Thiên Vũ đại hội lần này cũng có liên quan trực tiếp với võ bảng. Xếp hạng Thiên Vũ đại hội đến lúc đó cũng chính là xếp hạng trên võ bảng.
Thu thập một hồi, Đỗ Tiểu Yêu và Đỗ Thiếu Phủ rời khỏi đình đang định xuất khí đi tới quảng trường Hòa Bình tham gia Thiên Vũ đại hội liền nhìn thấy ba người Hàn Triều, Băng Na, Đồ Đồng.
- Đỗ học đệ, ngươi hẳn là đi tham gia Thiên Vũ đại hội, ngươi là học viên khí, ba người chúng ta đi cùng ngươi, tuy người không nhiều lắm nhưng đại biểu cho toàn bộ khoa khí đi trợ uy cho ngươi.
Hàn Triều nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ, trước sau nhiệt tình như một.
- Khí của chúng ta vẫn bị các khoa khác áp chế, lần này cần phải nhờ vào ngươi, cố gắng lấy danh dự cho chúng ta.
Đồ Đồng nói, thân thể gầy ốm nhưng rất rắn chắc, ánh mắt tinh quang lan tràn không thể khinh thường.
- Cố gắng lên, khoa khí của chúng ta ủng hộ ngươi.
Băng Na mỉm cười nói, ánh mắt lập tức rơi vào trên người Đỗ Tiểu Yêu nói nhỏ:
- Thực là một con khỉ đáng yêu.
Đỗ Tiểu Yêu nghe vậy, dứt khoát không để ý tới những lời này, làm như không nghe được.
Nhìn ba người Hàn Triều, Băng Na, Đồ Đồng trước mặt, trong lòng Đỗ Thiếu Phủ dâng lên một cảm giác thân thiết liền gật đầu, bốn người lập tức đi tới quảng trường Hòa Bình.
Quảng trường Hòa Bình bình thường là nơi các học viên cũ mới khiêu chiến, phàm là chuyện trọng đại của học viện đều tổ chức ở đây.
Sáng sớm hôm nay,vài bóng người từ học viện không ngừng tới đây, mặt trời còn chưa lên, xung quanh quảng trường đã có vô số người lấp đầy.
Trong đám người đông đúc ồn nào náo nhiệt, không ít tiếng bàn luận ồn ào náo động cùng tiếng gầm khuếch tán bốn phía xung quanh, số lượng người còn nhiều hơn lần trước người của Quang Minh Thần Đình đến.
Thiên Vũ đại hội, học viên toàn học viện tham dự, hơn nữa, Thiên Vũ Phù Cảnh tối qua đã đóng, tất cả học viên bế quan lĩnh ngộ đều đi ra, ngày hôm nay đều tập trung ở đây.
Khi Đỗ Thiếu Phù và ba người Hàn Triều, Băng Na, Đồ Đồng đến quảng trường, nhìn thấy ở đây đông nghìn nghịt người cũng không quá kinh ngạc.
Đối với Đỗ Thiếu Phủ mà nói, trước kia những người ở chỗ Mục Gia đấu giá cũng sẽ không có ở đây, chẳng qua khác biệt chính là lúc này bên trong quảng trường Hòa Bình các học viên cũ mới đứng xem mỗi người thiên phú không thể khinh thường, ngày sau đi ra ngoài tất nhiên đều có thể đủ để chấn động một phương. Không phải đám người hỗn tạp vàng thau lẫn lộn trong buổi đấu giá của Mục Gia có thể so sánh.
Đương nhiên, ngày đó bên trong phòng đấu giá của Mục Gia, cường giả đỉnh cấp cũng không ít.
- Ca ca…
Âm thanh thanh thúy hạ xuống, một nửa người thân bướm của Đỗ Tiểu Thanh tung bay đến, ánh mắt sau đó liền rơi trên người Đỗ Tiểu Yêu, ánh mắt ngây thơ tinh khiết như trẻ con dâng lên sóng dao động, giống như vô hình chung cảm giác được điều gì.
- A…
Đỗ Tiểu Yêu nhìn Đỗ Tiểu Thanh, linh đồng vàng nhạt thoáng động, lập tức nhỏ giọng nói:
- Huyết mạch cũng không phải thấp.
