- Kim Vũ Thiên Nhạn, vậy tức là Yêu Thú trên Thiên Thú Bảng rồi, không tệ.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn Tần Tử Khương ở không gian trước mặt, cặp cánh tay kia hóa thành đôi cánh của Kim Vũ Thiên Nhạn , Phù Văn kim sắc lan tràn khắp nơi, khí tức kia tựa hồ như có cùng một loại Huyết Mạch yếu kém với Kim Sí Đại Bàng.
- Thiên Hồ Đế Quốc, Tần Tử Khương thắng.
Trên thành lầu, đại hán cường giả nhìn thấy Đỗ Dật thật lâu vẫn không có bò dậy được, thì không thể không tuyên bố kết quả này của trận đấu được, Đỗ Dật thất bại, bại thật là thê thảm.
Theo kết quả tuyên bố, toàn bộ quảng trường đều thổn thức cảm thán, cũng có người của Đỗ gia lập tức đi lên đỡ Đỗ Dật rời sân.
Giữa không trung, đôi cánh của Tần Tử Khương khẽ động, mắt nhìn lên đội hình của Thạch Long Đế Quốc trên thành lâu, trong giọng nói mang theo một chút ngạo nghễ:
- Người tiếp theo của Thạch Long Đế Quốc là ai, xuống sân đi!
- Ta đi cho.
Trình Thắng Nam đứng lên, trang phục tôn lên đôi chân dài thon gầy cùng với chiếc eo thon dịu dàng của nàng, trong khí chất thanh nhã có chứa thêm một chút lạnh lùng, đầu ngón chân điểm nhẹ trên đất mặt, lập tức lướt đi trên không trung.
- Xùy xùy!
Ngắn ngủi trong nháy mắt, một bóng hình xinh đẹp uyển chuyển đang lướt nhẹ trên không, Trình Thắng Nam đứng ngạo nghễ trên không trung, thân thể mềm mại thon gầy giống như một đóa Tuyết Liên kiêu ngạo. Nàng nhìn Tần Tử Khương, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, thanh âm vang vọng nói:
- Thạch Long Đế Quốc, Trình Thắng Nam!
- Nguyên lai là đại công chúa a, Thiên Chi Kiêu Nữ của Quang Minh Thần Đình. Chỉ tiếc là ở bên trong Quang Minh Thần Đình, uy danh của đại công chúa tuy rằng không thấp, nhưng cũng không cao a.
Tần Tử Khương nhìn Trình Thắng Nam, thần tình trong đôi mắt nhộn nhạo, đôi cánh cũng rung động, nhưng vẫn vô cùng ngạo nghễ.
- Đối phó với ngươi như vậy là đủ rồi!
Hai mắt Trình Thắng Nam khẽ nâng, khóe miệng hơi nhếch lên, gương mặt đẹp động lòng người. Không hề nghi ngờ gì, nàng chính là một cái cô gái tuyệt sắc, âm thanh vẫn bình tĩnh như trước, chỉ là vào lúc này, Huyền Khí trên người đã từ từ dao động từ trong thân thể mềm mại mà ra.
- Để ta thử xem, thực lực của đệ tử Quang Minh Thần Đình sẽ mạnh như thế nào!
Tần Tử Khương khóe miệng khẽ nhếch lên tiếu ý, hai cánh khẽ động, kim mang bạo phát, thân thể giống như một con chim nhạn đang chuẩn bị vồ mồi, nhanh như chớp, thế như Bôi Lôi, khí tức ngạo nghễ thiên hạ, khí tức cuồn cuộn quét về phía Trình Thắng Nam.
- Tốc độ thật nhanh.
Nhìn thấy tốc độ kinh khủng kia của Tần Tử Khương, không ít ánh mắt đang khẩn trương liền trở nên kích động.
Lúc này, hết thảy mọi ánh mắt trên thành lầu đều tập chung nhìn vào bóng hình uyển chuyển, xinh đẹp bên dưới.
