- Xoạt...
Khi kẻ có dáng người thon dài cường tráng xuất hiện trước người Đỗ Thiếu Phủ, hắn phất tay một cái vươn bàn tay về phía thanh trường kiếm trong tay Đỗ Thiếu Phủ, ý đồ muốn cướp lấy thanh kim trường kiếm kia.
- Phì...
Nhưng ngay khi bàn tay kia sắp nắm được thanh kim trường kiếm thì không gian bên cạnh Đỗ Thiếu Phủ cũng đột nhiên bị vỡ ra, ngay sau đó một bóng dáng uyển chuyển xinh đẹp vượt qua không gian nháy mắt xuất hiện, một cỗ uy áp kinh khủng theo đó giáng xuống.
Uy áp bậc này mạnh hơn nhiều so với uy áp trên người của kẻ có dáng người thon dài cường tráng kia. Chỉ trong một khoảnh khắc, kẻ kia tựa như cảm giác được gì đó, thần sắc nhanh chóng xuất hiện vẻ hoảng sợ, bàn tay định nắm lấy trường kiếm trong tay Đỗ Thiếu Phủ cũng ngừng trệ theo đó.
Bóng dáng xinh đẹp uyển chuyển xuất hiện, một giọng nói kỳ ảo bá đạo khẽ vang vọng một mảnh thiên địa.
- Dám đoạt của ca ca ta, ngươi muốn chết!
Giọng nói kỳ ảo khẽ truyền ra, giống như tiếng sấm rền vang khi những cột lôi đình xuất hiện bầu trời Thiên Vũ học viện khi nãy, trong giọng nói ấu tựa hồ ẩn chứa loại uy áp kinh khủng, khiến cho huyết mạch trong người tất cả mọi người, dòng chảy huyền khí tắc nghẹn, vạn thú bên trong dãy núi không thể chịu được mà ngoi lên khỏi mặt đất.
Khi bóng dáng uyển chuyển xinh đẹp kia xuất hiện giống như có thể ảnh hưởng đến thời gian, bàn tay thon dài trắng nõn thò ra nắm thành quả đấm, bùa chú bí văn màu xanh trên nắm tay bộc phát, cứng rắn trấn áp trên không trung, một cỗ hơi thở tôn quý lan tràn trong thiên địa, nắm tay cũng trực tiếp oanh kích lên nắm tay của kẻ có dáng người thon dài cường tráng kia.
- Cường giả Thú tộc thật mạnh!
Kẻ có dáng người thon dài cường tráng bàng hoàng, bóng dáng uyển chuyển xinh đẹp đột nhiên xuất hiện này rõ ràng trên người mang hơi thở của Thú tộc, khí tức kinh khủng bậc này khiến dòng chảy huyền khí trong hắn cũng phải ngưng trệ, mạch hồn không dám di chuyển, như vậy bản thể Thú tộc phải như thế nào mới có được cỗ lực lượng cường hãn đến vậy?
Bóng dáng xinh đẹp uyển chuyển nắm tay lại, trực tiếp va chạm với vuốt trảo của người phía trước tạo thành ánh chớp.
- Bùm!
Nắm đấm và vuốt trảo va chạm nhau, giữa không trung vang lên những tiếng ầm ầm rung chuyển, kích khởi dao động không gian tạo thành những luồng sóng lan tràn, phù văn chói mắt.
- Xoạt...
Ngay sau đó, một cỗ âm thanh đáng sợ vang lên cùng với luồng ánh sáng chói mắt kích tán, trực tiếp nghiền nát, bẻ gãy, thật sự không thể địch nổi.
- Phụt!
Bị nguồn lực đáng sợ kia đánh trúng, kẻ có dáng người thon dài cường tráng kia kinh ngạc sợ hãi, miệng liên tục phun ra máu tươi, vốn dĩ đã không chống lại được, thân hình ngay sau đó cũng trực tiếp bị xung kích, cuối cùng bị mạnh mẽ đánh xuống một sơn cốc, đất đá liền nứt vỡ tạo thành đống đá vụn hỗn độn.
- Oanh!
Đất rung núi chuyển, đá vụn bay tán loạn khắp không gian, kẻ có dáng người thon dài cường tráng kia bị vùi trong đống đá vụn không nhìn thấy người đâu.
Bóng dáng uyển chuyển xinh đẹp kia đứng trên không trung, trên bộ y phục màu xanh điểm xuyến những sợi tơ bạc, làn váy phấp phới theo gió, đôi mắt tròn xoe linh hoạt kỳ ảo lấp lánh như những vì sao trên bầu trời, hàng mi mềm mại chớp động, giống như một đóa hoa sen vừa nở rộ, khí chất thanh nhã lung linh, ngây thơ như một đứa trẻ, biểu lộ dáng vẻ tôn quý vô song.
- Xì xào!
