Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 407: Đi đế đô

Chương Trước Chương Tiếp

- Con hổ ngu ngốc kia tiến bộ thật nhanh a, hiện tại Huyết Mạch cũng không yếu.

Đỗ Tiểu Yêu chạy đến trên đầu vai Đỗ Thiếu Phủ, nhìn Tiểu Hổ, ánh mắt hiện lên một chút giật mình, nó đều cảm giác được khí tức trên người Tiểu Hổ lúc này vô cùng mạnh.

- Có được khí tức của Hắc Ám Thiên Hổ, còn có khí tức của Kim Sí Đại Bàng, quả thực là rất mạnh, một khi trưởng thành, tuyệt đối sẽ không kém Bạch Hổ bao nhiêu.

Chân Thanh Thuần sợ hãi than, biến hóa như vậy, ở bên trong Thú tộc cũng được coi như là một kỳ tích.

Đỗ Thiếu Phủ khẽ mỉm cười, Tiểu Hổ lúc này đột phá đến Thú Hầu Huyền Diệu cảnh, có thể nói là liên tiếp đột phá, tiến bộ kinh người.

Tiểu Hổ đạt được chỗ tốt nhất, không phải là tu vi luân phiên đột phá, mà là những thay đổi trong huyết mạch.

Lúc trước lấy được những tinh huyết của Hắc Hổ đó, có lẽ chính là Hắc Ám Thiên Hổ mà Chân Thanh Thuần nhắc tới, cộng thêm Tiểu Hổ đã từng dùng một chút máu Kim Sí Đại Bàng trên người mình, còn có Tiểu Hổ bản thân liền là có dấu hiệu phản tổ, dưới những thay đổi như vậy, Tiểu Hổ hiện nay tuyệt đối không phải Thú tộc bình thường có thể so sánh.

Hoàng hôn, khi mặt trời khuất bóng, ánh nắng xung quanh dãy núi từ từ mất đi, bóng tối bao phủ dãy núi, theo bóng chiều dần dần lặn về tây, bóng đêm càng ngày càng đậm.

Khi đoàn người Đỗ Thiếu Phủ trở lại Khí Viện, liền nhìn thấy một vị khách không mời mà đến, chính là một nữ tử thanh tú.

Đối với người này, Đỗ Thiếu Phủ cũng không xa lạ, là một vị sư tỷ đã gặp nhiều lần, lúc trước thường đi cùng với Lý Tuyết, đồng thời cũng là bạn của Âu Dương Sảng, tên là Trương Tĩnh, nghe nói cùng Lý Tuyết có quan hệ biểu tỷ muội họ hàng xa.

Trương Tĩnh sau khi đến, bèn lôi kéo Âu Dương Sảng đến một bên nói gì đó, vẻ mặt nghiêm túc, vẻ mặt có chút lo lắng.

Một lát sau, màn đêm triệt để buông xuống, trong phòng nhỏ đình viện , Âu Dương Sảng, Đỗ Tiểu Mạn, Đỗ Thiếu Phủ, Đỗ Tiểu Thanh, Đỗ Tiểu Yêu, Trương Tĩnh đều ngồi ngay ngắn trong đó.

Đỗ Thiếu Phủ sắc mặt hơi trầm xuống, Âu Dương Sảng vừa cho biết, Trương Tĩnh đến đây tìm Âu Dương Sảng, chính là vì chuyện của Lý Tuyết.

Theo Trương Tĩnh cho biết, Đỗ Thiếu Phủ được biết, lúc trước sau khi Lý Tuyết hộ tống Thiên Cổ Ngọc trở về, liền lập tức bị Thiên gia làm khó, đem trách nhiệm đổ hết lên người Lý Tuyết, vì không muốn để cho Thiên gia đoạn tuyệt với Lý gia, cho dù Lý Tuyết không tình nguyện, Lý gia cũng chỉ đành quyết định, để Lý Tuyết thành hôn cùng Thiên Cổ Ngọc đã trở thành phế nhân.

- Lý Tuyết nếu đã không muốn, vậy bây giờ người đâu?

Đỗ Thiếu Phủ nhíu mày, cho dù thế , việc nào đi chăng nữa, trách nhiệm trong chuyện này không phải do bản thân, nhưng dù sao cũng có chút quan hệ.

