- Từ sau khi đệ sinh ra thì có một thế lực rất cường đại cưỡng ép tách một nhà bọn chúng ta. Thế lực đối phương quá lớn, đệ phải cố gắng tu luyện, tranh thủ sớm ngày trở thành cường giả chân chính, đến lúc đó tìm mẹ và muội muội của đệ, khiến những kẻ khi dễ một nhà chúng ta phải bỏ ra cái giá nên trả!
Lời Đỗ Thiếu Phủ vừa dứt, hai tay nắm chặt thành quyền, trong đôi mắt trong sáng, một cỗ hàn ý nhàn nhạt lướt qua.
Chân Thanh Thuần nhìn Đỗ Thiếu Phủ, nhẹ nhàng vỗ bờ vai Đỗ Thiếu Phủ, nói: - Chờ ta khôi phục lại thời kỳ toàn thịnh, đến lúc đó cùng đi với ngươi, ai bảo ta là đại ca của ngươi.
Đỗ Thiếu Phủ nghiêng người nhìn thân thể hư ảo thô tục của Chân Thanh Thuần, không nói gì, chỉ là hơi gật gật đầu.
Sáng sớm hôm sau, khi đại địa mới tỉnh lại từ trong bình minh sáng sớm. Trong Thiên Vũ học viện trang nghiêm tang thương, cành cổ thụ khẽ động, bên ngoài Thiên Vũ Phù cảnh, sớm đã hội tụ lên mấy chục thân ảnh.
- Tên biến thái, bị thương nặng như vậy nhưng khôi phục còn nhanh hơn so với chúng ta.
Trên quảng trường, sau khi nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ, đám Tương Quân, Quỷ Oa, Lý Vũ Tiêu, Quách Thiếu Phong đều không khách khí trừng Đỗ Thiếu Phủ một cái.
Đỗ Thiếu Phủ cười khổ, trong đám người gặp được Thất Dạ Hi đang cùng một nhóm với đám Cốc Tâm Nhan, Vu Tước, Diệp Phi Vũ, lại phát hiện Thất Dạ Hi căn bản không có liếc hắn lấy một cái.
- Tốt, mọi người đều đến đông đủ, tiến vào trong Thiên Vũ Phù cảnh đi, thời gian nửa năm này, trong Thiên Vũ Phù cảnh có thời gian dài gấp mười. Khi các ngươi trở ra chỉ có thể đủ thời gian nửa năm sau.
- Nửa năm này bên trong Thiên Vũ Phù cảnh là năm năm. Trong thời gian năm năm, nội bộ Thiên Vũ Phù cảnh ngoại trừ bảng xếp hạng, bảng ghi chép còn có Linh tan biến tác dụng, những cái khác tất cả vẫn như thường, các ngươi trong Ngộ cảnh cùng Chiến cảnh, có thể đi vào như thường lệ tu luyện lĩnh ngộ như nhau.
Mộ Dung Hi nói với mười người Đỗ Thiếu Phủ, Tương Quân, Cốc Tâm Nhan, Thất Dạ Hi.
- Hiểu rõ.
Mười người cùng gật đầu, trong ánh mắt đều tràn ngập vẻ chờ mong. Với tỷ lệ thời gian gấp mười lần, lần này tiến vào Thiên Vũ Phù cảnh nhận được lợi ích như thế nào không cần nói cũng biết.
Thiên Vũ Phù cảnh chịu ảnh hưởng, trong thời gian nửa năm này, cũng không có cách nào dùng thẻ tích lũy điểm để đi vào.
Một lát sau, Mộ Dung Hi trưởng lão cùng mấy trưởng lão Tôn Bích Nguyệt đồng loạt ra tay, Vô phù văn đầy trời, mở ra Thiên Vũ Phù cảnh, một đạo cánh cửa không gian mông lung xuất hiện trong mắt mọi người.
