Tiếng nói vừa dứt, không ít ánh mắt lập tức nhìn lại, từng đạo ánh mắt rơi xuống trên người thanh niên bạch y tóc đen, chỉ một thoáng, làm cho đông đảo mọi người trở nên kinh ngạc.
- Hắn muốn nhúng tay sao!
Đám người Tương Quân, Cốc Tâm Nhan, Quỷ Oa, Vu Tước, Quách Thiếu Phong nhất thời trở nên kinh ngạc.
Đỗ Thiếu Phủ vừa mới xoay người, nghe vậy hơi quay đầu lại, ánh mắt rơi trên người thanh niên bạch y, dáng vẻ khoảng 23-24 tuổi, quần áo phiêu dật, hơi tung bay, lộ ra thân hình cao ngất thon dài, khí độ cực kỳ bất phàm.
- Đỗ Dật của Đỗ Vương Phủ Đỗ Dật, cháu trai Hộ Quốc Vương, xếp thứ hai trong những người trẻ tuổi Đỗ gia, luôn được Đỗ gia ẩn dấu, ít lộ diện, nghe đồn thiên phú trác tuyệt, cực kỳ khủng bố, từ nhỏ được lão nhân trong Đỗ Vương Phủ tự mình dạy dỗ, là tồn tại đỉnh phong trong thế hệ trẻ trong Đế Quốc, 18 tuổi đã đột phá đến Vũ Hầu cảnh, đã từng làm chấn động toàn bộ Đế Quốc, đồng thời cũng là cháu ngoại Thiên gia chủ Thiên Vạn Phùng.
Tạ Phỉ nói nhỏ vào tai Đỗ Thiếu Phủ, âm như bách linh, khí tức như lan, làm cho Đỗ Thiếu Phủ có chút tê dại.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn Đỗ Dật, chân mày khẽ nhăn, ngày hôm qua trong mấy đạo thân ảnh phía sau Đỗ Vương Phủ Hộ Quốc Vương, bên trong hào quang tràn ngập, dường như là có thân ảnh của thanh niên này trong đó.
- Ca ca, để ta đi trừng trị hắn.
Nhìn thấy có người ức hiếp ca ca của mình, khuôn mặt Đỗ Tiểu Thanh nhất thời giận dữ, quyệt miệng, liền chuẩn bị động thủ.
- Tiểu Thanh, bỏ đi, chúng ta đi.
Đỗ Thiếu Phủ kéo lại Đỗ Tiểu Thanh, ánh mắt khe khẽ thở dài, sau đó nói với Tạ Phỉ đứng bên người:
- Chúng ta đi thôi.
Tạ Phỉ nghe vậy, rất là ngạc nhiên, phất tay ra hiệu, Hàn Băng Yêu Điêu giữa không trung vỗ cánh xoay quanh, đôi môi khẽ nhếch, hàm răng khẽ mở, nhẹ giọng nói với Đỗ Thiếu Phủ:
- Cưỡi Hàn Băng Yêu Điêu của ta đi, sẽ nhanh hơn một chút.
- Ngay cả xuất thủ cũng không dám, đối phó một chút a miêu a cẩu còn tạm được, quả nhiên là chỉ biết trốn sau lưng nữ nhân!
Nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ vậy mà không để ý đến, sắc mặt Đỗ Dật hơi trầm xuống, mắt mang lãnh ý, một cỗ khí lãng vô hình ba động, không gian xung quanh như muốn ngưng kết.
- Ngươi nên trở về một chuyến trước đi, ta đi bái phỏng Trấn Bắc Vương, sau đó sẽ đi tìm ngươi.
