- Khí Tôn, đó cường giả thành danh ngàn năm trước, Khí Phù Sư tồn tại siêu quần bạt tụy, dựa vào luyện khí danh chấn toàn bộ Trung Châu, nghe đồn hơn một nghìn năm trước, Khí Tôn đột nhiên biến mất, sau đó lại nghe nói Khí Tôn vì luyện chế một loại thần binh thất bại mà bỏ mình, rất có khả năng cuối cùng Khí Tôn tới Hắc Ám sâm lâm. Khí Tôn chính là cường giả đi ra từ trong Hắc Ám sâm lâm, lựa chọn nơi ngã xuống cuối cùng có lẽ hơn phân nửa là Hắc Ám sâm lâm. Khi đó cả Trung Châu vô số cường giả lũ lượt kéo đến tìm nơi Khí Tôn đã bỏ mình, hi vọng có thể tìm được nơi Khí Tôn cả đời ẩn giấu, thậm chí nhận được Khí Tôn truyền thừa. Chỉ là vô số cường giả đã tìm mười năm tới trăm năm ở Hắc Ám sâm lâm cũng không phát hiện được vết tích gì về động phủ của Khí Tôn, sau đó truyền thuyết này cũng dần dần rơi vào quên lãng.
Tiết Thiên Thù nói.
- Nếu chúng ta có thể lấy được bảo vật Khí Tôn cất giấu, vậy Hắc Sát Môn của chúng ta chẳng phải nắm trong tay Hắc Ám sâm lâm rồi sao.
Ánh mắt Tiết Vân Minh nóng rực, thân là Hắc Sát Môn Thiếu môn chủ, nếu như Hắc Sát Môn nắm trong tay Hắc Ám sâm lâm vậy hắn có thể tung hoành trong Hắc Ám sâm lâm rồi.
- Tầm nhìn của ngươi thật nông cạn.
Tiết Thiên Thù nói với Tiết Vân Minh:
- Khí Tôn, khi đó thực lực của hắn danh chấn toàn bộ cường giả Trung Châu, mà Khí Tôn chính là Khí Phù Sư có trình độ cao nhất Trung Châu, nếu chúng ta lấy được thứ mà hắn cất giấu, đâu chỉ nắm trong tay Hắn Ám sâm lâm, đủ để chiếm một chỗ ngồi giữa Trung Châu, hùng cứ một phương đó!
- Ùng ùng!
Ngay lúc Tiết Thiên Thù vừa nói xong, đột nhiên ngọn núi phía trước rung chuyển, đá lớn lăn xuống, bụi bay mù mịt, che lấp ánh sáng.
- Vù vù!
Vô số ánh mắt từ bốn phương tám hướng nhìn lại, trong khoảng mù mịt phía trước, giữa lúc đó có một ngọn núi xa lạ trống rỗng, trực tiếp xuất hiện trong không gian.
Hào quang che đậy, nhiều ngọn núi trùng điệp, nhưng nơi nào cũng là một mảnh hoang vu, trong quần sơn không một ngọn cỏ, lộ ra một cỗ khí hung sát.
- Đó là phong ấn, phong ấn xuất hiện rồi.
Giữa bốn phương tám hướng nhất thời có người kinh hô, đó là phong ấn mở ra, trong phong ấn nhất định có bảo vật tồn tại.
- Vèo vèo!
Tất cả mọi người đều không nhịn được, từng đoàn người xông đến, nhất thời chạy nhanh như bay xông về nơi lạ lẫm đó, ai cũng muốn đạt được bảo vật, đây mới là mục đích bọn họ đến đây.
- Nhanh đi đoạt bảo, không thể để người khác nhanh chân lấy trước được!
Những người còn lại nhìn thấy có người chen lấn tiến về phía trước, vốn còn có người định nhẫn nại một ít, nhưng nhìn đám người lít nhít chằng chịt tiến vào nơi phong ấn đoạt bảo, cũng đều đứng không yên nữa, tất cả cường giả đều vọt lên, chen chúc tiến đến.
- Có linh khí, trên tảng đá có ba món linh khí!
Có người tiến vào trong nơi phong ấn, lập tức phát hiện ba món linh khí, từng ánh mắt lập tức đỏ ngầu lên.
- Đùng... đoàng...!
Ba thanh linh khí lập tức dẫn tới một cuộc đại chiến tranh giành, khiến cho hơn trăm người lập tức bị thương nặng và ngã xuống, đồng thời vẫn còn rất nhiều người đang tranh đoạt.
Đến cuối cùng, cường giả bốn phía cũng không nhịn được, nhốn nháo xông lên, đều thi nhau tiến vào nơi phong ấn.
- Có không ít linh khí có thể lấy được!
Đại hán đoản y độc nhãn, ánh mắt tràn ra quang mang, sắc bén như đại đao, trực tiếp vung tay đánh bay mấy người, bắt được một món linh khí vào tay.
