Từng bóng người bay vút ra xuất hiện trước người Phó trưởng Gia Cát Cường Bang, cùng nâng hắn dậy.
Mộ Dung Hi, Tôn Bích Nguyệt, Hà Hổ Trưởng lão cùng nhìn Sơn Cốc đã bị san thành bình địa, không cần nhìn cũng biết lúc này việc luyện khí đã thất bại.
Thấy lôi kiếp Tứ tinh sắp ngưng tụ thành công, đến lúc đó chỉ sợ sẽ chấn động tứ phương, nhưng đến cuối cùng tất cả mọi cố gắng đều trở thành dòng nước cuốn trôi.
Lôi kiếp, chỉ cần tồn tại cũng đủ để cho Dược Phù Sư và Khí Phù Sư phải sợ hết hồn vía, khi xuất hiện vô cùng cường hãn, khi mà có quá nhiều sự vật hiện tượng tồn tài trong chốn đất trời này, khiến cho dòng năng lượng tự nhiên dao động vô cùng mãnh liệt, thì sẽ phải chịu trừng phạt của thiên địa, dẫn động lôi kiếp.
Nếu không gánh được lôi kiếp, nhẹ thì vật ấy bị phá hủy, người luyện chế trọng thương, nặng thì khí hủy người vong, hủy diệt cả một khoảng trời.
Nhưng lôi kiếp xuất hiện cũng không phải hoàn toàn không có lợi. Nếu có thể chống lại lôi kiếp trải qua lễ rửa tội, vật được luyện chế thành tất nhiên sẽ càng thêm cường hãn, uy năng tăng lên rất nhiều,
Lôi kiếp đối với Khí Phù Sư mà nói chỉ có thể luyện chế ra ít nhất là cấp bậc đạo khí mới có thể dẫn động lôi kiếp.
Đạo khí, quanh thân mình cũng đã có uy năng di sơn đảo hải, nếu được chính cường giả đã luyện hóa ra sử dụng sẽ đủ để rung chuyển sơn hà, phá hủy tất cả.
Loại lực lượng này vô cùng cường đại, bị thiên địa hạn chế, cho nên khi đạo khí xuất thế nhất định phải bị quấy nhiễu.
Lôi kiếp lấy số lượng Tinh, một đám lôi quang cầu giống như ngôi sao rớt xuống. Lôi quang cầu càng nhiều, uy lực lôi kiếp càng lớn, chứng minh người luyện chế ra vật càng cường hãn.
Một tinh lôi kiếp xuất hiện đối với Khí Phù Sư mà nói hơn phân nửa là đạo khí sơ phẩm.
Hai tinh lôi kiếp xuất hiện thì đã luyện chế ra được đạo khí trung phẩm, dùng cái này để suy ra.
Tất cả trưởng lão nhìn Sơ Cốc bị hủy hoạt trong thoáng chốc, bụi bay đất đổ, trong mắt không khỏi xuất hiện chút đau lòng cùng tiếc hận.
Ba quang lôi cầu và bốn đám mây đen giữa không trung đều biến mất không còn thấy bóng dáng nữa, không cần hỏi Phó trưởng Gia Cát Cường Bang thì trong lòng mọi người cũng hiểu rõ rằng luyện khí đã thất bại.
- Thất bại, đều tại ta, hai người luyện chế, mức độ khó khăn bậc này căn bản khó có thể thành công...
Phó trưởng Gia Cát Cường Bang thì thào nói nhỏ, ánh mắt vô thần, sắc mặt trắng bệch, khóe miệng phun máu tươi đầm đìa.
- Đỗ Thiếu Phủ đâu?
Trưởng lão Mộ Dung Hi khẽ hỏi, bốn phía cũng không thấy dấu vết của Đỗ Thiếu Phủ. Rõ ràng khi nãy Đỗ Thiếu Phủ còn ở cùng một chỗ với Phó trưởng Gia Cát Cường Bang mà.
- Chẳng lẽ xuất hiện điều gì ngoài ý muốn rồi sao?
Thần sắc Liêu Trưởng lão cũng lập tức thay đổi trở nên ngưng trọng, tìm khắp bốn phía, lật tìm trong đám bụi đất đá, nhưng cũng không nhìn thấy bóng dáng của Đỗ Thiếu Phủ đâu.
Ánh mắt của đa số các trưởng lão cũng tìm kiếm xung quanh, trên mặt đất hỗn độn, đá vụn chất thành đống, những ngọn núi tảng đá xung quanh rạn nứt, trong đó vốn không có chút vết tích nào của Đỗ Thiếu Phủ.
- Oanh!
Ngay khi ánh mắt của mọi người vẫn đang tìm kiếm bên trong thì chỉ trong chốc lát có một sóng âm động rung chuyển được phá ra ngoài. Các trưởng lão còn chưa kịp dời ánh mắt, chẳng qua cảm nhận được cỗ năng lượng mạnh mẽ đang dao động trên không trung lan tràn.
Bụi đất dần được gạt đi, trên không trung có dòng phù văn vô cùng sặc sỡ bắt đầu lấp lánh.
