Lê Chinh không khỏi cười lạnh, tuy hắn không nghĩ ra chỗ mấu chốt trong đó, nhưng tin tưởng lời nói của Vũ Thừa Ngạn.
Thanh niên áo bào tím kia bất quá là Trảm Chân hậu kỳ đỉnh phong, còn ở dưới mình, một người như vậy, thế mà thành tân nhiệm Thần Hoàng của Vũ Thanh Thần Quốc? Tình huống như vậy để Đại hoàng tử của Thương Minh Thần Quốc rất khó tiếp nhận.
- Còn có Vũ Thừa Ngạn ngươi, làm Đại hoàng tử của Vũ Thanh Thần Quốc, thế mà Thần Hoàng vị bị ngoại nhân đoạt đi! Chẳng lẽ nói, hậu nhân Hoàng thất các ngươi kém như thế, bị người soán vị sao? Trọng yếu nhất là người ngồi Thần Hoàng vị này, chỉ là một Trảm Chân hậu kỳ!
Ánh mắt của Lê Chinh chuyển động, nhìn về phía Vũ Thừa Ngạn, trên mặt mang theo thương hại, tựa hồ cảm thấy bi ai thay cho Vũ Thừa Ngạn.
Hắn nói cũng có đạo lý nhất định, Hoàng quyền một nước sa sút, đối với bất luận Hoàng thất nào mà nói cũng là khuất nhục.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây