- Lâu như vậy rồi ư.
Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, khóe miệng mang theo chút cười khổ, không ngờ đã trôi qua lâu như vậy, sau đó hỏi Chân Thanh Thuần :
- Tình hình bên ngoài thế nào rồi?
- Ta cũng không ra ngoài, cũng không rõ lắm, có điều đại tỷ ngươi Đỗ Tiểu Mạn đã từ Thạch Thành trở về. - Chân Thanh Thuần nói với Đỗ Thiếu Phủ.
Bên ngoài đình viện, sông núi liền kề, xanh biếc một mảnh.
Bên trong lương đình, một thiếu nữ thân hình bốc lửa tựa ở trên cột gỗ, lộ ra đường cong uyển chuyển, tóc dài đen như mực như thác nước chảy xuôi, búi lỏng lẻo trên đầu, một đôi chân thon dài, càng thêm yêu diễm, trước ngực bộ ngực sữa như dương chi bạch ngọc, nửa hở nửa che, dáng người uyển chuyển, con ngươi linh động, môi như cánh hoa anh đào, lời nói nhỏ nhẹ nỉ non, nói:
- May mà tam đệ không sao, luyện chế ra Đạo Khí thượng phẩm, nếu là cha cùng Nhị thúc biết, tất nhiên sẽ vô cùng vui mừng.
- Đại tỷ, lần sau đưa ta cùng đi Thạch Thành với, ta cũng muốn đi. - Đỗ Tiểu Thanh hứng thú, khí chất thuần khiết, lại thanh nhã thanh linh.
- Được, lần sau cùng nhau về. - Đỗ Tiểu Mạn mỉm cười, thanh lệ thoát tục. Con ngươi đen nhánh trong suốt như nước suối.
- Chẳng lẽ các ngươi không định đưa ta đi cùng sao? - Âu Dương Sảng nhìn chằm chằm Đỗ Tiểu Thanh cùng Đỗ Tiểu Mạn, trong mắt hiện lên ba động.
- Ta dẫn ngươi đi có được không?
Thanh âm quen thuộc truyền ra, lập tức một thân ảnh măc tử bào sau lưng đeo một thanh kiếm dần dần đi tới.
- Ca ca...
Đỗ Tiểu Thanh ngẩng đầu vừa thấy, nhất thời vui vẻ nhào qua, lập tức vô cùng thân thiết kéo cánh tay Đỗ Thiếu Phủ.
Người tới chính là Đỗ Thiếu Phủ, ở trong phòng rửa mặt chải đầu một phen, thay đổi một bộ quần áo sạch sẽ xong, lúc này mới đến đây tìm ba người.
- Không sao chứ?
Âu Dương Sảng cũng đi đến bên cạnh Đỗ Thiếu Phủ, đường cong dáng người uyển chuyển, trong đôi mắt đẹp đối với người khác luôn luôn lạnh lùng, lúc này đối mặt Đỗ Thiếu Phủ lại tràn đầy lo lắng.
- Không sao, không cần lo lắng."
Đỗ Thiếu Phủ nhìn Âu Dương Sảng, có chút nghi hoặc, nói:
- Tại sao ta cảm giác ngươi càng ngày càng giống nữ nhân rồi?
- Thuận miệng hỏi một chút mà thôi, ai rảnh quan tâm ngươi. - Âu Dương Sảng trừng Đỗ Thiếu Phủ một cái, sau đó trực tiếp bỏ đi.
- Ta lại đắc tội nữ nhân này rồi ư? - Đỗ Thiếu Phủ vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, vò đầu cực kỳ khó hiểu.
- Không sao là tốt rồi, ngươi tiểu tử này, mới vừa đi ra từ Thiên Vũ Phù Cảnh, liền tạo ra động tĩnh lớn như vậy, may là không có việc gì." Đỗ Tiểu Mạn đứng dậy, bước lên phía trước, khuôn mặt tươi cười, cực kỳ động lòng người.
- Đại tỷ, ngươi đã từ Thạch Thành trở lại rồi ư, mọi người có khỏe không?"
