Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 409: Xử lý phiền phức

Chương Trước Chương Tiếp

- Chậm đã.

Khi ba người xoay người rời đi, Lý Du hừ nhẹ một tiếng, ngăn trở Âu Dương Sảng, nhìn chăm chú, nói:

- Vị cô nương này, ngươi không muốn vào Lý gia ta, chẳng lẽ là vì ghét bỏ Lý gia ta sao?

Lúc này, mấy người xung quanh thấy tình cảnh như vậy, liền bày ra tư thế giúp hổ làm ác, nhất thời cũng ngăn trở ở trước người Âu Dương Sảng, Đỗ Thiếu Phủ, và Đỗ Tiểu Thanh, khí tức ba động làm cho bầu không khí dần trở nên ngưng đọng, lộ ra vẻ bất ổn.

- Grào...

Tiểu hổ trông như tiểu miêu màu đen đi theo phía sau Đỗ Thiếu Phủ, lúc này thân thể hơi hơi cong lên, trong miệng phát ra tiếng gầm nhẹ, giống như chỉ cần một ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ, sẽ lập tức xuất thủ xé nát mười mấy thanh niên nam nữ kia thành mảnh nhỏ.

Đỗ Tiểu Thanh ngược lại vẫn thản nhiên, lặng lặng nhìn sắc mặt Đỗ Thiếu Phủ đang ngày càng trở nên âm trầm.

Âu Dương Sảng nhìn Lý Du, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, nhưng không hề nở nụ cười khuynh quốc khuynh thành, khí chất lạnh lùng, khiến người khác không dám tới gần, không hề để ý tới ý tứ của Lý Du, nhẹ nhàng phun ra một chữ:

- Cút!

Nghe lời Âu Dương Sảng nói, nhất thời ánh mắt của Lý Du cùng mười mấy người xung quanh đều run lên.

Bị Âu Dương Sảng quát lạnh như vậy, sắc mặt Lý Du trở nên lúc trắng lúc xanh, nhịn không được nhìn Âu Dương Sảng cười nhạt:

- Ngươi nên nhớ ngươi đang nói chuyện với ai, đây cũng không phải là Thiên Vũ học viện, mà là Đế Đô!

Nghe vậy, trên dung nhan tuyệt thế của Âu Dương Sảng càng lộ ra vẻ thờ ơ, liếc mắt nhìn Lý Du, nói:

- Ở trong mắt ta, Lý gia chẳng là cái gì hết, nếu không phải vì nể mặt Lý Tuyết, ngươi bây giờ sớm đã đang nằm dưới đất rồi.

- Ha ha, đúng là một nha đầu chỉ biết nói khoác mà không biết ngượng, ngày hôm nay không dạy dỗ ngươi một chút, thật đúng là để cho ngươi xem thường Đế Đô, xem thường Lý gia ta rồi, ngươi đến từ Thiên Vũ học viện phải không, ta ngược lại muốn nhìn một chút, rốt cục người của Thiên Vũ học viện có bản lãnh gì!

Rốt cục, Lý Du không áp chế được cơn tức giận trong lòng, ở Đế Đô, trong khu vực của Lý gia, chưa từng có người dám đối xử với hắn như vậy, vậy giờ đây chỉ một tiểu nha đầu mà lại dám không coi hắn vào đâu.

- Ầm!

Lý Du nói xong, phất tay một cái, nhất thời một đạo chưởng ấn liền vỗ về phía Lý Tuyết, huyền khí bắt đầu khởi động, phù văn vút qua, khiến không gian xung quanh run lên mạnh mẽ.

- Cút!

Ngay khi thanh âm của Âu Dương Sảng rơi xuống, một cổ khí thế kinh khủng từ bên trong thân thể mềm mại uyển chuyển liền bạo phát, cánh tay nhỏ nhắn giơ lên, từ từ nắm lại thành quyền, nhất thời không khí xuất hiện một trận ba động, chỗ quyền đầu đi qua như ẩn như hiện dấu vết không gian bạo liệt, kèm theo phù văn lóe ra, sau đó một đạo quyền ấn dùng tư thế như sấm đánh, trực tiếp hung hăng đập vào chưởng ấn trước mặt.

- Ầm!

Tất cả phát sinh nhanh như thiểm điện, âm bạo trầm thấp truyền ra, thân thể Lý Du trực tiếp bị đánh bay đi, sau đó rơi xuống mười mét bên ngoài, khiến mặt đất bị chấn rạn nứt, đá vụn bắn khắp nơi.

Một màn này nhất thời khiến ánh mắt của mười mấy người kia đều vô cùng chấn động, Lý Du là Mạch Linh Huyền Diệu cảnh dĩ nhiên lại không chịu nổi một kích, thực lực của nữ tử tuyệt mỹ này hóa ra lại khủng bố như vậy.

