Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 417: Khắp nơi ám động

Chương Trước Chương Tiếp

Trên người bị Đỗ Tiểu Thanh cấm chế không có cách nào nhúc nhích, Ám Lang mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ âm thầm co rúm hai cái, nói:

- Không giết ta, sau này mạng của ta là của ngươi.

- Lý do này ta tiếp nhận, nhớ kỹ, từ nay về sau, mạng của ngươi chính là của ta.

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, sau đó ra hiệu với Đỗ TIểu Thanh nói:

- Tiểu Thanh, thả hắn ra đi.

Đỗ Tiểu Thanh nghe vậy bèn buông tha cấm chế cho Ám Lang.

Ám Lang nhìn Đỗ Thiếu Phủ nghi ngờ, giống như không nghĩ tới đối phương dễ dàng liền thả mình ra như vậy, trong lòng có chút bất an hỏi:

- Ngươi dễ dàng tin tưởng ta như vậy sao?

- Ta lựa chọn tin tưởng ngươi.

Đỗ Thiếu Phủ nhìn Ám Lang, khóe miệng cười thản nhiên, trong nụ cười này có chút lạnh lẽo, hắn nói:

- Bởi vì nếu ngươi không đáng để ta tin tưởng, bất cứ lúc nào ta cũng có thể lấy mạng ngươi, đến lúc đó ngươi sẽ còn khó chịu hơn so với chết.

Nghe những lời này của Đỗ Thiếu Phủ, trong lòng Ám Lang bỗng dâng lên một cảm giác lạnh lẽo.



Đêm, ngôi sao thiên vũ lóe lên, một bóng người nhảy ra từ bên trong nhà trọ, như quỷ mị xẹt qua trời cao, sau đó biến mất trong đêm tối.

Hộ Quốc Vương Phủ, Đỗ gia.

Trong đại điện, một đám lão già đại hán khí tức không tầm thường, lúc này phần lớn sắc mặt đều trắng bệch, dáng vẻ chật vật không chịu nổi, thần sắc có vẻ vô cùng khó xử.

- Đỗ Thiếu Phủ này lại dám đối phó chủ tộc, nhất định không thể buông tha.

- Đối phó chủ tộc, đại nghịch bất đạo, tuyệt đối không thể nhân nhượng.

- Không nghĩ tới con trai của Đỗ Đình Hiên lại mạnh mẽ đến như vậy, bên cạnh còn có thiếu nữ thú tộc thần bí kia, muốn đối phó tiểu tử kia sợ là cũng không quá dễ dàng.

- Đỗ Thiếu Phủ đã đủ lông đủ cánh, nếu như có thể thu vào Đỗ gia ta, không thể nghi ngờ có thể tăng thêm lợi ích cho Đỗ gia.

- Hai cha con đi ra từ phân tộc, mỗi người lại còn mạnh mẽ như vậy, ta đoán chừng sợ là gặp được cơ duyên cực lớn, có thể là trong phân tộc xuất hiện bảo vật gì, chúng ta đã xem thường phân tộc này.

- Ta đoán chừng trong phân tộc xuất hiện bảo vật gì, cha con họ thực quá ly kỳ.

- Chúng ta nên tới phân tộc nhìn xem, nếu chủ tộc có thể có được bảo vật kia, đây mới thực sự là nâng cao tộc ta.

Có người đề nghị nên đến Thạch Thành Đỗ gia xem, Thạch Thành Đỗ gia có hai cha con khủng khiếp như vậy có thể trong phân tộc đã xuất hiện bảo vật, nếu như chủ tộc có thể có được, chắc chắn Đỗ gia sẽ phát triển hơn.

- Ta cảm thấy chúng ta nên đi Thạch Thành xem sao.

- Hai cha con này đều mạnh mẽ kỳ lạ, thiên phú như vậy làm sao có thể xuất hiện trong phân tộc, nhất định là trong phân tộc xuất hiện cái gì đặc biệt rồi.

Người kia đề nghị, nhất thời có rất nhiều người phụ họa, thậm chí ánh mắt lộ ra vẻ tham lam, nhớ tới thiên phú của cha con họ, bên cạnh còn có một thú tộc khủng khiếp, tất cả đều khiến người ta đỏ mắt ghen tị.

