Trước mặt Đỗ Thiếu Phủ đột nhiên xuất hiện một cái thây khô Yêu Thú không có đầu, có thể tích mấy trượng, dường như sau khi chết bị treo ở nơi thông gió mấy ngàn năm.
Xương cốt Yêu Thú không có đầu, thân thể cũng bị phong hóa, cho nên giờ này không nhìn ra được là thi thể của Yêu Thú nào.
Nhưng cả thi thể Yêu Thú không đầu lại mang theo 1 loại ánh sáng óng ánh, cho dù bị phong hóa hàng ngàn năm vậy mà vẫn ẩn chứa một loại năng lượng nào đó, thi thoảng lại mang theo uy áp.
Xương cốt Yêu Thú không đầu này chính là xương cốt mà Đỗ Thiếu Phủ đấu giá được từ Mục gia.
Chỉ có điều đến cuối cùng Nhà đấu giá Mục gia không thu bất cứ đồng nào, điều này khiến cho Đỗ Thiếu Phủ cảm thấy kỳ lạ, Mục Gia Bảo giúp đỡ bản thân không ít, cũng đối xử khá tốt, bản thân cũng coi như nợ Mục Gia Bảo một nhân tình, sau này có cơ hội nhất định sẽ trả.
Đỗ Thiếu Phủ cẩn thận đánh giá thây khô Yêu Thú không đầu trước mặt, sau khi xương cốt Yêu Thú chết lâu như vậy mà vẫn có thể ẩn chứa năng lượng uy áp trong cơ thể, huyết mạch nhất định sẽ không thấp, không có khả năng chỉ là Yêu Thú bình thường.
Theo như lời của Mục Gia Bảo, Yêu Thú này khi sống e là ít nhất cũng đạt đến trên Thú Hoàng, có khả năng có vị trí khá cao trong Thiên Thú Bảng, điều này khiến Đỗ Thiếu Phủ cảm thấy vô cùng hứng thú.
Xương cốt Thú Hoàng, tuyệt đối là 1 bảo vật quý giá, giá trị không thể tính được.
Chỉ là xương cốt Yêu Thú này được kiểm tra ra là không có bí cốt và tinh huyết, cho nên đã mất đi giá trị lớn nhất, huống hồ đây còn là bộ xương cốt không đầu và thi thể bị hong khô, cho dù nằm trong tay Linh Phù Sư cũng không có tác dụng gì lớn.
Cường giả của Mục Gia Bảo khẳng định đã sớm nghiên cứu kỹ bộ xương cốt Yêu Thú này, nếu như bộ xương cốt Yêu Thú này thực sự có thể tìm ra bí thuật hay thú năng gì đó, vậy Mục Gia Bảo đã sớm tìm ra rồi, bằng không cũng sẽ không đem ra bán đấu giá.
Nhưng nay Đỗ Thiếu Phủ lại không cho rằng như vậy, dựa vào tinh thần lực mẫn cảm của Linh Phù Sư thăm dò, có thể cảm nhận được bên trong bộ xương Yêu Thú không đầu đó ẩn chứa năng lượng uy áp vô cùng lớn.
Đặc biệt là bây giờ ở cự ly gần đánh giá thây khô Yêu Thú không đầu này, Đỗ Thiếu Phủ càng cảm giác được trong cơ thể vì vậy mà run rẩy, huyết mạch trong người không ngừng dao động, giống như đột nhiên nhận được 1 loại xúc động nào đó.
Mà nguồn gốc của loại xúc động này, Đỗ Thiếu Phủ có thể rõ ràng cảm nhận được, nó đến từ trong xương cốt của Yêu Thú không đầu.
Chỉ là dao động đột nhiên bị chạm vào đó, Đỗ Thiếu Phủ cảm giác được nó không phải đến từ bản thân thây khô xương cốt Yêu Thú không đầu, mà đến từ nơi bí ẩn nào đó trên thi thể Yêu Thú không đầu.
Loại cảm giác này trước đây Đỗ Thiếu Phủ đã từng có, chính là ở hội đấu giá Mục gia lần trước.
Chỉ là hiện nay sau khi Đỗ Thiếu Phủ cẩn thận tìm tòi lại 1 lượt vẫn không tìm thấy thứ gì đặc biệt trong thây khô không đầu này.
- Thực sự ẩn giấu tinh huyết ư?
Đỗ Thiếu Phủ lẩm bẩm một mình, Đỗ Tiểu Yêu đã từng nói, trong thây khô Yêu Thú này ẩn giấu lượng lớn tinh huyết, người bình thường đều không thể phát hiện ra.
Cẩn thận đánh giá thây khô Yêu Thú trước mắt, Đỗ Thiếu Phủ nhẹ nhàng vuốt ve bộ thây khô, tay truyền đến cảm giác tê dại, giống như có tia điện dao động, mà trong đó cũng ẩn chứa một loại năng lượng nào đó, chỉ là hiện nay Đỗ Thiếu Phủ cũng không thể kiểm tra ra bộ thây khô ẩn chứa tinh huyết nằm ở nơi nào.
