Vào đêm, gió thổi rừng rậm phập phồng.
Trong sơn cốc, Đỗ Thiếu Phủ khoanh chân mà ngồi, dùng công pháp của Kim Sí Đại Bằng Điểu thổ nạp điều tức, chung quanh quang mang kim sắc bao phủ cả động, cực kì huyền ảo.
Địa Linh hạp, bên cạnh Man Thú sơn mạch, tầng tầng hạp cốc trọng điệp, vách núi đứng vững, mỗi đến sáng sớm cùng chạng vạng, đều sẽ có sương mù dày đặc tràn ngập, khó có thể nhìn vật.
Nghe nói trong Địa Linh hạp, hàng năm còn có Yêu thú lợi hại chiếm cứ, bởi vậy dù là Liệp Yêu Giả cũng không dám dễ dàng đặt chân.
Mà ngoài Địa Linh hạp, lúc này tụ tập không ít người, bất quá lại không có người dám dễ dàng đặt chân tiến vào trong Địa Linh hạp.
Đêm, lạnh lẽo như nước, minh nguyệt treo cao trên trời.
Trong Địa Linh hạp, một cỗ linh khí nồng đậm chấn động lan tỏa ra, làm người ta ngửi cũng tâm thần nhộn nhạo.
Ngoài Địa Linh hạp, trên một tảng đá to lớn, mười mấy thiếu niên thiếu nữ đứng đó, đúng là đệ tử của Huyền Phù Môn.
Chu Tuyết, Quách Minh, Thẩm Ngôn đứng ở giữa, nhìn hơn mười đạo thân ảnh ở trên sườn núi, sắc mặt của Chu Tuyết hơi trầm xuống, khẽ mở miệng nói:
- Người Thiên Xà Tông cũng đến.
- Thẩm Ngôn sư huynh, vài sư đệ của chúng ta bị người Thiên Xà Tông giết, nhất định phải báo thù cho bọn họ.
Quách Minh nhìn Thẩm Ngôn nói.
Thẩm Ngôn nhìn người của Thiên Xà Tông ở xa xa, thần sắc hơi trầm xuống nói:
- Người Thiên Xà Tông và người Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn ở chung một chỗ, hiện tại chúng ta ra tay hoàn toàn chiếm không được tiện nghi gì.
- Thẩm Ngôn, các ngươi đến thật sớm nha.
Có mấy đạo thân ảnh đi tới, mấy thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, thiếu niên mặc hoa phục cùng một thiếu niên áo ngắn cực kì xuất chúng ở trước nhất, sau đó nhảy lên cự thạch, ánh mắt thiếu niên hoa phục càng tham lam nhìn Chu Tuyết.
- Lâm Bá Quang, Vương Nguyên, các ngươi mới đến sao?
Thẩm Ngôn thấy thế, nhất thời tiến lên, nhìn thấy ánh mắt của Lâm Bá Quang nóng hừng hực quan sát Chu Tuyết, trong mắt không vui, nhưng không có biểu lộ ra dấu vết gì.
Thiếu niên hoa phục cũng không để ý đến Thẩm Ngôn, chỉ có thiếu niên áo ngắn nhìn Thẩm Ngôn nói:
- Thẩm Ngôn, dựa theo chúng ta trước đó ước định, Huyền Minh Tông chúng ta cùng Huyền Phù Môn ngươi tạm thời liên thủ đối phó Thiên Xà Tông Lã Khôn, bất quá cuối cùng ai đoạt được Linh Dược, vậy thì bằng bản sự.
- Không thành vấn đề.
Thẩm Ngôn gật đầu.
- Không biết phương danh của vị sư muội này, ta gọi Lâm Bá Quang, có thể nhận thức một chút hay không?
Thanh niên hoa phục đến bên người Chu Tuyết, ánh mắt nhìn chằm chằm nàng, giống như gặp được con mồi.
