- Thật là một nữ oa thần bí, không tầm thường, nhìn không thấu, vẫn là nhìn không thấu…
Ở vị trí ghế trưởng lão, ba vị trưởng lão lúc này nhìn tướng mạo, khuôn mặt già nua có vẻ có chút nghi ngờ, ngay cả bọn họ lúc này cũng không nhìn thấu Thất Dạ Hi.
Mười người thắng lợi cuối cùng đi ra. Tương Quân, Cốc Tâm Nhan, Quỷ Oa, Vu Tước những người này tiến vào tất nhiên cũng không khiến mọi người kinh ngạc, dù là Đỗ Thiếu Phủ lúc này tiến vào tốp mười đối với nhiều người mà nói cũng đã là chuyện đương nhiên.
Nhưng Đường Ngũ, Lý Vũ Tiêu, đặc biệt là Thất Dạ Hi tiến vào tốp mười, kết quả này đối với rất nhiều người mà nói đều có kinh ngạc, cũng có một chút bất ngờ.
Nhưng kết quả này cũng có thể khiến người ta tiếp nhận, dù sao bất kể là vòng chung kết nào cũng sẽ có một vài nhân tố bí mật tới.
Oong…
Tiếng chuông du dương trầm thấp lại một lần nữa truyền ra, đại biểu cho trận chung kết chính thức kết thúc.
Những người đứng quan sát xung quanh bàn luận sôi đông, không khỏi nói về mười người thắng lợi trên quảng trường, mười người này đã có tư cách để tiến vào Thiên Vũ Phù Cảnh nửa năm, lợi ích có thể tưởng tượng được.
- Chúc mừng mười người các ngươi ngày hôm nay tiến vào mười hạng đầu, nhưng lần Thiên Vũ đại hội này cuối cùng sẽ xuất hiện một quán quân, được Gia Cát Phó trưởng lão dùng Huyền Linh Thông Thiên Đằng tự chế luyện một binh khí, vòng thi đấu thứ ba, mười người các ngươi lần lượt rút thăm chọn đối thủ, kết quả thể nào, một nửa là thực lực, một nửa là ý trời.
Hà Hổ trưởng lão liến lên giơ tay, phía sau có hai đạo sư một nam một nữ đi lên quảng trường, trong tay nữ đạo sư cầm một chiếc rương lớn kín màu xanh, chỉ đủ để một tay thò vào.
- Trong rương thăm này có thăm ngọc, lần lượt có hai phần có số từ một đến năm, từng người bốc thăm người có số giống nhau sẽ thi đấu với nhau, dựa theo quy tắc tranh tài, cuối cùng chỉ có thể lựa chọn ra bốn người quyết đấu cặp, hai người cuối cùng tranh đoạt quán quân, vì trong vòng này có năm người thắng nên người thắng trận số một sẽ cùng người thắng trận số năm đấu thêm một trận, hai người cuối cùng là ai còn phải xem vận khí của các ngươi, bây giờ bắt đầu rút thăm.
Hà Hổ trưởng lão cũng không nói gì quá nhiều, quy tắc cũng đơn giản, âm thanh xen lẫn huyền khí đủ để mọi người có thể nghe rõ.
Hai vị đạo sư một nam một nữ tiến lên, mười người bắt đầu rút thăm, Quách Thiếu Phong là người đầu tiên, hắn thò tay vào rương bốc ra một khối ngọc bài nho nhỏ.
Đỗ Thiếu Phủ là người thứ hai, cũng bốc ra một khối ngọc bài, loại rút thăm quyết đấu này có phân nửa là vận may, phân nửa là thực lực, mình chọn lựa đối thủ mạnh hay yếu đến cùng mới biết được, bởi vậy Đỗ Thiếu Phủ cũng không hề rầu rĩ.
Ngay sau đó Tương Quân là người thứ ba bốc thăm, tiếp tục lần lượt.
Đỗ Thiếu Phủ mở ngọc bài trong tay, trên ngọc bài có một số năm nho nhỏ.
- Đúng là không phải may bình thường.
Khi thấy ngọc ký hiện số năm, khuôn mặt Đỗ Thiếu Phủ nhất thời cười gượng, theo quy tắc Hà Hổ trưởng lão vừa nói, trong năm người thắng lợi vòng này người số một sẽ phải đấu với người số năm vì có tới năm người thắng trận nên phải đấu thêm một trận, cuối cùng giữ lại bốn người đấu cặp, sau đó mới là hai người sau cùng tranh đoạt quán quân, mình bốc được số năm, cho dù là thắng lợi cũng phải đấu thêm một trận với người số một.
Đến cuối cùng còn lại một người nào đều là đỉnh phong trên võ bảng, đấu thêm một trận tiêu hao như thế nào là có thể tưởng tượng được. Cho dù là cuối cùng thắng hiểm, vào tới vòng quyết đấu kế tiếp coi như cũng chịu thiệt lớn, ai bắt được số một và số năm tự nhiên là có chút xui.