- Lý Tuyết biểu tỷ đã bị các trưởng bối trong tộc giam cầm, vì để Thiên gia không đoạn tuyệt với Lý gia, suy nghĩ cho toàn bộ Lý gia, cho nên Lý Tuyết biểu tỷ cũng chỉ có thể lặng lẽ chấp nhận.

Trương Tĩnh nhìn phía Đỗ Thiếu Phủ, nói:

-Ta biết Lý Tuyết biểu tỷ trong lòng thật ra không muốn, lúc trước Lý Tuyết biểu tỷ cũng không muốn gả cho Thiên Cổ Ngọc, nghe nói sau khi Thiên Cổ Ngọc bị phế, tính cách đại biến, lúc này Lý Tuyết biểu tỷ gả cho Thiên Cổ Ngọc, sợ là càng không có gì là hạnh phúc.

- Chuyện này Lý gia quyết định, Lý Tuyết cũng đã lựa chọn lặng lẽ chấp nhận, chúng ta còn có thể gì bây giờ?

Đỗ Thiếu Phủ nhíu mày, việc này chính là chuyện giữa Thiên gia và Lý gia, người ngoài cho dù muốn nhúng tay cũng là không thể.

Âu Dương Sảng con mắt hơi động, nhìn Đỗ Thiếu Phủ, môi đỏ khẽ nhếch, nói:

- Ý của Trương Tĩnh sư muội, là muốn ngươi trợ giúp, lấy thanh danh cùng địa vị của ngươi hiện nay, có lẽ có cơ hội thuyết phục Lý gia, không đến mức ủy khuất Lý Tuyết cả đời.

- Ta? - Đỗ Thiếu Phủ hơi sững sờ.

- Không sai, lấy thanh danh hiện nay của Đỗ học đệ, cho dù là ở Đế Đô cũng là thanh danh hiển hách, nếu là Đỗ học đệ có thể đi Lý gia, có lẽ có thể cứu được Lý Tuyết biểu tỷ. - Trương Tĩnh trông mong nhìn Đỗ Thiếu Phủ, nàng lúc này đây đến, chính là hy vọng có thể mời được Đỗ Thiếu Phủ đi Đế Đô Lý gia.

- Ngươi thấy sao? - Đỗ Thiếu Phủ do dự một chút, sau đó nhìn sang Âu Dương Sảng dò hỏi.

Âu Dương Sảng hàm răng khẽ mở, nói:

-Nếu có thể, ta hi vọng ngươi có thể xuất thủ giúp một tay, dù sao việc này cùng ta và ngươi đều có quan hệ.

Đỗ Thiếu Phủ trầm tư, do dự một lát, ngẩng đầu nói với đại tỷ Đỗ Tiểu Mạn:

- Đại tỷ, Đỗ Vương Phủ cũng ở Đế Đô sao?

- Bát đại Vương Phủ đều ở Đế Đô, Đỗ Vương Phủ cũng không ngoại lệ. - Đỗ Tiểu Mạn gật đầu.

- Vậy được, ngày mai chúng ta đi Đế Đô một chuyến. - Đỗ Thiếu Phủ nói với Âu Dương Sảng cùng Trương Tĩnh, ánh mắt âm thầm ba động, có lẽ có cơ hội, mình cũng nên đi một chuyến Đỗ Vương Phủ.

- Thật tốt quá, ta cũng muốn đi, ta rốt cục có thể ra ngoài chơi.

Nghe vậy, vui vẻ nhất không ai khác ngoài Đỗ Tiểu Thanh, nhất thời hưng phấn huơ tay múa chân.

Sáng sớm hôm sau, trong Thiên Vũ Học Viện, Tiểu Hổ hóa thành bản thể vỗ cánh bay lên, Đỗ Thiếu Phủ cưỡi trên lưng hổ, lập tức rời đi Học viện tiến về phía Thạch Long Đế Quốc.

Đi theo cùng còn có Âu Dương Sảng, Trương Tĩnh, Đỗ Tiểu Thanh, Đỗ Tiểu Yêu, ngược lại Đỗ Tiểu Mạn cũng không có đi cùng, chỉ là dặn dò Đỗ Thiếu Phủ hết thảy cẩn thận, tại Đế Đô càng phải chú ý Đỗ Vương Phủ.