Chu Tuyết nhìn Lâm Bá Quang một cái, trong mắt lộ ra lạnh lùng nói:
- Các hạ tự trọng.
Dứt lời, ánh mắt nhìn về trong hạp cốc, không để ý tới Lâm Bá Quang nữa.
- Có cá tính, ta thích, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ là nữ nhân của Lâm Bá Quang ta.
Lâm Bá Quang ở kề sát bên tai Chu Tuyết nói, sau đó cười ha ha, ánh mắt cũng nhìn về phía hạp cốc nói:
- Xem ra Linh Dược sắp thành thục, không biết cuối cùng sẽ rơi vào trong tay ai, nghe nói trong Địa Linh hạp này có không ít Yêu thú chiếm cứ, muốn được Linh Dược, sợ là không phải chuyện dễ dàng.
- Huyền Phù Môn chúng ta liên thủ với Huyền Minh Tông, cơ hội tự nhiên sẽ lớn hơn rất nhiều.
Thẩm Ngôn trả lời, ánh mắt nhìn Lâm Bá Quang, không lưu dấu vết hiện lên một tia hàn ý.
Trên sườn núi, Lã Khôn xa xa nhìn đám người Thẩm Ngôn cùng Lâm Bá Quang, thần sắc có chút âm trầm, nhìn trung niên nam tử bên người nói:
- Đại đội trưởng, không thấy tiểu tử giết nhị đội trưởng cùng tam đội trưởng ở cùng một chỗ, nhưng sợ là tiểu tử kia cùng người Huyền Phù Môn thoát không ra quan hệ.
- Lão Nhị lão Tam chết, nhất định sẽ có người phải trả giá lớn, mặc kệ tiểu tử kia cùng Huyền Phù Môn có quan hệ gì hay không, ta cũng sẽ không bỏ qua.
Trong mắt hắn bắn ra hàn ý.
Một đêm trôi qua, khi bình minh phá tan hắc ám, phía chân trời có một luồng ánh rạng đông chiếu rọi đại địa, trong hạp cốc, bỗng dưng có ánh sáng phóng lên cao.
- Oanh!
Ánh sáng mang theo quang mang huyết sắc, ở giữa không trung giống như mặt trời mới mọc lên, thật lâu không tiêu tan, một cỗ linh khí nồng đậm chấn động từ trong hạp cốc nhộn nhạo ra.
- Đây là Linh Dược thượng phẩm thành thục, mau đoạt!
Cơ hồ trong nháy mắt, ngoài hạp cốc bộc phát ra huyền khí chấn động kinh người, từng đạo thân ảnh chạy vội về phía trong hạp cốc, tiếng xé gió phô thiên cái địa vang vọng không ngừng, sáng sớm trong hạp cốc sương mù dày đặc cũng bị chấn tan.
- Linh Dược thành thục, động thủ.
Thẩm Ngôn, Lâm Bá Quang, Vương Nguyên, Quách Minh, Chu Tuyết… quanh thân huyền khí chấn động, thân ảnh như hồng, nhất thời lao thẳng về phía hạp cốc.
Bóng người chớp động, sương mù tràn ngập, tốc độ của Thẩm Ngôn, Chu Tuyết, Lâm Bá Quang, Vương Nguyên, Lã Khôn, Hổ Sấu… nhanh nhất, dẫn đầu vọt vào hạp cốc, ánh mắt đều nhìn chằm chằm một khối nham thạch to lớn.
Trong kẽ hở của nham thạch, một cây linh chi cao ước chừng một thước, to bằng cánh tay trẻ con, đỏ như máu tràn ngập huyết sắc phóng lên cao, linh chi huyết sắc tạo hình kỳ lạ, tựa như trẻ con, rất sống động, mang theo ký hiệu huyết sắc tràn ngập, linh khí nồng đậm chấn động khuếch tán, làm ánh mắt tất cả mọi người nóng cháy.