- Một món linh khí, giữ lại tặng người cũng tốt!
Một lão giả cao gầy xuất hiện, nơi hắn đi qua, xung quanh đều như vặn vẹo, trực tiếp đánh bay từng đạo thân ảnh sau đó bắt được món linh khí thứ hai vào trong tay.
- Đều tránh ra hết đi!
Thân ảnh Tiết Minh Thanh xuất hiện, một cỗ sát khí khủng bố bạo phát, mười mấy người xung quanh đồng thời bị bắn tung tóe ra, sau đó đoạt lấy món linh khí thứ ba.
- Phía trước vẫn còn linh khí, mau đi đoạt lấy!
Lại có người phát hiện ra linh khí ở phía trước, nhao nhao tranh đoạt, nhanh chóng lao đến, đại chiến lại bùng nổ.
- Vèo vèo!
Tất cả mọi người tiến vào nơi phong ấn cũng lập tức tản ra tứ phía tìm kiếm, tìm kiếm trọng bảo chân chính.
- Không hay, có Khôi Lỗi.
- Đây chẳng phải là mấy con khôi lỗi xuất hiện lúc trước sao.
Đột nhiên nơi phong ấn xuất hiện khôi lỗi cực kỳ quái dị, nhưng uy lực cũng cực kỳ khủng bố, đánh chết kẻ có tu vi Mạch Linh cảnh mà không hề hấn gì, ngay cả Vũ Hầu cảnh cũng khó mà làm gì được khôi lỗi.
Những con khôi lỗi này như có linh trí vậy, trực tiếp đánh chết những người xâm nhập vào đó, không ít người bị khôi lỗi xé nát thành từng mảnh vụn, máu bắn tung tóe.
Nhưng như vậy cũng không ngăn cản được những người tìm bảo vật đó, ùn ùn không ngừng tiến vào trong, khắp nơi đề có đánh nhau tranh giành, ầm ầm một tiếng lớn vang dội bầu trời.
... ... ... ...
Bên trong sơn động, toàn thân Đỗ Thiếu Phủ đang ngồi khoanh chân tràn ra ánh sáng màu vàng, phù lục bí văn lóe lên, hơi thở bá đạo sắc bén.
Suốt thời gian năm ngày, Đỗ thiếu Phủ đã thành công.
Đương nhiên, loại thành công này cũng không phải đột phá thành công phương pháp luyện thể phạt cốt tẩy tủy, chẳng qua là dựa vào huyết tinh của Huyền Vân Xích Giao mà tiến hành thuận lợi phạt cốt tẩy tủy lần thứ nhất mà thôi.
Huyết tinh yêu thú lần một trên thú bảng phạt cốt tẩy tủy, vẫn còn xa để có thể tu luyện thành công phạt cốt tẩy tủy tầng thứ nhất này.
Nén chịu đau đớn trong cơ thể suốt năm ngày, Đỗ Thiếu Phủ cũng đem toàn bộ huyết tinh năng lượng dồi dào truyền vào trong cơ thể.
Đỗ Thiếu Phủ dựa vào năng lượng cuồng bạo trong huyết tinh của Huyền Vân Xích Giao gột rửa trùng kích tạp chất ẩn giấu ở trong xương tủy.
Đồng thời dùng huyết tinh ẩn chứa năng lượng dồi dào tầm bổ xác thịt, tiến hành đồng bộ phạt cốt tẩy tủy.
Lúc này có thể nhìn thấy bên ngoài Đỗ Thiếu Phủ mơ hồ, từ đầu tơi chân có một tầng màu đen nhàn nhạt, giống như chất nhầy dính lên người hắn.
Mà những tạp chất trong xương cốt của Đỗ Thiếu Phủ bị lực cuồng bạo ẩn chứa trong huyết tinh của Huyền Vân Xích Giao trực tiếp gột rửa.
- Ù ù...!
Đỗ Thiếu Phủ vẫn ngồi khoanh chân, nhìn từ xa giống như một con Kim Sí Đại Bằng Điểu, bá đạo nham hiểm, uy lực khủng bố, đủ để khiến vạn thú phủ phục.
Lúc này, dựa vào huyết tinh của Huyền Vân Xích Giao tu luyện phạt cốt tẩy tủy, Đỗ Thiếu Phủ lần nữa thăng cấp.
Mà trước lúc đó, khi tôi luyện Kim Vũ, cho dù Đỗ Thiếu Phủ tu luyện thật sự đạt đến Kim Sí Đại Bằng cũng khó mà đạt đến Chân Bằng cảnh được.
Như vậy tuy rằng không có tiến bộ lớn trong tu vi nhưng cũng đem đến lợi ích kinh ngạc, có thể khiến cho sức chiến đấu khủng bố tăng lên, thực lực căn bản không thể vơ đũa cả nắm với tu vi đồng cấp, đánh chết đối thủ vượt cấp dễ như trở bàn tay.