- Con khỉ thật đáng yêu, ca ca, có thể tặng ta chơi được không?
Sau giây lát ngắn ngủi, Đỗ Tiểu Thanh khôi phục lại bình thường, loại cảm giác như ẩn như hiện biến mất, cũng không lại để ý nữa mà lại nhìn đến Đỗ Tiểu Yêu.
- Tiểu nha đầu này, ta là ca ca của ngươi mà ngươi lại dám không tôn trọng ta.
Đỗ Tiểu Yêu nghe vậy nhất thời trừng mắt nhìn Đỗ Tiểu Thanh, đối với thân phận của Tiểu Thanh, hôm qua nó nói chuyện phiếm với Đỗ Thiếu Phủ cũng đã biết được, cho nên cũng không bất ngờ.
Nghe thấy Đỗ Tiểu Yêu mở miệng nói, xung quanh đó Hàn Triều, Băng Na, Đồ Đồng đều kinh ngạc một chút.
Đỗ Tiểu Thanh cũng không ngoại lệ, lập tức nghi ngờ nhìn Đỗ Tiểu Yêu nói:
- Ngươi rõ ràng là một con khỉ, sao lại là ca ca ta.
- Nha đầu, hắn là Đỗ Tiểu Yêu nhị ca của ngươi.
Đỗ Thiếu Phủ vuốt ve mái tóc sau đầu Đỗ Tiểu Thanh nói.
- Không, ta là đại ca, không phải nhị ca.
Đỗ Tiểu Yêu nhất thời nói, nó rõ ràng lớn hơn Đỗ Thiếu Phủ rất nhiều, nếu như Đỗ Tiểu Thanh gọi như vừa rồi, không thể nghi ngờ là làm cho nó thấp hơn Đỗ Thiếu Phủ một đoạn.
Đỗ Tiểu Thanh nhìn Đỗ Tiểu Yêu xong lại nhìn Đỗ Thiếu Phủ, cuối cùng ánh mắt lại một lần nữa rơi trên người Đỗ Tiểu Yêu nói:
- Nhị ca.
- Tiểu nha đầu này.
Nghe vậy ánh mắt Đỗ Tiểu Yêu nhất thời lại trừng về phía Đỗ Tiểu Thanh.
- Thôi đừng tranh nữa, ngươi vốn là lão nhị.
Đỗ Thiếu Phủ vẻ mặt ý cười nói.
- Ngươi mới là lão nhị.
Đỗ Tiểu Yêu trừng mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ không vui nói.
Đỗ Thiếu Phủ và Đỗ Tiểu Yêu trong khi đấu võ mồm lại có mấy bóng hình xinh đẹp từ từ đi tới, chính là hai người Đỗ Tiểu Mạn và Âu Dương Sảng, ngoài ra còn có Lữ Giai Tuyết và Trương Sương, Đỗ Thiếu Phủ cũng không xa lại gì đối với hai nàng, khẽ gật đầu ra hiệu.
- Chúng ta nên đi vào rồi.
Âu Dương Sảng đi đến bên cạnh Đỗ Thiếu Phủ nói.
- Cố lên, đại tỷ giúp ngươi động viên tinh thần, nhất định phải vào tốp mười.
Đỗ Tiểu Mạn nói.
- Ừ.
Đỗ Thiếu Phủ sau khi gật đầu với Đỗ Tiểu Mạn lại đi theo Âu Dương Sảng về phía quảng trường.
Đỗ Tiểu Yêu không có lại đi theo, ánh mắt nó thoáng động, cuối cùng bóng người lại rơi trên đầu vai Đỗ Tiểu Thanh.
- Nhị ca, ngươi là thú tộc, là khỉ sao?
Đỗ Tiểu Thanh tò mò nhìn Đỗ Tiểu Yêu hỏi.
- Nhị ca ngươi ta…không phải, ta là đại ca ngươi, ta không phải thú tộc, cũng không phải là khỉ.
Đỗ Tiểu Yêu muốn phát điên rồi, làm sao tất cả mọi người đều cho rằng nó là khỉ.
- Nhưng ngươi rõ ràng là khỉ mà, ngươi không phải khỉ vậy ngươi nói xem ngươi là gì?
