Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 438: Bắt đầu quyết đấu.

Chương Trước Chương Tiếp

Liền ngay cả trên đường phố ở bốn phía quảng trường, lúc này đều là dòng người lớp lớp, từ trên cao nhìn xuống, chen chúc giống như một đàn kiến dày đặc, lượng người khiến người ta chấn động.

Yêu thú phi hành trực tiếp đáp xuống thành lâu trên quảng trường, thành lâu liên miên, diện tích không nhỏ.

Lúc này bên trên thành lâu sớm đã thành biển người, có người trong cung dẫn đường, Đỗ Thiếu Phủ cùng Âu Dương Sảng, Đỗ Tiểu Thanh đến phía trước khá ung dung, dọc theo đường đi càng là có không ít người nhận ra Đỗ Thiếu Phủ, chỉ chỉ trỏ trỏ, thấp giọng nghị luận sôi nổi.

- Đỗ học trưởng.

Một lát sau, lúc mọi người chen đến hàng đầu tiên, một giọng nói lanh lảnh truyền vào trong tai Đỗ Thiếu Phủ, Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu nhìn tới, chỉ thấy Nhị công chúa Trình Diễm đang vẫy tay ra hiệu hắn đi qua đó.

Đỗ Thiếu Phủ lông mày khẽ động, vẫn cất bước đi qua.

- Đỗ học trưởng, ngươi ngồi ở đây đi, vị trí này tốt nhất, có thể xem rất rõ.

Trình Diễm nói với Đỗ Thiếu Phủ, ra hiệu Đỗ Thiếu Phủ ngồi ở chỗ trống bên người nàng.

- Chỗ này xác thực không sai.

Đỗ Thiếu Phủ vẫn chưa nói gì, Đỗ Tiểu Thanh lại cực kỳ không khách khí ngồi xuống rồi.

Lúc này Đỗ Thiếu Phủ nào dám ngồi xuống trước, ngồi ở phía trước cũng là không ít người quen, phía sau vài Tướng quân, Cốc Tâm Nhan, Quách Thiểu Phong, Vu Tước, Quỷ Oa... cũng đều ở đây, khẽ gật đầu, coi như chào hỏi.

Ngoài ra Đỗ Thiếu Phủ còn nhìn thấy Đỗ Dật người mà ba ngày trước bị chính mình đánh bại, có điều lúc này Đỗ Dật thoạt nhìn giống như đã khôi phục hoàn toàn vậy, điều này làm cho Đỗ Thiếu Phủ rất kinh ngạc, Đỗ vương phủ chắc chắn đã bỏ ra không ít vốn liếng để giúp Đỗ Dật khôi phục thương thế.

Trong đám người, lúc này trong ánh mắt âm trầm của Đỗ Dật hiện ra hàn ý, nhìn chằm chằm Đỗ Thiếu Phủ, nhưng trong đó cũng có chút kiêng kỵ.

Đỗ Thiếu Phủ tự nhiên không thèm để ý tới Đỗ Dật, nhìn lướt qua Đỗ Trì cùng vài người trẻ tuổi phía sau hắn, cũng nhìn thấy Đỗ Vân Hân ở trong đó.

Mà ở phía trước Đỗ Trì, Đỗ Thiếu Phủ còn nhìn thấy không ít cường giả Đỗ gia, lúc trước càn quét Đỗ gia, những người này đều từng lộ diện qua.

Chỉ là những Đỗ gia cường giả này, từng cái từng cái nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ, đều hơi nhíu mày, trong mắt lộ ra mấy phần căm ghét, điều này làm cho Đỗ Thiếu Phủ không khỏi cười nhạt, cũng không để ý thêm nữa.

Chỉ là trong mấy người ngồi ở hàng phía trước Đỗ gia, ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ cũng khẽ động, trung gian có một đại hán năm mươi tuổi ngồi ngay ngắn, anh khí bức nhân, khí thế quanh người thu liễm, nhưng vô hình trung vẫn có thể khiến cho huyền khí trong cơ thể người xung quanh chịu ảnh hưởng.

Trong ngoài quảng trường, không ít ánh mắt tập trung vào đại hán, trong đó đều tràn đầy kính nể cùng cung kính.

- Hộ Quốc Vương sao.

Đỗ Thiếu Phủ âm thầm nói nhỏ, có điều Hộ Quốc Vương này ngồi ngay ngắn, mắt nhìn phía trước, không thèm nhìn mình chút nào, Đỗ Thiếu Phủ tự nhiên cũng sẽ không đi qua tự chuốc nhục nhã, dù sao mình cũng không có quá nhiều quan hệ với Đỗ vương phủ.

Nhưng ngồi bên người Hộ Quốc Vương, một thanh niên mặc trường sam màu xanh khoảng hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, lại hấp dẫn sự chú ý của Đỗ Thiếu Phủ.

Trên người thanh niên này không có bất kỳ khí tức dao động gì, ẩn giấu cực kỳ ẩn nấp, nhưng bên trong hai con ngươi kia, lại trong lúc lơ đãng lóe một loại ánh sáng sắc bén, như lôi điện .