Đại công chúa Trình Thắng Nam, luôn luôn ít khi lộ diện ở Đế Đô, ít khi trở về Đế Đô, một mực tu luyện ở Quang Minh Thần Đình, chưa từng xuất thủ tại Đế Đô, bởi vậy mọi người cũng không biết được tu vi của Đại công chúa Trình Thắng Nam lúc này đã đạt đến trình độ nào.
Nhưng tất cả mọi người trong Vương phủ đều rất rõ ràng, thiên phú của Đại công chúa là không thể nghi ngờ được. Năm đó thậm chí mọi người còn đồn rằng tu vi của nàng còn cao hơn cả Đỗ Dật, chỉ là mấy năm nay nàng vẫn luôn ở tại Quang Minh Thần Đình, bởi vậy nên ít khi được đề cập đến.
Lúc này Trình gia thuộc Hoàng thất cũng chỉ có một mình Đại công chúa lên sân, nên càng làm cho không ít lão nhân quan tâm.
- Ầm!
Tần Tử Khương cấp tốc vỗ cánh lên, giống như một con kim nhạn chân chính lao xuống dưới. Cánh phải lần thứ hai vỗ cánh, tiếng 'Leng keng' không ngừng phát ra, một mảnh cánh chim màu vàng quét ngang giữa không trung, ánh hào quang của đám sương mù kim sắc tầng tầng lớp lớp hóa thành một cơn bão, mang theo dấu vết dao động của Tinh Thần, lập tức ngàn vạn tia kim quang từ trời cao vạn trượng rơi xuống trấn áp Trình Thắng Nam.
Trình Thắng Nam di chuyển ngay khi thân ảnh của Tần Tử Khương được phòng to ở bên trong hai con ngươi, gương mặt tuyệt mỹ xinh đẹp vẫn trấn tĩnh như cũ, trong con ngươi trong trẻo hiện ra Phù Văn quang mang, bàn tay trắng nõn như ngọc phất qua giữa không trung, không có bất kỳ tránh né nào, mà là tấn công.
- Phần phật...
Trong chớp mắt này, Đại công chúa Trình Thắng Nam triển lộ ra tu vi oai nghiêm, bên trong thân thể mềm mại kia có từng cỗ Huyền Khí đang phun trào, tốc độ càng lúc càng nhanh. Bỗng dưng, thủ ấn biến ảo, đầu ngón tay khẽ lướt, một đạo chưởng ấn trực tiếp đánh ra, chưởng ấn được Phù Văn bao bọc ở trước, quang mang nở rộ giống như ánh trăng trên cao, trực tiếp hướng về phía một bên cánh của Tần Tử Khương.
Một cánh một chưởng va chạm, không khí xung quanh không gian dễ dàng bị khuấy động, từng đường Phù Văn chói mắt liền vỡ vụn, làm cho vô số ánh mắt ở đây đều trở nên hãi hùng khiếp vía.
Đỗ Dật vừa nãy chính là bị một cái đụng chạm như vậy hung hăng đánh bại, lúc này Đại công chúa lại có thể chống đỡ được sao?
- Ầm ầm...
Giữa không trung, khói bụi ngập trời, hai cỗ công kích đối đầu, không ngừng bộc phát ra lực lượng Phù Văn kinh người, phía trên mặt đất của quảng trường, từng tiếng “ầm ầm khác nhau rung lên kịch liệt, năng lượng kinh khủng kia giống như muốn trực tiếp xé nát vùng không gian này.
Giờ khắc này, quanh thân Đại công chúa Trình Thắng Nam được bao bọc bởi những tia sáng chói mắt, gương mặt tuyệt mỹ xinh đẹp, thánh khiết và cao quý, quang mang toàn thân nở rộ giống như ánh sáng của trăng tròn, bao phủ lấy thân hình uyển chuyển mềm mại. Từ xa nhìn vào, thân thể uyển chuyển mềm mại kia càng thêm cao quý, siêu phàm thoát tục.
- Cũng là Vũ Hầu Viên Mãn cảnh, đại công chúa quả nhiên mạnh hơn so với Đỗ Dật, khí tức dường như còn mạnh hơn Tần Tử Khương kia, có lẽ sắp đạt tới tu vi Vũ Hầu Viên Mãn cảnh trung kỳ.
