Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 440: Che giấu kỹ.

Chương Trước Chương Tiếp

- Phốc. . .

Lúc này, thân thể Phó Tuấn Nghị trực tiếp bay lên cao, ước chừng phải bay cao thêm vài chục thước mới có thể đứng vững được, khóe miệng hắn lập tức phun ra một ngụm máu.

Giờ khắc này khi ánh mắt Cốc Tâm Nhan nhận thấy Phó Tuấn Nghị ở trên cao tựa hồ như đã gặp phải tổn thất lớn, trong hai con ngươi mỹ lệ tựa như làn nước mùa thu tuy không hề có nhiều dao động, nhưng thủ ấn trong tay đã bắt đầu ngưng kết lại rất nhanh, từng cỗ năng lượng của trời đất xung quanh nhanh chóng cuồn cuộn kéo tới. Lúc này mái tóc dài đen bóng như mực ở phía sau cũng bị thổi bay theo từng nguồn năng lượng mạnh mẽ phía sau.

Bên trong một màn cuồng bạo này lại lặng lẽ bước ra một tiên tử đẹp như từ tranh vẽ bước ra.

- Xùy. . .

Phó Tuấn Nghị ở giữa không trung ổn định lại thân thể, nhìn thấy thủ ấn đang nhanh chóng ngưng kết trong tay Cốc Tâm Nhan, trên gương mặt tái nhợt nhất thời hiện ra một tia quỷ dị, bàn chân giẫm một cái vào hư không, thân ảnh nhanh chóng bắn mạnh, nhanh như chớp lao thẳng tới Cốc Tâm Nhan.

Mà đúng vào lúc này, Cốc Tâm Nhan rốt cục cũng đã ngưng tụ ra được đạo thủ ấn cuối cùng, chưởng ấn trên đầu ngón tay rốt cục cũng ngưng kết ra tổng cộng có mười tám trận kỳ, bên trong mỗi trận kỳ đều tràn ra những chấn động kinh ngươi.

- Xùy!

Lúc này, dường như toàn bộ năng lượng trong cơ thể Cốc Tâm Nhan đều tập trung hết vào bên trong mười tám trận kỳ, gương mặt xinh đẹp trong phút chốc trở nên trắng bệch như tro.

- Người tu luyện Phù Đạo và Vũ Đạo nếu như có thể tu luyện đến mức tinh thông hai loại, thì mỗi một người đều trở nên vô cùng khủng bố!

Bên trong đám người vây xem ở bốn phía quảng trường, có người sợ hãi mà than lên.

- Linh Phù Sư Ngũ Tinh Huyền Diệu cảnh rồi.

Con ngươi Đỗ Thiếu Phủ khẽ động, xem ra trong thời gian nửa năm này ở bên trong Thiên Vũ Phù Cảnh, Cốc Tâm Nhan không chỉ có sự đột phá ở Vũ Đạo, mà ở cấp độ Linh Phù Sư cũng có thể đột phá lên một tầng thêm lần nữa.

Nhìn vào khí tức tỏa ra từ người Cốc Tâm Nhan, sợ rằng tu vi Linh Phù Sư của nàng còn cao hơn thế. Có lẽ khoảng cách của Cốc Tâm Nhan tới tu vi Linh Phù Sư Ngũ Tinh Bỉ Ngạn cảnh cũng không còn xa nữa.

Khoảng thời gian năm năm ở bên trong Thiên Vũ Phù Cảnh, tuy vẫn là ở cấp độ Vũ Hầu cảnh, nhưng cả Phù Đạo lẫn Vũ Đạo của Cốc Tâm Nhan đều có sự đột phá. Hơn nữa chính là sự tiến bộ trong việc lĩnh ngộ của nàng, điều này đã là cực kỳ tài giỏi rồi.

- Hừ!

Chỉ ngắn ngủi trong chớp mắt, thân ảnh Phó Tuấn Nghị đã xuất hiện ở trước mặt Cốc Tâm Nhan.

- Tứ Phương Phong Nhạc Trận!

Cốc Tâm Nhan không hề chậm trễ chút nào, lập tức phất tay bố trí Phù Trận. Mười tám trận kỳ lập tức lướt về không gian phía trước, lấy một tốc độ nhanh như chớp bao lấy tòan bộ không gian, hóa thành từng trụ ánh sáng bao lấy Phó Tuấn Nghị ở bên trong.