Đỗ Thiếu Phủ vẫn không có để ý tới Đỗ Dật, thứ nhất là vì chuyện hôm nay đã mất khá nhiều thời gian, thứ hai là vì hiện nay cũng không muốn có quá nhiều dính dáng đến người của Đỗ Vương Phủ, thông qua chuyện ngày hôm qua, đã không còn kỳ vọng gì với Đỗ Vương Phủ, thậm chí là không có hảo cảm, nhẹ giọng nói với Âu Dương Sảng bên cạnh xong, lập tức vận chuyển Huyền khí, nhún người nhảy lên, thân ảnh bay thẳng đến Hàn Băng Yêu Điêu giữa không trung.
- Hừ!
Không được ca ca đồng ý xuất thủ, Đỗ Tiểu Thanh cũng chỉ đành khẽ hừ một tiếng, thân hình lập tức bị Đỗ Thiếu Phủ kéo lên Hàn Băng Yêu Điêu, Tiểu Hổ cũng lập tức bay nhanh đến.
- Đỗ Thiếu Phủ này tính tình thật đúng là tốt, bị người châm chọc như vậy đều có thể nhịn được.
- Ta xem hẳn là có tiếng mà không có miếng đi, đối mặt Đỗ gia Đỗ Dật, có chút không dám xuất thủ.
- Đỗ gia Đỗ Dật, 18 tuổi đã là Vũ Hầu cảnh, liền Thiên Vũ Học Viện cũng không thèm tiến vào, hiện tại đã qua sáu năm, lấy thiên phú của hắn, hiện tại không biết đã khủng bố đến mức nào.
- Đỗ Thiếu Phủ tuy rằng bất phàm, có điều hẳn là chỉ có chút hư danh, lúc này đối mặt Đỗ gia Đỗ Dật, cũng không dám ra tay.
- Chắc không phải vậy đâu, ngày hôm qua Đỗ Thiếu Phủ tại Đỗ Vương Phủ, đã đánh bại không ít cường giả.
- Nghe nói người ngày hôm qua đánh bại cường giả Đỗ Vương Phủ chính là một cái tiểu nha đầu Thú tộc, lai lịch bí ẩn, cũng không phải Đỗ Thiếu Phủ xuất thủ.
- ...
Nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ rời đi, bốn phía cũng có không ít tiếng nghị luận vang lên, đối với sự cường hãn của Đỗ Thiếu Phủ trong lời đồn đãi, cũng sinh ra hoài nghi.
- Tên này, hôm nay tựa hồ là đổi tính. - Quỷ Oa khẽ ngẩng đầu, nhìn phía Đỗ Thiếu Phủ trên lưng Hàn Băng Yêu Điêu, trong mắt có chút nghi hoặc.
- Như vậy quả thật có chút không giống hắn. - Quách Thiếu Phong cũng vô cùng nghi hoặc.
- Đây mới là hắn, bị người châm chọc vài câu liền nhịn không được, đó mới không phải là tính cách của hắn. - Tương Quân hai tay ôm trước ngực, trong mắt ánh mắt lóe ra, mở miệng nói:
- E là hắn căn bản cũng không có đem Đỗ Dật để ở trong lòng.
- Chúng ta đi thôi.
Tạ Phỉ nhảy lên Hàn Băng Yêu Điêu, dáng người uyển chuyển nhẹ nhàng ngồi xuống, làm cho phía dưới có không ít ánh mắt thất thần, nhìn Đỗ Thiếu Phủ mỉm cười, dùng tâm thần khống chế, Hàn Băng Yêu Điêu nhất thời hí vang một tiếng, vỗ cánh, lập tức bay đi.
- Ha ha ha ha, quả thật chỉ biết trốn dưới sự bảo vệ của nữ nhân và những người khác, gì mà đệ nhât Vũ Bảng của Thiên Vũ Học Viện, không hổ là xuất thân từ phân tộc suy sút tại Thạch Thành kia, chỉ có hư danh, thùng rỗng kêu to, nếu không phải là ngày hôm qua Đại bá nể mặt Thạch Thành Đỗ gia, cố ý tha cho ngươi một mạng, ngươi sớm đã bị tiêu diệt tại Đỗ Vương Phủ rồi, con trai của Đỗ Đình Hiên, cũng chỉ có thế, là một kẻ nhu nhược mà thôi!
