Sáng sớm hôm sau, khi ánh nắng mai dần thức tỉnh hết thảy sinh linh từ giấc ngủ say.
Đỗ Thiếu Phủ ngồi xếp bằng bên trong khách sạn, bạch sắc quang mang quanh thân từ từ thu liễm.
- Đại nhân, bên ngoài có ngự lâm quân tới từ hoàng cung đang chờ ngài.
Bên ngoài phòng, thanh âm của tiểu nhị run rẩy, tựa hồ là bị kinh hãi không ít, vừa sáng sớm đã bị trùng trùng điệp điệp người của hoàng cung đến bao vây, đương nhiên là bị chấn kinh không nhẹ.
- Người của Hoàng cung đến...?
Đỗ Thiếu Phủ nghi hoặc, lúc này Đỗ Tiểu Thanh cũng đã tỉnh, hai người theo sau tiểu nhị đi ra bên ngoài.
Xung quanh khách sạn lúc này có tầng tầng lớp lớp người xúm lại vây xem, đều tò mò nhìn vào khách sạn, nghị luận ầm ĩ.
Mọi người đang suy đoán không biết bên trong khách sạn đang có một vị đại nhân hay có trọng phạm đang bị truy nã mà khiến hàng trăm ngự lâm quân sáng sớm đã chờ ở chỗ này.
- Ra mắt Thần Dũng Hầu.
Khi Đỗ Thiếu Phủ xuất hiện, đội quan khí thế bất phàm, hùng hồn mạnh mẽ, thân mang hoàng sắc khải giáp, lưng đeo trường kiếm, chỉnh tề xuống khỏi hoàng văn Giao Mã, cùng tiến lên hành lễ.
- Miễn lễ.
Lúc đầu Đỗ Thiếu Phủ ngẩn người một chút, dù sao đây vẫn là lần đầu tiên gặp tình cảnh như thế này, nhưng hắn cũng nhanh chóng thích ứng được, nghi hoặc nhìn trên trăm ngự lâm quân trước mặt, mới sáng sớm đã đến đây, không biết là có chuyện gì.
- Đỗ học trưởng, buổi sáng tốt lành, phủ Thần Dũng Hầu ngày đêm chuẩn bị hiện giờ đã xong, nên ta đặc biệt tới đưa ngươi đi.
Nhị công chúa Trình Diễm từ giữa đội ngự lâm quân bước ra, đôi mắt trong sáng như hắc bảo thạch, trên khuôn mặt còn mang ý cười.
Một lát sau, ai nấy cũng đều kinh ngạc, nhìn trên trăm người phiêu dật linh động, cưỡi Giao Mã toàn thân bao trùm bởi hoàng sắc lân phiến, phi qua như bay trên đường.
Vó sắt tung bay, mặt đất chấn động.
- Thì ra tử bào thanh niên chính là Hoàng mệnh Long phong Thần Dũng Hầu Đỗ Thiếu Phủ, quả đúng là khí độ phi phàm.
- Nghe nói Đỗ Thiếu Phủ hôm qua đại náo Đỗ vương phủ, dùng hai chiêu liền đánh bại thiên tài của Đỗ vương phủ Đỗ Dật.
- Hoàng thất cáo phong Đỗ Thiếu Phủ làm Thần Dũng Hầu, đây là cố ý nhằm vào Đỗ vương phủ sao, không phải là hoàng thất muốn đè ép Đỗ vương phủ đó chứ?
- Đỗ vương phủ sừng sững nhiều năm như vậy, lại tự mình nắm giữ binh quyền, có thể nói là công cao chấn chủ, đương nhiên là hoàng thất sẽ không an tâm.
- ...
Khi Nhị công chúa Trình Diễm, Đỗ Thiếu Phủ và Đỗ Tiểu Thanh đến phủ Thần Dũng Hầu, Đỗ Thiếu Phủ cũng có phần phải chấn kinh.
Đó là một tòa cung điện rất lớn, thạch sư ở đại môn đứng nghiêm, trên thạch trụ, mãnh hổ giương vuốt, uy vũ vô cùng, khiến ai nhìn vào cũng thấy rung động.
Ở bên trong phủ, tứ bề rộng rãi, hiên ngang tráng lệ, đình đài lầu các thanh tao tinh xảo, trì quán thanh u tú lệ, ở giữa điểm xuyết thanh tùng thúy bách, giả sơn quái thạch, bồn hoa cây cảnh, tử đằng thúy trúc.
- Nơi này thật là đẹp, về sau chúng ta ở nơi này sao?
Đỗ Tiểu Thanh tựa hồ đối với phủ Thần Dũng Hầu cực kỳ vừa ý.
- Nơi đây về sau chính là nhà của các ngươi, các ngươi muốn ở lúc nào cũng được.
Nhị công chúa Trình Diễm nói với Đỗ Tiểu Thanh.
Đỗ Thiếu Phủ đánh giá bốn phía, không nói gì, nhưng Trình Diễm vẫn không ngừng nói.
