Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 319: Nhân kiệt chi oai.

Chương Trước Chương Tiếp

- Oanh!

Bên trong khu vực đất rung núi chuyển ngư địa chấn khiến không trung cũng hơi rung chuyển.

Giờ phút này đây, Mạch hồn sau lưng Đỗ Thiếu Phủ đang cường đại, dường như uy áp muốn đè áp dữ dội lên ngọn núi, hư ảnh ngọn núi đang không ngừng biến đổi, sắp xếp, rốt cục đã đến mức cực hạn.

- Phá!

Ngay khi hơi thở Mạch hồn đã cường đại, mạnh mẽ đến mức độ nhất định, Đỗ Thừa Phủ mở miệng khẽ quát một chữ Phá, bên trong tinh thần lực lập tức truyền tới một tiếng trầm đục, toàn thân cũng theo đó mà run rẩy.

- Oanh!

Một cỗ khí tức mới ngay tức khắc tản mát quanh thân Đỗ Thiếu Phủ, khí thế tăng vọt giống như đã biến thành một người khác, khí tức vô cùng cường đại quét qua không gian, đặt chân lên Mạch Tiên Sơ Đăng cảnh!.......

- Um!

Hư ảnh Yêu ngưu rít gào, những phù văn trên cặp sừng dao động, thanh âm lao nhanh vút vang lên những tiếng leng keng, sức lực khủng bố không ngừng đánh lên thân thể Viên Hầu Đỗ Tiểu Yêu.

- Ngao!

Đỗ Tiểu Yêu rít gào, thân hình to lớn được bao phủ bởi kim quang, khiến không gian ầm vang, sóng khí ngập trời giống như nhiễu loạn đến long trời lở đất, dòng năng lượng dao động mênh mông phập phồng, vung quyền đánh ra như cầu vồng ngang trời, phù văn xao động không ngừng chống đỡ Yêu Ngưu.

Hai bên va chạm nhau, một khoảng lớn núi đất xung quanh đều bị phá hủy, những âm thanh ầm ầm vang lên không dứt, ai cũng khó có thể áp chế được ai.

Nhưng mỗi một lần đối chiến nhau, khí tức của Đỗ Tiểu Yêu vẫn luôn vững vàng, mà Yêu Ngưu thì lại càng dồn dập.

- Xoạt!

Trong mỗi lần va chạm nhau, hai bên sau khi va chạm lại tức khắc tách nhau ra, thân thể Yêu Ngưu và thân thể Viên Hầu của Đỗ Tiểu Yêu đồng thời lảo đảo lui về phía sau.

- Đến đây đi, Vũ Hầu cảnh thì như thế nào!

Tiếng hét lớn truyền tới, nhưng vào đúng lúc này Đỗ Thiếu Phủ bay vụt tới xuất hiện, bóng dáng bay lên không trung xé gió mà tới.

Đặt chân đến Mạch Tiên cảnh, giờ phút này đây Đỗ Thiếu Phủ mới thực sự lăng không mà đi, đỉnh đầu sau lưng còn mang theo mấy ngọn núi Mạch hồn lớn nhỏ vàng óng uy thế vô cùng vô tận.

- Vừa mới đột phá lên Mạch Tiên cảnh, sao có thể mạnh như vậy!

Cặp mắt của Yêu Ngưu mở to kinh hãi, cảm thấy được khí tức quỷ dị khủng bố trên ngọn núi Mạch hồn kia, khiến gã cũng phải sợ hãi một cách vô cớ.

- Kẻ này nhất định phải giết!

Trên thân thể Yêu Ngưu ngay lập tức tràn ngập những phù văn chói mắt tập trung lên hai sừng, sau đó tụ lại thành một cột sáng năng lượng phù văn phóng lên trời, giống như đang muốn xuyên thủng bầu trời, bá đạo xông tới Đỗ Thiếu Phủ.

- Trấn áp!