Vân tay biến hóa, một cỗ hỏa diệm từ trong cơ thể tràn ra, thiêu cháy sạch sẽ tạp chất trên cơ thể.
- Ù...ù...
Hỏa diệm bao vây, phù văn chớp lóe, lúc này quanh người Đỗ Thiếu Phủ là một mảnh sáng chói trong suốt, ngay cả mái tóc đen dài đằng sau cũng bao phủ phù văn màu vàng giống như thần linh, tràn ra khí tức bá đạo, vừa lộ ra thần bí cổ kính.
Chỉ chốc lát sau, khí tức quanh người biến mất, ánh sáng màu vàng sáng chói tràn vào trong cơ thể.
- Vụt!
Ngay khi luồng kim mang cuối cùng tan biến, Đỗ Thiếu Phủ liền phun ra một ngụm khí đục, hai tròng mắt bỗng mở to, một cỗ ánh sáng màu vàng dữ dội vụt qua, khí tức bá đạo cuộn sạch tất cả.
- Ầm!
Khí tức làm rung chuyển cả sơn động, không chút hoài nghi, Đỗ Thiếu Phủ sau khi phạt cốt tẩy tủy, thực lực tăng vọt.
- Hiệu quả không tồi.
Cảm giác được mức độ cường hãn trong cơ thể, Đỗ Thiếu Phủ mỉm cười thấp giọng lẩm bẩm, thậm chí phát hiện trên cấp độ tu vi cũng thăng tiến không ít. Huyết tinh của Huyền Vân Xích Giao ẩn chứa năng lượng cuồng bạo ít nhiều cũng có chút biến hóa thành huyền khí.
Sau khi thu dọn một phen, Đỗ Thiếu Phủ giải khai phong ấn đi ra ngoài, vừa lúc xế trưa, ánh sáng mặt trời chiếu xuống chói mắt, cũng nhìn thấy Đỗ Tiểu Yêu đi ra từ sơn động phong ấn.
- Cuối cùng ngươi cũng đi ra?
Nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ, Dạ Phiêu Lăng than nhỏ, sau đó con ngươi lộ ra chút nghi hoặc:
- Ồ, sao ta cảm thấy tu vi của ngươi hình như tiến bộ chút ít đó?
Đỗ Thiếu Phủ khẽ cười một cái, nói:
- Hẳn là có chút tiến bộ, sao nào, đợi ta có cuyện gì vậy?
Dạ Phiêu Lăng có chút nhướng mày, liền nói:
- Ngươi chỉ bế quan năm ngày, nhưng bên ngoài đã long trời lở đất rồi đó.
- Chuyện gì vậy, đã xảy ra chuyện lớn gì rồi?
Nghe vậy, vẻ mặt Đỗ Thiếu Phủ có chút ngưng trọng, trong lòng khẩn trương, hỏi Dạ Phiêu Lăng.
Dạ Phiêu Lăng nói:
- Thì mấy ngày trước có chỗ phong ấn xuất thế, nghi ngờ là có động phủ của Khí Tôn ở trong đó, bây giờ tất cả mọi người đều đi tìm bảo vật rồi, hôm qua có mấy người vô tình xông vào đây ta vừa hay hỏi han được chút tình hình.
Sau đó Dạ Phiêu Lăng nói tất cả những chuyện xảy ra gần đây cho Đỗ Thiếu Phủ nghe một lần, mấy hôm trước xuất hiện chỗ có phong ấn, bên trong còn có không ít linh khí đã gây nên một cuộc tranh giành đoạt bảo, tử thương vô số.
cường giả Nhất Các Nhất Bảo Song Môn cũng tham gia vào trong đó, thậm chí không ít cường giả ẩn danh giang hồ cũng xuất hiện, cho dù là cường giả của Nhất Các Nhất Bảo Song Môn cũng có chút dè chừng.
Trong nơi phong ấn còn xuất hiện đủ loại khôi lỗi. Những con khôi lỗi khủng bố đó đánh chết không ít cường giả, thậm chí không ít cường giả Vũ Hầu cảnh ngã xuống tại đó.
Chỉ là cho tới hiện tại vẫn chưa ai tìm ra được động phủ của Khí Tôn.
- Lẽ nào đây chính là tạo hóa và cơ duyên lớn.
Nghe Dạ Phiêu Lăng giới thiệu, Đỗ Thiếu Phủ nhất thời nghĩ tới tạo hóa và cơ duyên mà Ngân Hoa bà bà nói.
Theo Ngân Hoa bà bà, không lâu sau nơi này sẽ xuất hiện tạo hóa và cơ duyên, vậy có lẽ chính là ở nơi phong ấn rồi.
- Khí Tôn động phủ, đó là cái gì?
Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu hỏi Dạ Phiêu Lăng.