Ngay sau đó, dưới ánh nhìn chăm chú của người người, một pho tượng Linh Lô Phù Đỉnh hiển hiện trong không trung, những loại bùa chú bí văn đủ sắc gồm màu trắng, xanh, đen, đỏ, vàng bao quanh, biến ảo vô cùng vô tận, giống như có thể hợp thành thiên địa vạn vật.
- Oanh!
Nương theo cỗ hơi thở nóng bỏng lan tràn đó, dòng khí tức khủng bố giống như gió lốc quét sạch tất cả, bên trong Linh Lô Phù Đỉnh, hư ảnh thanh trường kiếm cũng dần hiện ra.
Bùa chú bí văn bên trên trường kiếm nhấp nháy, giống như hỏa diễm đang nhảy múa, mênh mông vô tận, huyền ảo khó diễn tả bằng lời.
- Vù xoạt xoạt!
Một cỗ uy áp phủ xuống, khiến cho máu nóng trong người các trưởng lão cũng phải đóng băng, toàn thân run rẩy.
Sau khi Linh Lô Phù Đỉnh xuất hiện, bóng dáng Đỗ Thiếu Phủ cũng đáp xuống, quang mang màu trắng quanh thân chói mắt, khí tức cổ xưa giống như những mũi nhọn bao phủ, sắc thái trước người vô cùng sặc sỡ, bùa chú bí văn kinh thiên, mênh mông làm nổi bật tư thế ngạo nghễ.
- Là Đỗ Thiếu Phủ.
Có trưởng lão lập tức nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ, giờ phút này ngạo nghễ bất phàm, có dáng vẻ giống như Thần giáng thế khiến cho trong lòng phần đông các trưởng lão phải run lên, cũng cảm thấy nghi hoặc. Rõ ràng người ở trong phòng luyện khí là Phó trưởng Gia Cát, sao hiện giờ lại thành Đỗ Thiếu Phủ rồi.
- Hả...
Trên gương mặt dã nhân trắng bệch của Phó trưởng Gia Cát Cường Bang xuất hiện vẻ kinh ngạc, trong ánh mắt vô thần lúc này đang nhìn lên không trung bày tỏ vẻ rung động.
Lúc này đây, Đỗ Thiếu Phủ đang đứng bay giữa không trung, Linh Lô Phù Đỉnh nhấc lên cao, hơi thở mênh mông dần xao động, khiến cả cho rất nhiều người ở những nơi khác nhau của Thiên Vũ học viện có thể chứng kiến rõ ràng.
- Điều này hình như...?
- Đỗ Thiếu Phủ, đó là Đỗ Thiếu Phủ, hắn đang làm cái gì vậy?
- Chẳng lẽ tất cả những chuyện vừa rồi đều do hắn làm ra sao?
- ...
Một vài đệ tử ngẩng đầu bàng hoàng, có người nhìn từ rất xa nhận ra người trên không trung kia chính là Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt càng rung động bàng hoàng hơn.
Trên không trung, thần sắc Đỗ Thiếu Phủ ngưng trọng, thủ ấn hai tay ngưng kết, trường kiếm bên trong Linh Lô Phù Đỉnh trước người đang tỏa ra uy áp dao động lòng người.
Cũng từ cỗ uy áp này, bầu trời đồng thời xuất hiện mây đen trong nháy mắt lại bao phủ cả học viện.
Chỉ trong khoảnh khắc, thiên địa lại lần nữa u ám không có ánh sáng, ba tầng mây đen trong nháy mắt hóa thành ba quang lôi cầu, lại lần nữa xuất hiện chuỗi Tam tinh, vô số ngân xà lôi quang tán loạn.
Đám mây thứ tư đang ngưng tụ thành lôi cầu, nhưng lại cực kỳ thong thả, cảm giác như có lòng mà sức không đủ.
Mới vừa rồi bên trong phòng luyện khí, trong phút chốc khi Linh Lô Phù Đỉnh của Phó trưởng Gia Cát Cường Bang nổ tung, tinh thần lực của cả hai như hòa thành một thể, bởi vậy vào những giây cuối cùng, không muốn để việc luyện khí thất bại, Đỗ Thiếu Phủ cưỡng chế ngưng kết Linh Lô Phù Đỉnh, dùng Linh Lô Phù Đỉnh bao trùm trường kiếm.
Mặc dù đám mây đen thứ tư đang thong thả ngưng tụ, nhưng so với chuỗi Tam tinh xuất hiện lần đầu tiên còn cuồng mãnh hơn.
- Không thất bại, vẫn chưa thất bại, tiểu gia hỏa kia còn đang luyện chế!
Phó trưởng Gia Cát Cường Bang khiếp sợ, trong mắt không hiểu sao xuất hiện vẻ vui mừng, cũng vô cùng khẩn trương nhìn lên không trung, hai nắm tay siết chặt lại.
Tất cả trưởng lão xung quanh lúc này cũng chăm chú nhìn giữ không trung, nắm tay cũng nắm chặt, ánh mắt trở nên ngưng trọng.