Nhìn Hàn Băng Yêu Điêu đã rời đi, Đỗ Dật lên tiếng cười lạnh, trên da thịt mơ hồ lưu động quang mang, khiến người ta nhìn không khỏi run, giống như Ngân Xà lóe ra.
- Đỗ Dật này, quá mức ngông cuồng ngạo mạn!
Vu Tước ánh mắt hơi trầm xuống, thân là một phần tử của Thiên Vũ Học Viện, Đỗ Dật không coi Thiên Vũ Học Viện ra gì như vậy, trong lòng cũng là cực kỳ khó chịu.
- Hắn có cơ sở để cuồng vọng, ta cảm giác chúng ta vẫn là rất khó mà chống lại, trừ phi là tên kia cùng Thất Dạ Hi tới còn tạm được, Đỗ Vương Phủ tồn tại nhiều năm như vậy, là có đạo lý của nó. – Trong đôi mắt đẹp của Cốc Tâm Nhan như nở rộ hào quang.
- Xem ra, Đỗ Thiếu Phủ kia thật đúng là chỉ có chút hư danh!
- Mắt thấy là thật, tai nghe là giả, xem ra Đỗ Thiếu Phủ cũng chỉ có thế, mặc dù có chút bất phàm, nhưng là còn không thể so sánh với Đỗ Vương Phủ.
Trong đám người, không ít ánh mắt cảm thán, nghị luận ầm ĩ, Đỗ Vương Phủ vẫn là Đỗ Vương Phủ, vẫn là đệ nhất Vương Phủ của toàn bộ Đế Quốc.
- Vèo!
Đột nhiên, ngay lúc đông đảo mọi người đang nghị luận ầm ĩ, trên bầu trời, một đạo tiếng xé gió sắc bén đột nhiên tự trên bầu trời vang lên, lập tức một đạo thân ảnh được bao phủ trong kim sắc quang mang xẹt qua không gian, giống như một đạo thiểm điện, bỗng nhiên rơi xuống trên mặt đất.
- Ầm!
Thân ảnh rơi xuống đất, chấn động mặt đất, kim sắc quang mang thu liễm, trong tầm mắt mọi người xuất hiện một tử bào thanh niên sau vai đeo thanh kiếm thần bí, người này chính là Đỗ Thiếu Phủ mới vừa mới rời đi.
- Thiên Vũ Học Viện, còn chưa tới phiên ngươi nói này nói nọ, Đỗ Đình Hiên ba chữ này, càng không phải là ngươi có thể gọi!
Tử bào thân ảnh rơi xuống đất, một tiếng cười to vang vọng, khuếch tán tứ phương, vang vọng chân trời!
Từng đạo ánh mắt nhìn phía Đỗ Thiếu Phủ đã đi mà quay lại, không khỏi kinh ngạc, các thế lực như Thiên gia, Lý gia, Âu Dương Vương Phủ cũng khẽ giật mình.
- Người này, cuối cùng cũng không nhịn được.
Vu Tước nở nụ cười, dáng người quyến rũ khe khẽ tựa vào người Quỷ Oa, đưa tới không ít ánh mắt hâm mộ đối với Quỷ Oa.
- Hắn đã trở lại, Đỗ Dật phen này xui xẻo.
Bên trên thân thể vĩ ngạn của Tương Quân, màu da lộ ra màu cổ đồng nhàn nhạt, đường nét ngũ quan rõ ràng mà thâm thúy, cười nhạt, nói:
-Ta rất muốn biết, bên trong Thiên Vũ Phù Cảnh nửa năm, hắn đã đạt đến trình độ nào!
- Chiếp chiếp...