- Huyết Anh Thảo Linh Chi, dùng có thể tăng cường Võ mạch, chủ tài liệu luyện chế đan dược Linh phẩm.
- Huyết Anh Thảo Linh Chi, đối với võ giả Mạch Động cảnh chính là chí bảo.
Huyền Minh Tông, Huyền Phù Môn, Thiên Xà Tông… đội hình khắp nơi giằng co, liếc nhìn nhau một cái, sau đó không hề ngoài ý muốn trực tiếp giao thủ chém giết.
Nhân mã khắp nơi cũng không có lạc hậu, nhất thời trong hạp cốc lâm vào hỗn chiến, một khi có người muốn tiếp cận Huyết Anh Thảo Linh Chi, sẽ lập tức bị những người khác liên thủ ngăn cản, ai cũng khó có thể một mình tiếp cận Huyết Anh Thảo Linh Chi.
- Kỉ!
Đột nhiên, giữa không trung trong sương mù dày đặc truyền ra thanh âm tê minh, sau đó hơn mười hung cầm khổng lồ đáp xuống, mỗi một hung cầm đều lớn hơn mười trượng, triển khai hai cánh bao phủ bầu trời, lợi trảo bén nhọn toát ra hàn quang, đột nhiên lao về phía đám người đang chém giết tranh đoạt, nhất thời không ít thân ảnh bị chụp trúng, huyết vụ rơi vãi.
- Rống rống!
Ngay sau đó, chỗ sâu trong hạp cốc mãnh thú rít gào, liên tiếp có hơn trăm Yêu thú lao ra, mấy mãnh thú ở phía trước đều cao hơn trượng, răng nanh trạm trạm, dị thường hung mãnh, nhắm đám người cắn xé mà đi, không ít thân ảnh bị xé tan xương nát thịt.
- Không tốt, có Yêu thú đánh chủ ý Huyết Anh Thảo Linh Chi, những Yêu thú này quá lợi hại.
Mọi người nhất thời hoảng sợ thối lui, trên trời dưới đất hung cầm mãnh thú làm cho người ta tim gan run sợ, ai cũng không ngờ sẽ đột nhiên toát ra nhiều Yêu thú khủng bố như vậy.
Vô số hung cầm mãnh thú xuất hiện, phá tan sương mù dày đặc, vô cùng mạnh mẽ, căn bản không phải đám người có khả năng ngăn cản.
Yêu thú rít gào tê minh, không ngừng có người bị xé nát, tiếng kêu rên vang vọng cả hạp cốc.
Đám người Thẩm Ngôn, Chu Tuyết, Quách Minh, Lâm Bá Quang, Vương Nguyên, Lã Khôn cũng cấp tốc thối lui, Yêu thú khủng bố kia lao tới, Huyết Anh Thảo Linh Chi ở phía trước, bọn họ cũng không dám tiến lên.
- Trốn a.
Thậm chí có không ít hô to chạy trối chết, Yêu thú tập kích, thực lực của bọn họ rất thấp, căn bản chống đỡ không được, cả đám sắc mặt trắng bệch, ai cũng thật không ngờ sẽ đột nhiên xuất hiện nhiều hung cầm mãnh thú như vậy.
- Mau nhìn, đó là ai, lại không sợ Yêu thú.
Đúng lúc này, có người kinh ngạc nhìn thấy trong hạp cốc, một thiếu niên đi nhanh về phía trước, quanh thân tràn ngập quang mang kim sắc nhàn nhạt, thân hình cao ngất cất bước đi về phía Huyết Anh Thảo Linh Chi.
- Ngao ngao!
- Kỉ kỉ!
Chung quanh hung cầm mãnh thú nhìn thiếu niên kia tê minh rít gào, nhưng đối mặt thiếu niên lại trực tiếp lui ra phía sau, như sợ hãi cái gì.
- Là Đỗ Thiếu Phủ huynh đệ.
