- Nơi này đẹp quá, ta vào xem xem.
Đỗ Tiểu Thanh nhìn Quảng Nguyệt Cung, nhất thời bóng dáng hoạt bát nhanh nhẹn như con bướm chui vào bên trong cung điện, Đỗ Tiểu Yêu và Tiểu Hổ cũng đi theo sau Đỗ Tiểu Thanh tiến vào bên trong, cùng tiến vào trong Quảng Nguyệt Cung.
- Các ngươi đừng chạy lung tung.
Đỗ Thiếu Phủ không thể không đuổi theo bọn chúng, dù sao đây cũng là hoàng cung, cũng không thể để Đỗ Tiểu Thanh và Đỗ Tiểu Yêu gây ra phiền phức gì mới được.
Chỉ là lúc Đỗ Thiếu Phủ tiến vào trong Quảng Nguyệt Cung, Đỗ Tiểu Thanh và Đỗ Tiểu Yêu đã chạy tới đâu rồi, Đỗ Thiếu Phủ chỉ có thể men theo khí tức bọn họ mà đuổi theo.
Trong Quảng Nguyệt Cung lớn như vậy, cũng không có bóng dáng của ai, Đỗ Thiếu Phủ truy tìm khí tức của bọn họ cũng bị thu hút bởi cung vàng điện ngọc lộng lẫy xung quanh, quan sát khắp nơi.
Trong Quảng Nguyệt Cung, hành lang dài như dải lụa trắng, khắp nơi đều có nước với núi giả.
Đỗ Thiếu Phủ chầm chậm đi tới, bóng đêm che giấu, cung điện sâu thẳm, cũng không biết đã đi tới nơi nào.
- Ồ, hình như có người, nha đầu kia chạy đến đây rồi sao.
Đột nhiên, dưới tinh thần lực nhạy bén, Đỗ Thiếu Phủ cảm thấy có người ở phía trước cách đó không xa, cũng không nghĩ nhiều, chắc là Đỗ Tiểu Thanh và Đỗ Tiểu Yêu, Tiểu Hổ bọn họ chạy đến nơi này rồi, Quảng Nguyệt Cung lớn như vậy, tựa hồ cũng không có ai ở đây.
Trong cung điện, bốn phía núi giả bao phủ, bên cạnh hành lang có một ôn tuyền phun ra tạo sương mù dày dày đặc ấm nóng.
Màn đêm vừa mới bao phủ xuống, sắc trời mông lung, trăng bắt đầu nhô lên cao, bên cạnh hồ nước có một bộ y phục, trong bồn nước sóng gợn nhẹ lăn tăn.
Đỗ Thiếu Phủ xuất hiện bên cạnh suối nước nóng, một ngọn núi giả cao vút như bức bình phong che chở, Đỗ Thiếu Phủ cho rằng Đỗ Tiểu Thanh và Đỗ Tiểu Yêu đã đến nơi này, từ sau núi giả ánh mắt nhìn sang, nhưng lại thấy một nữ tử không chút che chắn đang tắm rửa trong ôn tuyền, da dẻ trắng như tuyết, tóc dài đen nhánh đang buông xuống nước, thư nhã tự tại, dụ hoặc không thể tả, tiếng đàn vang vọng khe khẽ khiến Đỗ Thiếu Phủ cũng không thể nghe rõ giai điệu.
Dưới ánh trăng, sương mù trong ôn tuyền mù mịt, Đỗ Thiếu Phủ chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy gương mặt tinh xảo của nữ tử đó, mũi ngọc anh đào, nước trong bồn ngập đến ngực, bộ ngực sữa nửa che nửa lộ ra, phập phồng thơm ngát, mê hoặc quyến rũ.
- Không phải Tiểu Thanh...
