợ bá đạo sắc bén từ trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ bộc phát ra như lũ quét, ánh sáng kim sắc quanh người phóng lên tận trời cao, trong ánh sáng kim sắc giống như có một con Kim Sí Đại Bằng Điểu vỗ cánh bay ra.

Lúc này hư ảnh Kim Sí Đại Bằng Điểu như ẩn như hiện bao quanh người Đỗ Thiếu Phủ, giống như cả người Đỗ Thiếu Phủ hóa thành một con Kim Sí Đại Bằng Điểu.

- Oanh!

Một đạo quyền ấn bộc phát, thế như sét đánh nhanh như tia chớp, vào lúc thần sắc ánh mắt Lữ Khôn đờ đẫn căn bản không kịp phản ứng liền bị Đỗ Thiếu Phủ hung hăng đánh một quyền lên lồng ngực.

- Phốc phốc...

Thân thể Vũ Vương cảnh Lữ Khôn giống như bia ngắm, không có cách nào tiếp nhận một quyền lúc này của Đỗ Thiếu Phủ, máu tươi trong miệng lập tức phun ra.

Máu tươi phun ra, sắc mặt bỗng nhiên trắng bệch, Lữ Khôn rốt cục bắt đầu khôi phục bình thường từ trong ánh mắt đờ đẫn, nhưng dường như vẫn có chút mơ mơ màng màng.

- Phần phật...

Cùng lúc này cự xà màu đen cũng hoàn toàn tan vỡ, bùa chú chói mắt nở rộ, cuốn sạch cuồn cuộn, trong nháy mắt ngắn ngủi vô thanh vô tức biến mất không thấy gì nữa.

- Ục ục...

Trong khoảng thời gian ngắn, trên bầu trời năng lượng bùa chú nổ tung, khi nhìn thấy một màn trước mắt vô số người đều hít vào một ngụm khí lạnh.

Không ai từng nghĩ tới, cự xà màu đen đủ để trấn áp mọi thứ kia ngay cả Đỗ Thương vào thời kỳ toàn thịnh cũng tuyệt đối không cách nào chống lại, vậy mà không hề có tác dụng trước mặt Đỗ Thiếu Phủ, ngay cả góc áo Đỗ Thiếu Phủ đều không trấn áp đến, ngược lại bởi một quyền của Đỗ Thiếu Phủ mà bị thương.

Ngay sau đó toàn bộ trong ngoài quảng trường dưới không trung, tất cả mọi người vây xem giống như toàn thân đột nhiên bị đánh giật mình, sâu trong linh hồn cũng vì vậy mà run lên, ánh mắt lập tức chấn kinh dao động, máu trong người bắt đầu sục sôi.

- Oanh!

Bỗng nhiên, toàn bộ bầu trời vang lên ầm ầm, một đạo ánh sáng màu vàng đen trong tay Đỗ Thiếu Phủ bộc phát, năng lượng trời đất lập tức phun trào hội tụ, ánh sáng màu vàng đen thu liễm, một thanh trường kiếm toàn thân màu vàng đen xuất hiện, khí tức bá đạo sắc bén tràn ngập, âm vang rung động.

Trường kiếm vàng đen nhìn cổ kính lại cực kì linh động, đường cong mũi kiếm ưu nhã, ánh sáng vàng kim tỏa sáng, bùa chú lưu chuyển trở nên hoàn chỉnh!

- Hưu!

Căn bản không có bất cứ trì hoãn nào, Đỗ Thiếu Phủ vung kiếm chém ra, nhìn như một nhát chém đơn giản nhưng trong trường kiếm lập tức vang vọng âm thanh phong lôi, ánh sáng màu vàng đen mãnh liệt dường như muốn bao phủ lên người Đỗ Thiếu Phủ, ánh kiếm thế như sấm sét trong nháy mắt lan tràn đến trước người Lữ Khôn.

- Ông!

Một kiếm đơn giản, lúc này lại như ẩn chứa uy năng dời núi lấp biển, đủ để rung chuyển giang sơn, sơn băng địa liệt*, phá hủy tất cả.

*Sơn băng địa liệt: Núi lở đất nứt

- Xì xì xì...

Mặt đất dưới quảng trường chỗ ánh kiếm đi qua, một đường khe hở dài rộng liên tiếp vỡ nát lan ra, giống như đất nứt địa chấn, khiến tâm hồn người ta sợ hãi!

- Xoẹt!

