Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 419: Thiên gia đại hỷ

Chương Trước Chương Tiếp

- Sẽ không đâu…

Lý Tuyết mỉm cười không quá để ý, quay đầu lại lẳng lặng đứng trước cửa sổ, thật lâu sau nàng mới nhẹ giọng nói với Đỗ Thiếu Phủ:

- Có thể đây là số mệnh, ta chỉ có thể chấp nhận, tất cả đều vì ta gây nên, cũng nên do ta gánh chịu, cảm ơn các ngươi.

- Tất cả những điều này cũng có liên quan tới ta…

Đỗ Thiếu Phủ than khẽ, nếu không phải mình hạ thủ quá nặng, có thể Lý Tuyết cũng sẽ không phải đối diện với cục diện này, nhưng ban đầu hạ thủ nặng, Đỗ Thiếu Phủ bây giờ không hối hận. Điều này có chút mâu thuẫn nhưng không hề xung đột.

- Chuyện này không thể trách ngươi, ta cũng đã từng nghĩ, chủ yếu sai ở ta, biết rõ tính tình của hắn vẫn đi kích thích hắn, hắn tự chuốc họa vào thân ta cũng không thể trốn tránh được trách nhiệm.

Lý Tuyết cười gượng, thời gian này, suy nghĩ cẩn thận rất nhiều vấn đề, trước đây trong lòng không có cảm giác với Thiên Cổ Ngọc, cũng cực kỳ phiền chán vì hành vi của Thiên Cổ Ngọc. Nhưng bất kể như thế nào, Thiên Cổ Ngọc cũng rất dụng tâm đối với nàng, hiện tại loại kết quả này cũng do nàng một tay tạo thành, nếu không phải là trước đây biết rõ tính cách Thiên Cổ Ngọc còn cố ý kéo theo Đỗ Thiếu Phủ, hoặc có lẽ kết quả bây giờ đã không thành như vậy.

Vừa dứt lời, Lý Tuyết nói nhỏ:

- Có thể ta cũng nợ Thiên Cổ Ngọc, hiện tại gả vào Thiên gia, hy vọng đến lúc đó tất cả đều có thể hiểu rõ.

- Nếu như ngươi thực sự tới cướp dâu, ta đây…

Nhìn Đỗ Thiếu Phủ rời đi, ánh mắt Lý Tuyết lộ vẻ yếu ớt.



Sáng sớm hôm sau, khi tia sáng đầu tiên xuyên qua tầng mây chiếu xuống Đế Đô Long Thành, trên đường, trên đường phố vắng vẻ yên tĩnh dần dần từng người từng người đổ ra, ồn ào huyên náo. Cả tòa thành lớn như bừng tỉnh, bắt đầu một ngày mới.

Lý gia, bên trong khuê phòng, một đại hán trung niên lẳng lặng đứng, nhìn đôi mắt ướt át của Lý Tuyết cắn răng nói:

- Tuyết Nhi, bằng không không ủy khuất mình nữa, con quay về Thiên Vũ Học Viện, nơi đó không ai có thể ép buộc con, việc của Thiên gia, cha sẽ lo liệu.

- Phụ thân, không ủy khuất, người yên tâm, con không sao.

Lý Tuyết nói nhỏ, ánh mắt mỉm cười, nụ cười ẩn giấu ánh mắt buồn bã lại không ai có thể thấy được.

Sáng sớm, trời hơi sáng, Đỗ Thiếu Phủ ngồi xếp bằng trên giường hẹp mở hai tròng mắt, ánh sáng màu vàng trong mắt lóe lên biến thành trong sáng.

- Định làm như thế nào, nghĩ xong chưa?

Một lát sau, Âu Dương Sảng ở trong phòng hỏi Đỗ Thiếu Phủ, đêm qua từ sau khi Đỗ Thiếu Phủ trở về cũng biết ý của Lý Tuyết, nhưng nếu như thực là như vậy thì trong lòng lại vẫn có chút băn khoăn.

- Hôm nay Thiên gia đại hỷ, tất nhiên những nhân vật có tiếng tăm trong Đế Đô cũng tập trung, không bằng chúng ta đi xem xem náo nhiệt như thế nào, ta cũng muốn nhân cơ hội này mở mang kiến thức một chút các nhân vật có tiếng tăm ở Đế Đô, hoặc không thì đi Đế Đô một chuyến.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Âu Dương Sảng, khuôn mặt nhấc lên một nụ cười nhạt.

- Ngươi thực sự muốn đi Thiên gia sao

Âu Dương Sảng nhìn Đỗ Thiếu Phủ sửng sốt, chân mày nhíu lại nói:

- Ngươi phải biết rằng nếu Thiên gia nhìn thấy ngươi, sợ là sẽ không bỏ qua cho ngươi.

- Hôm nay Thiên gia đại hỉ, cũng không đến mức làm khó ta, đi xem cũng không sao.

