Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 332: Trấn áp hung binh

Chương Trước Chương Tiếp

Theo nguyên thần của Khí Tôn nhập vào trong tuyệt thế hung binh, tuyệt thế hung binh đó rung ầm một tiếng, phù lục bí văn chói mắt nhất thời ảm đạm.

Mà sau khi nguyên thần Khí Tôn tiến vào trong hung binh,thiếu đi sự bảo vệ của Khí Tôn, tuyệt thế hung binh liền tràn ra sát khí khủng bố, lập tức khiến cho Đỗ Thiếu Phủ khiếp sợ, huyền khí đình trệ, linh hồn rung động.

May mà nguyên thần Khí Tôn sau khi tiến vào trong tuyệt thế hung binh, sát khí khủng bố cũng giảm hơn phân nửa.

Nếu không, sợ là sát khí khủng bố nhàn nhạt đó thôi cũng đủ để trấn áp hủy diệt Đỗ Thiếu Phủ rồi.

- Là ngươi tự tìm chết, ngươi không đối phó được với ta đâu.

Trong tuyệt thế hung binh không ngừng có tiếng gào thét mơ hồ truyền ra.

- Ầm!

Rồi sau đó, tuyệt thế hung binh rung mạnh, không gian xung quanh hết sức vặn vẹo, năng lượng kinh khủng giống như của núi lửa điên cuồng mà phun trào ra, nhưng liền bị chế trụ một cách vô hình.

- Ta đi hỗ trợ, ngươi cẩn thận đó!

Đỗ Tiểu Yêu nhìn tuyệt thế hung binh, lời vừa nói xong, xung quanh phù lục bí văn tràn ra ánh sáng chói mắt khổng lồ hơn mười mấy trượng, lao ra khoảng không rồi nặng nề rơi xuống áp trên thanh tuyệt thế hung binh.

- Vù vù...

Trong nháy mắt, trên ngọn núi nơi Đỗ Tiểu Yêu bùng lên vô số ánh sáng chói mắt, phù lục bí văn chói mắt không gì sánh được, tựa như tia sáng mặt trời, uy năng khiến cho cả không gian rung mạnh, giống như là trấn áp một bầu không gian hủy diệt.

Ngay sau đó, tuyệt thế hung binhbị trấn áp khó mà nhúc nhích trở nên hoàn toàn không động đậy được.

- Tại sao có thể có chuyện như vậy, đúng là ông trời cũng giúp ta mà, nếu như lấy được bản thể tương dung của ta, đến lúc đó ai cũng không làm khó được ta nữa!

Tuy rằng tuyệt thế hung binh bị trấn áp khó mà động đậy, nhưng trong thanh âm lại lộ ra sự tham lam nóng bỏng, sau đó thanh kiếm liền trong nháy mắt biến hóa lớn, phù lục bí văn chớp lóe, chớp mắt hóa thành thể tích kinh người mười mấy trượng, to lớn hơn bản thể của Đỗ Tiểu Yêu không ít.

Khí tức kinh khủng trên tuyệt thế hung binh phát ra, như muốn vùng vẫy thoát ra khỏi trấn áp của Đỗ Tiểu Yêu.

- Vù vù...

Phù lục bí văn màu vàng của Đỗ Tiểu Yêu phóng ra như điện, ánh sáng chói mắt, chấn động mạnh mẽ lan tràn ra như một con lốc lớn, cuối cùng khiến cho tuyệt thế hung binh lần nữa không thể nhúc nhích.

- Chỉ được thành công, không được thất bại, ra tay đi!

Đỗ Thiếu Phủ nghiến răng, bóng dáng liền vút vào khoảng không, sau đó rơi thẳng xuống tuyệt thế hung binh kia.

- Xẹt...xẹt....

Đỗ Thiếu Phủ nhanh chóng nhỏ vài giọt máu vàng nhạt rơi trên tuyệt thế hung binh rồi tiêu tan.

Sau đó, Đỗ Thiếu Phủ liền cảm giác được giữa hắn và tuyệt thế hung binh hình thành một dạng liên hệ.

- Loài người ngu xuẩn kia, ngươi cho rằng ta dễ đối phó như vậy sao, chỉ dựa vào tu vi nhỏ bé Mạch Linh cảnh của ngươi, còn không chịu nổi một kích của ta, nực cười, thật sự quá nực cười đi!

Khi Đỗ Thiếu Phủ nhỏ máu nhận chủ trên tuyệt thế hung binh thì có tiếng cười lạnh lẽo băng hàn truyền đến.

Bỗng dưng phù lục bí văn tự tách khỏi hung binh tuyệt thế, ngay lúc Đỗ Thiếu Phủ đang chuẩn bị đặt ấn ký linh hồn lên đó để bồi dưỡng khí linh mới, trên tuyệt thế hung binh, hư ảnh Thanh Long khổng lồ hiện ra tựa như vật thật.

