- Tiên Thiên cảnh viên mãn, thật đúng là không kém a.
Mắt nhìn Sấu Hổ giống như mãnh hổ lao thẳng đến, trong mắt Đỗ Thiếu Phủ cũng hiện lên cổ quái, không tránh không né, ngưng kết từng đạo thủ ấn, quang mang kim sắc hiển hiện, từng ký hiệu lan tràn, một cổ khí thế bá đạo hung hãn như núi lửa dâng lên, sau đó cánh tay phải hung hăng tát về phía Sấu Hổ đang lao thẳng tới.
- Hô lạp!
Đỗ Thiếu Phủ tát ra, ký hiệu màu vàng khởi động, ngưng tụ thành một hư ảnh cự sí, hung hăng quất ở trên người Sấu Hổ, không có gì né tránh, đây là đối kháng chính diện, là một loại đối kháng cường ngạnh, không có hoa chiêu gì đáng nói.
- Bang bang!
Va chạm như thế, trên hư ảnh kim dực, một cổ lực lượng bá đạo như núi lửa bùng nổ trút xuống.
Sau khi đối kháng, thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ lảo đảo lui ra phía sau hai bước liền ổn định thân hình, trên khuông mặt cương nghị nảy lên ý cười, giống như mình sở liệu, sau khi dùng Huyết Anh Linh Chi, bản thể của mình trải qua rèn luyện càng cường hãn, mà đột phá đến Tiên Thiên Huyền Diệu cảnh, thực lực cũng lần nữa tăng cao, vừa rồi chỉ bằng vào bản thể cường hãn, liền có thể chiếm ưu thế bất bại, công pháp của Kim Sí Đại Bằng Điểu quả thực khủng bố bá đạo.
- Đặng đặng!
Thân hình của Sấu Hổ liên tiếp lui ra sau, mỗi lui một bước, mặt đất đều sụp đổ, lui hơn mười bước mới đứng vững thân hình, ngẩng đầu nhìn Đỗ Thiếu Phủ, kinh hãi nói:
- Tiên Thiên Huyền Diệu cảnh, làm sao có thể cường đại như vậy!
- Phốc xuy!
Thời điểm giọng nói hạ xuống, một hơi không thuận, trong miệng Sấu Hổ phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt cũng càng hoảng sợ.
- Ta không có chọc ngươi, ngươi lại năm lần bảy lượt đuổi giết ta, hôm nay vừa khéo kết thúc sổ sách a!
Bàn chân đạp mạnh, Đỗ Thiếu Phủ chủ động ra tay, thân ảnh như điện đập ra, như Đại Bằng giương cánh, Thương Ưng chụp mồi, nháy mắt đến trước người Sấu Hổ, trong lòng bàn tay có huyền khí khởi động, ngũ chỉ nắm lại, một cỗ khí thế kinh người bạo phát, một quyền trực tiếp oanh về phía Sấu Hổ.
Sắc mặt của Sấu Hổ đại biến, vừa rồi cùng Đỗ Thiếu Phủ giao thủ, hắn cảm giác được thiếu niên kia phảng phất như Yêu thú khủng bố, cường hãn bá đạo, giống như để hắn đối mặt một Yêu vương, tâm thần cũng vì đó run rẩy, giờ phút này tốc độ của thiếu niên cũng vượt qua hắn tưởng tượng, sao có thể nhanh như vậy.
Không thể né tránh, huyền khí cả người hắn vận chuyện, ký hiệu lược động, quyền ấn vội vàng đối kháng!
- Bang bang phanh! ! !
Thanh âm trầm đục từ trong lúc hai quyền đối kháng truyền ra, một tiếng tiếp theo một tiếng, tổng cộng mười ba tiếng, một cỗ kình khí kinh người tổng cộng mười ba tầng, khí thế chồng chất, như sóng xung kích, cuối cùng hung hăng trùng kích ở trên nắm tay của Sấu Hổ.
- Ca sát...
Thanh âm xương cốt gãy truyền ra, khuôn mặt của Sấu Hổ thống khổ vặn vẹo, nắm tay bị nổ nát, xương cốt gãy, lực lượng bá đạo như muốn chấn vỡ lục phủ ngũ tạng của hắn.
- Từ giờ trở đi, Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn xoá tên khỏi Man Thú sơn mạch!
Thân ảnh của Đỗ Thiếu Phủ lại lần nữa xuất hiện ở trước mặt Sấu Hổ, nhanh như tia chớp, thế như sấm đánh, quanh thân lóe ra quang phù, chưởng ấn đánh tới, như kinh đào hãi lãng, ầm ầm dán ở trên ngực của Sấu Hổ, lực lượng dời núi lấp biển tràn ra.