Tinh thần lực thăm dò vào bên trong thây khô, Đỗ Thiếu Phủ vẫn không dò xét ra được gì.
Bộ thây khô Yêu Thú này nhìn có vẻ bất phàm nhưng lại không thể tìm ra vật gì quan trọng.
Đỗ Thiếu Phủ cũng hiểu rằng, e là khó mà tìm ra bảo vật gì từ bộ thây khô Yêu Thú này, bằng không sớm đã bị cường giả Mục Gia Bảo tìm ra rồi, cũng không đến lượt bản thân hiện tại đến tìm.
- Lẽ nào cần phải luyện chế ra tinh huyết....
Vuốt ve bộ thây khô Yêu Thú không đầu, ánh mắt Đỗ Thiếu Phủ hơi khép, theo đó thủ ấn ngưng tụ, ngưng tụ ra Linh Lô Phù Đỉnh, một luồng khí tức nóng rực cường hãn khuếch tán mà ra, trực tiếp đặt Linh Lô Phù Đỉnh dưới thây khô Yêu Thú, bắt đầu luyện chế.
- Bập bùng!
Ngọn lửa khủng bố thiêu đốt, chỉ một lát đã đem thây khô Yêu Thú không đầu khổng lồ đó bao phủ ở bên trong.
Chỉ là sau một canh giờ ngọn lửa Linh Lô Phù Đỉnh thiêu đốt, bộ thây khô Yêu Thú không đầu vẫn không có bất cứ ảnh hưởng gì, vẫn lạnh lẽo như cũ, ngay cả độ ấm cũng không tăng lên.
Bên trong Linh Lô Phù Đỉnh, ngọn lửa lan tràn, giống như trực tiếp bị nuốt vào bên trong thây khô Yêu Thú, bị hấp thu không còn lại gì.
-Tại sao lại như vậy?
Đỗ Thiếu Phủ rất ngạc nhiên, trong lòng cảm thấy vô cùng kỳ quái, một canh giờ cho dù là nguyên liệu luyện khí cứng rắn đến đâu đi chăng nữa, e là cũng đều có phản ứng.
Vậy mà thây khô này lại không có bất kỳ phản ứng gì, điều này cũng quá khó tin rồi.
Đột nhiên, Đỗ Thiếu Phủ nhìn về phía thây khô không đầu, trong mắt mang theo một tia hào quang màu vàng, đảo mắt qua bộ thây khô, lẩm bẩm:
-Không biết làm vậy có được hay không...
Dứt lời, Đỗ Thiếu Phủ cắn nát ngón trỏ, những giọt máu vàng nhạt trên ngón trỏ nhỏ xuống thây khô Yêu Thú không đầu.
Trong suy nghĩ của Đỗ Thiếu Phủ, trong cơ thể thây khô Yêu Thú có năng lượng có thể vô hình trung liên quan đến huyết mạch trong cơ thể mình, hoặc dùng máu của bản thân có lẽ sẽ có chút tác dụng ngoài ý muốn, dù sao máu chảy trong cơ thể mình cũng có liên quan đến Kim Sí Đại Bàng Điểu.
Sau khi máu tươi nhỏ xuống, dừng lại trên bề mặt thây khô Yêu Thú một lúc, đột nhiên trong phút chốc hóa thành vô số tơ máu thật nhỏ, dày đặc như mạng nhện, khuếch tán ra toàn thân bộ xương cốt Yêu Thú không đầu.
-Ầm!
Một luồng lực lượng bá đạo đáng sợ lập tức bao phủ, màu máu vàng nhạt dày đặc, mơ hồ ngưng tụ thành hình Phù Văn.
-Xì xì...
Trong phút chốc, trên thây khô Yêu Thú không đầu lan tràn ra một luồng ánh sáng nhàn nhạt, dần dần quyện lại vào nhau, luồng sáng cũng ngày càng chói mắt, sau đó trong thây khô Yêu Thú bắn ra luồng sáng đen như mực.
-Ầm!
Chỉ một thoáng, cả bộ thây khô Yêu Thú như muốn sống lại, bắt đầu run rẩy không ngừng, bùng nổ ra một luồng khí hung hãn, khủng bố vô cùng.
Luồng sáng đen như mực được nổ ra từ thi thể Yêu Thú không đầu, giống như bộ thây khô này muốn sóng lại vậy, nương theo Phù Văn, muốn thoát ra khỏi sự trói buộc của ánh sáng vàng nhạt.
-Rống rống...
Trong ánh sáng tăm tối đó, mơ hồ truyền ra tiếng hổ gầm rít gào, khí thếkinh người, khiến con người sợ hãi.
-Được rồi, biện pháp này quả nhiên là được.
Đỗ Thiếu Phủ vẻ mặt vui mừng, thây khô Yêu Thú này dưới ảnh hưởng huyết mạch của mình, cuối cùng đã có phản ứng, lập tức dùng ngọn lửa trong Linh Lô Phù Đỉnh trực tiếp bao phủ thiêu đốt.