Khi một màn này xuất hiện, ánh mắt của tất cả mọi người trong Thiên Vũ học viện đều nhìn đăm đăm đến mức ngốc trệ bóng dáng trên không trung kia.
Cả đám người trong học viện, bất kể trưởng lão hay đạo sư, đệ tử hay đệ tử ký danh cũng đều quay sang nhìn nhau, hít một ngụm khí lạnh.
- Đó là Đỗ Tiểu Thanh, là muội muội của Đỗ Thiếu Phủ!
Từng đạo ánh mắt ngoại trừ rung động còn thể hiện như gặp quỷ. Bóng dáng xinh đẹp đột nhiên xuất hiện xuất thủ này không phải bình thường luôn tỏ vẻ yếu đuối, ngây thơ như đứa trẻ đi bên cạnh Đỗ Thiếu Phủ không phải Đỗ Tiểu Thanh thì còn có thể là ai?
Một quyền dễ dàng trực tiếp đánh văng, nghiền nát, bẻ gãy một cường giả Vũ Vương!
Loại thực lực này lại xuất hiện từ vị muội muội Đỗ Tiểu Thanh thường ngày hay hấp tấp đi theo sau lưng Đỗ Thiếu Phủ. Một màn như vậy quá đau tim người xem rồi.
- Xì xào...
Mấy đệ tử Hàn Triều, Băng Na, Đồ Đồng, kể cả Trương Lộ có quan hệ không tồi với Đỗ Tiểu Thanh cách đó không xa lúc này cũng không khỏi nuốt một ngụm nước bọt với bóng dáng xinh đẹp màu xanh đang bay giữa không trung kia.
- Cạch...
Bên trong mảnh đá vụn, kẻ có dáng người thon dài cường tráng kia đứng dậy, lao ra khỏi đống đá, dáng vẻ vô cùng chật vật, trực tiếp lướt qua không trung, căn bản cũng không dám ở lại, trong nháy mắt đã chạy đi thật xa.
Nhưng ngay khi tên đó đã chạy đi được một khoảng xa thì một tiếng cười trầm lắng mà lạnh lẽo xuất hiện trong không trung.
- Cố ý cho ngươi thoải mái vào, chẳng lẽ còn cho rằng có thể để ngươi thoải mái rời đi hay sao, vậy thì lấy ngươi ra giết răn đe vậy!
Sau khi giọng nói kia dứt lời, một đao lập tức xuất hiện trên mấy tầng mây bắt đầu vung lên, dòng sóng năng lượng in hằn trong không gian, phù văn bay ngập trời.
Sau đó dưới ánh mắt nghẹn họng trân trối của rất nhiều người, một lưỡi đao bổ xuống người của kẻ có dáng người thon dài cường tráng kia, khí thế giống như lôi đình, nhanh như tia chớp, căn bản không tới phiên kẻ kia ra chiêu chống đỡ.
- Hà... hà...!
Nơi mà lưỡi đao kia đi qua cắt vỡ cả không gian, kẻ có dáng người thon dài cường tráng giống như cỏ dại khô héo, dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, cả thân thể chia thành hai.
Chỉ dưới một đao đã chia thân người của kẻ kia ra làm hai đoạn, cái đầu đứt lìa!
Quang mang của lưỡi đao được bao phủ ngập tràn bùa chú bí văn, cuối cùng nổ trung trong không trung, máu tươi rơi xuống, một cường giả Vũ Vương phi phàm cứ như vậy bị nghiền nát trên không trung Thiên Vũ học viện.
Nhìn toàn bộ cảnh tượng này giữa không trung, tất cả đệ tử Thiên Vũ học viện mạnh mẽ hít ngụm khí lạnh, run rẩy tận linh hồn.
- Thiên Vũ học viện chúng ta còn ẩn giấu cường giả siêu cấp!
Đám người Tương Quân, Quỷ Oa, Cốc Tâm Nhan, Lý Vũ Tiêu không kìm nén được mà hít ngụm khí lạnh, quay sang nhìn nhau.
Vị cường giả Vũ Vương phi phàm đến cướp bảo vật này tuyệt đối không đơn giản là Vũ Vương Sơ Đăng hay Vũ Vương Huyền Diệu, bằng không cũng không dám xông vào Thiên Vũ học viện dễ dàng như vậy.
Nhưng vị cường giả Vũ Vương đó lại bị một đao bổ đôi, không biết cường giả ẩn náu trong Thiên Vũ học viện có thể cường hãn đến mức độ nào đây? Nếu chỉ mạnh hơn một chút cũng không cách nào chỉ trong một chiêu đã đánh chết như vậy, thậm chí còn khó có thể đánh chết ấy chứ.
Cả khoảng trời chỉ vì biến cố vừa xảy ra mà hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người ngơ ngác nhìn giữa không trung.
- Thiên Vũ học viện luyện chế ra bảo vật cường binh, có bản lĩnh tới Thiên Vũ học viện đoạt lấy đi, không có bản lĩnh, cút, ta cũng muốn nhìn xem còn ai dám đến đây tranh đoạt!