- Gừ rừ!

Thanh Long gầm rống vô cùng uy nghiêm, cặp mắt vĩ đại trực tiếp vây lấy Đỗ Thiếu Phủ, một cỗ nghiêm nghị uy áp nhất thời sôi trào, ùn ùn kéo đến, khiến cho Đỗ Thiếu Phủ phát lạnh.

Uy của Thanh Long, huân thiên hách địa, người thường căn bản không chống đỡ nổi, chỉ một tiếng long ngâm cũng có thể khiến cho linh hồn của Đỗ Thiếu Phủ trực tiếp bị hủy diệt.

Trong nháy mắt, Đỗ Thiếu Phủ bị hư ảnh Thanh Long công kích, huyền khí trong cơ thể đình trệ, linh hồn cũng bị chấn động mạnh, cả người không chịu nổi liền ngất đi.

- Gừ rừ!

Hư ảnh Thanh Long rít gào, khí thế khủng bố, sau đó trực tiếp bao phủ lấy Đỗ Thiếu Phủ, như muốn nuốt thẳng Đỗ Thiếu Phủ đã bị ngất vào trong miệng.

- Rầm rầm!

Nhưng ngay lúc đó, trong cơ thể đang hôn mê bất tỉnh của Đỗ Thiếu Phủ trào ra một cỗ phù văn vàng nhạt, trong chốc lát lóe ra ánh hào quang, từng dòng Phù lục bí văn vàng nhạt xếp hàng ngưng đọng phía sau, đôi cánh phù văn lấp lánh kim quang bỗng chốc mở rộng ra.

- Ầm!

Giờ khắc này, một khí thế khủng bố đột nhiên từ trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ xông ra, đôi cánh phù văn phía sau liền vỗ vỗ như đại bàng giương cánh, ánh sáng lấp lánh, hào quang mù mịt như đại bàng vỗ cánh bay lượn nơi chín tầng mây.

Hư ảnh Thanh Long cảm giác được hơi thở Kim Sí Đại Bằng bỗng nhiên bạo phát trên người Đỗ Thiếu Phủ, toàn thân liền run rẩy, trong ánh mắt hư ảo của nó không biết đã cảm giác được điều gì mà lộ ra vẻ kiêng dè mờ mờ ảo ảo.

Đỗ Thiếu Phủ chăm chú nhìn hư ảnh Thanh Long to lớn đó, ngay trong lúc ngất đi, thúc giục Bằng Lâm Cửu Thiên, kế thừa ý chí bá đạo của cả tộc Kim Sí Đại Bằng Điểu, hoàn toàn chống lại uy áp của hư ảnh Thanh Long.

- Sao có thể thế được, sao ngươi lại không phải con người, sao có thể là thú tộc chứ!

Trong tuyệt thế hung binh truyền ra thanh âm kinh ngạc.

- Bằng Lâm Cửu Thiên, trấn áp!

Đỗ Thiếu Phủ hét lớn, đôi cánh phù văn ở đằng sau mở rộng ra vỗ vỗ, bá đạo mà sắc bén, kim sắc tỏa ra khắp trời, hào quang tràn ngập, thanh thế khủng bố khiến người ta sợ hãi, kế thừa ý chí bá đạo của cả tộc Kim Sí Đại Bằng Điểu, vỗ đôi cánh trực tiếp càn quét về phía hư ảnh Thanh Long.

- Đùng...đoàng....!

Đại bàng đụng độ với Thanh Long, ánh sáng phù văn không ngừng bắn ra như pháo hoa rực rỡ, nở rộ sáng chói, cuốn theo năng lượng cả bầu trời.

Thanh Long hư ảnh hoảng sợ trước uy thế ấy, cũng vào lúc này bị Bằng Lâm Cửu Thiên của Đỗ Thiếu Phủ thôi thúc trấn áp hủy diệt.

- Gừ rừ!

Chỉ trong chớp mắt ngắn ngủi, hư ảnh Thanh Long vừa bị hủy diệt, trong tích tắc phù văn lại khôi phục bình thường, lại ngưng kết thành hư ảnh Thanh Long hoàn chỉnh.

- Rống...!

- Cục cục...!

Cùng lúc đó, hổ gầm tước lệ quy minh bên cạnh Thanh Long, một đạo hư ảnh Bạch Hổ, một đạo hư ảnh Phượng Hoàng, một đạo hư ảnh Thần Quy Huyền Vũ hiện ra.

Tứ đại thú ảnh gào thét, phát ra uy áp kinh người cực kỳ, cho dù lúc này có hơi thở của Kim Sí Đại Bằng Điểu hộ thân, Đỗ Thiếu Phủ cũng khó mà chống đỡ được.