Nhìn phía trước mà đột nhiên gặp một màn này, Đỗ Thiếu Phủ nhất thời sửng sốt, sau đó chẳng biết tại sao, hô hấp tựa hồ có chút trầm trọng, cả người như cứng ngắc lại, ngây ngốc nhìn về phía ôn tuyền, biết là không phải Đỗ Tiểu Thanh vầ Đỗ Tiểu Yêu nhưng ánh mắt lại có chút luyến tiếc không nỡ rời đi.
- Rầm rầm...
Ngay lúc Đỗ Thiếu Phủ đang ngây dại ra cũng có chút khí huyết dâng trào, lại nghe thấy tiếng ầm chấn động trong bồn nước, nữ tử đó lại đang tắm rửa trước mặt hắn, một thân thể lả lướt có lồi có lõm xinh đẹp chậm rãi bước ra từ trong đầm nước.
Thân ảnh duyên dáng uyển chuyển, bộ ngực nhuyễn ngọc mềm mại, chiếc eo nhỏ nhắn thắt chặt, bờ mông tròn trịa rắn chắc, hai chân cao gầy thon dài, da thịt nõn nà, tạo nên một thân hình dụ hoặc quyến rũ không thể rời mắt...
Đỗ Thiếu Phủ xin thề, từ nhỏ tới giờ, lần đầu tiên được chứng kiến một màn như vậy.
Hắn đã sống mười bảy năm, lần đầu tiên biết được bản thân hắn chẳng phải chính nhân quân tử gì, bởi vì lúc này nhìn thấy một màn kiều diễm nóng bỏng như vậy vậy mà lại không rời đi, ngược lại còn mở to hai mắt ra nhìn, bên trong cổ họng còn hùng hăng nuốt một ngụm nước bọt.
- Là ai!
Bỗng dưng, lúc Đỗ Thiếu Phủ nuốt nước bọt xuống, trong ôn tuyền một nữ tử chậm rãi bước ra nhưng đột nhiên khẽ kêu một tiếng, trong chớp mắt ngắn ngủi, một đạo chưởng ấn đập xuống núi giả phát ra tiếng vang dội.
- Ầm ầm!
Núi giả nhất thời vỡ vụn sụp đổ xuống, toàn bộ dá vụn đều rơi vào trong nước, sóng nước nhanh chóng bắn cao ngút trời.
- Không hay, bị phát hiện rồi!
Đỗ Thiếu Phủ hoàn hồn, trong lòng có chút giật mình, huyền khí dưới bàn chân dâng lên, liền nhanh chóng lui lại, đâu còn dám dừng ở đó.
- Hừ!
Chỉ là cô gái kia tốc độ cũng nhanh như tia chớp, còn nhanh hơn vài phần so với tưởng tượng của Đỗ Thiếu Phủ, ngay lập tức thân hình như quỷ mị xuất hiện ở nơi Đỗ Thiếu Phủ định rời đi, không có bất kỳ do dự nào, trực tiếp vỗ ra một chưởng.
- Cô nương, đây chỉ là hiểu lầm.
Đỗ Thiếu Phủ hét lớn, có tật giật mình nên cũng không dám dùng quá nhiều khí lực, một chưởng vỗ đến, nhanh như tia chớp cũng xuất nhẹ một chưởng đỡ lại.
- Là ngươi sao.
Mà trong điện quang hỏa thạch, nữ tử dường như nhận ra Đỗ Thiếu Phủ, nhất thời kinh ngạc cả người run lên, kiều nhan đại biến, chưởng ấn đánh ra tạm thời dừng lại trước ngực Đỗ Thiếu Phủ.
Chỉ là Đỗ Thiếu Phủ đang vội vàng cũng không để ý nhìn kỹ người, cảm giác được tiếng thét chói tai của nữ tử, lúc này mới ý thức được nàng ấy đã dừng tay, nhưng hắn lại không thu lại thế được, tuy rằng đã thu lại huyền khí, nhưng tay phải vẫn rơi vào trước ngực cô gái.
Ngay lập tức, Đỗ Thiếu Phủ cảm giác được nơi bàn tay đụng chạm, một vật tròn mềm mại trơn tuột ....