- Không ngờ đế quốc này dĩ nhiên xuất hiện một nhân kiệt, coi như rất mạnh rồi.

Giọng nói của Chân Thanh Thuần vang lên bên tai Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Tiểu tử, ngươi đừng tùy tiện liên hệ với ta, ta tìm ngươi nói chuyện là được rồi, nơi này có hai người thực lực không tầm thường, một khi ngươi chủ động nói chuyện với ta, sợ là có thể bị bọn họ phát hiện sự tồn tại của ta, nếu ta tìm ngươi thì lại không sao, bằng vào tu vi hiện tại của ta, giấu diếm khỏi sự dò xét bọn họ vẫn là có thể, mà ngươi ngược lại rất khó khăn.

- Nhân kiệt, không chừng chính là vị mạnh nhất mà người ta đồn Đỗ gia ẩn giấu kia đó.

Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, ánh mắt lần thứ hai nhìn về phía người thanh niên ở Đỗ vương phủ kia.

Người kia tựa hồ cũng phát hiện ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ, hơi liếc mắt, trên khuôn mặt anh tuấn, khóe miệng ngậm lấy một độ cong kiêu ngạo khiến người ta nhìn thoải mái, sau đó dời đi tầm mắt.

Lập tức ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ tiếp tục nhìn phía xung quanh, liền ngay cả Đại công chúa Trình Thắng Nam ngày hôm dó hắn gặp ở Quảng Nguyệt Cung, lúc này mặc một thân trang phục màu đỏ quýt cũng đã ngồi ở hàng trước, bên trong khí chất thanh nhã có chứa một chút mát lạnh, nhưng lúc này nàng giống như căn bản không nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ .

Biểu hiện của Đại công chúa Trình Thắng Nam ngược lại làm cho Đỗ Thiếu Phủ thoải mái không ít, chí ít sẽ không trút giận lên hắn ở đây là được, bằng không sẽ rất phiền phức.

Mà bên người Đại công chúa Trình Thắng Nam, Đỗ Thiếu Phủ cảm thấy một đạo ánh mắt khó chịu, mơ hồ lộ ra hàn ý.

Chủ nhân của ánh mắt này, chính là một thiếu niên hơi mập, khoảng mười bảy mười tám tuổi.

Người này Đỗ Thiếu Phủ cũng biết, chính là người đứng thứ tư trong sát hạch tân sinh của Thiên Vũ học viện – Trình Siêu, từng bị chính mình hung hăng chà đạp qua.

Đỗ Thiếu Phủ còn nhớ lúc đó Trình Siêu này là tu vi Mạch Động Sơ Đăng cảnh, bây giờ đã là Mạch Động Cảnh Bỉ Ngạn đỉnh phong, tính ra, tiến bộ cũng rất kinh khủng rồi.

Trình Siêu ngồi ngay ngắn, trừng mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ ngay trước người, lại không thể làm gì, lúc này trong lòng cũng rất uất ức.

Lúc trước hắn bị Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp chà đạp trọng thương, mỗi lần nhớ lại chuyện này, trong lòng càng giận hơn, Đỗ Thiếu Phủ này dĩ nhiên không coi hắn ra gì như vậy, hắn không nhịn được cơn tức này, chỉ là hiện tại lấy và thân phận thực lực của Đỗ Thiếu Phủ, hắn muốn đối phó, cho dù là ở đế đô, hắn còn là hoàng tử, nhưng cũng không dễ dàng.

Một Trình Siêu tu vi Mạch Động Cảnh, lúc này Đỗ Thiếu Phủ tự nhiên không để ở trong lòng, thậm chí là không cần để ý tới, sau đó lại nhìn thấy một bóng người quen thuộc ở phía trước cách đó không xa - Tạ Phỉ của Tạ gia, quyến rũ động lòng người, thiếu mấy phần lạnh lẽo trên người Trình Thắng Nam, nhưng lại có thêm chút quyến rũ.

- Chào Tạ gia gia.

Đỗ Thiếu Phủ tiến đến bên người Tạ Phỉ, lúc này ngồi ngay ngắn bên người Tạ Phỉ chính là Trấn Bắc Vương, người khác Đỗ Thiếu Phủ có thể không cần đi để ý tới, nhưng Trấn Bắc Vương ở đây lại không thể không qua chào hỏi.

- Tiểu tử, thế nào muộn như vậy mới đến, ta giới thiệu một chút cho ngươi, Đỗ vương phủ Hộ Quốc Vương, năm đó quan hệ cũng không tệ với cha ngươi.

Trấn Bắc Vương nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ nhất thời cười híp mắt nói, trong giọng nói, cố ý lộ ra một loại ý tứ nào đó.

Quả nhiên, theo Trấn Bắc vương vừa dứt lời, xung quanh không ít ánh mắt bao gồm cả Tạ gia, nhất thời hiện ra vẻ nghi hoặc.

Ánh mắt Hộ Quốc Vương cũng hơi hơi đổi một chút, có điều lập tức lại hồi phục tự nhiên, nhìn Trấn Bắc Vương nở nụ cười, nói:

- Lão gia tử, từ bao giờ Đỗ Thiếu Phủ này thành tôn tử của ngươi rồi hả?

- Chuyện từ lâu rồi, sau này lại nói với ngươi đi, dù sao tiểu tử này bây giờ là cháu của ta, sau này còn muốn mong chư vị ở đây chiếu cố hơn, cũng không nên nhìn cháu trai ta này một mình ở đế đô mà bắt nạt hắn đấy.

Trấn Bắc vương lớn tiếng nói.

- Trấn Bắc vương nói đùa rồi.

- Không ngờ lão gia tử vẫn thích đùa giỡn như vậy, Đỗ Thiếu Phủ bây giờ là Thần Dũng Hầu do Hoàng mệnh Long phong, còn có lão gia tử ngươi đang ở đây, ai dám bắt nạt hắn hả.

. . .

Trấn Bắc vương vừa dứt lời, xung quanh không ít người của vương phủ cùng vương công đại thần của các đế quốc, nhất thời phụ họa cười làm lành, ở trước mặt Trấn Bắc vương cực kỳ kính nể.

- Quả nhiên là Trường Giang sóng sau đè sóng trước nhỉ, Đình Hiên lão đệ có con trai như vậy, thực sự mừng thay cho hắn.

Đỗ Thanh Thành ngồi bên cạnh, cười nhạt một tiếng, trên khuôn mặt cũng nhìn không ra có gì biến hóa.

- Đa tạ Hộ Quốc Vương khích lệ, các thiếu niên của Đỗ vương phủ, cũng là nhân trung long phượng.

Đỗ Thiếu Phủ nhàn nhạt trả lời một câu, sau đó nói với Trấn Bắc Vương:

- Tạ gia gia, vậy ta về chỗ xem chiến đấu trước đây.

Xung quanh không ít người âm thầm thay đổi sắc mặt, trong lòng mọi người lúc này đều biết quan hệ của Đỗ Thiếu Phủ cùng Đỗ vương phủ, nhìn Đỗ Thiếu Phủ vừa đối mặt đường đường Hộ Quốc Vương cũng là nhẹ như mây gió, thong dong tự nhiên, chỉ là có một phần định lực như vậy cũng không phải người bình thường rồi.

Mà theo tiếng nói của Đỗ Thiếu Phủ vừa dứt, đa số người của Đỗ gia đều là sắc mặt lúng túng, một câu kia của Đỗ Thiếu Phủ, rơi vào trong tai người Đỗ vương phủ, ý nghĩa đã hoàn toàn khác nhau.

Hai ngày trước Đỗ vương phủ Đỗ Dật hai chiêu đã bị đánh bại, bây giờ câu nói này còn từ trong miệng Đỗ Thiếu Phủ nói ra, rõ ràng chính là không có ý tốt.

- Được, đi xuống đi, bên kia là người Thiên Hồ đế quốc, đều không yếu, chút nữa ngươi quan sát thật tốt, nói không chắc sẽ có không ít lợi ích cho ngươi.

Trấn Bắc Vương cười híp mắt nói với Đỗ Thiếu Phủ.

Đỗ Thiếu Phủ lui về, lập tức ngồi xuống một chỗ trống bên cạnh Đỗ Tiểu Thanh.

Ám Lang, Huyễn Ảnh mấy người cũng đứng ở phía sau Đỗ Tiểu Thanh, nhìn bốn phía không ít cường giả, còn gặp được đường đường Hộ Quốc Vương, Trấn Bắc Vương, cùng cường giả của mấy tiêu cục hai người hai mặt nhìn nhau, cực kỳ hưng phấn.

Sau khi Đỗ Thiếu Phủ ngồi vào chỗ của mình, phát hiện ngồi bên người mình chính là Âu Dương Sảng, mà người bên cạnh Âu Dương Sảng lại là Âu Dương Khâu của Âu Dương vương phủ, khẽ gật đầu, cũng coi như chào hỏi.

Sau đó Đỗ Thiếu Phủ nhìn về phía quảng trường bên dưới, theo thời gian qua đi, đã thành biển người rồi.

Bên trong khu vực khán đài, không thể chen thêm người, từ trong đó truyền ra không ít tiếng hét cùng thanh âm sùng bái của các thiếu nam thiếu nữ.

Đỗ Thiếu Phủ tùy ý nghe, liền nghe được không ít người hét lên tên Sơn Hà Tương Quân cùng Linh Tuyền Ngọc Nữ Cốc Tâm Nhan, Đại công chúa cùng Đỗ Dật.

Còn có cái tên Đỗ Thương cũng được mọi người hò hét cùng hoan hô cực kỳ vang dội, Đỗ Thiếu Phủ suy đoán, hẳn là vị nhân kiệt kia của Đỗ gia rồi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)