Mà lúc này, cùng với ngọn lửa trong Linh Lô Phù Đỉnh bắt đầu thiêu đốt, đột nhiên xảy ra một màn khiến Đỗ Thiếu Phủ kinh ngạc, chỉ thấy từng tảng lớn xương cốt Yêu Thú bị phong hóa bắt đầu rạn nứt, dưới sự thiêu đốt của gọn lửa dần dần hóa thành tro tàn và khói bụi.
Hai canh giờ sau, xương cốt Yêu Thú khổng lồ cuối cùng chỉ còn lại bằng thể tích đứa trẻ con, cũng hóa thành màu đỏ như máu, một luồng khí tức khủng bố, dưới cảm nhận của tinh thần lực dần dần bùng nổ.
-Rống rống!
Bên trong ánh sáng đỏ như máu, tiếng rít gào kinh người vang vọng mà ra, mơ hồ có thể thấy một con Cự Hổ đen kịt dữ tợn đang gầm thét.
-Ầm!
Con hổ đen kia rít gào, như là Thiên Hổ, tràn ra một luồng sóng năng lượng đáng sợ.
Năng lượng đó, cho dù là Đỗ Thiếu Phủ lúc này cảm nhận được, cũng không khỏi rùng mình.
Cùng với Đỗ Thiếu Phủ tiếp tục luyện chế, từng tiếng hổ gầm chấn động nhân tâm, dưới nhiệt độ cao thiêu đốt, trong ánh sáng đỏ như máu có một giọt tinh huyết bắt đầu nhỏ xuống, sau đó nhỏ đến trong Linh Lô Phù Đỉnh, tạo ra làn sóng năng lượng đáng sợ.
Cứ như vậy trải qua thêm vài canh giờ nữa, mấy chục giọt tinh huyết nhỏ xuống Linh Lô Phù Đỉnh, số lượng lớn như vậy khiến cho Đỗ Thiếu Phủ khiếp sợ.
Nếu đúng như Mục Gia Bảo đã từng nói, thây khô Yêu Thú không đầu này là cấp bậc Thú Hoàng cảnh, vậy thì chỉ bằng một giọt tinh huyết cũng không phải dùng 100 vạn Huyền Thạch là có thể mua được, hàng trăm triệu Huyền Thạch cũng không thể. Tinh huyết của Yêu Thú Thú Hoàng cảnh đối với tu luyện giả và Yêu Thú mà nói, đều là chí bảo tuyệt đối, căn bản không phải Huyền Thạch có thể đánh đồng.
Mà lúc này thu được mấy chục tinh huyết, giá trị đó có thể nghĩ mà biết, Đỗ Thiếu Phủ sao có thể không khiếp sợ.
Nếu để Mục Gia Bảo biết được bộ thây khô Yêu Thú này thật sự ẩn chứa tinh huyết, e là đánh chết cũng không lấy ra bán đấu giá, thi thể Yêu Thú Thú Hoàng cảnh ẩn chứa tinh huyết, giá cả của nó cho dù là Huyền Linh Thông Thiên Đằng cũng không thể so sánh.
Trong Linh Lô Phù Đỉnh, lúc này mấy chục giọt tinh huyết đang cuồn cuộn, ẩn chứa năng lượng vô cùng cuồng bạo, chỉ riêng khí tức đã làm người run sợ.
Cảm nhận được năng lượng cuồng bạo trong những giọt tinh huyết đó, Đỗ Thiếu Phủ tính toán, e là sau khi chính mình dùng lại tu luyện Luyện Thể Chi Pháp, về phương diện tẩy kinh phạt tủy nhất định sẽ có tiến bộ vượt sức tưởng tượng.
Loại tinh huyết trong Linh Lô Phù Đỉnh lúc này, căn bản không phải Huyền Vân Xích Giao có thể đánh đồng, nếu mình ăn vào tu luyện tẩy kinh phạt tủy, đến lúc đó sức mạnh cơ thể sẽ mạnh đến mức nào?
Chỉ có điều, Đỗ Thiếu Phủ cũng không dự định ăn vào những tinh huyết này, tinh huyết này rõ ràng có quan hệ với Hổ Tộc, thây khô Yêu Thú không đầu nayyf rất có khả năng là tồn tại chí cao trong Hổ Tộc, Vương Lân Yêu Hổ cũng thuộc Hổ Tộc, nếu như Vương Lân Yêu Hổ có được những tinh huyết này, đến lúc đó càng có khả năng tiến hóa đến một mức độ khủng bố.
Thây khô Yêu Thú không đầu này, vốn dĩ là mua cho Vương Lân Yêu Hổ.
Bên trong Linh Lô Phù Đỉnh, năng lượng tinh huyết không ngừng cuồng bạo dao động, Phù Văn hào quang ngút trời.
-Rống rống...
Tinh huyết đỏ như máu, cuối cùng mơ hồ thấy được một hư ảnh Cự Hổ đen như mực rít gào mà ra.