Cả mảnh đất trời nơi đây đều u ám không chút ánh sáng, trên đầu Đỗ Thiếu Phủ, ba quang lôi cầu với ngân xà nhấp nháy, bên trong Linh Lô Phù Đỉnh bắt đầu có khí tức dao động, phù văn bộc phát, bùa chú bí văn Kim Sí Đại Bằng Điểu hòa cùng bùa chú bí văn trên thân kiếm, còn cùng nhau chống đỡ mà không có cách nào tương dung.
- Phụt!
Năng lượng trời đất được rót vào trong, Linh Lô Phù Đỉnh cũng theo đó mà lắc lư, có vẻ lại muốn rạn nứt một lần nữa, khiến cho Đỗ Thiếu Phủ phun ra một ngụm máu tươi.
Phó trưởng Gia Cát còn không thể áp chế, với tu vi và thực của Đỗ Thiếu Phủ thì sao có thể áp chế được.
- Tiểu tử, nhất định phải chống lại được!
Thân thể Phó trưởng Gia Cát Cường Bang ủê oải run rẩy, hai mắt nhìn lên không trung với vẻ mong đợi, nhưng trong lòng lại hiểu rõ hắn đã không còn cách nào, Đỗ Thiếu Phủ làm sao làm được, trừ phi xuất hiện kỳ tích.
Linh Lô Phù Đỉnh lay động, khóe miệng Đỗ Thiếu Phủ phun máu tươi liên tục.
Đột nhiên, hai mắt Đỗ Thiếu Phủ nhíu lại, hơi cắn răng, thủ ấn lại lần nữa thay đổi, trong miệng đột ngột xuất hiện một dòng máu màu vàng kim nhạt phun về hướng Linh Lô Phù Đỉnh.
Dòng máu màu vàng kim dung nhập vào thân kiếm, lập tức dung hòa với bùa chú bí văn vàng óng, tương dung với thân kiếm, giống như giữa bánh răng và dây xích có dầu bôi trơn tác động là có thể vận hành, chỉ thoáng chốc đã khiến cho bùa chú bí văn Kim Sí Đại Bằng Điều và bùa chú bí văn trên thân kiếm tương dung lại với nhau, may mắn ập tới, phù văn chói mắt được phóng thích.
- Xoạt...
Chỉ trong khoảnh khắc, không trung rung động dữ dội, đám mây đen thứ tư che khuất bầu trời lại lần nữa nhanh chóng dao động, cuối cùng dùng tốc độ như sét đánh trực tiếp ngưng tụ thành một lôi cầu nửa mây nửa cầu, không chân thật như ba lôi quang cầu trước, nhưng cũng dần tạo thành lôi cầu rồi.
- Uy năng còn đang tăng lên!
Nhìn thấy quả lôi cầu thứ tư hư ảo, ánh mắt của tất cả trưởng lão như sôi trào, không ít trưởng lão thậm chí còn đỏ bừng cả mặt, không ngờ uy năng còn đang tăng lên.
- Còn đang tăng lên, máu của tiểu tử kia không tầm thường, dung hợp thú năng, trong lúc vô tình còn tăng cường khí thân nữa!
Ánh mắt của Phó trưởng Gia Cát bàng hoàng, nhãn lực của hắn vốn bất phàm, có thể cảm nhận được tất cả những điều này dường như có liên quan rất lớn đến chỗ máu tươi lớn mà Đỗ Thiếu Phủ vừa phun ra, loại máu tươi kia tuyệt đối không phải vật phàm.
Lúc này, trên đỉnh đầu Đỗ Thiếu Phủ, ba cái nửa lôi quang cầu xuất hiện, giống như chuỗi Tam tinh, ngân xà nhấp nháy, uy áp lan tràn đến kinh người.
Cùng lúc này, trong cả Thiên Vũ học viện, trái tim tất cả mọi người xuất hiện sự bất an, ba bán lôi quang cầu phía sau lưng Đỗ Thiếu Phủ kia ngập tràn ngân xà tán loạn, cỗ lôi uy dị thường đáng sợ đột ngột khởi động, sau đó ngập tràn khắp không trung.
- Không tốt, lôi kiếp bắt đầu rồi, tiểu tử kia có thể chống lại được không?
- Mặc dù còn không tính là lôi kiếp Tứ tinh, nhưng ít ra cũng là bán Tam tinh rồi. Đừng nói là Linh Phù Sư ngũ tinh không cách nào chống lại, đến ngay cả Linh Phù Sư lục tinh cũng không có cách chống lại được ấy chứ.
- ... ...
Có không ít ánh mắt rung động kịch liệt, khí tức trong không trung dao động, những mảng mây đen xung quanh lôi quang cầu cuồn cuộn, từng tia chớp ngân xà chớp lóa. Chuỗi Tứ tinh này giống như muốn xuyên thủng không gian, xuyên thủng bầu trời xanh, cuối cùng cũng vang lên những tiếng ầm ầm đánh lên Linh Lô Phù Đỉnh của Đỗ Thiếu Phủ.