Ánh mắt của Quách Minh lộ ra kinh ngạc, sau đó khuôn mặt hiện lên vẻ vui mừng, thiếu niên cao ngất kia đúng là Đỗ Thiếu Phủ.
- Là hắn.
Chu Tuyết, Thẩm Ngôn, Lã Khôn, bao gồm bọn người Lâm Bá Quang, Vương Nguyên cũng nhận ra Đỗ Thiếu Phủ, cả đám ánh mắt kinh hãi nhìn trong hạp cốc.
Nơi thiếu niên đi qua, Yêu thú đều nhao nhao lui ra phía sau, ở dưới quang mang kim sắc bao phủ, thiếu niên kia như chí tôn buông xuống, như thú vương giá lâm.
Đến đúng là Đỗ Thiếu Phủ, nghe nói có Linh Dược xuất hiện, tu luyện phương pháp luyện thể của Kim Sí Đại Bằng Điểu, đúng là lúc cần Linh Dược rèn luyện kim vũ, tự nhiên là sẽ không bỏ qua.
Kỳ thực Đỗ Thiếu Phủ sớm đã tới Địa Linh hạp, cũng ở rất xa gặp được người Huyền Phù Môn cùng Thiên Xà Tông, chính là không có ra mặt, âm thầm cướp lấy Linh Dược mới quan trọng nhất.
Ở trong Man Thú sơn mạch, truy Đỗ Thiếu Phủ không quá rõ ràng vì sao Yêu thú sẽ chủ động tránh mình, nhưng rõ ràng, ở trước mặt Yêu thú, mình có ưu thế tuyệt đối, Yêu thú bình thường sẽ bị khí tức trên người mình dọa sợ, nên giờ phút này đúng là cơ hội tốt nhất.
Quanh thân kim mang nhàn nhạt bao vây, Đỗ Thiếu Phủ vô cùng cường hãn vượt qua hết thảy, hung cầm mãnh thú đều bị dọa lui ra phía sau, sau đó hắn nhảy lên nham thạch có Huyết Anh Thảo Linh Chi.
Khí tức Linh Dược nồng đậm chấn động, để trong mắt Đỗ Thiếu Phủ lộ ra vẻ vui mừng, Linh Dược này rõ ràng bất phàm, nếu mình ăn vào, đối với rèn luyện kim vũ tuyệt đối có tác dụng to lớn.
- Rống!
Đúng lúc này, giữa không trung sương mù dày đặc bị phá vỡ, cuồng phong bắt đầu khởi động, một Phi Hổ khổng lồ xuất hiện, cả người bao trùm văn vảy, vó hai cánh, hổ miệng dữ tợn rít gào, triển khai hai cánh ước chừng hai mươi trượng, trừng mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ, rõ ràng Huyết Anh Thảo Linh Chi cũng bị nó nhìn trúng.
- Trời ạ, Vương Lân Yêu Hổ, tồn tại đủ để trở thành Yêu thú Vương giả.
- Vương Lân Yêu Hổ này sợ là võ giả Mạch Động cảnh cũng khó chống cự, khí tức thật mạnh.
Người chung quanh khiếp sợ, yêu hổ khủng bố kia vỗ cánh xoay quanh, làm người ta hô hấp khó khăn, uy thế chấn tâm phách người.
Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu nhìn Vương Lân Yêu Hổ giữa không trung, bỗng dưng, quanh thân có quang mang kim sắc chói mắt, ngưng kết thủ ấn, quanh thân có phù văn khởi động, một cổ khí thế bá đạo sắc bén bùng nổ ra, quang mang kim sắc phóng lên cao, ẩn ẩn trong quang mang kim sắc giống như có một Kim Sí Đại Bằng Điểu vỗ cánh.
Cùng lúc đó, Đỗ Thiếu Phủ cũng lớn tiếng quát:
- Nghiệt súc, còn không đi cho ta!