- Ầm ầm!

Trong tích tắc, ánh sáng chói mắt lan tràn ra toàn bộ không gian, một Phù Trận lợi hại liền xuất hiện ở giữa không trung, một cỗ năng lượng Phù Văn vô cùng tận như muốn nuốt chửng toàn bộ không gian. Cuối cùng, trong lúc mơ hồ liền hóa thành hư ảnh của một ngọn núi cao khổng lồ cổ xưa.

- Ầm!

Ngọn núi cao từ trên trời giáng xuống, toàn bộ Phù Văn đều trở nên nhộn nhạo, tràn ngập khí tức cổ xưa, giống như Thần Thạch từ trên trời giáng xuống để trấn áp không gian.

- Phù Trận cấp Ngũ Tinh Huyền Diệu cảnh a. Phó Tuấn Nghị của Thiên Hồ đế quốc kia muốn cưỡng ép phá trận, sợ rằng nếu không có tu vi ở mức Vũ Hầu Viên Mãn cảnh đỉnh phong thì căn bản sẽ không có cách nào cưỡng ép phá giải được.

- Tên tiểu tử của Thiên Hồ Đế Quốc kia sẽ thua sao?

- Hừ! Chẳng lẽ ngươi thực sự cho rằng Thiên Hồ Đế Quốc có thể so sánh với Thạch Long Đế Quốc của ta sao!

- ...

Mắt thấy Thiên Hồ Đế Quốc Phó Tuấn Nghị bị Phù Trận của Cốc Tâm Nhan bao vây bên trong, bốn phía xung quanh đều thấy khiếp sợ, sợ là tên gia hỏa của Thiên Hồ Đế Quốc kia sẽ phải thua.

- Hình như không đúng lắm a. . .

Mà giờ khắc này, hai con ngươi của Đỗ Thiếu Phủ lại gắt gao nhìn về phía ngọn núi Phù Trận khổng lồ kia, trong sự trấn áp của loại khí tức cổ xưa kinh khủng kia lại nổi lên một chút lo lắng.

- Không ổn.

Ngắn ngủi trong tích tắc, ngay trong ánh mắt lo lắng của Đỗ Thiếu Phủ, từ bên trong ngọn núi Phù Trận khổng lồ, một thân ảnh được bao phủ bởi ánh sáng lao ra, giống như một tia chớp, ầm ầm xuất hiện trước gương mặt trắng bệch như tro của Cốc Tâm Nhan.

- Ào ào. . .

Ngay lúc một thân ảnh như tia chớp lướt qua, ngọn núi cao Phù Trận khổng lồ kia nhất thời liền hóa thành những mảnh Phù Văn chói mắt bay đầy trời. Một tư thế giống như Bôn Lôi công kích, hung hăng đánh vào trước người Cốc Tâm Nhan, từng quyền từng quyền thay nhau hạ xuống.

- Ầm!

Cốc Tâm Nhan cảm thấy mọi thứ trở nên tối sầm, máu tươi trong miệng lập tức phun ra không ngừng, thân thể mềm mại trực tiếp bị đánh ngã xuống, nặng nề rơi xuống mặt đất trên quảng trường.

- Tại sao có thể như vậy, tên gia hỏa kia của Thiên Hồ Đế Quốc làm sao có thể phá vỡ được Phù Trận chứ, chuyện gì xảy ra vậy?

Một màn này xuất hiện quá ngoài ý muốn, mọi người chỉ có thể trơ mắt nhìn Cốc Tâm Nhan bị đánh hạ xuống từ giữa không trung, người xem ở xung quanh vẫn còn chưa hồi phục lại được tinh thần.

Bên trong bức tường thành, ánh mắt nhóm cường giả Trấn Bắc Vương, Hộ Quốc Vương lúc này đều đặt hết ở trên người Phó Tuấn Nghị, tất cả đều là những ánh mắt âm thầm dao động.

Trong đội hình Thiên Hồ Đế Quốc lúc này, trên mặt không ít người đã nổi lên tiếu ý.

- Không nghĩ tới hắn lại che giấu kỹ như vậy.

- Người này che giấu quá sâu, hắn vậy mà lại là Linh Phù Sư Ngũ Tinh Bỉ Ngạn cảnh!

