- Đa tạ Hà trưởng lão, nhưng mà ta vẫn lựa chọn Phù Viện.
Đỗ Thiếu Phủ nở nụ cười bất dắc dĩ nhìn Hà Hổ trưởng lão, đối với vị Hà Hổ trưởng lão này hắn có ấn tượng rất tốt.
- Có vài người ưa thích làm chuyện vô ích, Linh Phù Sư không phải vũ giả đi tới đâu cũng có thể tu luyện được.
Nghe thấy lời của Đỗ Thiếu Phủ, trên mặt Tôn Bích Nguyệt Trưởng lão nhất thời hiện lên vẻ mỉm cười. Sau khi liếc Hà Hổ trưởng lão một cái, ánh mắt liền hiện lên tiếu ý nói với Đỗ Thiếu Phủ:
- Đỗ Thiếu Phủ, Phù Viện được chia làm Dược Viện, Trận Viện, Khí Viện, ngươi sẽ chọn vào phân viện nào?
- Khí Viện.
Đỗ Thiếu Phủ không có quá nhiều do dự, ở cấp Dược Phù Sư cùng Trận Phù Sư đều đã có đại ca Chân Thanh Thuần chỉ đạo. Chỉ là ở cấp Trận Phù Sư, tuy rằng đã lấy được Khí Tôn của sư phụ khi còn sống nhưng vẫn không có người hướng dẫn, cho nên hắn không có quá nhiều suy nghĩ do dự liền lựa chọn Khí Viện.
- Ngươi muốn vào Khí Viện...
Nghe vậy, không chỉ có là Hà Hổ trưởng lão kinh ngạc cùng nghi hoặc mà ngay cả Tôn Bích Nguyệt Trưởng lão cùng Mộ Dung Hi trưởng lão cũng kinh ngạc không thôi.
Vốn dĩ Tôn Bích Nguyệt Trưởng lão cũng chỉ là tùy tiện hỏi mà thôi, trong lòng nàng đã dự tính để cho Đỗ Thiếu Phủ tiến vào Trận Viện. Chung quy bọn họ đều đã biết, Đỗ Thiếu Phủ vẫn là một Trận Phù Sư, việc lựa chọn Trận Viện đều đã nằm trong dự định của bọn họ.
Nhưng lúc này Đỗ Thiếu Phủ lại lựa chọn gia nhập Khí Viện, không thể nghi ngờ gì nữa, đây chính là minh chứng cho việc Đỗ Thiếu Phủ vẫn là một Khí Phù Sư. Nhưng mà... quan trọng là địa vị của Khí Phù Sư ở Học viện luôn luôn thấp nhất. Kỳ thực thì không chỉ có Thiên Vũ Học Viện mà ngay cả ở bên ngoài, địa vị của Khí Phù Sư cũng là thấp nhất.
Một Khí Phù Sư có thể đạt đến cấp độ Khí Tôn để tung hoành được toàn bộ Trung Châu thì tuyệt đối chính là phượng mao lân giác(*), lại nói, mới chỉ có vài Khí Phù Sư có thể đạt đến cấp độ kia thôi.
- Ngươi khẳng định muốn gia nhập Khí Viện sao?
Mộ Dung Hi cũng hỏi Đỗ Thiếu Phủ thêm một câu. Không ai nghĩ rằng Khí Phù Sư không tốt, chẳng qua, nếu để so sánh thì việc lựa chọn Trận Phù Sư tất nhiên sẽ tốt hơn việc chọn Khí Phù Sư .
- Xác định.
Đỗ Thiếu Phủ cực kỳ khẳng định gật đầu.
- Thế nào, lẽ nào các người nghĩ Khí Viện không bằng Vũ Viện, Dược Viện cùng Trận Viện sao.
Chính vào lúc này, một thanh âm có chút tang thương trầm thấp truyền vào đại điện, một ông già từ bên trong các trưởng lão ngẩng đầu, ánh mắt nhìn thoáng qua rồi từ từ cất bước đi tới.