Đỗ Thiếu Phủ từ trong miệng Chân Thanh Thuần đã biết được đại tỷ Đỗ Tiểu Mạn đã từ Thạch Thành trở lại, lúc này nhìn thấy cũng không ngạc nhiên, nhưng thật ra có chút bận lòng với mọi người ở đó, Thạch Thành dù sao cũng là nơi bản thân sinh sống từ nhỏ đến lớn.
- Mọi người trong nhà đều mạnh khỏe, các trưởng bối biết được thành tích của ngươi tại Thiên Vũ Học Viện, đều vô cùng vui vẻ, toàn bộ cư dân Thạch Thành biết được Phó Thành chủ ngươi tại Thiên Vũ Học Viện đạt được thành tích xuất sắc, cũng đều hoan hô reo hò đây. - Đỗ Tiểu Mạn hé miệng cười nói.
Đỗ Thiếu Phủ cười khẽ, nhưng suýt chút nữa quên mất bản thân là Thạch Thành Phó thành chủ, mặc dù chỉ là một cái danh, bình thường cũng không cần làm gì, thuần túy là một cái hư danh mà thôi, có điều lúc này thật đúng là có chút nhớ Đỗ gia, nhớ Thạch Thành, lúc trước mình chính là ra đi từ Thạch Thành, đó là nơi bản thân lớn lên.
- Không ngờ ngươi còn là Phó thành chủ a, thật là bất ngờ.
Âu Dương Sảng ở một bên trêu ghẹo nói, trong mắt rõ ràng mang một chút khinh thường.
- Một cái tiểu thành mà thôi, sao có thể so sánh với Lan Lăng Thành.
Đỗ Thiếu Phủ bất đắc dĩ nói, lúc trước Thạch Thành Thành chủ Diệp Bảo Lâm thịnh ý khó có thể chối từ, dù sao cũng không cần làm gì, mang một cái danh cũng không sao cả, Đỗ Thiếu Phủ không có cách nào, cuối cùng không thể làm gì khác hơn là gật đầu đồng ý làm Phó thành chủ.
- Thiếu Phủ, ta có chuyện cùng ngươi nói, liên quan đến Đỗ Vương Phủ. - Đỗ Tiểu Mạn nói.
- Đại tỷ, nói luôn tại đây đi, dù sao ở đây cũng không có người ngoài. - Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, Đỗ Tiểu Thanh cùng Âu Dương Sảng cũng không coi là người ngoài.
- Ừm...
Đỗ Tiểu Mạn gật đầu, sau đó nói với Đỗ Thiếu Phủ: "Lần này ta trở về đã cố ý cùng Đại bá Nhị thúc hỏi thăm về tình hình Đỗ Vương Phủ, Đỗ Vương Phủ đích thật là cùng tộc với Thạch Thành Đỗ gia chúng ta, cũng là quan hệ chủ tộc phân tộc.
Theo lời của đại tỷ Đỗ Tiểu Mạn, Đỗ Thiếu Phủ được biết rất nhiều năm trước đây, trong Đỗ gia nhất tộc xuất hiện hai nhân vật vô cùng xuất chúng, lúc trước đúng lúc gặp Đế Quốc bất ổn, trong đó một vị đề nghị rời đi Thạch Thành, ra ngoài phát triển, kiến công lập nghiệp, một vị khác dựa theo tổ huấn, cố thủ Tổ địa.
Cuối cùng toàn bộ Đỗ gia, phần lớn tộc nhân đều muốn ra ngoài xông xáo, bèn rời đi Thạch Thành, sau đó kiến công lập nghiệp, cùng với Trình gia Thạch Long Đế Quốc, xây dựng nên Thạch Long Đế Quốc như bây giờ, được phong thành Hộ Quốc Vương, trở thành Thạch Long Đế Quốc đệ nhất Vương Phủ.
Những năm gần đây, nghe nói Thạch Long Đế Quốc đã sớm trải qua không biết bao nhiêu lần bất ổn, thay đổi bao nhiêu Hoàng đế, nhưng Đỗ Vương Phủ vẫn là đệ nhất Vương Phủ, Hộ Quốc Vương xưng hào thế tập đến nay, dường như có thể nói rằng Đỗ gia tại Thạch Long Đế Quốc có thể sánh ngang cùng Trình gia, dưới một người trên vạn người.
Mà cũng bởi vì quan hệ giữa Đỗ gia và Thạch Thàn, không biết bắt đầu từ lúc nào, Thạch Thành cũng bởi vậy mà được một chút bảo hộ đặc biệt.
