- Đó là Hàn Băng Yêu Điêu, là tọa kỵ của Tạ Vương Phủ đại tiểu thư Tạ Phỉ!
- Người của Tạ Vương Phủ cũng tới, không ngờ Tạ Vương Phủ cũng có quan hệ với Đỗ Thiếu Phủ.
- Tạ Phỉ là mơ ước của toàn bộ Thạch Long Đế Quốc a, vô số vương công quý tộc, thanh niên tuấn kiệt theo đuổi, mấy năm nay nắm giữ không ít mối làm ăn bên ngoài của Tạ gia, kinh doanh như diều gặp gió, trên phương diện kinh doanh, dường như đã sớm là áp chế các đại Vương Phủ khác.
- Tạ Phỉ hình như là đến vì Đỗ Thiếu Phủ, Đỗ Thiếu Phủ này rốt cuộc có lai lịch gì!
- . . .
Giữa không trung, nữ tử từ từ nhảy xuống, thân hình uyển chuyển, mái tóc tùy ý búi lỏng, cài một chiếc trâm hoa màu tím nhạt, khí chất như lan, sau đó đứng ở bên cạnh Đỗ Thiếu Phủ, đôi mắt đẹp nhìn xung quanh, nhìn đến Âu Dương Khâu, khẽ cười, nói nhỏ:
-Không ngờ Nhị gia cũng tới, bái kiến Nhị gia.
- Ngươi nha đầu này, thế nào cũng tới xem náo nhiệt rồi?
Âu Dương Khâu nhìn Tạ Phỉ, ánh mắt âm thầm hiện lên ba động.
- Thưa Nhị gia, lão gia tử chúng ta cùng Đỗ Thiếu Phủ là chỗ quen biết cũ, nghe nói hắn tới Đế Đô, cho nên bảo ta tự mình đến đây đón hắn đi một chuyến.
Tạ Phỉ hàm răng khẽ mở, ánh mắt mang theo tươi cười, lộ ra cơ linh, một vài sợi tóc tùy ý phiêu tán bên hông, càng thêm quyến rũ, ánh mắt hữu thần, lay động nhân tâm.
- Tạ gia lão gia tử. . .
Lời vừa rồi của Tạ Phỉ, nhất thời làm cho không ít người có tâm run rẩy, ý tứ trong lời nói vừa rồi không đơn giản, ai cũng biết Tạ gia lão gia tử đường đường Trấn Bắc Vương, Trấn Bắc Vương cùng Đỗ Thiếu Phủ lại là chỗ quen biết cũ, chỉ bằng một câu nói đơn giản như vậy, cũng đủ để cho mọi người đoán không ra.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn nữ tử quyến rũ trước mặt, luôn cảm thấy như đã từng quen biết, nhưng nhất thời lại không nhớ ra.
- Thế nào? Không biết ta sao?
Tạ Phỉ ánh mắt âm thầm đảo qua hai người Âu Dương Sảng cùng Đỗ Tiểu Thanh, sau đó mới rơi xuống trên người Đỗ Thiếu Phủ.
- Ngươi là. . .
Đỗ Thiếu Phủ vẫn là nghi hoặc, nghĩ không ra bản thân đã gặp Tạ Phỉ ở đâu, nữ tử này so với Âu Dương Sảng, thiếu vài phần lãnh diễm cùng xa cách, nhưng là trên người quyến rũ, là Âu Dương Sảng bây giờ còn không thể sánh bằng, cái loại quyến rũ này là tự nhiên mà thành, lay động nhân tâm.
Đột nhiên, Đỗ Thiếu Phủ ánh mắt run lên, như là nhớ tới gì đó, mỉm cười, nói:
- Hóa ra là ngươi.
Đỗ Thiếu Phủ rốt cục nhớ tới, nữ tử này chính là người đi theo bên cạnh Trấn Bắc Vương ở trong Ám Lâm Trấn, chẳng qua là ban đầu khuôn mặt tàn nhang, làn da còn có chút khô vàng, cực kỳ xấu xí, xem ra lúc trước rõ ràng là dịch dung, đây mới là diện mạo thật.
Tạ Phỉ dịu dàng cười, nói:
- Gia gia biết ngươi đã đến, cho nên bảo ta mời ngươi đi ôn chuyện.
- Được, ta sẽ đi bái phỏng lão nhân gia. - Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, lúc trước Trấn Bắc Vương có ân với hắn, bây giờ Trấn Bắc Vương còn phái người tới, đương nhiên nên đi bái phỏng Trấn Bắc Vương.
Đỗ Tiểu Thanh ánh mắt thuần khiết nhìn Tạ Phỉ, nói:
- Tỷ tỷ thật xinh đẹp.
Tạ Phỉ mỉm cười, nhìn Đỗ Tiểu Thanh, nói:
- Ngươi cũng rất xinh đẹp, ngươi nhất định là Đỗ Tiểu Thanh rồi.
- Đúng vậy. - Đỗ Tiểu Thanh gật đầu, nhất thời cùng Tạ Phỉ kéo gần thêm không ít quan hệ.
