Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 43: Phụ tử uống rượu

Chương Trước Chương Tiếp

- Phanh!

Trong đầu Thiểm Điện Yêu Báo tràn ra vật hồng hồng trắng trắng, thân hình uể oải xuống.

- Rống!

Một tiếng Hổ khiếu ở trong rừng rậm cách đó không xa truyền ra, Hổ khiếu kinh lôi, làm vô số mãnh thú, hung cầm ở chung quanh sơn mạch vỗ cánh bôn đào, sâm lâm nổi lên vô số cuộn sóng.

- Ngao ngao.

Đám Thiểm Điện Yêu Báo sau khi thấy đầu lĩnh bị đánh chết, lại nghe được Hổ khiếu khủng bố, nhất thời kinh sợ bỏ chạy, không dám có chút lưu lại.

Thiếu niên đánh chết Thiểm Điện Yêu Báo xong, ngay cả đầu cũng không có quay lại, thân hình cao ngất khiêng thi thể Thiểm Điện Yêu Báo nặng tới mấy trăm cân rời đi, không có để ý tới thiếu nữ cùng vài thiếu niên kia.

- Người kia là ai, giống như gặp qua ở nơi nào a.

Nhìn thiếu niên khiêng thi thể Thiểm Điện Yêu Báo, vài thiếu niên sắc mặt tái nhợt, chật vật, ánh mắt rung động nghi hoặc, thiếu niên kia tuổi cùng bọn họ kém không có mấy, thậm chí còn muốn nhỏ hơn một ít, nhưng thực lực cực kỳ khủng bố, Tiên Thiên cảnh Thiểm Điện Yêu Báo chỉ hai quyền có thể đánh chết, cường hãn như thế nào a.

- Là hắn.

Ánh mắt của thiếu nữ kinh ngạc, ra tay dĩ nhiên là Đỗ Thiếu Phủ lúc trước ở Đỗ gia gặp qua, thiếu gia đồn đãi là ngốc tử kia. Nhưng vừa rồi nhìn Đỗ Thiếu Phủ ra tay, làm sao có thể là một ngốc tử thiếu gia.

- Tử Câm, tên kia thật quen mặt a.

Một thiếu niên lớn hơn một chút tiến lên, nhìn bóng dáng rời đi kia rất là khiếp sợ.

- Đỗ gia Đỗ Thiếu Phủ, lúc trước chúng ta ở Đỗ gia đã gặp mặt.

Thiếu nữ tên Tử Câm nhìn thiếu niên nói.

- Đỗ Thiếu Phủ, không phải ngốc tử thiếu gia kia sao, sao hắn lại một người ở trong Man Thú sơn mạch?

Nghe vậy, thiếu niên kinh ngạc, ba chữ Đỗ Thiếu Phủ ở Thạch Thành, tuyệt đối là cực kì nổi danh.

Thiếu nữ nhìn bóng lưng xa xa kia, trong mắt nổi lên một chút gợn sóng nói:

- Nếu hắn thật khờ mà nói, chúng ta ngay cả ngốc tử cũng không tính.

.....

- Nhị gia, chúng ta đi ra lâu như vậy, tuy có thu hoạch, nhưng không có đại thu hoạch gì, nghe nói có người thấy Tử Viêm Yêu Hoàng ra tay, còn có người nhặt được linh vũ trên người Tử Viêm Yêu Hoàng, chẳng lẽ là Tử Viêm Yêu Hoàng xảy ra biến cố gì sao?

Trong rừng rậm, hơn ba mươi thân ảnh xuyên qua ở trong rừng cây, đều cảnh giác nhìn chăm chú bốn phía, một thanh niên hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi nhìn trung niên đầu lĩnh nói.

- Tồn tại như Tử Viêm Yêu Hoàng, dù có biến cố gì, cũng là chúng ta không thể tham dự, đều cẩn thận một ít, cơ duyên đáng quý, nhưng tánh mạng càng trọng yếu, lúc này đây chúng ta thu hoạch cũng không tính ít, chuyến đi này không tệ.

Đại hán thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn chung quanh, bỗng dưng, thần sắc biến đổi, hai mắt gắt gao nhìn phía trước nói:

- Cẩn thận, phía trước có người đến.

Tất cả ánh mắt nhất thời cảnh giác, phía trước có một đạo thân ảnh xuất hiện, một thiếu niên khiêng một Yêu thú to lớn, thân hình vẫn cao ngất, phía sau còn đi theo một con mèo hoang, đang đứng ở phía trước đánh giá mọi người.

- Tiểu Hổ, không có ta phân phó, đừng bại lộ thân phận của ngươi, thu liễm khí tức đi.

Đỗ Thiếu Phủ khiêng thi thể Thiểm Điện Yêu Báo nhìn phía trước, ánh mắt khẽ nhúc nhích, nói với Vương Lân Yêu Hổ.

- Nhị gia, người nọ rất quen mặt a.

Không ít người ánh mắt khẽ nhúc nhích, thân ảnh thiếu niên kia ở rất xa, lại cực kỳ quen mặt.

