- Chúng ta dọc theo đường đi gặp gỡ, đoán được các ngươi cũng sẽ trước rời Man Thú sơn mạch, nên đi tới lối ra, không nghĩ tới quả nhiên ở đây gặp gỡ các ngươi.
Thẩm Ngôn nhìn Quách Minh nói xong, sau đó ánh mắt nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Quách Minh sư đệ, vị này là?
- Quên giới thiệu.
Quách Minh cười, nhất thời nhìn Thẩm Ngôn nói:
- Vị này là Đỗ Thiếu Phủ huynh đệ, nếu không có Thiếu Phủ huynh đệ trên đường cứu giúp, ta cùng Chu Tuyết sư tỷ sợ rằng đã chết.
Sau đó Quách Minh nói sự tình Thiên Xà Tông Lã Khôn cùng Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn, làm các đệ tử Huyền Phù Môn đều nghiến răng nghiến lợi, tuyên bố đến lúc đó sẽ hảo hảo đối phó Thiên Xà Tông cùng Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn.
Thẩm Ngôn nghe nói Đỗ Thiếu Phủ đánh chết một Tiên Thiên Huyền Diệu cảnh, cũng không khỏi liếc mắt nhìn nhiều Đỗ Thiếu Phủ một cái.
- Thiếu Phủ huynh đệ, hiện tại chúng ta đã an toàn, cùng chúng ta trước rời Man Thú sơn mạch đi.
Quách Minh cao hứng nói với Đỗ Thiếu Phủ, có thể gặp gỡ đồng môn sư huynh đệ thất lạc, tự nhiên càng thêm an toàn.
- Quách Minh sư đệ, ta nghĩ ngươi cùng Chu Tuyết sư muội liền không cần lại phiền toái vị Đỗ huynh đệ này, sợ là Đỗ huynh đệ còn có chuyện, chúng ta sẽ không chậm trễ Đỗ huynh đệ nữa.
Quách Minh vừa nói xong, Thẩm Ngôn lại cười, sau đó nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói:
- Đỗ huynh đệ, đa tạ chiếu cố Quách Minh sư đệ, Chu Tuyết sư muội, về sau nếu có cơ hội tự nhiên cảm tạ, hiện tại liền từ biệt, sẽ không lại phiền toái Đỗ huynh đệ.
Nghe vậy, sắc mặt của Chu Tuyết cùng Quách Minh đều đại biến.
- Ha ha.
Đỗ Thiếu Phủ làm sao không biết, Thẩm Ngôn này rõ ràng là không nghĩ mình đi theo bọn họ, ăn cháo đá bát, nên nhìn Thẩm Ngôn mỉm cười nói:
- Nếu đồng môn các ngươi gặp nhau, vậy liền từ biệt.
- Thiếu Phủ huynh đệ, ngươi một người thủy chung có chút không ổn, vẫn là đi theo chúng ta a.
Chu Tuyết tiến lên nói với Đỗ Thiếu Phủ, trong Man Thú sơn mạch nguy hiểm nàng rất rõ ràng, một người thật có chút không ổn, huống chi nàng biết rõ, vì nàng cùng Quách Minh, Đỗ Thiếu Phủ còn đắc tội Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn cùng Thiên Xà Tông, vạn nhất gặp gỡ những người đó, sẽ càng phiền toái.
- Thiếu Phủ huynh đệ, chúng ta cùng nhau đi được không, một mình ngươi, ta cũng lo lắng.
Quách Minh cũng giữ Đỗ Thiếu Phủ lại.
Đối mặt hai người giữ lại, một tia không vui trong lòng Đỗ Thiếu Phủ cũng lập tức tiêu tán, cười nói:
- Không sao, các ngươi cẩn thận, sau này còn gặp lại.
Giọng nói hạ xuống, Đỗ Thiếu Phủ xoay người rời đi, đã có người không vui mình lưu lại, Đỗ Thiếu Phủ cũng không cưỡng cầu, huống chi Đỗ Thiếu Phủ thật đúng là không thích nhiều người, nhìn thấy Chu Tuyết Quách Minh gặp mặt đồng môn, vốn trong lòng đã định rời khỏi.
- Chu Tuyết sư muội, Quách Minh sư đệ, Đỗ huynh đệ sợ là còn có việc, chúng ta không nên cưỡng cầu.
Nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ rời đi, trong mắt Thẩm Ngôn cũng lộ ra chút nghi hoặc, nguyên bản còn tưởng rằng phải phí một phen miệng lưỡi mới có thể bức người này đi, không nghĩ tới người này thức thời như vậy.
- Sư huynh, nếu không có Thiếu Phủ huynh đệ cứu chúng ta, sợ rằng chúng ta đã dữ nhiều lành ít.
Chu Tuyết ngẩng đầu nhìn Thẩm Ngôn, trong mắt có chút không vui, nàng biết Thẩm Ngôn là cố ý muốn bỏ qua Đỗ Thiếu Phủ, ý tứ trong lời nói, nàng làm sao nghe không hiểu.