Đồng tử của Sấu Hổ co rút, đến lúc này hắn mới biết thiếu niên trước mắt khủng bố, so với đệ tử Huyền Minh Tông, Huyền Phù Môn càng thêm khủng bố, sớm biết mà nói, hắn làm sao dám trêu chọc tồn tại khủng bố như vậy.
- Phốc xuy!
Trong miệng Sấu Hổ phun ra máu tươi, xương sườn không ngừng phá toái, lục phủ ngũ tạng cũng bị trọng lực đánh nát, thân hình như diều đứt dây, thời điểm rơi xuống mặt đất, đã mất đi sinh cơ.
Tu luyện giả Tiên Thiên cảnh viên mãn, bị đánh chết như thế, sạch sẽ lưu loát, bá đạo cường hãn, khí thế khủng bố không thể ngăn cản nghiền áp hết thảy!
Đám người Quách Minh cùng Lâm Bá Quang đã sớm trợn mắt há hốc mồm, tận mắt thấy hết thảy, trong lòng rung động có thể nghĩ.
Mà giờ phút này, Lã Khôn cùng người Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn còn thừa lại nhìn thấy cảnh này, sắc mặt đều trở nên cực kỳ khó coi, ai cũng không ngờ Sấu Hổ Tiên Thiên cảnh viên mãn, lại bị thiếu niên kia cường thế đánh chết.
Khóe miệng của Đỗ Thiếu Phủ cười nhạt, hai đấm siết chặt, không nghĩ tới Huyền Diệu cảnh so với Sơ Đăng cảnh mạnh hơn nhiều như vậy, đặc biệt ở trên bản thể, sau khi dùng Huyết Anh Linh Chi, thân thể cực kỳ cường hãn, nếu không có bản thể cường hãn, không ngại khí thế của Sấu Hổ kia, mình cũng không thể nghiền áp đánh chết đối phương.
Loại khí thế bá đạo ở trên người, đều là vì bản thể của mình cường hãn, giống như Yêu Vương, có thể ngạo thị hết thảy.
- Đại đội trưởng đã chết, chạy mau.
Liệp Yêu Giả của Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn kinh hãi, nơi nào còn dám lưu lại, bắt đầu chạy trối chết.
- Rống!
Hổ Khiếu Chấn Thiên, một yêu hổ to lớn rít gào hiện thân, hai Tiên Thiên Sơ Đăng cảnh của Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn chạy nhanh nhất bị hai móng của Cự Hổ xé thành mảnh nhỏ, huyết vụ rơi đầy đất, làm người ta hết hồn.
- Là Vương Lân Yêu Hổ.
Mọi người phát run, thân hình run run, Cự Hổ kia vỗ cánh khổng lồ, xoay quanh giữa không trung, như hổ rình mồi, chấn tâm phách người, khí thế kinh người làm đám người Lâm Bá Quang, Quách Minh, Chu Tuyết kinh hoảng.
Chỉ là sau khi Vương Lân Yêu Hổ xé nát hai Tiên Thiên Sơ Đăng cảnh của Liệp Yêu đoàn xong, xoay người vỗ cánh rời đi, cũng không có công kích những người khác, điều này làm cho mọi người cực kỳ nghi hoặc.
- Trốn a.
Liệp Yêu Giả khác của Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn run rẩy, mắt nhìn Vương Lân Yêu Hổ vỗ cánh đi xa, vội vàng nhanh chân bỏ chạy.
Đỗ Thiếu Phủ ngồi xổm ở trước thi thể của Sấu Hổ, sờ soạng, cuối cùng ở trong ngực đối phương lấy ra một cái gói to, phía trên có ký hiệu dày đặc.
- Đây là Túi Càn Khôn của hắn, tất cả của cải hẳn đều thu ở trong Túi Càn Khôn này.
Chu Tuyết đến trước người Đỗ Thiếu Phủ, trong mắt còn mang theo vẻ rung động.
- Túi Càn Khôn.
Khuôn mặt của Đỗ Thiếu Phủ hiện lên tươi cười, nghe nói chỉ có Linh Phù Sư mới có thể luyện chế ra Túi Càn Khôn. Trong Túi Càn Khôn nho nhỏ, lại có thể ở sau khi Linh Phù Sư khắc họa ký hiệu, trở nên trong có Càn Khôn, có thể co rút lại không gian, nghe nói Linh Phù Sư lợi hại, chế tạo ra Túi Càn Khôn không gian càng lớn, có khả năng cất chứa càng nhiều.
Không khách khí thu Túi Càn Khôn vào trong ngực mình, Túi Càn Khôn chính là bảo vật, không phải người bình thường có thể có được, Đỗ Thiếu Phủ tự nhiên sẽ không bỏ qua, sau đó mới đứng dậy.
- Cảm ơn ngươi đã cứu ta.
Chu Tuyết khẽ mở lời, khóe miệng hiện ra độ cong tuyệt mỹ, trong mắt có dị thải hiện lên.