- Thiếu Phủ, đó là Thiếu Phủ.

Đại hán gắt gao nhìn phía trước, đột nhiên ánh mắt run lên, trong mắt hiện ra sợ hãi lẫn vui mừng, vội vàng chạy tới.

Đại hán đúng là Đỗ gia lão Nhị Đỗ Chí Hùng, bởi vì trong Man Thú sơn mạch không bình tĩnh nên mới tự mình mang đội tiến vào, miễn cho có cơ duyên gì sẽ mấy nhà khác đoạt được, không nghĩ tới hiện tại gặp được Đỗ Thiếu Phủ mà hắn vẫn luôn tìm kiếm.

- Thiếu Phủ, Đỗ Thiếu Phủ, không phải mất tích sao, sao hắn có thể ở trong Man Thú sơn mạch.

Mọi người nghe vậy hai mặt nhìn nhau, sau đó cũng chạy vội tiến lên.

Đỗ Chí Hùng cấp tốc chạy đến bên người Đỗ Thiếu Phủ, nhìn Đỗ Thiếu Phủ, trên mặt hiện ra ý cười, phảng phất như tâm tình thả lỏng, nói:

- Thiếu Phủ, thật là ngươi sao, tất cả mọi người đang tìm ngươi, Đại bá của ngươi cũng mỗi ngày lo lắng, tiểu tử ngươi không có việc gì là tốt rồi.

- Nhị bá.

Nhìn đại hán trước mắt, trong lòng Đỗ Thiếu Phủ hiện ra một tia ấm áp, hơi cười cười, cũng không biết nói gì, đã mười năm không có cùng Nhị bá hảo hảo nói chuyện, nhưng trong lòng biết, trong lòng Nhị bá luôn có hắn, chưa từng ghét bỏ hắn là ngốc tử, có chỉ là tiếc hận cùng đau lòng.

- Thật mạnh a, đây chính là Thiểm Điện Yêu Báo Tiên Thiên cảnh.

Một đám người Đỗ gia xúm lại, nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ khiêng thi thể Thiểm Điện Yêu Báo, đều kinh ngạc không ít.

- Ngốc tiểu tử, cười cái gì, không có việc gì là tốt rồi, còn không buông thi thể Thiểm Điện Yêu Báo xuống.

Đỗ Chí Hùng nói với Đỗ Thiếu Phủ, sau đó ánh mắt cũng nhìn thi thể Thiểm Điện Yêu Báo, lộ ra vẻ nghi hoặc.

- Đến, hỗ trợ đi.

Vài người Đỗ gia nhất thời tiến lên, hỗ trợ khiêng thi thể Thiểm Điện Yêu Báo xuống.

- Mau, cẩn thận máu huyết của Thiểm Điện Yêu Báo, mau thu hồi, đến lúc đó tinh luyện ra, cho bọn hậu bối rèn thể sẽ cực kỳ tốt.

- Cẩn thận móng vuốt của Thiểm Điện Yêu Báo, đây chính là vật giá trị xa xỉ a.

- Thiếu Phủ, Thiểm Điện Yêu Báo này là ngươi giết sao?

Người Đỗ gia xúm lại, bảy miệng tám lời bắt đầu xử lý Thiểm Điện Yêu Báo. Cũng có người nhìn Đỗ Thiếu Phủ lộ ra ánh mắt khiếp sợ, nếu Thiểm Điện Yêu Báo Tiên Thiên cảnh là Đỗ Thiếu Phủ đánh chết, như vậy hiện tại thực lực của Đỗ Thiếu Phủ, sẽ đến loại tình trạng nào a.

Về phần người Đỗ gia ở đây, tự nhiên sẽ không có người cho rằng Đỗ Thiếu Phủ vẫn là ngốc tử thiếu gia, có sự tình lúc trước, đám người Đỗ Hạo liên thủ cũng không phải đối thủ, ai còn tin tưởng Đỗ Thiếu Phủ sẽ là ngốc tử thiếu gia chân chính.

Nhìn người Đỗ gia bảy miệng tám lời, trong lòng Đỗ Thiếu Phủ lại hiện ra ấm áp, mấy năm nay ở Đỗ gia, tất cả mọi người cho rằng mình trong suốt, nhưng ít ra cũng còn có ít người, cho rằng mình là một phần tử của Đỗ gia, tỷ như nhóm người trước mắt này, chân chính vì Đỗ gia mà tranh đấu.

- Không phải ta giết, ta đi ngang qua, cũng không biết là ai đánh chết Thiểm Điện Yêu Báo này, nghĩ thi thể Thiểm Điện Yêu Báo này giá trị xa xỉ, nên tính toán khiêng trở về, nói không chừng có thể bán một ít Huyền tệ.