Nữ tử kia căn bản cũng không có ý thức được lúc này toàn thân đang không mặc gì, hơn nữa cũng không ngờ được sẽ phát sinh chuyện như vậy, chỉ là cảm giác được trước bộ ngực sữa đột nhiên có sự đụng chạm, truyền đến một trận tê dại....
- Ngươi tên lưu manh này, tiểu hỗn đản...
Khẽ kêu lên, chưởng ấn của nữ tử đình trệ, một cỗ huyền khí nhất thời xông ra, trực tiếp rơi vào trước ngực Đỗ Thiếu Phủ.
- Vèo vèo...
Thân ảnh Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp bay ngược về phía sau, vốn là đang ở bên cạnh bồn nước, lại bị rơi xuống ôn tuyền, khiến nước bắn tung tóe.
- Bùm bùm...
Mà Đỗ Thiếu Phủ trở tay không kịp, liền bị sặc nước, vừa định bước ra khỏi bồn nước, lại nhìn thấy trước mắt một thân ảnh nhanh như tia chớp rơi xuống, cánh tay trắng như tuyết trực tiếp đặt trên vai hắn, vội vàng nói:
- Ta cảnh cáo ngươi, mau nhắm mắt lại, tránh vào trong nước ao, không được nhìn trộm, nếu không ta sẽ không để yên cho ngươi.
Đỗ Thiếu Phủ vẫn chưa hoàn hồn, liền bị bị nữ tử kia mạnh mẽ nhấn xuống dưới nước, lại bị bất ngờ mà uống thêm một ngụm nước.
- Đại tỷ, ta về rồi đây, vừa nãy có người ở đây sao?
Ngay lúc Đỗ Thiếu Phủ bị nữ tử kia ấn xuống nước trong ôn tuyền, một thiếu nữ có bím tóc ngắn đi tới, cực kỳ hồ nghi nhìn bốn phía ướt nhẹp.
- Không có, chỉ có mình ta ở đây tắm suốt, sao ngươi đã về rồi.
Nữ tử không biết tại sao, cũng có chút chột dạ, nghĩ tới một màn vừa rồi, nhất thời mặt đỏ ửng lên, cũng may là ban đêm, lại thêm nước nóng trong ôn tuyền vốn có thể khiến cho người ta thư thái linh hoạt, tăng cường khí huyết lưu thông, cũng khó mà phát hiện ra dị thường gì.
Thiếu nữ bộ dáng mười sáu mười bảy tuổi, lông mi nhỏ dài, hai mắt to trong sáng như hắc bảo thạch, nhìn nữ tử trong bồn nước nói:
- Vậy sao, đúng lúc ta cũng muốn tắm rửa, hôm nay chơi với bọn họ cả ngày, cả người đều bốc mùi rồi.
Vừa nói xong, thiếu nữ liền nhún người nhảy một cái, quần áo trên người liền rơi xuống, ngay sau đó một thân hình thanh trĩ trơn bóng như bạch ngọc hiện ra, rồi trực tiếp nhảy xuống bồn nước khiến nước bắn lên tung tóe.
- Nhị muội....
Nữ tử khẽ kêu, nhưng nàng còn chưa nói xong, thiếu nữ tóc bím đã rơi vào trong ôn tuyền.
Nước ao trong veo, ánh trăng chiếu xuống lân quang dập dờn, Đỗ Thiếu Phủ cũng không nghe lời nữ tử nhắm mắt lại, nước ao trong suốt mông lung đủ để nhìn thấy rõ, trước mắt lúc này co hai thân hình mê hoặc, một quyến rũ xinh đẹp, một mang theo chút trẻ con...