Đỗ Thiếu Phủ hét lên một tiếng, ngưng kết thủ ấn, ngọn núi Mạch hồn vàng óng từ giữa không trung phủ xuống trấn áp cột sáng bằng sừng của Yêu Ngưu, Mạch hồn phía trên triển khai bùa chú bí vân vàng óng, những phù văn hiện ra như đang muốn trấn áp vạn vật, thanh thế khiến người khác phải run rẩy như cầy sấy.

- Oành!

Chỉ vừa va chạm, cột sáng phù văn của Yêu Ngưu đánh tới khiến ngọn núi Mạch hồn của Đỗ Thiếu Phủ rung lên, như đang muốn ném cả Mạch hồn của hắn đi vậy.

- Vù, vù!

Nhưng ngay sau đó bên trên ngọn núi Mạch hồn có một cỗ khí thế vô cùng bá đạo bộc phát. Hư ảnh ngọn núi đột nhiên hóa thành trên trăm trượng, giống như một dãy núi lớn nhỏ, một cỗ năng lượng bộc phát vô cùng mênh mông trấn áp, trực tiếp bẻ gãy, nghiền nát, đập vụn hai cột sáng sừng phù văn trên đầu Yêu Ngưu.

- Oanh!

Hư ảnh ngọn núi Mạch hồn khổng lồ sau đó như giáng từ trên trời xuống, dùng thế như sét đánh hung hăng rơi xuống thẳng lên lưng Yêu Ngưu.

Cỗ lực lượng mênh mông vô cùng vô tận bao phủ trực tiếp áp thân thể khổng lồ của Yêu Ngưu kia xuống phía dưới. Bốn cái móng cực đại thực chất được hóa thành bị đè áp cắm thật sâu xuống mặt đất.

- Um!

Yêu Ngưu rít gào, gã trung niên cao gầy ánh mắt kinh hãi, những phù văn phát sáng trên thân thể Yêu Ngưu khổng lồ không ngừng dao động thần lực mênh mông như biển, muốn chấn vỡ hư ảnh Mạch hồn của Đỗ Thiếu Phủ.

Nhưng bất kể Yêu Ngưu có dùng sức như thế nào, cho dù hư ảnh ngọn núi khổng lồ đã lung lay, nhưng trong nhất thời căn bản cũng khó có thể đánh vỡ được.

- Mạch hồn thật cường đại, nhận được ba phần chân truyền của ta, hiện giờ tới phiên ta!

Nhìn thấy Đỗ Thiếu Phủ dùng Mạch hồn trấn áp hư ảnh Yêu Ngưu của gã trung niên cao gầy, Đỗ Tiểu Yêu lập tức khẽ quát lên một tiếng, quanh thân óng ánh trong suốt được bao phủ bởi hào quang, bùa chú bí văn lan tràn.

- Ngao!

Thân thể Viên Hầu của Đỗ Tiểu Yêu rít gào, xuất hiện trước hư ảnh Yêu Ngưu đang bị trấn áp, khí thế kinh khủng bộc phát, bỗng nhiên xuất ra một quyền.

- Oanh!

Một quyền này như một cơn mưa ánh sáng bao phủ của thời kì thiên địa sơ khai, không gian xung quanh nắm tay mơ hồ bị vặn vẹo, giống như có thể cắt ngang tứ phương, trấn áp tất cả, ẩn chứa một loại uy áp khó hiểu có thể chống giữ linh hồn, khiến linh hồn con người phải rung động.

- Ầm ầm!

Một quyền của Đỗ Tiểu Yêu nhanh chóng phóng đại trong mắt hư ảnh Yêu Ngưu, sau đó ầm vang ngay chính giữa hai sừng, tiếng gầm đinh tai nhức óc lập tức vang lên, cột năng lượng phù văn cũng lan tràn khắp đất trời.

Sau khi Đỗ Tiểu Yêu hạ một quyền này, thậm chí có thể là cùng lúc cộng hưởng với ngọn núi Mạch hồn do Đỗ Thiếu Phủ thúc giục, hai người tương liên sinh ra phản ứng dây chuyền mà hỗ trợ lẫn nhau, uy năng xuất ra cũng bất ngờ bạo tăng.

- Vù, vù, vù!