Bên ngoài Thiên Vũ Phù cảnh, mười người sớm đã chuẩn bị kỹ càng, liền lập tức nhảy vào bên trong.
- Rầm rầm...
Biên giới cánh cửa không gian mông lung lan tràn ra ánh sáng gợn sóng, khí tức cổ xưa mênh mông tản ra, mười người lập tức tiến vào bên trong.
Qua khoảng thời gian một hai cái thở dốc ngắn ngủi, vượt qua không gian kia, ánh sáng phù văn mông lung, phảng phất như xuyên qua hư không, mười người liền xuất hiện trong phòng nhỏ quen thuộc trong Thiên Vũ Phù cảnh.
Mười người nhìn nhau đều cùng lúc tiến vào khí tức cổ xưa mênh mông lan tràn bên trong Ngộ cảnh.
Vừa sải bước tiến vào “Ngộ cảnh, Đỗ Thiếu Phủ nhìn thấy đã đến một lối hành lang lớn vô hình, không gian xung quanh tỏa ra hào quang, giống như tuệ mang hư không nở rộ, chói mắt giống như là bị ánh sáng thần bí bày khắp không trung.
Đối với nơi này, Đỗ Thiếu Phủ cũng coi như có chút quen thuộc, nhìn qua phù văn không gian gợn sóng lấp lóe xung quanh, lập tức liền tiến vào một mảnh trong không gian gợn sóng không thấy xuất hiện hư ảnh yêu thú.
Thời gian năm năm, thế giới bình thường bên ngoài chỉ có nửa năm, điều này khiến Đỗ Thiếu Phủ cực kì chờ mong, mình nhất định phải sớm ngày trở thành cường giả.
Sau khi mười người tiến vào bên trong Thiên Vũ Phù cảnh, Thiên Vũ học viện cũng khôi phục lại như thường.
Những học sinh thời gian không cách nào tiến vào trong Thiên Vũ Phù cảnh tu luyện nửa năm, nhưng trong Thiên Vũ học viện, chỗ có thể để cho học sinh tu luyện cũng không ít.
Sau khi nhìn thấy từng tràng quyết đấu đỉnh cao trên Thiên Vũ đại hội kia, không ít học sinh đều chủ động điên cuồng tu luyện, mong muốn một ngày kia có thể đặt chân lên Bảng Vũ, giống như bọn người Đỗ Thiếu Phủ, Thất Dạ Hi, Tương Quân, hào quang nở rộ, danh chấn đế quốc!
Thiên Vũ đại hội kết thúc, bọn người Đỗ Thiếu Phủ, Thất Dạ Hi, Tương Quân, Cốc Tâm Nhan cũng chân chính danh chấn đế quốc, sau khi tiến vào chỗ tốt trong Thiên Vũ Phù cảnh trong thời gian nửa năm, ngày nào đó thành tựu không thể đoán được.
Thời gian chầm chậm trôi qua, nửa tháng sau, nghe nói trong Thiên Vũ học viện cũng phát sinh một ít sự việc. Phong Ấn Phù trận hạ trong vườn thuốc, không ít linh dược cũng biến mất một cách khó hiểu, mặc dù mỗi lần mất không nhiều nhưng cũng đáng kể.
Dược trưởng lão điều tra tất cả đệ tử trong vườn thuốc vẫn không tìm được kẻ trộm cắp, lúc này ngược lại dẫn tới không ít phong ba trong học viện, nhưng linh dược của vườn thuốc vẫn biến mất như cũ.
Cuối cùng bất đắc dĩ, sau khi trưởng lão tự mình trấn thủ vườn thuốc, lúc này mới tốt lên một chút, để trong thời gian ngắn vườn thuốc khôi phục bình tĩnh.
Trong Thiên Vũ Phù cảnh, một chỗ không gian hào quang lấp lóe nào đó, hư ảo mê ly, khí tức cổ xưa mênh mông.