- Các vị, lẽ nào chúng ta không thể nghĩ ra biện pháp gì khiến cho Đỗ Thiếu Phủ gia nhập tộc sao, thiên phú như vậy thực đáng tiếc.

Một người thâm thúy mở miệng, ánh mắt nghiêm trọng.

- Đỗ Thiếu Phủ có quan hệ với quái vật khổng lồ này, chúng ta làm sao có khả năng dây vào, đến lúc đó chắc chắn lại một làn nữa rước lấy tai ương diệt tộc, ngày hôm nay Đỗ Thiếu Phủ dám to gan đối phó chủ tộc, đã thuộc đại nghịch bất đạo, sao có thể tha thứ.



Màn đêm nhô lên cao, bầu trời đầy sao lấp lánh như cát vụn chảy thành ngân hà nằm nghiêng trên vòm trời xanh, ánh trăng nhàn nhạt soi sáng cung điện hùng vĩ.

- Không nghĩ tới tên hung hãn này tới Long Thành, thật đúng là hung hãn, hóa ra là Thạch Thành Đỗ gia, năm đó Đỗ Đình Hiên cũng tới từ đó.

Bên trong cung điện, một đại hán trung niên mặc áo bào mắt sáng như đuốc, thân hình hơi mập mạp, bụng dưới béo phệ, vóc dáng không phải rất cao nhưng lại có một uy nghiêm tuyệt đối khiến cho người ta sợ hãi.

Bên trong cung điện một nữ tử mặc y phục màu hồng cam lẳng lặng đứng, hai chân thon dài dịu dàng đỡ lấy phần eo thon phác họa ra đường cong động lòng người, khí chất thanh nhã cao quý khiến người ta không dám tới gần, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch thì thào:

- Hắn tới Long Thành rồi…

- Phụ hoàng, Thạch Thành Đỗ gia có lai lịch gì?

Nữ tử động lòng người kia chính là công chúa Trình Thắng Nam của Thạch Long đế quốc, thân là công chúa Thạch Long đế quốc nhưng nàng cũng không thể biết rõ một thành nhỏ xa xôi như Thạch Thành.

- Thạch Thành, sát biên giới Man Thú Sơn Mạch, một thành nhỏ biên thùy, Trình gia ta có tổ huấn rất nghiêm khắc, không thể để ý nhiều tới chuyện của Thạch Thành, có người nói Hộ Quốc Vương Phủ Đỗ gia là đến từ Thạch Thành, mà Thạch Thành bây giờ còn có cha con họ Đỗ, lời đồn đại năm đó Thạch Thành cũng có cường giả siêu cấp, trấn áp cả thời đại.

Người trung niên mặc long bào giơ tay nhấc chân đều lộ ra khí quân hoàng nói:

- Hai mươi năm trước Thạch Thành Đỗ gia có một thanh niên Đỗ Đình Hiên ngang trời xuất thế, tư chất kinh người, nhưng cũng đưa tới họa lớn ngập trời cho Đỗ gia, ta nhận được tin Đỗ Thiếu Phủ chính là con trai Đỗ Đình Hiên, đến từ Thạch Thành Đỗ gia.

- Đỗ Đình Hiên, Đỗ Thiếu Phủ đều có quan hệ với người Đỗ gia…

Trình Thắng Nam nhíu mày, diện mạo tuyệt lệ, trong ánh mắt hiện lên gợn sóng, đường cong mông lung trên người lên xuống lộ ra vẻ quyến rũ khó che giấu, nữ tử như vậy sợ là có không biết bao nhiêu nam tử theo đuổi.

- Thắng Nam, mọi chuyện sắp xếp thế nào, lần này không được để sơ suất, người Thiên Hồ Đế Quốc tới sẽ không đơn giản.

Người mặc long bào lập tức nói nhỏ, trong đôi mắt sáng như đuốc hiện nét lo âu.

Trình Thắng Nam gật đầu nói:

- Đều sắp xếp tương đối ổn thỏa rồi, các thế hệ trẻ tuổi của các đại phương phủ đều đã về, ba ngày sau có thể chiến đúng hạn.

- Ài, hy vọng lần này có thể chống lại bọn họ.