Đây có thể là do Khí Tôn đã áp chế linh hồn hung binh nên uy áp hư ảnh tứ thú này đã giảm đi nhiều, nếu không dù Đỗ Thiếu Phủ có sự bảo vệ của khí tức Kim Sí Đại Bằng Điểu cũng không thể nào chống đỡ được.

- Rầm rầm rầm rầm!

Bỗng nhiên bốn tia ánh sáng chói mắt ầm ầm hạ xuống ngay tại nơi hư ảnh tứ thú vừa xuất hiện, trong nháy mắt, liền trông thấy bốn chòm phù lục bí văn màu vàng bao vây đỉnh núi trực tiếp áp xuống hư ảnh tứ thú Thanh Long, Bạch Hổ, Phượng Hoàng và Thần Quy Huyền Vũ

- Gào...gào...

Bốn chòm phù lục bí văn màu vàng trên đỉnh núi trấn áp xuống, hư ảnh bốn con thú gào thét giãy dụa, nhưng dù thế nào cũng không thể thoát ra được.

Con ngươi Đỗ Thiếu Phủ hơi co lại, ánh mắt nhìn xa chỉ thấy bốn chòm phù lục bí văn màu vàng tràn ra bao phủ ngọn núi, chính là bản thể của Đỗ Tiểu Yêu trên Ngũ Chỉ Sơn tách rời thành bốn ngọn núi.

Bốn ngọn núi tách rời ra nhưng phù lục bí văn màu vàng lại bổ trợ nhau thành một khối thống nhất, như phân tách mà chẳng thể phân tách, trấn áp chặt chẽ hư ảnh tứ thú Thanh Long, Bạch Hổ, Phượng Hoàng và Huyền Vũ.

- Để ta trấn áp, ngươi đi làm việc của ngươi đi, nhanh chóng giải quyết, nếu không sợ là ta cũng không trấn áp được bao lâu đâu!

Thanh âm của Đỗ Tiểu Yêu truyền ra.

Đỗ Thiếu Phủ nghe vậy liền thu lại đôi cánh phù văn màu vàng, sau đó liền ngồi khoanh chân trên tuyệt thế hung binh, ngưng kết thủ ấn, một cỗ ánh sáng màu trắng giống như thần vong bao phủ quanh người.

Sau một thời gian ngắn ngủi, giữa hai đầu lông mày bắn ra một luồng năng lượng phù văn tràn vào trong tuyệt thế hung binh.

- Thiếu Phủ, mau tiến vào bố trí ấn ký linh hồn, bồi dưỡng Khí linh mới.

Ngay lúc đó, bên tai Đỗ Thiếu Phủ nghe được thanh âm có chút quỷ dị của Khí Tôn.

Trong chốc lát, dường như Đỗ Thiếu Phủ và tuyệt thế hung binh đã hình thành liên kết, như tạo thành một thể thống nhất.

Bỗng dưng, Đỗ Thiếu Phủ cảm giác được tinh thần lực xuất hiện trong một không gian hung sát rộng lớn.

- Rầm...ào ào...!

Mà trong không gian hung sát đáng sợ đó chỉ thấy nguyên thần của Khí Tôn sư phụ hóa thành người khổng lồ, phù văn chói mắt bao phủ quanh người như từng nhánh xiềng xích phù văn, giam giữ hư ảnh Thần Ma khủng bố như tù nhân ở trong đó.

Thần Ma đó như thần như ma, dữ tợn gào thét, tựa như là không nên xuất hiện trên thế gian này, hơi thở cuồn cuộn chấn động đáng sợ, toàn thân tồn tại dưới hình dạng nguyên thần.

- Sư phụ, con nên bố trí phong ấn linh hồn như thế nào để bồi dưỡng khí linh mới!

Đỗ Thiếu Phủ hỏi.

- Đây là không gian của hung binh, linh hồn hung binh đã bị ta vây lại, con ở đây bố trí ấn ký linh hồn, dùng tinh thần lực của con ngưng kết lại một khí linh mới trong ba ngày, đến lúc đó bồi dưỡng khí linh, giành lấy quyền khống chế hung binh, như vậy còn có chút cơ hội.

Còn ta trong lúc này sẽ dùng bí pháp phong tỏa ngăn cấm nguyên thần, nhưng sợ là không giam giữ linh hồn hung binh được bao lau, lúc ta không thể phong tỏa được linh hồn hung binh nữa, nếu vào lúc đó, khí linh bồi dưỡng của con đấu không lại được linh hồn hung binh thì tất cả lại như giẫm lên vết xe đổ mà thôi.

Giọng nói của Khí Tôn truyền vào tai Đỗ Thiếu Phủ:

- Thiếu Phủ đồ nhi, trong khoảng thời gian này, vi sư còn có chuyện quan trọng để con làm, chuyện liên quan đến tính mạng của sư phụ, tuy rằng thực lực của con không mạnh nhưng vi sư cũng không còn người khác để phó thác, không có người để tin tưởng, chỉ có thể để con đi làm.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)