Đỗ Thiếu Phủ ngồi xếp bằng trong đó, quanh người ánh sáng vàng kim nhàn nhạt lấp lóe, thủ ấn biến hóa, phù lục bí văn tỏa sáng, ở sau lưng sắp xếp diễn hóa, lúc hóa thành chùm ánh sáng chói mắt, lúc hóa thành thú ảnh gào thét dữ tợn.
Đắm chìm trong lĩnh ngộ ảo diệu như vậy, Đỗ Thiếu Phủ tiến vào trạng thái vong ngã*, giống như con cá chui vào biển cả.
*Vong ngã: quên mình
... ... ...
Màn đêm, ánh trăng như chất lỏng màu cam đạm bạc, mây núi nguy nga, núi rừng vách đá, cảnh vật sông núi đều ngâm mình trong ánh trăng.
Tàng cây uốn lượn, tầng mây đêm như những ruột áo bông, tất cả đều giống bức họa vẩy mực trong màn đêm thăm thẳm, bên trong thấp thoáng không ít mái hiên nhà kiến trúc cổ xưa chạm trổ lung linh.
Không gian mênh mông, giống như là tuyên cổ trường tồn, nơi đây cũng không biết tồn tại bao nhiêu năm, một ngọn núi đơn độc sừng sững, ánh trăng như luạ. Một bóng người xinh đẹp đang đứng, váy áo màu xanh tung bay, khoảng mười sáu mười bảy tuổi, sợi tóc trong đêm tối đen như mực, ánh trăng phản xạ một ít màu sắc trong suốt, lộ ra gương mặt siêu phàm thoát tục với đường nét tinh xảo.
- Ca ca, thời gian của muội đã không còn nhiều, muội nhất định sẽ mau chóng nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này, đến lúc đó đi tìm huynh và cha.
Trên gương mặt của thiếu nữ, hai đồng tử linh hoạt kỳ ảo như sao sớm lấp lóe, nhìn lên bầu trời đêm thì thào nói nhỏ.
Thật lâu về sau, thiếu nữ thả người nhảy xuống núi rời đi, bầu trời đêm rực rỡ, áo xanh bồng bềnh, mái tóc dài đen tùy ý trút xuống, khí chất xuất trần như tiên!
... ... ... ...
Trong Hắc Ám Sâm Lâm hỗn loạn trước sau như một.
Nhưng gần đây trong Hắc Ám Sâm Lâm xuất hiện không ít sự việc náo nhiệt.
Trong đó sự việc náo nhiệt sôi trào nhất, không thể nghi ngờ là đến từ thành Loạn Yêu.
Trong thành Loạn Yêu, một thế lực lớn tên là Thiên Hạ Hội, lấy tư thái quật khởi quét ngang một vùng lớn.
Trong khoảng thời gian ngắn, Thiên Hạ Hội thần bí kia đã đứng vững bước chân ngay trong thành Loạn Yêu, các thế lực trong thành Loạn Yêu không phục liền liên thủ thảo phạt.
Nhưng vừa mới bắt đầu thảo phạt, còn chưa tiếp cận địa bàn của Thiên Hạ Hội, kết quả trong Thiên Hạ Hội xuất hiện một Linh Phù Sư lục tinh cùng một Vũ Vương cảnh Cường giả, lấy tư thái quét ngang hết thảy, nhổ tận gốc tất cả các thế lực liên thủ của thành Loạn Yêu, tồi khô lạp hủ phá hủy.
Có người nhận ra, Linh Phù Sư lục tinh và Vũ Vương cảnh Cường giả trong Thiên Hạ Hội kia, một người chính là Dược Vương Y Vô Mệnh biến mất mấy chục năm, một người khác cũng biến mất đã lâu là Ưng Vương La Đao.
Dược Vương Y Vô Mệnh là thanh danh bên ngoài, tên thật là Chấn Viễn Phương!
Còn Ưng Vương La Đao, hung danh hiển hách!