Lão nhân khoảng chừng sáu bảy mươi tuổi, mày rậm mắt to, tóc lộn xộn như là cỏ khô, khuôn mặt có chút nhợt nhạt giống như một miếng vải rách, ánh mắt có chút sáng sủa nhưng lại làm cho người ta có một loại cảm giác vô cảm, trên người cũng không có bất kỳ khí tức gì bất thường.
Gương mặt to của lão nhân tựa như một mảnh đất hoang mọc đầy cỏ khô, khuôn mặt đều là nếp nhăn, thậm chí, thoạt nhìn giống như dã nhân, hoặc như là tinh tinh.
Đỗ Thiếu Phủ nghe thấy tiếng động liền quay đầu lại, nhìn thấy lão nhân kia thì nhất thời có một chút kinh ngạc, lúc trước Đỗ Thiếu Phủ đã từng gặp qua lão nhân này ở sau núi, tự xưng là người tạp vụ suốt đời đều ở trong Thiên Vũ Học Viện.
Mà giờ khắc này trong đại điện, tất cả ánh mắt của các trưởng lão mắt đều từ từ mà đến lão nhân, từng ánh mắt bỗng nhiên hiện lên vẻ kinh ngạc, lập tức nhao nhao đứng dậy, ánh mắt cung kính, đều hành lễ nói:
- Xin chào Gia Cát viện phó.
- Thầy, sao người lại tới đây, mau mời ngồi.
Tôn Bích Nguyệt trưởng lão cùng với một trưởng lão phu nhân khác lập tức tiến lên, nâng đón lão nhân lên phía đầu của đại điện ngồi xuống.
Tất cả các trưởng lão đều cung kính đứng ở hai bên đại điện chờ lão nhân lên tiếng, không dám ngồi xuống.
- Gia Cát viện phó...
Hai người Đỗ Thiếu Phủ cùng Âu Dương Sảng lúc này mới nhìn nhau một cái, lão nhân thoạt nhìn giống dã nhân với tinh tinh kia, ai có thể nghĩ đến lão nhân này lại là Phó viện trưởng của Học viện chứ.
- Gia Cát viện phó, Gia Cát Cường Bang...
Đối với cái tên Gia Cát viện phó Gia Cát Cường Bang này thì cũng là do lúc Đỗ Thiếu Phủ mới tới, trong lúc vô tình thì nghe thấy Âu Dương Sảng nhắc tới.
- Đều ngồi xuống nói chuyện đi!
Gia Cát Cường Bang ngồi ngay ngắn, đối với mọi người trong đại điện ra hiệu, mọi người lúc này mới dám ngồi xuống.
- Gia Cát viện phó, Huyền Linh Thông Thiên Đằng đã được đem nộp trở về.
Mộ Dung Hi tiến lên, đem hộp gấm trong tay cung kính đưa cho Gia Cát Cường Bang.
- Huyền Linh Thông Thiên Đằng, bảo vật quan trọng để luyện khí, đem về được là chuyện nhỏ, danh dự của Học viện bị hao tổn mới là chuyện lớn.
Ánh mắt Gia Cát Cường Bang đảo qua mọi người, cuối cùng rơi vào trên người Đỗ Thiếu Phủ, nói:
- Việc lần này tiểu tử ngươi làm không tệ, không chỉ đoạt lại Huyền Linh Thông Thiên Đằng bên trong Hắc Ám Sâm Lâm, tuy rằng đã nháo một trận không nhẹ, nhưng thật ra lại vãn hồi được không ít danh dự của Học viện, lập được một đại công.
Ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ kinh ngạc nhìn Gia Cát Cường Bang, lúc này mới hồi phục lại tinh thần, không ngờ bản thân lại có thể nhìn nhầm như vậy. Người này không phải là tạp vụ gì đó mà đường đường lại là Phó viện trưởng lão. Sợ rằng nhân vật này mà đi ra ngoài, thì Đế Quốc Hoàng Đế cũng muốn quét dọn để tiếp đón.
- Lập được đại công, có thưởng chứ?
Ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ ánh mắt chớp chớp, trực tiếp mở miệng nói, cũng không hề khách khí.
