Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 342: Tiểu thanh khủng bố.

Chương Trước Chương Tiếp

Ngay trong thời gian ngắn này, một bóng hình xinh đẹp uyển chuyển mặc áo bào tím như có thể ảnh hưởng thời gian, quỷ dị vô cùng xuất hiện ở trước người Đỗ Thiếu Phủ.

Bóng hình xinh đẹp xuất hiện, bàn tay trắng nõn thon dài giơ ra, nắm thành quả đấm, ánh sáng xanh bạo phát, trong không khí nhất thời xuất hiện một vòng dấu vết như ẩn như hiện, sau đó nắm đấm trực tiếp va chạm vào trảo ấn của đại hán độc nhãn, tất cả chỉ trong chớp mắt!

Uỳnh!

Sức lực mạnh mà lại gần như thế, nắm đấm trực tiếp đỡ lấy trảo ấn.

Mà lập tức chẳng biết vì sao, tựa hồ cảm giác được cái gì, sắc mặt đại hán độc nhãn kia đột nhiên đại biến, ngay sau đó, một luồng sức mạnh đáng sợ trực tiếp đánh vào trảo ấn của hắn.

Xoạt xoạt!

Sức mạnh đáng sợ trút xuống, lúc này, cánh tay đại hán độc nhãn trực tiếp “xoạt xoạt gãy xương, trên cánh tay phải, rõ ràng xuất hiện một dòng khí lõm xuống, vẫn xung kích đến cánh tay, sau đó toàn bộ cánh tay phải liền mềm nhũn cũng không còn nhúc nhích được nữa, trong miệng cũng phun ra máu tươi liên tục.

Xẹt xẹt…

Thân thể đại hán độc nhãn cũng trực tiếp bị đánh bay ra ngoài giống như pháo xung kích, hung hăng đập vào vết nứt nham thạch trên vách đá của ngọn núi phía sau.

Ầm!

Ngọn núi vì vậy mà rung động, lảo đà lảo đảo, làm cho vô số tảng đá xung quanh lăn xuống, trong ánh mắt ác liệt của đại hán độc nhãn lúc này tràn đầy kinh ngạc cùng hoảng sợ, trong miệng cũng kêu rên thảm thiết.

Ực ực!

Mà khi tình cảnh này xuất hiện, hai người Đỗ Thiếu Phủ cùng Dạ Phiêu Lăng trực tiếp dại ra, hai mặt nhìn nhau, cùng hít vào một ngụm khí lạnh.

Sợ hãi chấn động tràn đầy ánh mắt hai người, chỉ một thoáng liền đều nhìn chằm chằm về phía bóng dáng màu tím kia, ánh mắt giống như gặp quỷ .

Bóng hình xinh đẹp ra tay kia, có vẻ yếu đuối mong manh, tinh khiết như trẻ con, không phải Đỗ Tiểu Thanh thì ai?

- Không tốt!

Lúc này ông lão kia đã sớm lại lần nữa giao thủ với Dược Vương, khóe mắt nhìn thấy đại hán độc nhãn chỉ một chiêu đã bị trọng thương, ánh mắt trên khuôn mặt nếp nhăn ngơ ngác đại biến.

Thiếu nữ khủng bố kia có thể dùng một chiêu khiến đại hán độc nhãn trọng thương, hắn tự nhiên cũng sẽ không phải đối thủ của nàng, mặc dù lúc này hắn ở trước mặt Dược Vương chiếm thượng phong, nhưng hắn lại ngay lập tức làm ra quyết định, trong nháy mắt chạy trốn, cũng không dám lưu lại chút nào, gọn gàng nhanh chóng!

- Ngươi cũng là người xấu, bắt nạt ca ca ta, ngươi không được chạy!

Trên khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành của Đỗ Tiểu Thanh, giờ khắc này một mảnh lạnh lẽo, quanh thân thanh mang chói mắt bao phủ, có vẻ yêu mỵ thánh khiết, lại cao quý vô song, bóng hình xinh đẹp như điện, quỷ mị biến mất tại chỗ, tàn ảnh đều khiến người ta khó mà nhìn rõ ràng.

Xì!

Lúc bóng hình xinh đẹp của Đỗ Tiểu Thanh lần thứ hai xuất hiện, lại đã xuất hiện ở trước mặt ông lão đang chạy trốn trên không kia.

- Đi xuống cho ta!

Tiếng quát khẽ lanh lảnh truyền ra, một luồng khí tức màu xanh từ trong cơ thể nàng dâng trào ra, tay nhỏ hạ xuống, bùa chú bí vân màu xanh bên trên lòng bàn tay bạo phát, trấn áp toàn bộ bầu trời, khí tức cao quý, chụp thẳng về phía ông lão kia.

- Khí tức của Thú Tộc!

Ông lão khiếp sợ, thiếu nữ này rõ ràng có khí tức của Thú Tộc, nhưng lúc này hắn ngay cả tu vi của thiếu nữ này cũng không cảm giác được, chỉ có thể cảm giác được dưới loại khí tức kinh khủng kia, huyền khí trong cơ thể hắn muốn đình trệ, Mạch Hồn không dám nhúc nhích.