Đỗ Thiếu Phủ cười trả lời, kỳ thực trong lòng vốn định nướng Thiểm Điện Yêu Báo. Tu luyện công pháp của Kim Sí Đại Bằng Điểu, có thể ở trong huyết nhục Yêu thú lấy ra năng lượng vì mình sử dụng. Tuy trong huyết nhục tươi ẩn chứa năng lượng mới nồng đậm cùng tinh thuần nhất, nhưng Đỗ Thiếu Phủ không dám ăn sống, chỉ có thể nướng chín ăn, nhưng không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp gỡ Nhị bá cùng người Đỗ gia.

- Còn có loại vận khí này sao, thi thể Thiểm Điện Yêu Báo giá trị xa xỉ a, bán ra ít nhất giá trị thiên kim, nếu có thể bắt sống, vậy thì càng thêm đáng giá.

Nghe nói thi thể Thiểm Điện Yêu Báo là nhặt được, cũng không có người hoài nghi Đỗ Thiếu Phủ, đánh chết một Thiểm Điện Yêu Báo Tiên Thiên cảnh, kia cần loại thực lực nào, trong những người ở đây, trừ nhị gia có thể, những người khác sợ là cần liên thủ mới được.

Mỉm cười nhìn đám người Đỗ gia xử lý thi thể Thiểm Điện Yêu Báo, thủ pháp cực kỳ thuần thục, không nói Thiểm Điện Yêu Báo này là mình đánh chết, Đỗ Thiếu Phủ cũng không nghĩ giải thích, sau đó ngẩng đầu nhìn Đỗ Chí Hùng hỏi:

- Nhị bá, cha ta có khỏe không?

- Cha ngươi vẫn là bộ dáng như trước.

Đỗ Chí Hùng cười khổ, vỗ vai Đỗ Thiếu Phủ nói:

- Chúng ta sớm một chút trở về, cha ngươi hẳn là rất lo lắng ngươi.

...

Mấy ngày sau, hoàng hôn buông xuống, trong thiên địa biến thành màu xám bạc.

Ngoài Thạch Thành, trong Man Thú sơn mạch bao phủ một màu vàng yên tĩnh, dãy núi xa xa sừng sững ở dưới ánh nắng chiều, chân trời một màu ráng đỏ.

Ngoài cửa lớn Đỗ gia, một đội ngũ mấy chục người hạo hạo đãng đãng trở lại, lúc này đây thu hoạch không nhỏ, vì hậu bối Đỗ gia mang đến không ít Linh Dược cùng máu huyết Yêu thú, cũng đủ bồi dưỡng hậu bối Đỗ gia một đoạn thời gian rồi.

- Nhị gia đã trở lại.

- Kia không phải Đỗ Thiếu Phủ sao, sao hắn cùng nhị gia chung một chỗ trở lại.

- Đỗ Thiếu Phủ còn mang về một con mèo hoang.

- ...

Ngoài cửa lớn Đỗ gia, đã sớm tràn ra không ít đệ tử Đỗ gia nghênh đón, nhìn Đỗ nhị gia mang về thu hoạch, trong mắt đều tràn đầy cao hứng, mà nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ ở trong đám người, cũng gây ra rất nhiều phức tạp ánh mắt.

Không để ý đến các loại ánh mắt phức tạp, Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp trở về tiểu viện của mình.

Thời điểm Đỗ Thiếu Phủ vào tiểu viện, lão cha tửu quỷ đang uống rượu.

Ngồi ở trong tiểu viện, nắm bầu rượu uống ừng ực.

Không có đồ nhắm, một người lẳng lặng uống rượu.

- Thầm thì!

Đây là thanh âm uống rượu độc hữu của lão cha tửu quỷ, người khác uống rượu đều là một ngụm một ngụm, nhưng Đỗ Thiếu Phủ biết lão cha tửu quỷ của mình uống rượu là trực tiếp nốc cả bầu.

Nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ trở về, hắn chỉ ngẩn đầu, buông bầu rượu xuống nói:

- Đã trở về.

- Ân.

Đỗ Thiếu Phủ nói, sau đó bỏ thêm một câu:

- Uống ít chút rượu, ta đi lấy cho ngài chút đồ nhắm?

- Được, lát nữa uống với ta mấy ly.

Hắn bình tĩnh nói.

Đỗ Thiếu Phủ hơi có chút kinh ngạc, sau đó gật đầu ly khai, bình thường cũng bồi lão cha tửu quỷ uống rượu, nhưng mỗi lần đều là ngày mười lăm tháng tám hàng năm.

Hồi còn nhỏ Đỗ Thiếu Phủ không biết ngày mười lăm tháng tám là ngày gì, sau mới biết được, ngày mười lăm tháng tám là ngày người một nhà đoàn tụ, tên là tết Trung thu, mỗi năm ngày này, lão cha tửu quỷ đều kéo hắn uống rượu chung.

Sau khi Đỗ Thiếu Phủ ly khai, hai mắt toát ra tửu khí của Đỗ Đình Hiên liếc nhìn Vương Lân Yêu Hổ một cái.

Không biết vì sao, loại ánh mắt này làm Vương Lân Yêu Hổ bỗng dưng run lên, thân hình thu nhỏ lại không kiềm được lui ra phía sau vài bước.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️