Ngay cả Lý Du cũng không phải là đối thủ, mười mấy người kia đều khiếp sợ lui lại, không ai còn dám đứng ra ngăn cản.

Mấy người hộ vệ của Lý Du sắc mặt kinh biến, nhưng thấy ngay cả thiếu gia cũng không phải là đối thủ, ai cũng làm ra bộ muốn lao vào đem bọn Đỗ Thiếu Phủ xé thành mảnh nhỏ, nhưng cũng không ai dám chân chính tiến lên đối phó.

- Chúng ta đi thôi, nghe ngóng tin tức của Trương Tĩnh trước đã.

Âu Dương Sảng nói với Đỗ Thiếu Phủ, không hề đem Lý Du để trong lòng.

Đỗ Thiếu Phủ khẽ nhíu mày, liếc mắt nhìn Lý Du nằm ở đằng xa một cái, lập tức gật đầu rời đi.

- Phụt!

Lý Du giãy giụa đứng dậy, sắc mặt hoàn toàn trắng bệch, tiên huyết trong miệng lập tức phun ra.

- Lý Du ca, có cần báo tin cho các cường giả đến đây không, chúng ta...

Một thanh niên tiến lên, muốn lấy lòng Lý Du, chỉ là ánh mắt nhìn thân ảnh xinh đẹp đang rời đi kia vẫn còn lưu lại vẻ sợ hãi.

- Không cần, việc này không cho phép bất cứ ai truyền ra ngoài, bằng không đừng trách ta không khách khí!

Ánh mắt Lý Du trầm xuống, nếu như mọi người biết hắn ngay cả một chiêu của tiểu nha đầu kia cũng không tiếp nổi, e là đối với địa vị của hắn ở trong nhà chỉ có hại chứ không có lợi, không chỉ vậy sẽ còn trở thành trò cười của các huynh đệ và mấy kẻ cùng thế hệ khác ở các đại thế lực tại Đế Đô.

Nhìn mấy đạo bóng lưng vừa rời đi, ánh mắt âm trầm của Lý Du hiện lên hàn ý, khóe miệng tràn ra tiên huyết, nói:

- Trương Tĩnh vội vội vàng vàng trở về như thế, trước tiên vẫn đi tìm Ngũ muội, e là tuyệt đối không phải chuyện gì tốt, hai nữ một nam kia, ta tuyệt sẽ không buông tha cho bọn chúng, đây là Đế Đô, bọn chúng có muốn trốn thì cũng vẫn ở trong lòng bàn tay của ta mà thôi.

Nửa canh giờ sau, trên con phố u tĩnh cách Lý gia không xa, có một nhà tên là 'Khách Bằng khách điếm', trong một căn phòng có phần ngăn nắp sạch sẽ, Đỗ Thiếu Phủ quan sát bốn phía, sau đó cười nhẹ, nói với Âu Dương Sảng:

- Không nghĩ tới ngươi đối với Đế Đô lại quen thuộc như vậy.

- Trước đây ta đã từng đến Đế Đô, cũng không tính là quá quen thuộc.

Ánh mắt Âu Dương Sảng ngưng lại, nói:

- Lý Tuyết ngày mai sẽ phải lập gia đình rồi, chúng ta nên làm gì bây giờ, dù chúng ta đến Lý gia nói chuyện, e là cũng khó mà thuyết phục được bọn họ đổi ý.

- Chờ nhận được tin tức rồi quyết định vậy!

Đỗ Thiếu Phủ cũng khẽ nhíu mày, lo lắng của Âu Dương Sảng, trong lòng Đỗ Thiếu Phủ dĩ nhiên cũng rõ ràng, lễ thành hôn của Lý Tuyết và Thiên Cổ Ngọc vào ngày mai, e là thân bằng hảo hữu của cả hai bên gia tộc đều đã nhận được lời mời, với địa vị của Lý gia và Thiên gia ở Đế Đô, tin tức về đám cưới lúc này hẳn cũng đã truyền ra khắp Đế Đô rồi.

Lý gia vốn là bị ép, không thể không đồng ý hôn sự này, lúc này nếu như trước ngày đại hôn đột nhiên đổi ý, e là áp lực như vậy Lý gia cũng gánh không nổi, chuyện đó không chỉ sẽ trở thành trò cười của toàn bộ Đế Đô, mà còn khiến Lý gia phải nhận toàn bộ lửa giận của Thiên gia nữa.