Giữa không trung, Hàn Băng Yêu Điêu đi rồi lại quay lại, xoay quanh giữa không trung, đám người Tạ Phỉ, Đỗ Tiểu Thanh, Đỗ Tiểu Yêu, Tiểu Hổ đứng ở trên lưng Hàn Băng Yêu Điêu, mắt nhìn xuống phía dưới, không có ý định nhảy xuống.
Nhìn Đỗ Thiếu Phủ đột nhiên đi mà quay lại, Đỗ Dật cùng không ít người Đỗ gia phía sau cũng là hơi sững sờ, tựa hồ cũng có chút bất ngờ.
- Hừ!
Nhìn Đỗ Thiếu Phủ, một thiếu niên cao ngất đứng chắp tay phía sau lưng Đỗ Dật, đúng là Đỗ Trì – nhân vật phong vân trong đám tân sinh của Thiên Vũ Học, dáng người thon dài, khiến cho cả người tuấn lãng cao quý thêm vài phần, trên khuôn mặt tuấn dật, trong mắt lướt qua nhàn nhạt lãnh ý, nói:
- Người của phân tộc, thật là cho rằng có thể đối kháng với chủ tộc sao.
- Thế nào, không trốn sau nữ nhân nữa sao?
Nhìn Đỗ Thiếu Phủ, Đỗ Dật bước về phía trước hai bước, trong hai con ngươi tinh mang giống như Ngân Xà lóe ra, hàn quang bức người, hiện lên một chút khinh thường, trầm giọng nói:
- Ngươi đã muốn chứng minh Thiên Vũ Học Viện, chứng minh cha ngươi Đỗ Đình Hiên, ta đây cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi dám cùng ta giao thủ một lần, mặc kệ kết quả thế nào, ta đều sẽ để ngươi rời đi, thậm chí ta có thể cho Thạch Thành Đỗ gia trở về chủ tộc.
Nghe Đỗ Dật nói, nhất thời toàn trường không ít ánh mắt ba động, tiếng nghị luận vang lên, tựa hồ là nghe ra được, lai lịch của Đỗ Thiếu Phủ tựa hồ là có quan hệ với Đỗ Vương Phủ.
- Thế nào, nếu không dám liền cút về Thạch Thành đi, sau này dựa vào nữ nhân bảo vệ cả đời, có điều nhớ kỹ sau này cũng đừng mang họ Đỗ, bởi vì ngươi không xứng!
Ánh mắt đảo qua bốn phía, Đỗ Dật tiếp tục nhìn chằm chằm Đỗ Thiếu Phủ, cười lạnh khinh thường, lộ ra vài phần trêu tức.
Tầm mắt đám người Tương Quân, Cốc Tâm Nhan, Vu Tước, Quỷ Oa, Quách Thiếu Phong đều rơi xuống trên người Đỗ Thiếu Phủ, đối với Đỗ Dật cuồng ngạo, bọn họ không thích, chỉ là tự biết Đỗ Dật cường hãn, Đỗ Dật trước đây đã lưu lại quá nhiều truyền thuyết tại toàn bộ Đế Đô.
Đám người Tương Quân, Cốc Tâm Nhan, Quỷ Oa, mỗi người đều là hạng người tâm cao khí ngạo, nhưng ở trước mặt Đỗ Dật, cũng không khỏi có chút kiêng kỵ, cho nên lúc này trong lòng đều hi vọng Đỗ Thiếu Phủ có thể cùng Đỗ Dật đấu một trận, vì Thiên Vũ Học Viện cũng được, vì chính bọn hắn không vừa mắt cũng được, chỉ cần có thể trút giận là được.
Lúc này tất cả mọi người đều nhìn Đỗ Thiếu Phủ, mọi người đều muốn biết, đối mặt với Đỗ Dật khiêu khích cùng kích thích như vậy, thiếu niên hung hãn theo như đồn đãi kia, đến cùng có dám đánh một trận hay không, rốt cuộc chỉ có hư danh, hay là thật sự thiên tư trác tuyệt!