Vào giờ khắc này, phía trên thành lầu cũng bởi vì việc đó mà trở nên xôn xao. Đỗ Thiếu Phủ có thể nhìn thấy được không ít những ánh mắt đang nhìn Phó Tuấn Nghị kia đều là cực kỳ khiếp sợ.

Lúc này, khí tức vây quanh Phó Tuấn Nghị kia tất nhiên không còn là khí tức của Vũ Hầu Huyền Diệu cảnh nữa mà là khí tức của Linh Phù Sư Ngũ Tinh Huyền Diệu cảnh. Hắn cũng khó có cơ hội được gặp người tu luyện song song cả Vũ Đạo và Phù Đạo, đã vậy ở tu vi của Linh Phù Sư lại còn đạt đến được Ngũ Tinh Bỉ Ngạn cảnh.

- Tu luyện song song cả Phù Đạo và Vũ Đạo, ta cũng biết. Thực lực mạnh nhất của ta không phải là Vũ Đạo, mà là Phù Đạo, hay cũng chính là Phù Trận. Ngươi không nên bố trí Phù Trận ở trước mặt ta như vậy.

Giữa không trung, Phó Tuấn Nghị nhìn xuống Cốc Tâm Nhan lúc này đang máu me đầm đìa, khí tức uể oải đang cố đứng dậy. Tất cả đều nằm trong sự an bài của hắn, khóe miệng lộ ra tiếu ý nhàn nhạt ngạo nghễ nói:

- Ta hiểu rõ ngươi như lòng bàn tay, đứng thứ hai trên Vũ Bảng của Thiên Vũ Học Viện, người trẻ tuổi nhất của Cốc gia đạt tới tu vi đỉnh phong. Còn ngươi lại hoàn toàn không biết gì về ta, ngươi thua rồi!

- Ta thua rồi!

Trên gương mặt xinh đẹp của Cốc Tâm Nhan, trong hai con ngươi mỹ lệ hiện ra một chút ảm đạm, lại có một ngụm máu tươi theo khóe miệng nàng chảy xuống.

- Vòng thứ nhất, Thiên Hồ Đế Quốc Phó Tuấn Nghị thắng, có thể lựa chọn đi hay ở, và có thể chọn người thứ hai của Thạch Long Đế Quốc.

Phía trên thành lâu, có cường giả của Thạch Long Đế Quốc tuyên bố kết quả của cuộc so tài. Thanh âm tuy rằng truyền ra rõ ràng, nhưng ai cũng nghe được trong đó có xen lẫn một chút bất đắc dĩ.

Thạch Long Đế Quốc thất bại ở vòng thứ nhất trên sân nhà, ánh mắt của những người vây xem bên trong đều trở nên buồn bã, chịu không ít đả kích.

- Thạch Long Đế Quốc, Tương Quân!

Theo tiếng nói phát ra trên thành lâu, từ trên thành tường, một bóng người cao lớn lập tức lướt xuống không gian trước mặt.

Thân ảnh Tương Quân trực tiếp đạp vào không trung mà ra, quanh thân vô cớ để lộ ra một cỗ trấn áp như núi, ánh mắt nhìn vào Phó Tuấn Nghị đang ở trên không trung, nói:

- Đổi người khác đi, lúc ngươi mạnh mẽ nhất còn có thể đấu với ta một hồi, còn bây giờ thì ngươi không phải là đối thủ của ta!

- Bất Điểm Sơn Hà- Tương Quân, khẩu khí cũng thật không nhỏ, có bản lĩnh, trước tiên qua được cửa ải của ta rồi hãy nói.

Phó Tuấn Nghị cười lạnh, khí tức quanh thân lập tức chuyển động, từng đạo thủ ấn lặng lẽ ngưng kết lại.

- Ngươi cũng nghĩ bố trí Phù Trận sao!

Tương Quân hơi nhíu mày, thân ảnh một bước phóng ra, một thoáng sau liền xuất hiện ở trước mặt Phó Tuấn Nghị, quanh thân Huyền Khí cùng Phù Văn Phong Cuồng lập tức phun trào, bao phủ toàn bộ không gian. Một cỗ khí tức kinh khủng ầm ầm không thể giữ lại được chợt phóng ra, làm cho cả không gian ầm ầm run lên, một tầng sương mù quỷ dị bao phủ khắp nơi, sáng lên thành từng phiến Phù Văn chói lóa.

- Vũ Hầu Bỉ Ngạn cảnh đỉnh phong, Tương Quân đã đạt đến Vũ Hầu Bỉ Ngạn cảnh đỉnh phong!