Trong đôi mắt của gã trung niên cao gầy ngập tràn vẻ hoảng sợ, thân thể hư ảnh của Yêu Ngưu ngay sau đó nổ tung, trực tiếp bị nghiền nát, phá hủy.

- Phụt, phụt...

Từng ngụm máu tươi phun ra từ trong miệng của gã trung niên cao gầy, sắc mặt trắng bệch, hai con ngươi ngập tràn vẻ sợ hãi. Phù văn bị nghiền nát tan ra, những ngọn núi khổng lồ xung quanh đều lần lượt bị phá hủy.

Hư ảnh ngọn núi Mạch hồn biến mất, hóa thành những bùa chú bí văn sáng chói vàng óng ngập trời chui vào trong cơ thể Đỗ Thiếu Phủ.

- Hì!

Cùng lúc này, Đỗ Thiếu Phủ bay ngang không trung, bóng dáng lơ lửng như thần, cũng như quỷ mị trực tiếp lao xuống xuất hiện trước người gã trung niên cao gầy.

- Chết!

Kim quang chói mắt, Đỗ Thiếu Phủ lao xuống giống như Kim Sí Đại Bằng vỗ cánh lướt tới, nắm tay được bao phủ bởi phù văn màu vàng kim nhạt, sắc bén bá đạo giống như ý chí của Kim Sí Đại Bằng, một quyền đã đánh ầm lên lồng ngực của gã trung niên cao gầy.

- Sao có thể mạnh như vậy, chẳng lẽ địa phương nho nhỏ này cũng xuất hiện nhân tài sao, mạng ta xong rồi!

Đôi đồng tử của gã trung niên cao gầy co rút nhanh chóng, nắm tay càng lúc càng lớn, trong giờ phút này trong lòng gã tràn ngập tuyệt vọng cùng với rung động. Một thiếu niên mới đột phá Mạch Tiên cảnh thậm chí lại có thực lực vậy, đây chính là nhân tài!

- Bùm!

Quyền của Đỗ Thiếu Phủ vừa rơi xuống, hàng phòng ngự cuối cùng của gã trung niên cao gầy bị bẻ gãy, nghiền nát, phá hủy, những phù văn màu vàng nhạt tràn vào trong cơ thể hắn như lũ quét tới.

- Phụt...

Thân hình gã trung niên cao gầy trực tiếp bị đánh bay, trên lồng ngực xuất hiện một lỗ to bằng nắm tay, máu tươi tuôn ồ ạt, lục phủ ngũ tạng bị đánh vỡ. Sau khi rơi xuống đất, gương mặt bị vỡ nát, khả năng sống bị phá hủy, ngay lập tức bị oanh bạo.

- Phiêu không trấn phạt!

Cùng lúc đó, phía trên không trung cách đó không xa, huyền khí quanh thân Dạ Phiêu Lăng bộc phát, một cỗ năng lượng màu đen đột ngột lan tràn, từng lớp khí thế sắc bén, mãnh liệt giống như dục vọng có thể trấn áp được tất cả sát phạt không gian, vô cùng khủng bố.

- Vù!

Mà đúng lúc này, gã trung niên béo thấp sớm đã khai thông võ mạch, tương dung với hư ảnh của Yêu Ưng khổng lồ màu đỏ, vỗ cánh bộc phát sóng khí hung hãn.

Chẳng qua khi đang trấn áp thế công mà Dạ Phiêu Lăng thúc giục, hư ảnh Yêu Ưng màu đỏ bị một cỗ năng lượng mênh mông như đại dương gắt gao cuốn trôi đi tất cả khí thế trấn áp.

- Vù, vù, vù!

Trong phút chốc, bất luận hư ảnh Yêu Ưng này có vỗ cánh đến mức nghiêng trời lệch đất thế nào đều sẽ bị cỗ năng lượng này trấn áp toàn bộ, khí thế sát phạt trên bầu trời ngăn cản sự trấn áp không cách nào phá hủy thế công mênh mông này.

- Vù, vù!

Đồng thời, Dạ Phiêu Lăng bộc phát hào quang sáng chói trên thân U Mãng, dòng huyền khí màu đen đều rót lên trên U Mãng, khiến cho U Mãng dao động phong lôi vang lên những âm thanh vù vù.