- Hiện tại cũng chỉ có thể làm như vậy, xem ra sự tình phiền toái hơn tưởng tượng nhiều, nếu như nàng lúc đầu không trở về đây, cứ ở lại trong Thiên Vũ học viện, Thiên gia cũng không thể làm gì được nàng, chỉ vì nàng hết lần này tới lần khác muốn hộ tống Thiên Cổ Ngọc trở về để cho Thiên gia một cái công đạo...

Nói xong, Âu Dương Sảng nhìn Đỗ Thiếu Phủ, hỏi:

- Nếu như Lý Tuyết không nguyện ý, ngươi định làm như thế nào?

Ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ khẽ chuyển, trầm mặc một hồi, sau đó nói rằng:

- Nếu như nàng không muốn, lại phải thử hành động một lần nữa rồi.

- Ca ca, chúng ta đi dạo phố một lúc có được không?

Đỗ Tiểu Thanh không chịu ngồi yên, kéo cánh tay Đỗ Thiếu Phủ, đòi đi ra ngoài chơi, ở trong Thiên Vũ học viện lâu như vậy, sớm đã khiến nàng buồn mức chết đi được rồi.

- Được rồi, chỉ có điều không được chạy loạn khắp nơi đó.

Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, đoán chừng Trương Tĩnh cũng sẽ không thăm dò được tin tức nhanh như thế, dù sao vừa mới đến Đế Đô, Đỗ Thiếu Phủ cũng muốn đi khắp nơi kiến thức một phen sự phồn hoa phong tình của nơi này.

- Dạ!

Nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ đồng ý, Đỗ Tiểu Thanh nhất thời cao hứng, vội vàng đáp ứng.

- Các ngươi ra ngoài đi dạo đi, ta có một số việc cần đi ra ngoài một chuyến, gặp một vài người, thuận tiện hy vọng có thể tìm thêm một số người đến hỗ trợ, đến lúc đó đối với chúng ta sẽ có lợi hơn không ít.

Âu Dương Sảng sau khi do dự một chút, nói với Đỗ Thiếu Phủ.

- Được rồi, vậy ngươi cẩn thận một chút.

Đỗ Thiếu Phủ thấy Âu Dương Sảng quen thuộc với Đế Đô như vậy, hẳn là có người quen ở đây, nên cũng không quá lo lắng.

Ly khai Khách Bằng khách điếm, trên đường phố tấp nập, Âu Dương Sảng và Đỗ Thiếu Phủ, Đỗ Tiểu Thanh theo hai hướng, phân biệt rời đi.

Đỗ Tiểu Thanh lập tức tiến vào trong đám người, nàng đối với những gian hàng bày la liệt hai bên đường đều thấy vô cùng hứng thú.

Sau khi Đỗ Thiếu Phủ và Âu Dương Sảng ly khai Khách Bằng khách điếm, hai đạo thân ảnh thần bí cũng lập tức từ trong góc chui ra rồi vội vội vàng vàng lặng lẽ hòa vào trong đám người mà rời đi.

Đỗ Thiếu Phủ khẽ liếc mắt, nhìn hai đạo thân ảnh cao gầy biến mất, rồi liền tiến về phía Đỗ Tiểu Thanh.

- Ca ca, ta muốn mua cái này, ta còn muốn ăn cái này, cả cái này nữa.

- Ca ca, đây là cái gì vậy, trông thật đẹp, ta có thể mua nó không?

- ...

Trên đường phố ồn ào huyên náo, Đỗ Tiểu Thanh vô cùng cao hứng, ngay cả Đỗ Tiểu Yêu phía sau cũng góp thêm phần náo nhiệt.

không ít tiểu thư công tử đều mang theo sủng vật và tọa kỵ yêu thú, vì vậy đối với sự hiện diện của Đỗ Tiểu Yêu, ở Đế Đô ai cũng chỉ nghĩ là chuyện bình thường.

Đỗ Thiếu Phủ đi theo phía sau, nhìn thân ảnh vui vẻ liên tục nhảy nhót như hồ điệp ở trước mắt, khóe miệng nhếch lên mỉm cười, trong đầu lại nghĩ về người muội muội mà mình chưa từng gặp mặt, nếu như lúc này cũng có nàng ở đây, nhất định cũng sẽ có bộ dạng vui vẻ như thế này.

Tại một đình viện an tĩnh, ao nước giả sơn, hoa sen cá vàng, hai đạo thân ảnh có phần thô bỉ đứng cung kính, một người trong đó nói với một thanh niên khoảng hai mươi lăm hai mươi sáu rằng:

- Tam thiếu gia, chúng ta đã tra ra được, hai nữ một nam kia hiện đang ở Khách Bằng khách điếm cách đây không xa, hiện tại đều đi dạo phố rồi.

- Khách Bằng khách điếm, hừ, lần này các ngươi đừng hòng trốn khỏi bàn tay của ta, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho đám người các ngươi!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)