Bản thể của thiếu nữ này, tuyệt đối là một nhân vật cực kỳ khủng bố!

Đột nhiên, quanh thân ông lão phun trào một luồng phù văn quỷ dị màu trắng nhạt, hóa thành một tầng băng màu trắng nhạt, trong nháy mắt bao trùm ở trên người mình, tạo thành lấy một bộ Hàn Băng áo giáp màu trắng hộ thân.

Hàn Băng áo giáp vừa ngưng tụ xong, một chưởng của Đỗ Tiểu Thanh cũng lập tức rơi trên nó.

Xoạt xoạt…

Sức mạnh bao phủ, bầu trời cũng theo đó rung lên mạnh mẽ, bùa chú bí vân màu xanh trực tiếp phá hủy Hàn Băng áo giáp, hóa thành phù văn rách nát tiêu tán.

Xì xì xì…

Gần như cành khô bị bẻ gãy, thân thể ông lão trực tiếp bị đập mạnh xuống từ trên bầu trời, giống như thiên thạch rơi xuống, đập vào trên ngọn núi.

Không biết Đỗ Tiểu Thanh là cố ý hay vô tình, chỗ thân thể ông lão rơi xuống, vừa vặn đập vào trên người đại hán độc nhãn sắc mặt trắng bệch đang chui ra từ trong vết nứt nham thạch.

Ầm ầm!

Vì bị ông lão va vào, đại hán độc nhãn lại lần nữa bị đập vào bên trong vết nứt kia.

Xì xì…

Hai người rơi xuống, trong miệng máu tươi phun ra, cả ngọn núi khổng lồ bị lay động rạn nứt.

Hổn hển!

Bóng người Dược Vương trong phút chốc xuất hiện, mấy dấu tay nhanh như chớp rơi vào hai người đã bị trọng thương kia, phong ấn huyền khí cùng Vũ Mạch trong cơ thể bọn họ.

Sau khi nhanh chóng làm xong tất cả những thứ này, Dược Vương ngẩng đầu, ánh mắt nhìn thiếu nữ áo bào tím từ từ hạ xuống, ánh mắt luôn luôn không có chút rung động nào, lúc này cũng nổi lên gợn sóng.

Hai người đường đường Vũ Vương Cảnh cường giả, ở toàn bộ Trung Châu đều có thể coi như nhân vật cường giả.

Lúc này dĩ nhiên là trực tiếp bị thiếu nữ nhìn như thiên chân vô tà này, đánh cho trọng thương mà hoàn toàn không có sức đánh trả, thật khiến người ta chấn động.

Ực ực…

Đỗ Thiếu Phủ cùng Dạ Phiêu Lăng, đều là khóe miệng máu me đầm đìa, nhưng lúc này ánh mắt đờ đẫn, cuống họng lăn lộn, liên tiếp nuốt nước bọt.

- Ca ca, ngươi không sao chứ?

Dáng người uyển chuyển của Đỗ Tiểu Thanh rơi vào trước người Đỗ Thiếu Phủ, áo bào tím rộng rãi khó có thể che hết được thân hình đường cong động lòng người kia, lúc này ánh mắt ngây thơ của thiếu nữ nhìn Đỗ Thiếu Phủ, tràn đầy quan tâm lo lắng.

- Ta không sao, bị thương một chút thôi, điều dưỡng một thời gian là có thể khôi phục.

Nhìn thiếu nữ trước mắt, lúc này Đỗ Thiếu Phủ cũng chỉ có thể chấn động kinh ngạc, tại sao nha đầu này sẽ ở bên trong xác khô của hổ yêu cường hãn kia, từ bên trong trứng kia thoát ra, là Dục Hỏa Trùng Sinh? Hay là vừa mới xuất thế? Có vẻ trên người nha đầu này có rất nhiều bí mật.

- Tiểu tử, chúng ta vẫn là rời đi chỗ này trước đã, sợ là chút nữa sẽ có người tới, phía trước không xa, có một nơi bí mật ta thường đặt chân, các ngươi cũng cần chữa thương trước.

Dược Vương nói với Đỗ Thiếu Phủ.

Mắt Đỗ Thiếu Phủ nhìn ông lão cùng đại hán độc nhãn lúc này đã bị phong ấn một chút, nói:

- Vậy bọn họ làm thế nào bây giờ?

Đỗ Thiếu Phủ cũng không từ chối đề nghị của Dược Vương, lúc này cũng không có suy nghĩ tiếp tục chạy nữa, Dạ Phiêu Lăng bị trúng Xích Sát Chưởng, có việc cần nhờ Dược Vương này, lúc này có Đỗ Tiểu Thanh ở bên người, Đỗ Thiếu Phủ càng thêm không sợ nữa.

- Người là do nha đầu kia đối phó, vậy giao cho ngươi xử trí.