Thành lâu phía trên, hầu hết ánh mắt đều là khiếp sợ. Lúc này, khí tức trên người đại công chúa Trình Thắng Nam đã không còn bị ngăn cản mà đã hoàn toàn bạo phát, là Vũ Hầu Viên Mãn cảnh, còn là Vũ Hầu Viên Mãn cảnh trung kỳ đây.
- Cũng không yếu a, cũng rất xinh đẹp.
Đỗ Thiếu Phủ hơi nhìn về phía thân thể uyển chuyển mềm mại bên trên không trung kia, khóe miệng khẽ dương lên một độ cong lạnh nhạt.
- Quả nhiên không hổ là đệ tử của Quang Minh Thần Điện!
Ánh mắt Tần Tử Khương ngưng lại, chỉ là khi lời này vừa dứt, cánh trái liền quét ngang vung qua, lần thứ hai quét về phía đại công chúa Trình Thắng Nam, khí tức mạnh mẽ tăng lên.
Vào giờ khắc này, đôi mắt Trình Thắng Nam khẽ động, ánh sáng như trăng tròn bao phủ xung quanh, đẹp đến rung động lòng người, phong thái tuyệt thế.
Cùng lúc đó, tay trái Trình Thắng Nam khẽ di chuyển, bên trong lòng bàn tay đột nhiên có một thứ Phù Văn đáng sợ bạo phát, một đoàn quang mang nở rộ, phát ra những tiếng “ông ông như sấm nổ, một cỗ khí tức cổ xưa mạnh mẽ không gì sánh nổi bạo kích ra, chấn động khủng bố như vậy khiến cho cả thế giới này cũng phải run rẩy lên.
- Thật là một cỗ khí tức mạnh mẽ, uy áp!
Khí tức mạnh mẽ như vậy giáng xuống, trong lòng của những người đâng xem xung quanh không hiểu sao đều tuôn ra ý sợ hãi. Một cỗ uy áp mạnh mẽ áp vô cớ bao phủ cả không gian, khiến người ta toàn thân run, hầu hết đều muốn xụi lơ ngã nhào xuống đất.
- Ô... ô... n... g!
Trong tay trái của đại công chúa Trình Thắng Nam, một thanh bảo kiếm bạch sắc liền xuất hiện, bảo kiếm trông rất là dày, nhưng lại sắc bén vô cùng. Hào quang bỗng nhiên ngút thiên, kèm theo sát khí quét sạch trời cao, hấp thụ năng lượng của trời đất, làm cho cả vùng này rung động.
- Đây là Đạo khí, còn là Đạo khí trung phẩm.
Đỗ Thiếu Phủ giật mình, nhất thời cảm nhận được sức mạnh của thanh bảo kiếm kia, thanh bạch sắc bảo kiếm kia vậy mà đã đạt đến cấp độ Đạo khí trung phẩm.
- Đạo Khí không tồi a.
Đầu lưỡi Đỗ Tiểu Yêu liếm môi một cái, con ngươi màu vàng nhạt khẽ dao động.
- Thạch Long Phong Lôi Kiếm!
- Thạch Long Phong Lôi Kiếm, Đạo khí trung phẩm, là trấn quốc chi bảo của Thạch Long Đế Quốc, từ trước đến nay vẫn luôn ở trong tay Quân Hoàng, được coi là tín vật của Đế Quốc. Không nghĩ tới Trình Hoàng đã truyền cho lại cho đại công chúa.
- Đại công chúa có Thạch Long Phong Lôi Kiếm, chỉ sợ đây cũng là an bài của Trình Hoàng, bởi vì lúc này chính là Quốc chiến.
Trên thành lầu, có lão nhân nhất thời khiếp sợ lên tiếng, ngay cả ánh mắt của Hộ Quốc Vương cùng Trấn Bắc Vương đều nổi lên dao động.
- Ông ông...