Đỗ Thiếu Phủ rời đi Học viện một khoảng thời gian, cũng không có ai quản, Khí Viện tổng cộng có bốn người, cũng không có đạo sư cùng Trưởng lão phụ trách Khí Viện, thật ra là tự do nhất, huống chi lấy địa vị của Đỗ Thiếu Phủ hiện nay ở trong học viện, không có mấy người sẽ quản hắn.

Mà Trương Tĩnh cùng Âu Dương Sảng hai nàng nhưng thật ra suốt đêm xin phép Trưởng lão cho nghỉ, cũng được dễ dàng phê chuẩn, đối với lão sinh mà nói, Học viện cũng sẽ không quá hạn chế tự do.

Tiểu Hổ vỗ cánh, dòng khí trong không gian gào thét, nhanh như thiểm điện.

- Gần đây trong Thạch Long Đế Quốc Đế Đô hình như là xảy ra chuyện gì, người có liên quan đến các thế lực bên trong học viện cùng Đế Đô, toàn bộ đều bị triệu tập trở về. – Trên lưng Tiểu Hổ, Trương Tĩnh nói.

- Chả trách Tương Quân, Cốc Tâm Nhan, Quách Thiếu Phong, Quỷ Oa, Vu Tước bọn họ đều trở về, hóa ra là Đế Đô xảy ra đại sự, nói không chừng sau khi chúng ta qua đó, còn có thể nhìn một chút náo nhiệt đâu. - Âu Dương Sảng dịu dàng cười.

- Bọn họ đều ở Đế Đô sao? - Đỗ Thiếu Phủ có chút ngạc nhiên, chả trách đều không có nhìn thấy mấy tên kia.

- Đỗ sư đệ, ngươi cùng Tương Quân, Cốc Tâm Nhan bọn họ thân thiết như vậy, chẳng lẽ thật sự không biết sao?

Trương Tĩnh vô cùng kinh ngạc, tựa hồ là không thể tin tưởng, ở trong học viện, sợ là không có mấy người không biết bối cảnh sau lưng Tương Quân đám người đó.

Âu Dương Sảng đương nhiên là biết Đỗ Thiếu Phủ không nói dối, môi đỏ mọng khẽ nhếch, nói:

-Đế Đô có bát đại Vương Phủ, Tương Quân, Quỷ Oa, Cốc Tâm Nhan, Vu Tước, Quách Thiếu Phong bọn họ mỗi người đều xuất thân từ một trong bát đại Vương Phủ. Bát đại Vương Phủ là tám thế lực mạnh nhất trong cả Thạch Long Đế Quốc, cũng là lực lượng mạnh nhất của Thạch Long Đế Quốc, bát đại Vương Phủ, lại lấy Đỗ Vương Phủ dẫn đầu.

- Đều trở về Đế Đô rồi, vậy có lẽ có thể gặp họ tại Đế Đô. - Đỗ Thiếu Phủ hơi chọn con mắt, không nghĩ tới những tên kia mỗi người đều là lai lịch bất phàm, sau lưng chỗ dựa cũng không nhỏ.

- Ca ca, dọc theo đường đi, chúng ta có thể đánh cướp sao?

Đỗ Thanh Thanh đứng ở trên lưng Tiểu Hổ, tràn đầy mong đợi nhìn Đỗ Thiếu Phủ hỏi dò.

Chỉ là Đỗ Tiểu Thanh vừa dứt lời, Trương Tĩnh mặt đẹp nhất thời có chút sửng sờ.

Âu Dương Sảng càng là ánh mắt căm hận trừng Đỗ Thiếu Phủ, trong lòng Âu Dương Sảng, toàn bộ những điều này khẳng định là Đỗ Thiếu Phủ gây họa, cũng không biết Đỗ Thiếu Phủ rốt cục dạy Tiểu Thanh cái gì, khiến nha đầu kia trong đầu đều là đánh cướp.

- Không thể đánh cướp, chúng ta trước tiên đi Đế Đô. - Đỗ Thiếu Phủ nhìn đến ánh mắt Âu Dương Sảng ánh mắt chỉ biết tặc lưỡi, trong lòng vô cùng bất đắc dĩ.

Khoảng cách từ Thiên Vũ Học Viện đến Đế Đô không ngắn, có điều lấy tốc độ của Tiểu Hổ lúc này, có thể nhanh hơn không ít.

Dựa theo phỏng đoán của Trương Tĩnh, bằng tốc đọ khủng khiếp kia của Tiểu Hổ, mọi người tối đa bốn, năm ngày là có thể đến Đế Đô.