Dược Vương ánh mắt lần thứ hai rơi vào trên người Đỗ Tiểu Thanh, trong đó vẫn là khó nhịn được chấn động.

- Vậy mang đi đi.

Đỗ Thiếu Phủ làm ra quyết đoán, tốt xấu cũng là hai cường giả Vũ Vương Cảnh, giữ lại có lẽ cũng có chút công dụng .

Vèo vèo…

Sau một thời gian ngắn, bốn người bay vụt đi, trong nháy mắt biến mất ở trên ngọn núi.

Hoàng hôn qua đi, bóng đêm tối tăm, trăng mờ sao sáng, làm cho dãy núi hoang vu trở nên âm trầm.

Trên một ngọn núi hoang vu, trên nham thạch, một xác chết của thanh niên áo đen cụt tay nằm ngang, tử trạng thê thảm.

Một ông lão gầy gò mặc áo đen nhìn xác chết thanh niên trên nham thạch, trong mắt âm hàn lấp loé, một luồng sát khí ngập trời lập tức bao phủ, làm cho toàn bộ bầu trời xung quanh đó như bị đọng lại.

- Đỗ Thiếu Phủ, ta Tiết Thiên Cừu xin thề, tuyệt đối sẽ không buông tha ngươi, tuyệt không buông tha!

Tiếng hét giận dữ vang vọng, giống như lôi minh vang vọng trong bầu trời đêm…

Bên trong giọng nói này, ẩn chứa sát khí cùng hàn ý ngập trời, làm cho huyết dịch huyền khí trong cơ thể vô số người đi tầm bảo trong đêm tối ở xung quanh như muốn đọng lại, tự dưng lông tơ dựng đứng, trong lòng tuôn ra bất an cùng hoảng sợ, loại sát khí cùng hàn ý kia khiến người ta sởn cả tóc gáy.

- Đỗ Thiếu Phủ là ai vậy, thế nào lại đắc tội Tiết Thiên Cừu như vậy?

- Có người nói Đỗ Thiếu Phủ là đệ tử của Thiên Vũ học viện, lần trước người mua được Huyền Linh Thông Thiên Đằng từ bên trong cửa hàng Mục Gia chính là hắn.

- Lần này hình như Đỗ Thiếu Phủ giết chết Tiết Vân Minh con trai của Tiết Thiên Cừu, cùng vài cường giả Vũ Hầu Cảnh của Hắc Sát Môn!

- Đệ tử của Thiên Vũ học viện kinh khủng như thế sao, giết con trai của Tiết Thiên Cừu, chẳng trách Tiết Thiên Cừu tức giận như vậy.

- Sợ là Đỗ Thiếu Phủ chỉ cần ở trong Hắc Ám Sâm Lâm, thì liền xui xẻo rồi, rơi vào trong tay Tiết Thiên Cừu, kết cục nhất định rất thê thảm!

- Ngươi cho rằng Đỗ Thiếu Phủ dễ đối phó sao, nếu như dễ đối phó, thì sẽ không giết Tiết Vân Minh rồi.

- …

Bên trong Hắc Ám Sâm Lâm, gần đây cường giả nhiều như mây, vô số cường giả cùng mạo hiểm giả của các đế quốc xung quanh, đều chen chúc tiến vào Hắc Ám Sâm Lâm tìm kiếm động phủ của Khí Tôn.

Có người đồn rằng, bên trong chỗ phong ấn, thậm chí có người từng thấy cường giả tu vi Vũ Vương Cảnh ngã xuống.

Tất cả mọi người khổ sở tìm kiếm, mặc dù xuất hiện không ít khôi lỗi, linh khí, phù khí, thậm chí còn có tài liệu luyện khí giá trị liên thành, nhưng vẫn chưa nhìn thấy được động phủ chân chính của Khí Tôn.

Cũng có người nói, nhất định là có người lấy được bảo vật trong động phủ của Khí Tôn, sau đó lặng yên rời đi rồi.

Bởi vì có cường giả ở bên trong chỗ phong ấn, cảm nhận được dấu vết mà chí bảo từng lưu lại.

Nhưng lời đồn thật thật giả giả, giả giả thật thật này, cũng không ai có thể nói rõ.

Mà ở trong này, một người tên là Đỗ Thiếu Phủ học sinh của Thiên Vũ học viện, đại danh cũng truyền ra theo tên động phủ của Khí Tôn.

Ngay cả không ít câu chuyện của Đỗ Thiếu Phủ ở Thiên Vũ học viện, trong lúc nhất thời cũng thu hút vô số ánh mắt quan tâm.

Dưới loại khuếch tán như vậy, ba chữ Đỗ Thiếu Phủ này, tuyệt đối là trở thành năm gần đây, thanh danh vang dội nhất trong tất cả học viên của Thiên Vũ học viện.

Sau ba ngày, lúc sáng sớm, ánh sáng bình minh dần dần hiển lộ, mặt trời mới lên để lộ ra tia sáng đầu tiên.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)