Có điều đã qua nhiều năm, chuyện này căn bản cũng không có người ngoài biết. Cho dù là trong Đỗ gia cùng Trình gia đều sớm đã không có ai biết, một cái biên thuỳ tiểu Thành giống như Thạch Thành, cũng sẽ không quá dẫn đến sự chú ý của người khác, mấy năm nay cũng vẫn luôn duy trì hiện trạng cho tới bây giờ.
Mà Đỗ gia lưu thủ tại Thạch Thành, theo năm tháng dần qua, tài nguyên tu luyện không nhiều, thiên phú ngày càng không bằng trước, nhân khẩu tương đối đơn bạc, bởi vậy vẫn luôn duy trì nguyên trạng, thực lực càng ngày càng không thể so sánh với Đỗ Vương Phủ.
Nhưng Đỗ gia Thạch Thành có ghi chép, lúc trước sau khi Đỗ Vương Phủ rời đi Thạch Thành, mỗi cách ba năm sẽ để hậu bối hai bên tiến hành luận bàn.
Đến về sau, đám hậu bối Thạch Thành Đỗ gia không biết vì nguyên nhân gì, đời sau không bằng đời trước, bởi vậy liền biến thành Thạch Thành Đỗ gia, mỗi ba năm cử hành một lần luận bàn, những người trẻ tuổi có thiên phú thông qua, có thể tiến vào Đỗ Vương Phủ để bồi dưỡng.
Mà đến cuối cùng, Thạch Thành Đỗ gia luôn luôn không có nhân tài đặc biệt xuất hiện, Đỗ Vương Phủ kia thậm chí là cùng Thạch Thành Đỗ gia cắt đứt liên lạc, thẳng đến khoảng hơn 20 năm về trước, Đỗ Đình Hiên đi ra Thạch Thành, dựa vào thiên phú kinh người tỏa sáng tại Thiên Vũ Học Viện, còn đoạt được quán quân Thiên Vũ Đại Hội, lúc này mới khiến cho Đỗ Vương Phủ chú ý, lần nữa liên lạc với Đỗ gia, liên lạc với Đỗ Đình Hiên.
- Nghe nói về sau, quan hệ giữa Nhị thúc cùng Đỗ Vương Phủ cực kỳ thân cận, Đỗ Vương Phủ lần thứ hai phái người đến Đỗ gia lựa chọn hậu bối có tư chất tiến nhập Đỗ Vương Phủ , còn những chuyện phía sau, cha ta cùng nhị bá liền cũng không rõ lắm. Thạch Thành xa xôi, cũng không có cách nào khiến cho tin tức lưu thông, nhưng thật ra cha cùng nhị bá đều nói, lúc trước khi Nhị thúc cùng ngươi trở lại Thạch Thành, toàn thân vết máu loang lổ, Nhị thúc đối với chuyện này cho tới bây giờ đều không nhắc tới một lời, cha cùng nhị bá phái người đi Đỗ Vương Phủ dò hỏi, cũng bị Đỗ Vương Phủ đuổi về, sau đó Đỗ Vương Phủ không còn liên lạc với Đỗ gia Thạch Thành nhất mạch chúng ta.
Đỗ Tiểu Mạn cuối cùng nói với Đỗ Thiếu Phủ, lần này trở về Thạch Thành, nàng đặc biệt đi tìm hiểu một chút tình hình của Đỗ Vương Phủ, tìm hiểu được cũng chỉ có bấy nhiêu đó mà thôi.
- Lẽ nào Đỗ Vương Phủ có liên quan đến chuyện lúc trước?
Nghe Đỗ Tiểu Mạn nói, tính toán một chút về thời gian, Đỗ Thiếu Phủ không thể không hoài nghi Đỗ Vương Phủ có lẽ có liên quan đến người lúc trước chia rẽ gia đình mình, bằng không dựa vào thực lực của Đỗ Vương Phủ, Tửu Quỷ lão cha lại thân cận với Đỗ Vương Phủ, thế lực bình thường cũng không dám đắc tội Đỗ Vương Phủ.
- Lần này ta cũng đã nghe nói qua một chút tình hình.