- Giá giá . . .
- Ầm ầm. . .
Mặt đất đột nhiên rung động, đầu đường như là có bách thú đang phi nhanh , sau đó dưới tầm mắt của đông đảo mọi người, có không ít con ngựa cao to chạy như bay đến, vó ngựa đi qua, khói bụi cuốn lên, chấn động mặt đất.
Hàng trăm con ngựa cao to, toàn thân bao phủ lân phiến hoàng sắc, trên đầu còn có hai sừng, phiêu dật linh động, lộ ra khí thế hung hãn.
- Hoàng Văn Giao Mã, là tọa kỵ của Hoàng cung Ngự Lâm Quân!
- Người của Hoàng thất tới!
Khi thấy rõ Hoàng Văn Giao Mã đang phi đến gần, mọi người ánh mắt khiếp sợ, đây chính là tọa kỵ của Hoàng thất Ngự Lâm Quân, Ngự Lâm Quân xuất hiện ngoài cung, tất nhiên là có người trong Hoàng thất xuất hiện.
- Nhị công chúa giá lâm!
Một tiếng hét lớn truyền ra, quanh quẩn trong không trung.
Hàng trăm Ngự Lâm Quân khí thế hùng hồn ác liệt xếp hàng chỉnh tề, đều mặc áo giáp màu vàng, thắt lưng đeo trường kiếm, khí thế hùng hồn kinh người, làm cho không gian rung động.
Từ trên một con Hoàng Văn Giao Mã khí thế bất phàm nhất, một thiếu nữ thanh tú động nhân lập tức nhảy xuống, tết tóc hai bên,dưới hàng lông mi dài nhỏ là đôi mắt lấp lánh như hắc bảo thạch.
- Tham kiến Nhị công chúa.
Nhìn thấy thiếu nữ nhảy xuống khỏi Hoàng Văn Giao Mã, đoàn người bốn phía đều là cung kính hành lễ, những người vây xem ở phía xa, cũng không khỏi quỳ rạp trên đất.
Thiên gia cường giả cùng Thiên Vạn Phùng đang lơ lửng giữa không trung lúc này cũng không thể không đứng xuống đất cung kính nghênh đón, khom lưng quỳ một chân trên đất.
Bốn phía một mảnh, không ai dám không hành lễ, Hoàng thất, đó là tồn tại phía trên cả bát đại Vương Phủ, khống chế toàn bộ Đế Quốc, Nhị công chúa đến đây, thân phận cao quý.
Lúc này ngay cả Tương Quân, Quách Thiếu Phong, Cốc Tâm Nhan cũng hơi khom người.
Toàn trường không có hành lễ, sợ là cũng chỉ có Âu Dương Khâu, Đỗ Thiếu Phủ, Đỗ Tiểu Thanh, còn có Đỗ Tiểu Yêu và Tiểu Hổ.
- Mọi người miễn lễ.
Thiếu nữ bước xuống ngựa, đi đến trước mặt Vu Tước, nói:
-Biểu tỷ, ngươi cũng ở đây sao, sao không tiến cung tìm ta chơi?
- Ta vừa từ Học viện trở về không lâu, đang định hai ngày này tiến cung bái kiến cữu cữu.
Vu Tước nói, nàng thân là U Minh Công Chúa cũng không phải chỉ là phong hào đơn thuần, mà là nàng bản thân cũng là công chúa thân phong của Thạch Long Đế Quốc, mẫu thân của nàng, chính là muội muội của Quân Vương Thạch Long Đế Quốc hiện nay.
- Bái kiến các vị sư huynh sư tỷ.
Thiếu nữ lập tức gật đầu với đám người Tương Quân, Cốc Tâm Nhan, hoàn toàn không có dáng vẻ kiêu ngạo của công chúa, cuối cùng mới tới trước mặt Đỗ Thiếu Phủ, khuôn mặt thanh tú động lòng người, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Đỗ Thiếu Phủ, nói:
- Chúng ta lại gặp mặt, ta vừa mới đi nhà trọ của ngươi nhưng không tìm thấy, cho nên mới tới nơi đây, may mà rốt cuộc cũng tìm được ngươi.
- Ngươi tìm ta có việc?
Đỗ Thiếu Phủ nghi hoặc, thiếu nữ này Đỗ Thiếu Phủ đương nhiên là có quen biết, tên là Trình Diễm, trong đám tân sinh của Học viện, tuyệt đối được coi là nhân vật phong vân, lúc trước khi tiến vào Thiên Vũ Học Viện còn từng giao thủ qua, chỉ là sau này mới biết được, thiếu nữ này là Nhị Công chúa của Thạch Long Đế Quốc.
- Phụ hoàng để ta tới triệu ngươi tiến cung, có điều ta cũng không biết có chuyện gì.
Trình Diễm nói, nàng cũng chỉ là sáng sớm được đại tỷ phân phó, cũng không biết phụ hoàng muốn tìm Đỗ Thiếu Phủ có việc gì, có điều nghĩ tới việc đến tìm Đỗ Thiếu Phủ, chính nàng cũng không biết vì sao, vậy mà lập tức sẽ xuất cung đến đây tìm, trong lòng còn mang một chút kỳ vọng.