Đỗ Tiểu Thanh chớp đôi mắt hồn nhiên hỏi không buông.
Đỗ Tiểu Yêu bất đắc dĩ trừng mắt với Đỗ Tiểu Thanh nói:
- Ngươi còn nói nữa sau này ta sẽ không để Đỗ Thiếu Phủ dẫn ngươi đi chơi.
- Được rồi…
Đỗ Tiểu Thanh tặc lưỡi nhất thời không nói gì thêm.
Âu Dương Sảng mang theo Đỗ Thiếu Phủ đi về phía bên cạnh quảng trường, nơi đó có một lối đi võ bảng chừa lại cho học viên đặc biệt để đỡ chen chúc, có thể dễ dàng đi lên quảng trường, cũng nhỏ giọng với Đỗ Thiếu Phủ
- Lý Tuyết tỷ bảo ta nói với ngươi một tiếng nàng về nhà rồi, ngày sau có cơ hội gặp lại.
- Sao nàng lại đi về nhà?
Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy có chút bất ngờ.
- Thiên Cổ Ngọc bị ngươi phế, chắc hẳn trong lòng bất an, muốn đích thân hộ tống Thiên Cổ Ngọc về.
Âu Dương Sảng hơi than khẽ nói:
- Sợ là lần này khi nàng trở lại, gia tộc phía sau Thiên Cổ Ngọc không tìm được ngươi, nhất định sẽ tìm tới nàng, nói không chừng lúc đó sẽ gây cho nàng không ít phiền phức, ta đã khuyên nàng nhưng nàng kiên quyết muốn đưa Thiên Cổ Ngọc về, hy vọng nàng không có việc gì.
- Hy vọng nàng không sao.
Đỗ Thiếu Phủ nói nhỏ, lúc này mặc dù có liên quan tới mình nhưng đứng trên lập trường của mình trong lòng hắn cũng không hối hận.
Một lát sau, thông qua lối đi, Đỗ Thiếu Phủ theo Âu Dương Sảng đến giữa một quảng trường rộng rãi.
Bốn phía xung quanh quảng trường người đông nghìn nghịt ở bên ngoài một con đường màu vàng, rất rõ ràng, ở giữa này chính là khu vực thi đấu của Thiên Vũ đại hội, người vây xem không có cách nào tới gần.
Trên trung tâm quảng trường lúc này đã đứng mười người. Mười người thanh niên trai gái mỗi người bóng lưng thẳng tắp, sóng khí tức chấn động vô hình, không khỏi là hạng người khí độ bất phàm, bất kỳ một người nào cũng là tồn tại kiệt xuất nhất trong cùng thế hệ.
- Đều là người trên võ bảng, có một vài người chắc hẳn ngươi đã thấy qua, còn lại một ít sau này tự nhiên ngươi sẽ tự có cơ hội quen biết, nhưng ngày hôm nay đều là đối thủ của ngươi, bao gồm ta.
Âu Dương Sảng nói nhỏ.
Mắt Đỗ Thiếu Phủ lộ vẻ mỉm cười, nhìn thấy đám thanh niên nam nữ này quả thật đều không tầm thường, trong đó Lạc Thiên Thần, Chu Đỉnh, Hướng Thiên Ấn, Binh Thiên Lý, Tần Lãng, Quách Khánh cùng những người khác đều là những nhân vật phong vân trên bảng xếp hạng.
- Là Đỗ Thiếu Phủ tới.
- Nghe nói Đỗ Thiếu Phủ hôm qua mới leo lên võ bảng.
- Đỗ Thiếu Phủ, cố gắng lên.
Cùng với Đỗ Thiếu Phủ đi tới, bốn phía xung quanh không ít học viên đang vây xem lập tức bàn luận sôi nổi, có người bắt đầu hò hét ủng hộ lớn tiếng.
Những cường giả trên võ bảng đã đến cũng đưa mắt nhìn nhau, Lạc Thiên Thần, Binh Thiên Lý, Quách Khánh mấy người nhìn xuyên qua đám người khẽ gật đầu ra hiệu với Đỗ Thiếu Phủ.
Nghe tiếng ồn ào náo nhiệt bốn phía xung quanh, nhìn đám cường giả trên võ bảng này, lúc này làm trong lòng Đỗ Thiếu Phủ cũng bắt đầu nóng như lửa.