Đỗ Thiếu Phủ nói.

- Được rồi, ta đi cùng ngươi, hy vọng Thiên gia hôm nay không giống như Đỗ gia.

Âu Dương Sảng khẽ than, không thể không lo âu.

Đỗ Thiếu Phủ cười gượng nói:

- Yên tâm đi, ta sẽ không gây phiền toái gì.

- Quá tốt, lại có thể đi chơi, chúng ta sẽ đi tham gia hôn lễ sao?

Đỗ Thanh cao hứng quay vòng vòng, chiếc váy xanh dài khó che được đường cong động lòng người, khuôn mặt thiếu nữ tinh khiết, ánh mắt ngây thơ, ai có thể tưởng tượng một thiếu nữ thoạt nhìn như vô hại kia một khi nổi giận lại khủng khiếp đến cực điểm.

Thiên gia hôm nay đại hỷ, giăng đèn kết hoa, đèn lồng treo cao soi sáng toàn bộ Thiên gia.

Chỉ là niềm vui này lại khiến người ta không khó cảm giác được có một nỗi bi thương trong đó.

Chỉ có điều dù thế nào, ngày vui của Thiên gia đối với toàn bộ Đế Đô mà nói đều náo nhiệt khác ngày thường.

Hơn nữa liên hôn lại với một gia tộc cũng lớn tương tự là Lý gia, điều này làm cho bầu không khí vốn đã náo nhiệt nay lại càng thêm náo nhiệt bội phần.

Thiên gia vốn chính là gia tộc hàng đầu ở Đế Đô Long Thành, Thiên gia đã sớm quật khởi ở Đế Đô, sau đó em trai của Đỗ Vương Phủ Hộ Quốc Vương lại lấy em gái của Thiên gia gia chủ, làm cho quan hệ hai nhà càng bền chặt, trở thành thông gia.

Bởi vậy đây là lý do làm cho địa vị của hai gia tộc nước chảy thuyền lên, dường như đã có danh xưng đệ nhất gia tộc dưới tám đại vương phủ.

Lần này sau liên hôn với Lý gia, không thể nghi ngờ, tất cả đều trở thành đệ nhất gia tộc dưới támđại vương phủ, phong quang vô hạn.

Trời dần sáng, bên trong Thiên gia dần trở nên náo nhiệt, người càng lúc càng đông nghìn ngịt, Thiên gia vốn chính là thế lực lớn, người tới chúc mừng nhiều không đếm xuể.

Mặc dù trong ngày vui như vậy nhưng trong lúc mơ hồ vẫn có chút vẻ bất đắc dĩ và thương tiếc, âm thanh vui mừng vang vọng khắp không gian, dần dần khách tới ngày càng đông, tiếng chúc mừng càng lúc càng nhiều.

- Nay là ngày đại hỉ của hai nhà Thiên gia Lý gia, thế lực tăng lên rất nhiều không thể n ghi ngờ, sau đó ngoại trừ tám đại vương phủ ra, thực sự không có thế lực nào có thể so với Thiên gia Lý gia rồi.

- Chỉ có điều ta nghe nói hôn sự lần này của hai gia tộc hình như có ẩn tình khác, Thiên Cổ Ngọc ở trong Thiên Vũ Học Viện bị Đỗ Thiếu Phủ phế tu vi, đã trở thành phế nhân, chuyện này còn giống như có liên quan đến Lý Tuyết của Lý gia, cho nên hai nhà mới liên hôn.

- Đỗ Thiếu Phủ, cái tên đại náo Đỗ Vương Phủ, hắn tới Long Thành không phải vì có liên quan đến Lý Tuyết của Lý gia chứ.

- Nếu thực sự là Đỗ Thiếu Phủ phế Thiên Cổ Ngọc, hiện tại xuất hiện ở Đế Đô, sợ là người của Thiên gia tuyệt đối sẽ không buông tha.

- Chuyện này không nhất định, Đỗ Thiếu Phủ kia còn càn quét Đỗ gia, Thiên gia thì có thể làm gì, sợ là cái tên Đỗ Thiếu Phủ khủng khiếp kia không đến Thiên gia đã là chuyện tốt rồi.



Không khí vui mừng ồn ào náo nhiệt, khách tới dồn dập, túm năm tụm ba, có mấy người khách đi cùng còn thảo luận những chuyện mình nghe được.

Bốn phía xung quanh Thiên gia, lúc này có không ít cường giả mặc trang phục hộ vệ, toàn thân lan tràn mùi máu tanh, đây đều là tinh anh của Thiên gia, làm những người có tu vi hơi thấp cũng không dám tới gần, cũng là để những tiếng bàn luận ngoài lề kia không dám quá lớn.

Lý gia rộng lớn tráng lệ, bên trong phòng khách chính lúc này có mấy bóng người ngồi ngay ngắn, nay đại hôn đại hỷ, phụ thân của Thiên Cổ Ngọc cũng là Thiên gia gia chủ Thiên Vạn Phùng tự mình tiếp khách.