- Rút thăm hoàn tất, mười người đều lấy ra số thăm trong tay mình.
Khi Thất Dạ Hi bốc ra lá thăm cuối cùng từ trong rương, nam đạo sư nói với mười người.
Mười người nghe vậy mỗi người mở lòng bàn tay ra nhìn số thăm trong tay mình.
Lả tả…
Giờ phút này không ít ánh mắt kích động quan sát số thăm trong lòng bàn tay mình.
Ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ đảo quanh chỉ thấy lúc này trong lòng bàn tay Quách Thiếu Phong bên cạnh bất thình lình là một số năm, ánh mắt hai người nhìn nhau cười gượng.
- Quách Thiếu Phong quyết đấu Đỗ Thiếu Phủ, Tương Quân quyết đấy Diệp Phi Vũ, Cốc Tâm Nhan quyết đấu Vu Tước, Quỷ Oa đấu Thất Dạ Hi, Lý Vũ Tiêu đấu với Đường Ngũ.
Tiếng nam đạo sư âm trầm xen lẫn huyền khí truyền ra, theo đó là một danh sách, lập tức người vây xem quanh quảng trường bàn luận kịch liệt.
Trong đám người, những người đã thua từ vòng đầu là Trương Lộ và Âu Dương Sảng đã ở dưới quảng trường, đều đứng cùng chỗ với Đỗ Tiểu Mạn, Đỗ Tiểu Thanh, Hàn Triều.
- Truy Vân Yến Diệp Phi Vũ sợ là sẽ thua, đối mặt với Tương Quân chắc hẳn khó có thể thủ thắng.
Trương Vụ nhìn mười người ở quảng trường, trong đôi mắt sáng tràn đầy vẻ chờ mong.
- Thất Dạ Hi đối mặt với Quỷ Oa sợ là cũng rất khó khăn vì Quỷ Oa cũng không dễ đối phó.
Băng Na dường như đã sớm quen biết với Trương Vụ, Âu Dương Sảng, lúc này cũng đứng một chỗ bàn luận.
Lý Vũ Tiêu quyết đấu với Đường Ngũ, hai người vốn xếp hạng cũng rất gần, hiện tại xếp hạng cũng không khác biệt lắm, chắc là một hồi long hổ tranh đấu chân chính. Cốc Tâm Nhan đấu Vu Tước, hai người này tu vi đều sâu không lường được, Vu Tước lại không dễ trêu chọc, chỉ có điều Cốc Tâm Nhanh cũng rất mạnh, vẫn có thể chiếm vị trí thứ hai võ bảng, cũng đại biểu cho thực lực bản thân, chắc hẳn ưu thế của Cốc Tâm Nhan lớn hơn một chút.
Đỗ Tiểu Mạn nhìn mười người trên quảng trường, chân mày hơi nhíu, khuôn mặt kiều diễm có chút nghiêm trọng.
- Tiểu Mạnh tỷ là lo lắng mình không có cách nào chống lại Quách Thiếu Phong sao?
Âu Dương Sảng hỏi.
- Quách Thiếu Phong trên người mang theo phù khí, thực lực bản thân cũng mạnh mẽ đến cực điểm, khó đối phó.
Đỗ Tiểu Mạn lo lắng cho Đỗ Thiếu Phủ.
Lần này lại không người nào dám chế giễu khoa khí của chúng ta nữa rồi, Đỗ học đệ thẳng tiến tốp mười, xem ai còn dám chế giễu khoa khí chúng ta.
Tâm tình Đồ Đồng có vẻ cực kỳ kích động.
Trên quảng trường, ánh mắt mười người, Lý Vũ Tiêu nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Ngươi số năm ta số một, nếu như chúng ta có thể thắng lợi vòng kế tiếp mới có cơ hội đánh một trận.
- Đừng coi như ta không tồn tại, muốn thắng ư, cửa này của ta ngươi cũng không qua được.
Đường Ngũ không khách khí nói với Lý Vũ Tiêu.
- Còn phải thử mới biết được.
Trên khuôn mặt trơn bóng trắng nõn của Lý Vũ Tiêu,đôi mắt đen thâm thúy hiện lên một chút ánh sáng màu đỏ, ý chí chiến đấu điên cuồng phun ra.
Ở ghế trưởng lão, Hà Hổ trưởng lão lại một lần nữa lớn tiếng nói:
- Mười người bắt đầu quyết đấu, ai có thể đạt quán quân cần phải xem thực lực chân chính của các ngươi.
Oong…
Theo lời Hà Hổ trưởng lão vừa dứt, tiếng chuông du dương lại một lần nữa ngân lên, mười người cuối cùng thi đấu lại một lần nữa tranh đoạt.
Vèo vèo…
Thân ảnh mười người cướp động, từng người tản ra thành năm đội hình, từng người đứng cùng đối thủ, từng khí tức điên cuồng phun ra phóng lên cao.
- Tương Quân học trưởng cố lên!