Nhìn ánh mắt của Chu Tuyết, ánh mắt của Thẩm Ngôn âm thầm có chút không vui, sau đó nói:
- Sư muội, về sau có cơ hội, chúng ta cho hắn một ít bồi thường là tốt rồi, nhưng hắn dù sao cũng là ngoại nhân, chúng ta để hắn đi theo cũng không an toàn.
- Nhưng...
- Sư muội, nhân tâm hiểm ác, ngươi còn phải chú ý nhiều một chút mới tốt, có ta ở đây, sẽ chiếu cố tốt ngươi.
Chu Tuyết còn muốn nói cái gì, nhưng bị Thẩm Ngôn đánh gãy:
- Sư muội, ta để Đỗ Thiếu Phủ kia rời đi cũng là có nguyên nhân, chúng ta ở phía trước phát hiện một địa phương, gần đây linh khí tràn ngập, buổi tối còn có quang mang xuất hiện, có thể là có Linh Dược phẩm giai cực cao thành thục, lúc này có ngoại nhân đi theo cũng không tốt, ta nghĩ sư muội cũng có thể lí giải sư huynh ta, ta làm như vậy, cũng là vì tất cả sư huynh đệ.
Sắc mặt của Chu Tuyết cùng Quách Minh khẽ nhúc nhích, tựa hồ cũng tìm không thấy lời gì đến phản bác Thẩm Ngôn, cuối cùng cũng chỉ có thể không thèm nhắc lại.
Chạng vạng, ánh nắng nghiêng nghiêng, nhuộm bầu trời như một mảnh lửa đỏ.
Tà dương tây hạ, trong rừng rậm tầm mắt càng ngày càng hôn ám.
Sau khi Đỗ Thiếu Phủ tách ra đám người Chu Tuyết cùng Quách Minh, cũng tính toán buổi tối tìm một chỗ trước nghỉ ngơi, sáng sớm ngày mai tiếp tục chạy đi Thạch Thành, phỏng chừng qua lâu như vậy, tố y phụ nhân kia cũng không ở trong Man Thú sơn mạch, mà lão cha tửu quỷ trong nhà hẳn cũng nhất định lo lắng mình a.
Về phần Đỗ gia, Đỗ Thiếu Phủ âm thầm thở dài, nếu trước đây, đừng nói hơn một tháng, dù nửa năm mình không có mặt, sợ là cũng sẽ không có người chú ý tới mình.
Vào đêm, ánh trăng từ phía chân trời chậm rãi trút xuống, toàn bộ sơn mạch phủ thêm một tầng ngân quang nhàn nhạt nhu hòa.
Trong một khe sâu, truyền ra thanh âm trầm đục, một thiếu niên mặc quần đùi bó sát người, lộ ra lồng ngực cực kỳ rắn chắc cùng bả vai cao ngất, quanh thân tràn ngập quang mang kim sắc, ẩn ẩn có phù văn ở trên làn da lưu chuyển, sau đó giống như phát bệnh, không ngừng va chạm trên thạch bích.
- Bang bang phanh!
Thiếu niên dùng cánh tay, khuỷu tay, sau lưng, ngực, đầu gối, bả vai… của mình không ngừng va chạm thạch bích, mỗi một lần va chạm, đều làm thạch bích rung động sụp đổ, không ít đá vụn rơi xuống.
Như thế ước chừng qua hai canh giờ, cả người xanh một khối tím một khối, thiếu niên mới đình chỉ, thủ ấn thu lại, quanh thân kim mang nhàn nhạt thu liễm, phù văn ẩn ẩn hiện lên cũng dần dần ẩn vào trong làn da.
- Công pháp của Kim Sí Đại Bằng Điểu, quả thực chính là tự ngược a.
Phun ra một ngụm trọc khí, Đỗ Thiếu Phủ nhịn không được thở dài, vừa rồi không ngừng va chạm, còn không thể vận dụng huyền khí, đúng là phương pháp luyện thể của Kim Sí Đại Bằng Điểu, lúc Kim Sí Đại Bằng Điểu còn nhỏ, sẽ ăn Linh Dược tăng cường bản thể, sau đó tự ngược va chạm toàn thân, đạt tới hiệu quả tăng cường, cuối cùng để bản thể hấp thu tốt nhất.
Võ giả Nhân loại tu luyện, dùng Linh Dược đều là hóa lực lượng Linh Dược thành huyền khí hấp thu tiến vào Thần Khuyết mà tranh thủ đột phá, rất nhiều Yêu thú dùng Linh Dược cùng thiên tài địa bảo, cũng là hấp thu Linh Dược lực hóa thành huyền khí đột phá. Nhưng Kim Sí Đại Bằng Điểu hấp thu Linh Dược lực ở trên thân thể, thân thể tăng cường đến một trình độ khủng bố.