Mười năm thiếu gia ngu ngốc làm cho tâm trí Đỗ Thiếu Phủ trưởng thành không ít so với những người cùng thế hệ, cũng nuôi dưỡng nghị lực bền vững kiên nghị của Đỗ Thiếu Phủ.
Rèn luyện trong Hắc Ám Sâm Lâm, Man Thú Sơn Mạch càng làm cho Đỗ Thiếu Phủ dần tôi luyện ra ý chí bá đạo săc bén cùng tính cách quả quyết sát phạt.
Nhưng nói cho cùng, Đỗ Thiếu Phủ hiện tại cũng mới mười bảy tuổi, một thiếu niên mới lớn mười bảy tuổi lúc này đối mặt toàn bộ cường giả võ bảng, đối mặt với vô số thế lực đế quốc đều đang quan tâm đến chuyện trọng đại này, tâm cũng khó mà không động đậy.
- Mười người đứng đầu, ngươi có mấy phần nắm chắc.
Âu Dương Sảng nhìn thấy trên mặt Đỗ Thiếu Phủ hiện lên ý cười, đôi mắt to đẹp chớp động nhìn Đỗ Thiếu Phủ hỏi.
- Mười người đứng đầu, vấn đề chắc không lớn, mục tiêu của ta, là hạng một.
Đỗ Thiếu Phủ mỉm cười, đối mặt với bầu không khí như vậy trong lòng cũng tuôn ra nhiệt huyết, đối với mười người đứng đầu hắn rất có lòng tin, mục tiêu cuối cùng tất nhiên là vị trí thứ nhất của Thiên Vũ đại hội, chỉ có lấy được vị trí thứ nhất mới có thể được Gia Cát Phó Trưởng chế luyện binh khí.
- Tranh đoạt vị trí thứ nhất có Bất Điếm Sơn Hà Tương Quân, Linh Tuyền Ngọc Nữ Cốc Tâm Nhan, Cửu U Thái Thiếu Quỷ Oa, U Minh Cung Chủ Vu Tước, Càn La Kiếm Quách Thiếu Phong, bọn họ cũng đều là kình địch.
Âu Dương Sảng hé miệng cười nói.
Đỗ Thiếu Phong nghe vậy tự biết mấy người kia cường hãn, hắn cười nhạt nói:
- Sư tử vồ thỏ, không lưu dư lực, bọn họ muốn dành vị trí thứ nhất cần phải được sự đồng ý của ta.
Vừa dứt lời, hai mắt Đỗ Thiếu Phủ lóe lên màu vàng nhạt, trong lúc mơ hồ lộ ra vẻ bá đạo.
- Là Cửu U Thái Thiếu Quỷ Oa và U Minh Cung Chủ Vu Tước tới.
- Còn có Hóa Ma Tiển Lý Vũ Tiêu
- Cuồng Ngưu Mang Hạo còn khó nhìn thấy hơn so với Tương Quân và Cốc Tâm Nhan cũng tới rồi.
- Băng Mãng Bạch Nhất Xuyên cũng tới rồi.
- Mau nhìn, Càn La Kiếm Quách Thiếu Phong, Linh Tuyền Ngọc Nữ Cốc Tâm Nhan, Bất Điếm Sơn Hà Tương Quân cũng đều tới rồi.
…
Trên lối đi đặc biệt, lập tức từng bóng người nối nhau đi ra, theo những bóng người xuất hiện, người quan sát xung quanh cũng bạo phát ra sóng dao động nhiệt liệt, từng tiếng reo hò bàn luận vang tận mây xanh, bầu không khí đạt tới đỉnh cao nhất.
Đỗ Thiếu Phủ theo ánh mắt nhìn lại, từng bóng người tới này phần lớn đều có chút bóng dáng quen thuộc, Tương Quân, Cốc Tâm Nhan, Quỷ Oa, Vu Tước, Quách Thiếu Phong, Lý Vũ Tiêu cùng đến, còn có mấy thanh niên đều là khí chất hơn người, cho dù là Tương Quân và Quỷ Oa cùng đi với nhau cũng hoàn toàn không hoàn toàn ngăn chặn khí tức toàn thân, đủ để đại biểu cho thân phận và thực lực.