Thiên Vạn Phùng thoạt nhìn dáng vẻ không tới năm mươi, thân hình cao lớn, thân là Thiên gia gia tộc, toàn bộ Đế Quốc cũng là nhân vật tuyệt đối phong vân, trên người cũng có một chút khí tức làm lòng người kính sợ.

Trong sảnh ở trên ghế khách lúc này có một vị trung niên tuấn lãng dáng vẻ không tầm thường ngồi ngay ngắn, khí chất hiên ngang lộ ra vẻ tôn quý, bên cạnh người này còn có một người thanh niên và mấy đại hán đều là khí tức không tầm thường.

- Không nghĩ tới Âu Dương Vương Phủ Nhị Gia tự mình tới, thật là vinh dự cho kẻ hèn Thiên gia này, nếu có gì chậm trễ, mong Nhị Gia bỏ quá cho.

Thiên Vạn Phùng ở trước mặt người này có vẻ kinh sợ, hôn nhân của hắn không ngờ lại có Âu Dương Phủ không có chút quan hệ gì cũng tới chúc mừng, còn là Âu Dương Vương Phủ Nhị Gia đích thân tới, đây là mặt mũi lớn mức nào.

- Thiên gia chủ khách khí, ta không mời mà tới, xin đừng phiền lòng.

Người trung niên thản nhiên nói, giơ tay nhấc chân đều có vẻ khí độ bất phàm.

- Tương Vương Phủ hạ khách đến.

- Cốc Vương Phủ hạ khách đến.

- Quỷ Vương Phủ hạ khách đến

- Vu Vương Phủ hạ khách đến.

- Quách Vương Phủ hạ khách đến.

Đúng lúc này bất chợt ngoài phòng khách liên tục truyền ra tiếng hô lớn, âm thanh cũng hơi run rẩy.

Rõ ràng cục diện bên ngoài đã gây náo động, mấy người Âu Dương Phủ tới sắc mặt đều thoáng đổi.

Mà giờ phút này người kinh ngạc nhất không thể nghi ngờ chính là Thiên Vạn Phùng, lúc này toàn thân đều run rẩy, Quỷ Vương Phủ, Vu Vương Phủ, Quách Vương Phủ, Cốc Vương Phủ, Tương Vương Phủ năm đại vương phủ này không phải hắn muốn kết giao là có thể kết giao, mà nay ngoại trừ Âu Dương Vương Phủ ra lại có khách của năm đại vương phủ đến, vậy làm sao có thể không khiến hắn vui mừng khiếp sợ chứ.

- Xem ra hạ khách của Thiên gia chủ không ít.

Người trung niên dáng vẻ hiên ngang mỉm cười, cũng có chút bất ngờ.

- Có lẽ là các thế hệ trẻ cùng lứa của Tương Vương Phủ, Vu Vương Phủ và các vương phủ khác tới chúc mừng, nhị gia ngồi đây ta đi một chút sẽ quay lại.

Thiên Vạn Phùng đứng dậy bồi tội, người của năm đại vương phủ cùng lúc tới, bất kỳ một nhà nào hắn cũng đều phải đi nghênh đón, làm sao có gan chậm trễ.

- Không sao, ta thấy tân nương cũng hẳn là sắp tới rồi, ta đi ra ngoài một chút đợi đón tân nương đi.

Người trung niên đứng dậy định ra ngoài đi dạo.



- Bất Điểm Sơn Hà Tương Quân, Linh Tuyền Ngọc Nữ Cốc Tâm Nhan, Cửu U Thái Thiếu Quỷ Nhi, U Minh Cung Chủ Vu Tước, Càn La Kiếm Quách Thiếu Phong không ngờ bọn họ đều tới rồi.

- Họ đều là những học viên tốp năm trên bảng xếp hạng ở Thiên Vũ Học Viện, quá khủng khiếp, thực lực không tầm thường, còn trẻ mà đã vượt qua rất nhiều tiền bối.

- Không ngờ đại hôn của Thiên gia lại có nhiều vương phủ tới như vậy, xem ra Thiên gia lần này đại hưng rồi.



Bên trong Thiên gia ồn ào náo nhiệt người chúc mừng đông nghịt, theo đám người này, mấy thanh niên nam nữ không tầm thường đến làm cho toàn cục nhất thời dâng lên hưng phấn.

Bốn phía xung quanh càng có nhiều thanh niên nam nữ ánh mắt rơi vào mấy người thanh niên không tầm thường này.

Nếu như Đỗ Thiếu Phủ ở đây, tự nhiên là từ phía xa có thể nhận ra mấy người thanh niên không tầm thường kia chính là năm người Tương Quân, Quỷ Oa, Cốc Tâm Nhan, Vu Tước và Quách Thiếu Phong.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)