- Chuyện này...
Đỗ Thiếu Phủ khẽ nhíu mày, Thạch Long Đế Quốc Quân Vương tìm mình có chuyện gì, Đỗ Thiếu Phủ trong lòng hoàn toàn không biết, cũng không quen thuộc, không biết có nên đi hay không.
Âu Dương Sảng đứng bên cạnh Đỗ Thiếu Phủ âm thầm gật đầu ra hiệu, Đế Quốc Quân Vương triệu kiến, không thể không đi.
- Được, có điều ta muốn đi Tạ Vương Phủ bái phỏng Trấn Bắc Vương trước, sau đó đi Hoàng cung có được không?
Sau khi Đỗ Thiếu Phủ nhìn thấy Âu Dương Sảng gật đầu ra hiệu, lúc này mới gật đầu trả lời Trình Diễm.
Đỗ Thiếu Phủ vừa dứt lời, nhất thời làm cho không ít người xung quanh kinh ngạc, Đế Quốc Quân Vương triệu kiến, người này vày mà coi nhẹ, còn muốn đi bái phỏng Trấn Bắc Vương trước, không biết là không hiểu quy củ, hay là lá gan quá lớn.
Trên khuôn mặt Tạ Phỉ lúc này hiện lên chút cười khổ, trước gặp Trấn Bắc Vương, sau gặp Quân Vương, này rõ ràng khiến Hoàng thất suy nghĩ nhiều a.
Mà Đỗ Thiếu Phủ vừa dứt lời, không ít Ngự Lâm Quân sắc mặt khó coi, có điều Nhị công chúa không nói gì, họ cũng không dám xen mồm.
- Được, vậy ngươi đi muộn một chút cũng được, đây là lệnh bài của ta, đến lúc đó có thể đi tìm ta bất cứ lúc nào, sau đó ta dẫn ngươi đi gặp phụ hoàng.
Trình Diễm gật đầu, sau khi đưa một khối lệnh bài Long Văn Hổ trong tay cho Đỗ Thiếu Phủ, xoay người nhảy lên Hoàng Văn Giao Mã.
- Ta chờ ngươi tại Hoàng cung nha, đừng đi quá muộn, bằng không phụ hoàng sẽ trách cứ ta.
Trình Diễm vừa dứt lời, lập tức cùng Ngự Lâm Quân rời đi, tới cũng nhanh, đi cũng nhanh.
Chỉ là sau khi Trình Diễm rời đi, ánh mắt mọi người lần thứ hai nhìn Đỗ Thiếu Phủ, đã trở nên vô cùng phức tạp, mọi người chưa từng nghĩ đến, Đỗ Thiếu Phủ vậy mà có quan hệ cùng Hoàng thất.
Trong đám người, Đỗ gia Đỗ Dật quần áo khẽ động, nhìn tử bào thanh niên lúc này được đông đảo mọi người vây quanh, vừa rồi Hoàng thất cũng đến đây triệu kiến, trong mắt dần dần tuôn ra chút lạnh lẽo.
Thiên Vạn Phùng cùng tất cả người Thiên gia, lúc này sắc mặt đều rất khó coi, Đỗ Thiếu Phủ có các đại Vương Phủ che chở, còn có Hoàng thất triệu kiến, lúc này Thiên gia nếu là động thủ lần nữa, trước không nói đối với Hoàng thất không khác gì tạo phản, cho dù là các đại Vương Phủ, sợ là mười cái Thiên gia cũng không có cách đối kháng, nhưng nếu là trơ mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ rời đi, trong lòng lại không cam tâm.
Thậm chí một số lão nhân Thiên gia lo lắng, lúc này nếu là Đỗ Thiếu Phủ muốn đối phó Thiên gia, sợ là dễ dàng đều có thể xóa tên Thiên gia tại Đế Đô.
Đỗ Thiếu Phủ ánh mắt nhìn mọi người Thiên gia, nhìn Thiên Vạn Phùng, không nói gì thêm, nghiêng người nói với Tạ Phỉ:
- Làm phiền ngươi dẫn ta đi bái phỏng Trấn Bắc Vương lão nhân gia.
- Được. - Tạ Phỉ gật đầu, dịu dàng cười, lộ ra quyến rũ, rung động lòng người.
Chuyện của Thiên gia cùng Lý gia đã giải quyết, loại kết quả này cũng đã là kết quả tốt nhất, tự nhiên là không cần phải ở lại nữa, Đỗ Thiếu Phủ xoay người, chuẩn bị rời đi.
Mà đúng lúc này, một đạo thanh âm có chút đạm mạc truyền ra:
- Chỉ biết trốn ở sau lưng nữ nhân và các đại Vương Phủ, lẽ nào ngươi cũng
chỉ có chút bản lĩnh ấy thôi sao, cái gọi là thiên tư trác tuyệt, Vũ Bảng đệ nhất của Thiên Vũ Học Viện, chẳng qua cũng chỉ là hư danh mà thôi.