Sau khi tên cường giả Vũ Vương kia chết, tiếng hét lớn lạnh lùng lại lần nữa truyền ra, vang vọng bên ngoài Thiên Vũ học viện, hiển lộ cỗ sát ý sắc bén băng hàn không gì sánh được.
Bên ngoài Thiên Vũ học viện, bên trong Hắc Ám sâm lâm có mấy đạo thân ảnh xuất hiện giữa không trung, ánh mắt nhìn theo phương hướng Thiên Vũ học viện co rúm lại.
Cuối cùng những bóng dáng đấy kéo giãn khuôn mặt, xoay người muốn rời đi, không dám đứng lại lâu hơn nữa.
- Phụt...
Một màn vừa xảy ra trên không trung đối với Đỗ Thiếu Phủ mà nói chẳng khác gì viễn cảnh trong mơ cả. Chẳng hiểu tại sao hai mắt Đỗ Thiếu Phủ đã sớm mơ hồ, chẳng qua trong tay vẫn còn nắm chặt thanh kim trường kiếm, cuối cùng tinh thần không thể khống chế được nữa liền trực tiếp hóa thanh trường kiếm thành một mảnh bùa chúa bí văn thu vào trong dòng tinh thần lực trong cơ thể, sau đó miệng lại phun trào máu tươi lần nữa.
- Ken két...
Gần như là đồng thời, phía ngoài thân của Đỗ Thiếu Phủ vốn chỉ có mấy tia chớp dao động qua lại, đột nhiên trong cơ thể có vô số tia chớp đánh vào tận sâu bên trong. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, ánh tia chớp bao quanh, những con ngân xà đi qua đi lại trông giống như một lôi quang cầu.
- Rầm rầm rầm bịch bịch...
Bất chợt có vô số tia chớp nổ tung bên ngoài thân người Đỗ Thiếu Phủ, rất nhiều lỗ máu xuất hiện, một cỗ khí tức khủng bố lan tràn, cuối cùng thân hình hắn như cánh diều đứt dây ngập tràn trong máu tươi đầm đìa rơi thẳng xuống đất.
- Ca ca.
Vẻ mặt Đỗ Tiểu Thanh thất sắc, lập tức tạo ra một đạo ánh sáng xanh bao phủ ngăn cả người Đỗ Thiếu Phủ đang rơi xuống lại.
- Nhanh để cho chúng ta xem xem...
Giữa không trung, ba bóng dáng già nua cũng ngay lập tức xuất hiện, họ chính là Đại Trưởng lão, Nhị Trưởng lão và Tam Trưởng lão của học viện.
... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ...
Bên trong mái đình yên tĩnh, trên giường, Đỗ Thiếu Phủ ngồi khoanh chân, hai mắt nhắm chặt, sắc mặt trắng bệch như tro tàn, sau lưng có Đại Trưởng lão đang ngồi khoanh chân, từng đạo thủ ấn thay đổi, một cỗ phù văn rót vào trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ.
- Ken két...
Bên ngoài thân Đỗ Thiếu Phủ vẫn thỉnh thoảng xuất hiện tia chớp nhấp nháy, trên thân có không ít lỗ máu, dòng máu chảy giờ đây đã khô cứng, làn da nổ tung trên lỗ máu lúc này đang dần có dấu hiệu khôi phục.
- Xoẹt xoẹt...
Sau khi mấy đạo phù văn thủ ấn rót vào trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ thì bỗng dưng bên trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ dường như có lực phản lại, trực tiếp va chạm khiến Đại Trưởng lão bị bắn ngược trở ra.
- Xoạt!
Cùng lúc ấy, bên trong dòng máu đang chảy đầm đìa của Đỗ Thiếu Phủ bỗng dưng bắt đầu có ánh hào quang thần bí tách ra, một tia sáng hẹp dài thần kỳ hơi đục, hào quang cũng có phần ảm đạm lại tương liên với mạch máu, với huyết mạch, cuối cùng trực tiếp tụ lại với nhau, một cỗ khí thế khủng khiếp lan tràn sau đó hóa thành những vòng sáng như ẩn như hiện trực tiếp trùm lên thân người Đỗ Thiếu Phủ, trực tiếp thôn phệ những tia chớp bên ngoài cơ thể Đỗ Thiếu Phủ.
Ánh chớp kia đối với vòng ánh sáng thần bí kia mà nói tựa như mỹ thực vậy, tham lam thôn vệ đến mức không còn gì, sau đó lại nương theo cỗ uy áp mà khuếch tán đi mất.
- Không thể tưởng tượng nổi, thật sự là không thể tưởng tượng được mà.
Đại Trưởng lão nhảy xuống giường, nhìn Đỗ Thiếu Phủ vẫn còn đang ngồi khoanh chân chưa tỉnh, ánh mắt nghẹn họng nhìn trân trối cực kỳ rung động.