Nhìn những khí tức trên người Tương Quân phóng thích ra lúc này, ánh mắt đám người Quách Thiếu Phong, Vu Tước, Quỷ Oa không khỏi thấy chấn động.

Giờ khắc này, khí tức lộ ra trên người Tương Quân chính là tu vi Vũ Hầu Bỉ Ngạn cảnh đỉnh phong.

- Không hổ là người trẻ tuổi xuất sắc nhất củaTương gia, thiên phú quả nhiên mạnh không tưởng!

- Hẳn là ở bên trong Thiên Vũ Phù Cảnh đạt được tiến bộ to lớn, nhanh hơn bốn năm rưỡi đúng là không phải chuyện đùa!

Nhìn Tương Quân lúc này triển lộ ra tu vi của Vũ Hầu Bỉ Ngạn cảnh đỉnh phong, không ít lão giả trên thành lầu cũng khen ngợi không ngớt.

Nói ra thì rất dài dòng, nhưng thời gian diễn ra sự việc thì lại nhanh như chớp. Thân hình cao lớn của Tương Quân đạp vào không trung, khí thế vô hình chung càng giống như đang chiếm giữ lấy trời cao, trấn áp sơn hà, từng cỗ năng lượng của trời đất vô cớ tụ hội lại, giống như một cơn cơn bão năng lượng hội tụ ở trước người.

Giây kế tiếp, một đạo chưởng ấn được hình thành tích tắc trong lòng bàn tay, cơn bão năng lượng xung quanh kia lập tức bị chưởng ấn hút vào bên trong, không gian bốn phía chưởng ấn trở nên vặn vẹo, vô cớ nổi lên một loại chấn động quỷ dị, giống như một ngọn núi lửa đang đè nén muốn nổ tung lên.

Chưởng ấn đáng sợ hướng về phía Phù Trận đang muốn ngưng tụ của Phó Tuấn Nghị đẩy nó dời đi, một nguồn năng lượng đáng sợ được phóng thích, những ven đường nơi nó quét qua đều ùn ùn kéo tới những tia sáng Phù Văn rực rỡ, mang theo thứ âm thanh vô cùng sắc bén chói tai như sấm phá vỡ bầu không gian.

- Sơn Nhạc Ấn, trấn áp!

Tương Quân quát nhẹ, chưởng ấn cuồng bạo mang không gian quét sạch, không gian tràn ngập tiếng gào thét, bao phủ cả người Phó Tuấn Nghị.

- Vũ Hầu Bỉ Ngạn cảnh đỉnh phong, thế nào lại mạnh như vậy!

Phó Tuấn Nghị rốt cục cũng thấy được sự cường hãn của Bất Điểm Sơn Hà Tương Quân, sắc mặt chỉ một thoáng biến hóa, trong lúc mơ hồ, ánh mắt liền ngưng trọng, hồi phục lại trong sự kinh hãi. Phù Trận không thể thuận lợi ngưng kết, thủ ấn biến đổi, Phù Văn trước người ngập tràn trong không gian, Linh Lô Phù Đỉnh nhất thời ngưng kết ở trước người, kèm theo một cỗ hơi thở nóng bỏng nhất thời lan tràn ra, khí thế khủng bố giống như cuồng phong khuếch tán ra, quét sạch khắp nơi.

Thân là một Linh Phù Sư, Linh Lô Phù Đỉnh tương đương với mạch hồn của Vũ giả, thậm chí cũng sẽ không thấp hơn mạch hồn của Vũ giả. Chẳng qua là, nếu Linh Phù Sư Linh Lô Phù Đỉnh bị tổn thương, thì so với việc mạch hồn bị tổn thương, hậu quả còn nghiêm trọng nhiều. Bởi vậy, Linh Phù Sư tuyệt đối sẽ không dễ dàng vận dụng Linh Lô Phù Đỉnh.

Nhưng bây giờ đối mặt Tương Quân có tu vi Vũ Hầu Bỉ Ngạn cảnh đỉnh phong, vẫn là công kích khủng bố như kia, Phó Tuấn Nghị tựa hồ không còn lựa chọn nào khác, có chút là do bất cẩn, cộng thêm vừa rồi mới tiêu hao quá nhiều năng lượng, nên chỉ có thể thúc giục Linh Lô Phù Đỉnh mà thôi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)