Phương pháp luyện thể của Kim Sí Đại Bằng Điểu chia làm ba tầng, tầng thứ nhất rèn luyện kim vũ, tầng thứ hai phạt mao tẩy tủy, tầng thứ ba ngao luyện thần thể, nếu có thể tu luyện thành tầng thứ ba ngao luyện thần thể, đến lúc đó Kim Sí Đại Bằng Điểu chính là Yêu thú khủng bố cấp cao nhất trong thiên hạ này.
Đỗ Thiếu Phủ không phải Yêu thú, bất quá tu luyện công pháp của Kim Sí Đại Bằng Điểu, để Đỗ Thiếu Phủ biết mình hoàn toàn có thể tu luyện phương pháp luyện thể này, mình không có kim vũ, nhưng có da thịt, hoàn toàn có thể cho bản thể phòng ngự trở nên càng mạnh, về phần tầng thứ hai phạt mao tẩy tủy cùng ngao luyện thần thể, liền càng dễ dàng lí giải.
Ở vừa rồi thí nghiệm, Đỗ Thiếu Phủ cũng chứng minh mình hoàn toàn có thể tu luyện phương pháp tu luyện của bộ tộc Kim Sí Đại Bằng Điểu, dùng Linh Dược lấy được từ trên người Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn, sau khi dùng Linh Dược lại tự ngược luyện thể, tuy cả người đau nhức, xương cốt cũng bị va chạm như muốn tan ra, nhưng Đỗ Thiếu Phủ lại có thể rõ ràng cảm giác được, có dược lực ở trong da thịt mình lan tràn chảy xuôi, Linh Dược ở trong cơ thể tản ra dược lực, cũng không có bị mình chuyển hóa trở thành huyền khí hấp thu tiến vào Thần Khuyết, mà đều phân bố ở trong da thịt cả người, vừa rồi tự ngược va chạm, có thể để da thịt thân thể hữu hiệu hấp thu dược lực.
Nếu như có người bản thể có thể cường hãn cùng khủng bố như Kim Sí Đại Bằng Điểu, ngẫm lại cũng làm Đỗ Thiếu Phủ chờ mong, vừa vặn một lần tu luyện, có thể để Đỗ Thiếu Phủ cảm giác được thân thể của mình biến cường, so với trước kia lại mạnh hơn một ít.
- Xem ra về sau phải tìm một ít Linh Dược dùng mới được.
Trong lòng Đỗ Thiếu Phủ thầm nghĩ, sau đó mặc quần áo, thu thập một phen, thân ảnh như quỷ mỵ rời đi khe sâu.
Trời vào đầu thu, lá cây bắt đầu ố vàng, ngẫu nhiên có lá rụng rơi lả tả, ánh mặt trời xuyên thấu qua tầng tầng lớp lớp lá cây bắn xuống, lá rụng càng vàng óng ánh, cực kỳ xinh đẹp.
- Răng rắc, ca sát...
Năn đại hán đi ở trong rừng rậm, bàn chân giậm cành khô phát ra tiếng vang ca sát răng rắc.
- Không nghĩ tới tam đội trưởng lại bị giết, dám giết người Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn ta, tên kia là ngại mệnh dài sao.
- Có người nói giết tam đội trưởng là một thiếu niên chưa dứt sữa, không có khả năng a.
- Thiếu niên kia phỏng chừng cũng có chút lai lịch, tóm lại chỉ cần chúng ta tìm được tên kia, liền thông tri nhị đương gia cùng tam đương gia tới thu thập bọn họ là tốt rồi.
...
Thân thể của Đỗ Thiếu Phủ lui tới ở trong lùm cây, nhíu mày, xem ra sau khi đánh chết tam đội trưởng của Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn, người Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn cũng không có tính toán buông tha mình, trong sơn mạch chung quanh, nơi nơi đều có người Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn đang tìm mình.
- Một khi đã như vậy, tiên hạ thủ vi cường, không biết trên người bọn người kia có Linh Dược hay không.
Trong lùm cây, đồng tử của Đỗ Thiếu Phủ co rụt lại, xuyên thấu qua lùm cây nhìn năm đại hán trải qua, khuôn mặt nhất thời trầm xuống.
- Lúc này đây trong Man Thú sơn mạch nghe nói có người chiếm được bảo vật, nếu để ta được đến thì tốt rồi.
- Thú triều kết thúc, không ít thi thể Yêu thú cũng bị người chiếm được, may mắn Bạch Báo Liệp Yêu Đoàn chúng ta vào sớm, nên cũng không có chịu thiệt, đến lúc đó bán tài liệu Yêu thú này, coi như là phát tài.
...
Năm đại hán từ từ đi tới, bất quá theo bản năng cũng hình thành một vòng phòng ngự, đề phòng đột nhiên xuất hiện nguy hiểm tập kích, chứng minh năm người này đều là Liệp Yêu Giả ở trong Man Thú sơn mạch có kinh nghiệm phong phú.