Ánh mắt người mặc long bào hơi ngưng, sau đó ngẩng đầu nhìn Trình Thắng Nam nói:

- Thần Đình bên kia hiện tại thế nào?

- Từ lần trước sau chuyện Thiên Vũ Học Viện, bên trong Thần Đình trở lại như cũ, Thiên Hồ Đế Quốc là thực lực của Thiên Xà Tông, trong số những người tới lần này, theo đồn đại còn có những người không tầm thường của Thiên Xà Tông Thiên Hồ Đế Quốc. Nhưng đây là chuyện giữa Thạch Long Đế Quốc ta và Thiên Hồ Đế Quốc cho nên Thần Đình lần này không có cách nào nhúng tay.

Trình Thắng Nam nói.

- Thần Đình này sợ là cũng có ý rung cây dọa khỉ.

Đại hán mặc long bào bước đi thong thả, tay chắp sau lưng.

Trình Thắng Nam hé miệng nói:

- Phụ hoàng cũng không cần quá lo lắng, người Thiên Hồ Đế Quốc tới tuy rằng không tầm thường, nhưng lần này Tương Quân của Tương gia và Cốc Tâm Nhan đều mới vừa đi ra từ Thiên Bũ Phù Cảnh, thực lực chắn hẳn tiến bước cực lớn, không nhất định là không thể chống lại, trong Thiên Hồ Đế Quốc lại có người không tầm thường của Thiên Xà Tông, nhưng Đỗ gia còn có hai người, bọn họ không nhất định là không ngăn cản được.

- Đỗ gia, hy vọng lần này có thể ngăn được.

Đại hán mặc long bào hơi nhíu mày, một lát sau, ánh mắt hơi dao động, nói với Trình Thắng Nam:

- Lần trước con đi Thiên Vũ Học Viện, có quen biết Đỗ Thiếu Phủ kia không?

Nghe vậy, trong đôi mắt Trình Thắng Nam hơi âm thầm run lên, lúc này không biết nàng nhớ ra điều gì, bản tay không tự chủ đặt lên ngực, cố ném vẻ giận giữ trên khuôn mặt kiều diễm nói với đại hán mặc long bào:

- Bẩm phụ hoàng, con và tiểu tử kia không có quen biết, có thể nhị muội và tam đệ sẽ có quen sơ sơ.

- Vậy sao…

Đại hán mặc long bào khẽ ngẩng đầu nói nhỏ:

- Nếu như vậy ngày mai cho nhị muội của con đi tìm tên tiểu tử kia, thực ra ta cùng cha hắn cũng coi như có mấy lần gặp mặt, xem như là con của cố nhân tới Long Thành tự nhiên cũng muốn gặp.

- Phụ hoàng, Đỗ Thiếu Phủ ngày hôm nay mới đại náo Đỗ gia, nếu ngày mai người lại muốn mời hắn sợ là bên ngoài sẽ suy nghĩ nhiều.

Trình Thắng Nam cau mày nói.

- Ta chỉ là muốn gặp con của cố nhân mà thôi, người ngoài muốn nghĩ sao thì nghĩ.

Người mặc long bào cười nhạt, trên người rõ ràng không có sóng khí tức dao động, lúc này lại khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Trình Thắng Nam ánh mắt chớp động, trong con ngươi sáng ngời hiện ra chút bất ngờ, lập tức gật đầu, khóe miệng khẽ giương lên dịu dàng cười, dáng vẻ tươi cười động lòng người đủ để khuynh quốc khuynh thành, nàng ngẩng đầu nói với đại hán mặc long bào:

- Con hiểu rồi, ngày mai sẽ đi tìm nhị muội để thu xếp.

- Tiểu tử thúi, lần trước làm hỏng chuyện lớn của sư môn ta, trọng thương Cổ Dục sư đệ, làm hại ta bị trách phạt, lúc ở Man Thú Sơn Mạch còn… còn bất kính với ta, lần này đừng có để ta tìm được cơ hội, bằng không…

Chân mày Trình Thắng Nam hơi nhíu, đôi môi đỏ mọng mềm mại hơi bĩu, nghĩ đến nơi xấu hổ bí ẩn xưa nay chưa từng bị chạm tới, lại bị tiểu tử thúi kia nhào nặn không biết bao nhiêu lần, nói chung không thể dễ dàng tha cho hắn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)