- Trùng hợp mà thôi.
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, Vương Lân Yêu Hổ thần phục đi theo, tự nhiên là dễ dàng đi ra Hắc Nhai, không nghĩ tới lại gặp đám người Chu Tuyết, dù sao Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn là mình phải đối phó, bởi vậy vừa rồi ở trong lúc nguy cơ, tự nhiên sẽ ra tay.
- Thiếu Phủ huynh đệ.
Quách Minh kinh hỉ chạy tới, nhìn Đỗ Thiếu Phủ cao hứng nói:
- Không nghĩ tới ngươi lại cứu chúng ta lần nữa.
- Nhấc tay mà thôi, ngươi không sao chứ?
Đỗ Thiếu Phủ mỉm cười, thương thế trên cánh tay Quách Minh tựa hồ không nhẹ.
Quách Minh lắc đầu, ghé mắt nhìn cánh tay của mình một cái, lơ đễnh nói:
- Chuyện nhỏ, không có trở ngại, ăn chút đan dược, điều tức thổ nạp vài ngày liền không có việc gì.
- Nguyên lai là ngươi, ngươi gọi Đỗ Thiếu Phủ sao, vừa rồi đa tạ ra tay, ta gọi Lâm Bá Quang, là đệ tử của Huyền Minh Tông.
Lâm Bá Quang tiến đến bên người Đỗ Thiếu Phủ, lúc trước đã từng nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ ra tay, ở Địa Linh hạp cũng gặp được một màn làm người ta giật mình kia, vừa rồi Đỗ Thiếu Phủ bày ra thực lực, lại lần nữa để hắn khiếp sợ, Huyền Phù Môn Thẩm Ngôn hắn cũng xa cách, nhưng lúc này chủ động tiến lên chào hỏi, đã chứng minh trong lòng rất coi trọng Đỗ Thiếu Phủ.
- Ta chỉ là nể tình người quen mới ra tay, hơn nữa cùng Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn cũng có ân oán, không phải cố ý ra tay vì ngươi, không cần cảm ơn.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn Lâm Bá Quang nói.
- Không quan hệ, ta cũng đa tạ ngươi vì Chu Tuyết sư muội ra tay, về phần ta, dù sao Sấu Hổ kia cũng giết không được ta, cần gì đa tạ.
Lâm Bá Quang nghe Đỗ Thiếu Phủ nói, cũng lơ đễnh, nhìn Chu Tuyết, lại nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Đừng tưởng rằng thực lực của ngươi mạnh hơn ta, liền có thể cùng ta cướp Chu Tuyết sư muội, ta nói cho ngươi biết, nếu ai cùng ta cướp Chu Tuyết sư muội mà nói, ta liền liều mạng với hắn.
Đỗ Thiếu Phủ nhìn Lâm Bá Quang, hơi có chút nghẹn lời, sau đó bất đắc dĩ cười.
- Lâm Bá Quang, ta không phải sư muội của ngươi, cũng cùng ngươi không có quan hệ, nếu ngươi lại hồ ngôn loạn ngữ, ta liền không khách khí.
Ánh mắt của Chu Tuyết âm trầm như nước, lộ ra chút lạnh lẽo, tức đến dậm chân, Lâm Bá Quang này ăn nói bừa bãi, nàng cùng hắn hoàn toàn không có chút quan hệ, giờ khắc này không biết vì sao, nàng cực kỳ sợ thiếu niên trước mắt hiểu lầm nàng, dư quang không khỏi vụng trộm nhìn Đỗ Thiếu Phủ.
Lâm Bá Quang nghe vậy, cũng không tức giận, khẽ mỉm cười, nhìn Chu Tuyết nói:
- Chu Tuyết sư muội đừng nóng giận, ta không nói là được, ta nghe lời ngươi.
- Ngươi! ! !
Chu Tuyết trừng mắt, nhẹ nhàng mím môi, nói xong thoáng quay đầu, không nói nữa, tựa hồ không muốn cùng Lâm Bá Quang dây dưa nhiều, mấy ngày nay tiếp xúc, nàng cũng biết cách Lâm Bá Quang này xa một ít, càng quan tâm hắn, sẽ càng không thể xong việc.
- Đỗ huynh đệ, đa tạ ra tay, Lã Khôn kia đi lại với Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn, người Thiên Xà Tông này thật đáng giận.
Thẩm Ngôn cũng đến bên người Đỗ Thiếu Phủ, tách ra Lã Khôn, chẳng phân biệt được thắng bại, xa xa nhìn Lã Khôn, trong mắt hàn ý kích bắn, nhưng tự biết mình không thể làm gì được đối phương.
- Cùng ta có quan hệ gì đâu.
Đỗ Thiếu Phủ ngay cả mắt cũng không có nhìn Thẩm Ngôn một cái.