Âu Dương Sảng nghe vậy, nhìn phía hai người Đỗ Thiếu Phủ cùng Đỗ Tiểu Mạn, do dự một chút, nói: "Kỳ thực ta là trong lúc vô ý nghe cha ta cùng mẹ ta nói chuyện, nói là Đỗ Vương Phủ thật quá đáng, thấy bất công thay Đình Hiên thúc thúc, lúc trước ta còn ngạc nhiên Đỗ Vương Phủ cùng Đình Hiên thúc thúc tại sao lại có quan hệ, bây giờ mới biết, hóa ra các ngươi là cùng tộc."
- Ngươi chỉ biết được điều này thôi sao?
Đỗ Thiếu Phủ hỏi, nhíu mày,dựa theo lời Âu Dương Sảng, Đỗ Vương Phủ nhất định là cùng Tửu Quỷ lão cha xảy ra chuyện gì đó, thậm chí là Đỗ Vương Phủ nợ Tửu Quỷ lão cha.
- Ta biết cũng không nhiều, nếu là cần thiết, ngươi vẫn nên đi Lan Lăng thành tìm cha mẹ ta hỏi một chút đi. - Âu Dương Sảng nói.
- Ừm.
Đỗ Thiếu Phủ khẽ gật đầu, xem ra nếu cần thiết, bản thân vẫn phải đi một chuyến Lan Lăng thành hỏi một chút tình huống.
Sau đó thông qua Đỗ Tiểu Mạn, Đỗ Thiếu Phủ hiểu biết thêm về tình hình gần đây của Đỗ gia cùng Thạch Thành, đại tỷ Đỗ Tiểu Mạn cũng đã đi Lan Lăng thành, gặp được nhị ca Đỗ Vân Long, biết được hiện tại Thiên Hạ Hội tại Lan Lăng Thành phát triển cực tốt, sớm đã trở thành đỉnh cấp thế lực trong Lan Lăng Thành .
- Đỗ Tiểu Yêu đâu?
Hàn huyên với đại tỷ, Âu Dương Sảng, Đỗ Tiểu Thanh lúc lâu, Đỗ Thiếu Phủ lúc này mới phát hiện ra Đỗ Tiểu Yêu vậy mà không có mặt.
- Hình như là đi ăn Linh Dược, mỗi lần nhị ca đều có thể tìm được rất nhiều Linh Dược để ăn, có điều bảo ta không được nói cho người ngoài."
Đỗ Tiểu Thanh ánh mắt thuần khiết nhìn Đỗ Thiếu Phủ, Đỗ Tiểu Mạn còn có Âu Dương Sảng đều cười, mỗi lần Đỗ Tiểu Yêu đi ra ngoài một chuyến, nàng đã có thể có thể ăn được không ít Linh Dược, trong lòng nàng, ca ca trước mặt cùng đại tỷ Đỗ Tiểu Mạn, Âu Dương Sảng đương nhiên đều không phải là người ngoài, đương nhiên có thể nói.
- Đi lấy Linh Dược?
Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy, nhất thời sững sờ, sau đó lập tức cười khổ, nơi mà Đỗ Tiểu Yêu đi lấy linh dược, Đỗ Thiếu Phủ không cần nghĩ cũng biết, ngoại trừ Thiên Vũ Học Viện Dược Điền ra, cũng không còn nơi nào khác.
- Đỗ Thiếu Phủ cứu ta a, mau cứu ta.
Ngay khi Đỗ Thiếu Phủ vừa dứt lời, mặt đất bên trong đột nhiên rung chuyển, lập tức một đạo lưu quang kim sắc truyền ra, Phù Văn kim sắc lóe ra, hóa thành một thân ảnh Mi Hầu kim sắc, cuối cùng rơi xuống trên đầu vai Đỗ Thiếu Phủ, đúng là Đỗ Tiểu Yêu.
Chỉ là trên người Đỗ Tiểu Yêu lúc này, có một loại cảm giác mặt mũi bụi bặm, đôi mắt kim sắc ba động, khiến người ta thấy điềm đạm đáng yêu, người không biết tình hình nhìn thấy, thật đúng là sẽ bị lừa gạt, căn bản không biết rằng phía sau bộ dạng điềm đạm đáng yêu này, người này đến tột cùng là hung hãn đến mức nào.