- Tiểu tử ngươi cũng không phải có hại, ngươi vừa mới gia nhập Khí Viện, không bằng hãy ở bên cạnh ta một đoạn thời gian để luyện khí cho tốt đi.
Gia Cát Cường Bang cười nói.
Đỗ Thiếu Phủ nhíu mi, nói:
- Vậy cũng được coi là phần thưởng sao?
- Tiểu tử, đừng có phúc mà không biết hưởng, Gia Cát viện phó chính là Khí Phù Sư có thanh danh hiển khắp khắp Đế Quốc. 20 năm trước, Gia Cát viện phó đã luyện ra 'Lôi Long Thần Thương', đây chính là nỗi khiếp sợ của vô số Đế Quốc đấy.
Mộ Dung Hi dướng hồ đang cố ý nhắc nhở Đỗ Thiếu Phủ, có thể được Gia Cát viện phó tự mình hướng dẫn Luyện khí chính là mơ ước của không biết bao Khí Phù Sư.
- Tiểu tử này, thật đúng là có phúc mà không biết hưởng.
Đa số các trưởng lão cũng cười khổ, có thể khiến cho Gia Cát viện phó tự mình hướng dẫn, không biết đó là mơ ước tha thiết của bao nhiê Khí Thực Sư nữa. Nhớ lúc Gia Cát viện phó luyện chế ra 'Lôi Long', việc này khiến cho vô số các cường giả tụ tập lại ở bên ngoài Thiên Vũ Học Viện với mong muốn được mở rộng tầm mắt.
- Lôi Long...
Nghe vậy, ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ nhất thời run lên, binh khí của Tửu Quỷ lão cha chính là 'Lôi Long', nói như thế, "Lôi Long" trong tay Tửu Quỷ lão cha trong tay lúc đầu là do chính là Gia Cát viện phó luyện chế.
- Tiểu tử, muốn được thưởng sao, vậy thì phải xem ngươi có bản lãnh này hay không. Không bao lâu nữa chính là Thiên Vũ đại hội, ở Thiên Vũ đại hội nếu như ngươi có thể dành được vị trí thứ nhất, vậy thì Huyền Linh Thông Thiên Đằng này, ta liền luyện chế thành một loại binh khí phù hợp cho ngươi. Nếu như không dành được hạng nhất thì đó chính là do bản thân ngươi không bản lãnh, đến lúc đó cũng đừng có oán trách Học viện nhỏ mọn.
Nhìn Đỗ Thiếu Phủ, Gia Cát viện phó khẽ mỉm cười nói.
- Gia Cát viện phó lại muốn luyện chế binh khí!
Nghe vậy, tất cả các trưởng lão đều thấy chấn động, đều cảm thấy kinh ngạc, từ khi Lôi Long bị Đỗ Đình Hiên mượn sau khi rời đi, Gia Cát viện phó không còn luyện chế ra bất kỳ Linh Khí nào, phải biết rằng, cho dù là đám trưởng lão bọn họ muốn cầu Gia Cát viện phó luyện cho một loại Linh Khí, cũng chỉ là mơ tưởng mà thôi.
- Được, một lời đã định!
Đỗ Thiếu Phủ không chút do dự liền đáp ứng, cứ coi như mình không lấy được hạng nhất của Thiên Vũ đại hội thì cũng không có mất gì.
Gia Cát viện phó cười, sau đó nói với Đỗ Thiếu Phủ:
- Được, ngươi đi xuống trước đi, ngày mai tới tìm ta một chuyến, để ta nhìn xem ngươi đã luyện khí được đến trình độ nào.
Đỗ Thiếu Phủ gật đầu, tiếp đó cùng Âu Dương Sảng rời khỏi đại điện.
- Hô...
Vừa ra khỏi đại điện, bộ ngực sữa của Âu Dương Sảng liền trở nên phật phồng liền hít sâu một hơi. Trong đại điện, đối mặt đông đảo các vị trưởng lão, trong cái khí tức vô hình kia, cũng khiến toàn thân nàng không được thoải mái, đôi mắt to đẹp lập tức nhìn Đỗ Thiếu Phủ, cảm thấy có chút kỳ quái, diện mào người này chính là một bộ dạng nhàn nhã tự đắc, dường như là ở trước mặt đông đảo các trưởng lão cũng hoàn toàn không có bất kỳ ảnh hưởng gì.