Từ trong miệng Nhị công chúa, Đỗ Thiếu Phủ biết được phủ Thần Dũng Hầu mặc dù là phủ đệ của mình, nhưng Thần Dũng Hầu dù sao cũng chỉ là một cái phong hào mà thôi, cho nên hoàng thất cũng không có điều thị vệ, nha hoàn và quản gia tới, chỉ có thể tự mình tuyển, bất quá lại có Tài Bộ chi trả mọi chi tiêu, có số lượng nhất định, thị vệ một trăm người, nha hoàn năm mươi người, nam bộc các loại tổng lại là khoảng năm mươi người, cũng là không ít, còn lại về cơ bản đều có đãi ngộ tương đồng với các Hầu phủ khác.
Giao phó mọi việc xong xuôi, Nhị công chúa cũng không tiếp tục quấy rầy nữa, mang theo ngự lâm quân lập tức rời đi.
- Hô...
Đỗ Thiếu Phủ hít sâu một cái, ngồi xuống ghế trong phòng khách.
- Ca ca, nơi đây thật tốt nha, tốt hơn nhiều so với khách điếm a.
Đỗ Thiếu Phủ cười nhạt không nói gì, nơi này đích thật là tốt hơn chỗ lúc đầu bọn họ ở rất nhiều.
Nhưng có điều làm Đỗ Thiếu Phủ không có nghĩ tới, vừa mới đến phủ Thần Dũng Hầu không được bao lâu, ngoài cửa liền có một hàng dài người đứng, mỗi một người đều có bộ dạng y sam ngăn nắp, tay mang hạ lễ, nói là tới bái phỏng Thần Dũng Hầu.
Điều này làm cho Đỗ Thiếu Phủ không thể không bảo Đỗ Tiểu Thanh đóng đại môn, làm bộ là không có ở trong phủ.
Chỉ là hàng người ngược lại là càng ngày càng dài, căn bản cũng không ai có ý tứ rời đi, không đến mấy canh giờ, ở ngoài phủ Thần Dũng Hầu đã trở nên cực kỳ tấp nập, tất cả đều là người đến từ các đại thế lực ở Đế Đô, muốn tới để xây dựng quan hệ với tân Hầu.
- Ca ca, bên ngoài nhiều người như vậy, chúng ta phải làm sao bây giờ, có cần đuổi đi hay không?
Đỗ Tiểu Thanh nhìn Đỗ Thiếu Phủ nhẹ nhàng hỏi.
- Làm vậy thì không tốt lắm.
Đỗ Thiếu Phủ cười khổ, người ta là tới tặng lễ, vẫn là là không thể trực tiếp đuổi đi được.
- Ai bảo ngươi thanh danh càng ngày càng lớn, hiện nay đường đường là Hoàng mệnh Long phong Thần Dũng Hầu, sợ là không bao lâu nữa, người đến tặng lễ, bấu víu quan hệ càng ngày sẽ càng nhiều.
Thanh âm thanh thúy truyền đến, một đạo thân ảnh duyên dáng, uyển chuyển từng bước đi vào phòng khách, dung nhan tuyệt thế, mày liễu minh mâu, khí chất cao lãnh, quả đúng là một nữ tử tuyệt mỹ.
Nhìn thấy người vừa đến, Đỗ Thiếu Phủ nhất thời cười, nói:
- Ta đã đóng kỹ đại môn, leo tường tiến vào cũng không giống như phong cách của ngươi nha.
- Đường đường là phủ Thần Dũng Hầu mà ngay cả một người thị vệ cũng không có, ngươi lại đóng đại môn, ta muốn tiến vào, đương nhiên chỉ có thể tự tìm cách vào thôi.
Âu Dương Sảng trừng mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ, lại nói:
- Nhưng lại nói ngươi, đường đường là Thần Dũng Hầu, mà cứ ẩn núp không ra như vậy, tựa hồ là cũng không tốt đâu?
- Đừng trêu ghẹo ta nữa, giúp ta nghĩ biện pháp một chút, ta nên làm cái gì bây giờ?
Đỗ Thiếu Phủ cười khổ.
Âu Dương Sảng lại trừng mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ, nói:
- Ta nghe nói ngươi đến phủ Thần Dũng Hầu liền biết ngươi sẽ gặp những phiền toái này rồi, cho nên ta đã thay ngươi báo cho Ám Lang, Lang Nha Tiêu Cục của hắn bây giờ đang ở Đế Đô, chắc là có thể tạm thời làm thị vệ, có lẽ cũng sắp tới đây rồi, những chuyện khác cứ để cho Ám Lang đi làm là được, hắn dù gì cũng là Đại đương gia của Lang Nha Tiêu Cục, chút bản lãnh này hẳn là có.
- Đa tạ.
Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy nhất thời thở phào nhẹ nhõm.
Không đến nửa canh giờ sau, ở ngoài phủ Thần Dũng Hầu có đội ngũ ước chừng hơn trăm người đến, khí thế đều không tầm thường, chỉ là ai cũng có vẻ hung thần ác sát, dẫn đầu chính là Đại đương gia Lang Nha Tiêu Cục Ám Lang.