Trên lưng Tiểu Hổ, sau một lát, đám người cũng đã ngồi xếp bằng, bắt đầu điều tức tu luyện.

Ngay cả Đỗ Tiểu Yêu đều là tiến vào trạng thái tu luyện, quanh thân quanh quẩn lên một tầng quang mang đạm kim sắc.

Đỗ Thiếu Phủ sau lưng đeo thanh kiếm, ngồi xếp bằng, theo thủ ấn ngưng kết, một cỗ khí tức cổ xưa lan tràn, lập tức quanh thân bị một cỗ bạch quang bao bọc trong đó. . .

Màn đêm bao phủ, bao trùm cả toàn thành mênh mông vô bờ.

Bên trong các quần thể kiến trúc, lầu các liên miên, được ánh trăng bao phủ.

- Cút, các ngươi tất cả đều cút hết cho ta, ta đã một phế nhân, các ngươi hà tất còn muốn quản ta, cút ngay.

- Leng keng...leng keng...

Tiếng kêu gào chói tai cùng âm thanh rơi đồ quanh quẩn, bên ngoài hàng hiên gian phòng, bọn hạ nhân kinh hãi run lẩy bẩy.

- Răng rắc...

Bên trong đại sảnh, một trung niên đại hán khuôn mặt mang thần sắc âm hàn phất tay hạ xuống, một cái bàn gỗ thật dày bên cạnh trực tiếp hóa thành bột mịn.

- Một đứa con trai của ta đang yên đang lành, thế nào liền biến thành như vậy, Đỗ Thiếu Phủ kia vì sao nhẫn tâm như vậy, muốn đem hắn biến thành phế nhân, khiến hắn sống không bằng chết. - Trong đại sảnh, một vị phụ nhân nức nở không ngớt, trong mắt phiếm lệ quang.

- Việc này cùng nữ nhân Lý gia kia cũng không thoát khỏi quan hệ, nàng nếu không thức thời, không muốn gả vào Thiên gia chúng ta, vậy ta càng không như nàng mong muốn, ta nhất định phải để cho nàng ta phụng dưỡng con ta cả đời này, Đỗ Thiếu Phủ kia cho dù bất phàm, phế đi Cổ Ngọc con trai ta, Thiên gia ta tuyệt đối sẽ không buông tha!

Đại hán thần sắc âm hàn quát khẽ, trong mắt hàn ý bắn ra, con trai của hắn Thiên Cổ Ngọc, thiên phú kinh người, đứng trong top đầu trên Vũ Bảng của Thiên Vũ Học Viện, được cho rằng sau này có cơ hội lớn đạt tới Vũ Vương cảnh, làm rạng danh toàn bộ Thiên gia, từ nhỏ đến lớn đều coi là người thừa kế Thiên gia để bồi dưỡng, mà bây giờ hết thảy đều bị hủy, thù này thề không đội trời chung, hắn làm sao có thể buông tha.

Màn đêm, ánh trăng nhu hóa, chiếu rọi kiến trúc liên miên không dứt.

Trong căn phòng được bố trí vô cùng xinh đẹp, một đạo bóng hình xinh đẹp quyến rũ mê hoặc đứng ở phía trước cửa sổ, toàn thân đường cong động nhân, hơi ngẩng đầu ngắm nhìn vầng trăng sáng trên bầu trời, ánh mắt khiến người ta nhìn thấy mà tan nát cõi lòng, nhìn đến mà đau lòng.

Trong phòng, một người trung niên cao gầy lẳng lặng đứng phía sau lưng Lý Tuyết, nhìn bóng lưng tinh tế mềm mại, ánh mắt hiện hơi phiếm hồng, nói:

-Tuyết Nhi, cha biết ngươi ủy khuất, thế nhưng đại bá của ngươi cũng có nỗi khổ riêng, thế lực Lý gia chúng ta cùng thế lực Thiên gia, ngươi cũng hiểu rõ, nếu là lúc trước, nhưng thật ra không quan trọng, nhưng là bây giờ, Thiên gia dựa vào Đỗ Vương Phủ. . .

Trung niên tiếng nói còn dứt, cô gái quyến rũ quay đầu lại, môi mọng khẽ nhếch, nói:

- Cha, ta hiểu chỗ khó của Lý gia, chuyện này nếu là do ta gây nên, vậy thì do ta chịu trách nhiệm.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)