- Thiên Vũ đại hội là gì?
Đỗ Thiếu Phủ hỏi Âu Dương Sảng, tuy rằng lúc nãy hắn không chút do dự liền đồng ý với Gia Cát viện phó sẽ dành lấy hạng nhất trong Thiên Vũ đại hội, nhưng đối với Thiên Vũ đại hội này lại không hề biết rõ về nó, vẫn chưa từng được nghe nói qua, càng không biết Thiên Vũ đại hội là cái gì.
Hai mắt Âu Dương Sảng trừng lên nhìn Đỗ Thiếu Phủ, nói:
- Ngươi thật sự không biết sao? Vậy sao ngươi còn đồng ý với phó viện trưởng?
- Ta thật sự không biết về Thiên Vũ đại hội.
Đỗ Thiếu Phủ cười, nói:
- Chỉ là, cho dù có đáp ứng thì cũng sẽ không thiệt gì.
Âu Dương Sảng nghe vậy, nhất thời trợn trắng mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ một cái, sau đó hai người liền quay trở về.
Âu Dương Sảng đem những chuyện liên quan đến Thiên Vũ đại hội nói tất cho Đỗ Thiếu Phủ một lần. Trước đây không lâu nàng cũng mới được nghe hết mọi chuyện liên quan đến Thiên Vũ đại hội từ miệng của Mộ Dung Hi.
Sau khi biết được mọi chuyện liên quan đến Thiên Vũ đại hội, Đỗ Thiếu Phủ cảm thấy kinh ngạc không thôi.
Đỗ Thiếu Phủ không nghĩ tới rằng Thiên Vũ Phù Cảnh còn có một tác dụng khủng bố như vậy. Mỗi hai mươi năm một lần liền hình thành một không gian có thời gian được tăng tốc so với ngoại giới thì thời gian chênh lệch gấp mười lần, ở bên trong đó tu luyện nửa năm, tương đương với ở ngoại giới năm năm, trong này có đủ loại chỗ tốt, bất kỳ loại Tu Vũ Giả nào cũng đều rõ ràng.
Mà chỗ tốt này, đối với loại cường giả siêu cấp không thiếu thời gian tu luyện đã có tác dụng không lớn, còn đối với tu vi của bọn hắn bây giờ mà nói thì lại có tác dụng vô cùng khủng bố.
So với những người cùng thế hệ, ở trong đây sẽ có thời gian tu luyện nhanh hơn bốn năm rưỡi, đây là tác dụng kinh khủng cỡ nào chứ, chỗ tốt này thật khó mà đánh giá được!
- Chỉ có mười người đứng đầu Thiên Vũ đại hội mới có thể tiến vào lĩnh ngộ bên trong Thiên Vũ Phù Cảnh. Đến lúc đó một trăm người trên Vũ Bảng đều sẽ có tư cách tranh đoạt, muốn dành được hạng nhất cũng sẽ không dễ dàng!
Âu Dương Sảng nhắc nhở Đỗ Thiếu Phủ.
- Là quá dễ dàng.
Đỗ Thiếu Phủ dùng ngón trỏ bóp bóp cằm, có mấy sợi râu non nớt dài ra, làm cho Đỗ Thiếu Phủ có cảm giác muốn nhổ bỏ đi, nhưng mà nghĩ đến bản thân muốn trở thành một nam nhân chân chính nên đành nhịn.
Mà đối với Thiên Vũ đại hội, trong lòng Đỗ Thiếu Phủ cũng hiểu rõ, đám người Tương Quân, Quỷ Oa, Cốc Tâm Nhan tự nhiên sẽ tham gia đại hội. Những học sinh khác Đỗ Thiếu Phủ có lẽ sẽ không phải cố kỵ, nhưng đối với nhóm người Bất Điểm Tương Quân cùng Linh Tuyền Ngọc Nữ- Cốc Tâm Nhan này vẫn là không thể không để ý đến.