Khi Ám Lang đến, dường như đã sớm nghe Âu Dương Sảng phân phó, liền ra lệnh cho người canh giữ quanh phủ đệ, sau đó mở cửa nhỏ, mang giấy bút, ghi danh hết thảy những người đến đây tặng quà, có thể để lễ phẩm lại, còn người thì ra về.
Có mấy người nhìn thấy người của Lang Nha Tiêu Cục đột nhiên xuất hiện, dĩ nhiên lại có bộ dạng như quản gia, canh giữ phủ Thần Dũng Hầu, nhất thời không phục, nói Ám Lang danh bất chính ngôn bất thuận, nhất định là đang lừa gạt
Ám Lang tuy trước đây ám sát Đỗ Thiếu Phủ thất bại, bị Đỗ Tiểu Thanh bắt giữ dễ như trở bàn tay, bất quá cũng tuyệt đối không có nghĩa là hắn là kẻ yếu nhược, sau khi xuất thủ đánh bị thương một vài người, có chút ngạo nghễ, lạnh lùng nói:
- Ai dám ở trước phủ Thần Dũng Hầu làm càn, đừng trách ta không khách khí, muốn bái phỏng Thần Dũng Hầu, phải tuân theo quy củ, các ngươi muốn bái phỏng Thần Dũng Hầu đại nhân là chuyện của các ngươi, đại nhân có muốn gặp các ngươi hay không, lại là chuyện của người, nếu mà các ngươi muốn gặp liền có thể gặp, thì Thần Dũng Hầu đại nhân là cái gì, là thân thích của các ngươi sao.
Nghe thấy lời của Ám Lang, lại thêm vừa có mấy người bị đánh, nhất thời toàn trường không còn ai dám ồn ào, chỉ có thể thành thành thật thật ghi danh bái phỏng.
- Người này đúng là có chút bản lĩnh.
Bên trong đại sảnh, Đỗ Thiếu Phủ nghe động tĩnh bên ngoài, vẻ mặt toàn là ý cười.
- Ngày hôm qua ta đã cố ý cho người của Âu Dương vương phủ đi điều tra tư liệu về Ám Lang, người này hung danh hiển hách, bất quá danh tiếng ngược lại không tệ, cực trọng nghĩa khí, một năm trước, Lang Nha Tiêu Cục là nhất lưu tiêu cục tại Đế Đô, có điều sau khi Đại đương gia của Lang Nha Tiêu Cục bị cừu gia đánh chết, Lang Nha Tiêu Cục cũng bị thâu tóm mất hơn phân nửa, chỉ còn lưu lại những người một lòng trung thành, tiếp tục đi theo Nhị đương gia ban đầu là Ám Lang kiếm ăn, nhưng vì thế lực suy giảm, địa bàn bị cướp mất, không ít cửa hàng từng hợp tác đều quay sang lựa chọn tiêu cục khác, khiến Lang Nha Tiêu Cục ngày càng lụn bại.
Âu Dương Sảng nói với Đỗ Thiếu Phủ.
- Đa tạ, thật không biết phải báo đáp ngươi thế nào đây.
Đỗ Thiếu Phủ vẻ mặt ngượng ngùng, đương nhiên là biết Âu Dương Sảng dùng lực lượng của Âu Dương vương phủ điều tra Ám Lang là vì mình, đã tính toán trước là sẽ giữ Ám Lang lại bên cạnh.
- Bớt nhiều lời, là mẹ của ta bảo ta phải chiếu cố ngươi, ai bảo ngươi là đệ đệ của ta.
Âu Dương Sảng nhàn nhạt liếc Đỗ Thiếu Phủ.
- Ra mắt đại nhân.
Một lát sau, Ám Lang mới có thời gian rảnh, liền tới trình diện Đỗ Thiếu Phủ, từ sau khi chính mắt thấy được Đỗ Thiếu Phủ hai chiêu liền đánh bại Đỗ Dật, hắn đối với Đỗ Thiếu Phủ cực kỳ kính nể, vẻ mặt cung kính.
- Mọi chuyện ở phủ Thần Dũng Hầu trước hết giao cả cho ngươi, ngươi quyết định là được, người trong tay ngươi tạm thời làm Hầu phủ thị vệ đi.
Đỗ Thiếu Phủ nói với Ám Lang.
- Tuân lệnh.
Ám Lang gật đầu, có phần cảm động, tựa hồ là không thể ngờ người trước mắt lại coi hắn làm tâm phúc, dĩ nhiên là đem mọi chuyện ở phủ Thần Dũng Hầu đều giao cho chỗ hắn xử lý.
Mặc dù đây là việc khổ cực nhưng trong đó càng là đại biểu cho sự tin tưởng đối với hắn, dù sao trước đó hắn đã từng định ám sát Thần Dũng Hầu trẻ tuổi nhất Đế Đô này.