Hai người này xuất hiện trong Thiên Hạ Hội, tin tức này vừa truyền ra, lập tức làm cho Hắc Ám Sâm Lâm sôi trào, vô số thế lực chú ý, nhao nhao suy đoán lai lịch của Thiên Hạ Hội này.
Chỉ tiếc lai lịch của Thiên Hạ Hội trở thành câu đố, ngay cả hội trưởng của Thiên Hạ Hội là ai, cũng không ai biết.
Mà có thanh danh của Dược Vương Y Vô Mệnh và Ưng Vương La Đao truyền ra, người tìm Thiên Hạ Hội để nhờ cậy nối liền không dứt.
Trong lúc nhất thời thành Loạn Yêu vô cùng náo nhiệt, lực ảnh hưởng của Dược Vương Y Vô Mệnh quả thực đáng sợ.
Thiên Hạ Hội nhanh chóng quật khởi ngay trong thành Loạn Yêu, dùng thời gian cực ngắn đã chiếm cứ vị trí chủ đạo trong thành.
Thiên Hạ Hội quật khởi ở thành Loạn Yêu, để ý nhất, đương nhiên là tứ đại thế lực hùng cứ một phương trong Hắc Ám Sâm Lâm: Hắc Sát Môn, Song Hận Môn, Vạn Vân Các còn có Mục Gia Bảo.
Chỉ là có Dược Vương Y Vô Mệnh cùng Ưng Vương La Đao ở đó, tứ đại thế lực Hắc Sát Môn, Song Hận Môn, Vạn Vân Các, Mục Gia Bảo cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Huống chi hiện tại Thiên Hạ Hội còn gần như chỉ hoạt động ở trong thành Loạn Yêu, tứ đại thế lực cũng không có cách nào chèn ép, chỉ có thể quan sát.
Có điều, không hề nghi ngờ, tứ đại thế lực Hắc Sát Môn đối với việc Thiên Hạ Hội quật khởi, một mực duy trì cảnh giác, thậm chí nếu cần thiết, tuyệt đối sẽ có xu thế liên thủ... ... .
Thời gian trôi qua, trong lúc bất tri bất giác, đã trôi qua qua năm tháng.
- Năm tháng, trong Thiên Vũ Phù cảnh đã được bốn năm rồi, không biết thực lực của bọn Đỗ Thiếu Phủ, Thất Dạ Hi, Tương Quân hiện tại đã mạnh mẽ đến trình độ nào!
- Lấy thiên tư, thiên phú của bọn họ, cộng thêm bế quan trong Thiên Vũ Phù cảnh, hiệu quả không cần nghĩ cũng biết, sợ là lúc này thực lực chắc chắn đã vô cùng mạnh mẽ.
- Nếu chúng ta cũng có thể được như vậy thì tốt.
- ... ... ...
Trong Thiên Vũ học viện, trong đàm luận của những học viên nhàn rỗi cũng không thể thiếu được đề cập đến bọn người Đỗ Thiếu Phủ, Thất Dạ Hi, Tương Quân.
Thời gian dài trôi qua, sợ là những tên gia hỏa kia từng đứa chỉ sợ rằng vốn đã mạnh mẽ sẽ càng khủng bố hơn, thực lực chắc chắn đã đến cấp bậc kinh khủng rồi.
- Gần đây các trưởng lão hình như đều rất ít lộ diện, chỉ có thể nhìn xem đã ra ngoài hay chưa thôi?
- Khả năng gần đây các trưởng lão cũng đều bế quan.
- Ta nghe được tin tức, nói là phó viện trưởng Gia Cát đã sớm luyện chế binh khí, hiện tại đã đến bước ngoặt quan trọng nhất, cho nên rất nhiều trưởng lão đều hộ pháp ở phòng khí, lúc này mới chưa đi ra lộ diện.
- Phó viện trưởng Gia Cát luyện chế Linh khí, cái đó hẳn là làm cho Đỗ Thiếu Phủ, thật sự là hâm mộ a.