- Tâm Nhan học muội cố lên!
- Đỗ Thiếu Phủ học trưởng cố lên!
…
Từng tiếng reo hồ ồn ào náo động, mười người đều có rất nhiều người cổ vũ, tiếng reo hò vang vọng tận mây xanh.
- Lý Vũ Tiêu, bắt đầu đi, lấy Hóa Ma Tiển của ngươi ra.
Trên quảng trường, hắc sam của Đường Ngũ thoáng động, huyền khí toàn thân điên cuồng phun ra, một vòng sáng phù văn chiếm giữ không gian xung quanh làm không gian xung quanh cát bay đá chạy, mơ hồ vặn vẹo, khí thế không thể coi thường chấn động tâm phách.
- Muốn ta vận dụng Hóa Ma Tiển vậy phải xem thực lực của ngươi có đủ hay không.
Khi Lý Vũ Tiêu vừa dứt lời, ám học viện bào màu đỏ phần phật, trong ánh mắt điên cuồng phun ra hồng quang, ma khí toàn thân phóng ra không áp chế, thủ ấn biến đổi, bỗng nhiên liên tiếp trảo ấn cướp ra ra tay trước.
Vèo vèo…
Ba sáu chỉ ấn vẽ lên không trung, khí thế ngập trời, toàn bộ tia sáng không gian cũng đột nhiên đen sẫm, ba sáu chỉ ấn này giăng kín khắp nơi, chỉ có ánh sáng màu đen lóe lên, ma tà khủng khiếp khiến người ta nhìn cũng sởn tóc gáy.
Xuy xuy xuy…
Ba sáu chỉ ấn như muốn xuyên thủng không gian kèm theo vô thượng uy áp, đột nhiên bao phủ huyệt mạch toàn thân Đường Ngũ.
- Hừ, ba sáu ma chỉ không tầm thường, nhưng còn chưa đủ.
Đường Ngũ hét lớn một tiếng, từng phù văn điên cuồng phun ra như gió bão cuốn theo tất cả, kèm theo năng lượng kình khí vô thượng trực tiếp quét ngang về ba sáu ma chỉ của Lý Vũ Tiêu.
Ầm ầm…
Theo giao đấu của Lý Vũ Tiêu và Đường Ngũ, cũng lập tức kích nổ toàn học viện.
- Chúng ta lại chiến một trận, bắt đầu đi.
Cốc Tâm Nhan đứng lơ lửng, giống như không nhiễm khói lửa nhân gian, hai mắt phóng ra ánh sáng.
- Bắt đầu đi.
Vu Tước lơ lửng giữa không trung khẽ mỉm cười, khí chất tuyệt diễm kia như thiên sứ, cũng như ma quỷ.
Hai cô gái tuyệt sắc lúc này gần như là nhìn chăm chú khiến người ta đứng xa xa nhìn cũng có một loại cảm giác hưởng thụ.
Hưu hưu…
Hai bóng hình xinh đẹp uyển chuyển, mỗi người phác ra một đường cong đột nhiên nhanh như chớp giao đấu.
Hai nàng quyết đấu không có tiếng năng lượng quá lớn đụng nhau, chỉ có từng đường cong uyển chuyển hoa mắt quyết đấu giữa không trung, mảng lớn phù văn khuếch tán lên trời cao.
- Tuy rằng sợ là khó có thể thắng lợi, chỉ có điều ta sẽ toàn lực đánh một trận, Thiên Vũ Học không có hạng người thối lui.
Diệp Phi Vũ nhìn Tương Quân trước mặt, đôi mắt đẹp kiên nghị, khuyền khí từ bàn chân điên cuồng phun ra, bóng người như vũ yến lướt qua bầu trời, tốc độ biến đổi khó dò, nhanh không thể tưởng tượng.
- Ta cũng sẽ toàn lực đánh với nàng một trận.
Tương Quân vừa dứt lời, thân hình to lớn thẳng tắp, trên người có một cỗ khí tức vô hình bạo phát trấn giữ trời cao, một quyền đánh về bóng hình mơ hồ xinh đẹp phía trước, nhìn như một quyền đơn giản nhưng lại hết lần này đến lần khác biến hóa phong tỏa người làm cho bóng hình xinh đẹp kia chỉ có thể chống lại.
- Cho ngươi động thủ trước.
Quỷ Oa nhìn Thất Dạ Hi, âm thanh êm dịu nhưng trong lúc mơ hồ có sóng khí tức lăn tăn chấn động trên người, sắt khí lan tràn sắc bén khiếp người.
- Ai động thủ trước cũng như nhau, dù sao ngươi cũng không làm gì được ta.
Thất Dạ Hi trong hai tròng mắt thông minh vẫn mang theo nụ cười thản nhiên, nhưng chân mày hơi dâng lên chút sóng dao động nói với Quỷ Oa.
-Chỉ có điều khí tức trên người ngươi làm ta rất không thích, khiến người ta có chút khó chịu.