Trong lúc mơ hồ, Đỗ Thiếu Phủ nghe thấy một giọng nói quen thuộc:
- Đại tỷ, sao tay của tỷ cứ để trong nước mãi như vậy, mau giúp muội xem xem, ngực của tỷ năm đó cùng với muội hiện tại có lớn giống nhau không, sao muội luôn cảm thấy của muội sau này sẽ không lớn như tỷ, ôi... lúc nào muội mới có thể giống như tỷ vậy...
Đỗ Thiếu Phủ ở bên trong bồn nước, cảm giác cánh tay nhỏ nhắn đang ấn trên vai mình ngày càng dùng sức, giống như muốn bóp nát đầu vai hắn, khiến bả vai truyền đến một trận đau đớn.
Đỗ Thiếu Phủ ngọ ngoạy mấy cái nhưng cũng không thể khiến lực đạo trên cánh tay nhẹ hơn được chút nào, ngược lại càng ngày càng nặng xuống.
- Nữ nhân này, nhất định là đang cố ý.
Đỗ Thiếu Phủ thầm nghĩ, không thể để bị bắt nạt mãi được, liền cũng không khách khí, ngay lập tức duỗi tay bóp một cái, cũng không biết là bóp ở đâu, dù sao cũng cảm thấy rắn chắc bóng loáng.
- A....
Trong ôn tuyền, thiếu nữ tóc bím đột nhiên kêu lên, trên cái mông truyền đến một trận đau nhức, nhất thời trợn trừng mắt nhìn nữ tử, duỗi tay xoa cái mông mình nói:
- Đại tỷ, sao ngươi lại bóp mông ta.
- Ta... ta xem xem mấy năm nay ngươi đã bền chắc chút nào chưa.
Nữ tử lập tức hiểu ra nguyên nhân, kiều nhan bất động thanh sắc, nhưng lại âm thầm cắn răng, cánh tay hung hăng dùng sức đè xuống bả vai Đỗ Thiếu Phủ, tên vô lại kia, lúc ở trong Man Thú Sơn Mạch đã chiếm được tiện nghi của nàng, lúc này lại dám giở ma trảo ra với nhị muội của nàng, tuyệt đối không thể buông tha cho hắn được.
- Tỷ muốn xem ta đã bền chắc chưa cũng không thể dùng sức như vậy được.
Thiếu nữ tóc bím trừng mắt nhìn nữ tử rồi chậm rãi tắm rửa.
Trong bồn nước, bả vai Đỗ Thiếu Phủ ngày càng thấy đau nhức, nhưng cũng chỉ có thể cố nén đau nhức, nghe thấy tiếng thét lúc nãy, mới biết vừa rồi đã bóp nhầm người, đâu còn dám lộ ra, nhưng cũng liền không khách khí, hai tay lại bóp lung tung, cũng không quản đó là nơi nào, cứ nhéo rồi nói sau, ai bảo nữ nhân kia dùng sức như vậy, bả vai sắp bị bóp nát rồi.
- Phịch phịch....
Trong nháy mắt, nữ tử bên cạnh bồn nước khuấy động, Đỗ Thiếu Phủ đang lúc làm càn, cũng không biết đã bóp nhéo bao nhiêu chỗ.
- Đại tỷ, ngươi làm gì vậy?
Nhìn nữ tử bên cạnh bồn nước đang khuấy động, thiếu nữ tóc bím nghi hoặc hỏi:
- Không có gì, ngươi mau tắm rồi trở về đi, ta còn ngâm nước một lúc nữa.
Trên khuôn mặt nữ tử nặn ra một nụ cười với thiếu nữ tóc bím.
- Vậy tỷ từ từ ngâm nước, ta về trước đây, mà lạ thật, Đỗ học trưởng rõ ràng nói buổi tối sẽ đến hoàng cung, sao giờ này vẫn chưa đến tìm ta.
Thiếu nữ tóc bím thấp giọng, mặc lại quần áo liền rời đi, cuối cùng còn oán hận quay đầu nói với nữ tử:
- Đại tỷ, lần sau ngươi nhẹ chút, cái mông bị tỷ bóp đau quá.