Nói thì chậm, nhưng khoảnh khắc đó thì nhanh, ngay khi cánh trái của Tần Tử Khương quét ngang qua, thì đồng thời đại công chúa Trình Thắng Nam cũng phất tay lên, thanh Thạch Long Phong Lôi Kiếm trong tay liền lướt ra.
Kiếm quang khẽ động, khí tức cường đại vô song, kèm theo sấm chớp vang vọng, cuồn cuộn rung chuyển như một vùng biển mênh mông đang dạy sóng như muốn xé rách không gian, cuối cùng liền hung hăng rơi vào bên trên cánh trái của Tần Tử Khương.
- Xoạt xoạt...
Kiếm quang cuồn cuộn bốc lên, hào quang ngập trời, Phong Lôi vang vọng trời cao.
Lập tức từ trong vô số ánh mắt run rẩy đang nhìn theo, kiếm quang đi qua, cánh chim màu vàng trực tiếp bị xé vụn, bắt đầu từ khuỷu tay Tần Tử Khương rồi dọc theo toàn bộ đầu vai, cánh chim màu vàng dài mấy trượng liền trực tiếp bị cắt đứt, lập tức hóa thành những lòng bàn tay lớn nhỏ trôi nổi ở giữa không trung.
- Phốc xuy...
Trong ánh hào quang nở rộ, trong miệng Tần Tử Khương phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch không gì sánh được.
Năng lượng Phù Văn đã biến mất, hào quang chói mắt cũng thu lại, Tần Tử Khương trôi nổi giữa không trung, khóe miệng tràn ra đầy máu đỏ sẫm, nhìn Đại công chúa Trình Thắng Nam ở trước mặt, ánh mắt hiện lên rung động cực kỳ phức tạp, mở miệng nói:
- Không hổ là đệ tử của Quang Minh Thần Điện, Đạo Khí trấn quốc Thạch Long Đế Quốc Thạch Long Phong Lôi Kiếm cũng có trong tay. Ta đích thực không phải là đối thủ của ngươi, trận chiến này, ngươi thắng!
- Xoẹt...
Cánh chim màu vàng trôi nổi giữa không trung bị Tần Tử Khương thu vào trong tay, thân ảnh lập tức trở về đội hình của Thiên Hồ Đế Quốc ở trên thành lâu.
- Đại công chúa thắng!
Thanh âm của đại hán lập tức vang vọng giữa không trung, mạnh mẽ truyền ra.
- Đại công chúa.
- Đại công chúa.
- Đại công chúa.
Bốn phía trong ngoài của quảng trường, nhất thời vang lên từng đạo âm thanh sôi nổi vang tận mây xanh.
- Đại tỷ thật là lợi hại.
Ánh mắt nhị công chúa Trình Diễm lộ ra ý cười trên gương mặt trẻ con. Tuy rằng không tuyệt mỹ bằng đại công chúa Trình Thắng Nam nhưng cũng là một cô gái cực kỳ động lòng người.
- Thiên Hồ Đế Quốc, hừ!
Trình Siêu hừ lạnh một tiếng, ánh mắt mang ngạo khí, sau đó ánh mắt liếc về phía đội hình của Đỗ Vương Phủ bên cạnh, ánh mắt lộ ra một chút lãnh ngạo cùng khinh thường.
- Ta không thắng nổi, biểu muội, giao cho ngươi.
Thân ảnh Tần Tử Khương rơi vào trong đội hình của Thiên Hồ Đế Quốc, hắn lau chùi vết máu ở khóe miệng, sau đó nói với một cô gái đang ngồi bên cạnh.
- Được...
Nữ tử dịu dàng lên tiếng, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, vòng eo tinh tế, thân thể thướt tha, một mái tóc đen mềm mại thẳng tắp, để lộ ra khí chất phi phàm, tuyệt không phải là loại phấn son bình thường, khí chất đó khó mà có người có thể so sánh được.
- Xùy...
Lời nói vừa dứt, đầu ngón chân của nữ tử điểm nhẹ trên mặt đất, thân ảnh giống như lục bình lơ lửng, lướt đi trên không, dáng người thoát tục.