Lữ Khôn lấy lại tinh thần, ánh mắt đại biến nhanh chóng lùi lại. Bùa chú khắp người nhanh chóng bộc phát, cũng không biết là loại thân pháp vũ kỹ quỷ dị nào thôi thúc, thân ảnh lấy góc độ không thể tưởng tượng nổi tránh được ánh kiếm.

Chỉ là giờ phút này ai cũng có thể nhìn ra được, Lữ Khôn đã bị trọng thương, đặc biệt là không biết vì sao, phản ứng trở nên chậm chạp hơn, thực lực cùng tốc độ thôi thúc cũng giảm bớt nhiều, hoàn toàn kém xa trạng thái đỉnh cao lúc ban đầu.

- Bá Ảnh Biến!

Ngay lúc thân ảnh Lữ Khôn cấp tốc lướt nhanh ra ngoài, trên mặt Đỗ Thiếu Phủ nhếch lên một nụ cười lạnh, từng tầng ánh sáng chồng xếp trên trường kiếm vàng đen trong tay nở rộ. Thân kiếm hóa thành tầng tầng lớp lớp dây xích, đều có bùa chú bí văn vàng đen chói mắt, giống như Kim Sí Đại Bằng Điểu kim vũ, khí tức cũng bá đạo khiếp người, ánh sáng rực rỡ lan rộng. Dây xích nhìn như tách rời kì thực lại liên kết chặt chẽ với nhau, trong nháy mắt hóa thành một dây kiếm roi dây xích vàng đen tách rời tương liên từ thân kiếm.

- Xì xì xì...

Kiếm roi vàng đen biến hóa giống như linh mãng xuất động, giao long xông lên trời, đại bàng chuyển động trên không trung.

- Hưu...

Đỗ Thiếu Phủ phất tay, kiếm roi vàng kim sắc bén lướt đi, linh động yêu mị, khốc huyễn chói mắt, trực tiếp lướt về phía lồng ngực của Lữ Khôn.

Ánh mắt Lữ Khôn hoảng hốt, nhanh chóng trốn tránh. Nhưng tránh được lồng ngực thì kiếm roi lại trực tiếp xẹt qua đầu vai, giống như móc ngược, kiếm roi lượn vòng, hung hăng quấn một vòng lên vai trái của Lữ Khôn, cuối cùng bị vòng sáng Huyền khí âm tà màu đen ngoài thân thể Lữ Khôn ngăn cản lại.

- Oanh!

Đồng thời, Đỗ Thiếu Phủ khẽ ngẩng đầu, ánh sáng vàng trong hai mắt phun trào, sắc bén khiếp người. Thủ ấn lắc một cái, bùa chú lưu động, hào quang lấp lóe, bùa chú bí văn kim sắc quanh người loá mắt giống như mặt trời mới mọc, khí thế bá đạo bén nhọn bỗng nhiên tăng lên cuốn sạch ra ngoài. Sau lưng một đôi bùa chú bí văn hai cánh vỗ cánh cử động, ánh sáng dạt dào di chuyển, hào quang dày đặc như đại bàng vỗ cánh chao liệng chín tầng mây!

- Xoẹt...

Trên kiếm roi vàng đen, một cỗ uy áp mênh mông tăng lên, câu động năng lượng trời đất, giống như giao long xoay quanh.

- Ken két...

Rốt cục, kiếm roi vàng đen trực tiếp phá hủy vòng sáng Huyền khí màu đen trên người Lữ Khôn đang chịu sự ảnh hưởng lớn vào giờ phút này, kiếm roi quấn quanh lướt qua, sau đó chỉnh tề đem cánh tay trái của Lữ khôn vòng đoạn ngay ngắn.

- Phốc phốc...

Lữ Khôn bị cụt tay, máu me đầm đìa, xương máu vung vãi giữa không trung, máu tươi trong khóe miệng phun mạnh không ngừng.

• Xì xì xì!



Roi dài vàng đen yêu mị, cuối cùng mọi thứ vòng qua vòng lại kia tự nhiên hóa thành một thanh trường kiếm vàng đen cổ kính ưu nhã!

- A...

Trên bầu trời, một tiếng kêu rên thê thảm từ trong miệng Lữ Khôn truyền ra, tay bị đứt đau thấu tim gan, sắc mặt lập tức trắng bệch như tro tàn.

- Thần Dũng Hầu, Thần Dũng Hầu vô địch!

Mà giờ khắc này, trong ngoài quảng trường, vô số ánh mắt rung động kịch liệt, thân thể run rẩy, đặc biệt có người trên mặt tràn đầy những giọt nước mắt vui mừng, từng tiếng hò hét rung động vang vọng bay thẳng đến đế đô Vân Tiêu!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)