Từ dòng huyền khí mênh mông khổng lồ được rót lên kia, bên trên U Mãng xuất hiện một dòng chất lỏng năng lượng phù văn lập tức chảy xuôi xuống lan tràn ra, một cỗ năng lượng với uy áp cực kỳ đáng sợ được phóng thích, phù văn chói mắt bay tới.

Trong khoảnh khắc đó, Đỗ Thiếu Phủ và Đỗ Tiểu Yêu ở phía dưới ngẩng đầu lên nhìn bằng ánh mắt kinh ngạc về phía con phù văn Cự Mãng khổng lồ mơ hồ dài hơn mười trượng.

- Tê, tê!

Cự mãng này vừa như thanh kiếm, lại vừa như mãnh thú, phù văn bay ngập trời, khí tức kinh người khiến cho người ta phải run rẩy như cầy sấy!

- U Mãng Kiếm Linh Quyết!

Tiếng quát trầm lắng từ trong miệng Dạ Phiêu Lăng đột ngột vang lên, dưới đôi mắt sắc bén, kiếm quang U Mãng lập tức quét ngang, khí tức khủng bố mơ hồ bộc phát như lũ quét.

- Xoạt!

Chỉ trong một khoảnh khắc, Cự Mãng âm u đi qua nơi nào thì không gian nơi đó lập tức vặn vẹo, kiếm quang lướt qua ngập tràn trời đất, mang theo sự bén nhọn cùng với những âm thanh chói tai giống như sấm sét phá tan không gian.

Giờ phút này khi đối mặt với công kích mạnh mẽ ấy, hai tròng mắt của Yêu Ưng bị bao phủ bởi phù văn Cự Mãng này, đôi đồng tử của gã trung niên béo thấp co rút nhanh chóng, ngập tràn sự sợ hãi.

- Xoạt!

Cự Mãng âm u phá hủy hết tất cả, hư ảnh Yêu Ưng nứt thành từng khúc giống như Yên Hoa nở rộ. Bóng dáng gã trung niên béo thấp dần hiện ra, máu tươi trong miệng không ngừng rơi trong không trung.

- Hưu, hưu!

Dạ Phiêu Lăng lướt đến giống như tia chớp, như những mũi nhọn xé tan không gian, U Mãng trong tay bùng nổ bắn ra kiếm quang chói mắt, trực tiếp xuyên thủng lồng ngực gã.

- Tông môn sẽ không...

Lời nói của gã trung niên béo thấp còn chưa hết thì đôi mắt sợ hãi đã đóng chặt, không còn cơ hội sống sót, thân hình trực tiếp rơi thẳng xuống, không còn chút hơi thở nào.

- Một kích thật mạnh, bảo kiếm này có uy áp thật lớn.

Đỗ Thiếu Phủ ngẩng đầu nhìn giữa không trung, uy năng của thanh bảo kiếm này không giống kiếm bình thường, chắc chắn là trọng bảo.

- Có vẻ ăn rất ngon nha, chẳng qua sợ vướng răng.

Đỗ Tiểu Yêu khôi phục lại thân thể khỉ con nho nhỏ, rơi ở trên đầu vai của Đỗ Thiếu Phủ, nhìn Linh Mãng trong tay Dạ Phiêu Lăng, nước miếng sắp chảy ra, nhưng trong đôi mắt vàng kim nhạt lại có vẻ lo láng, dường như sợ nuốt không nổi bảo kiếm này.

- Phụt!

Dạ Phiêu Lăng rơi xuống đất, sắc mặt đã trắng bệch như tro, khóe miệng phun ra dòng máu đỏ tươi, ngay lập tức nói với Đỗ Thiếu Phủ và Đỗ Tiểu Yêu:

- Có không ít người tới, chúng ta rời đi trước.

Sau khi dọn dẹp một chút, Dạ Phiêu Lăng xóa bỏ hai cỗ thi thể trên mặt đất, sau đó hai người mới vội vàng rời đi.

- Vù, vèo!

Ngay sau khi hai người rời đi không lâu, âm thanh xé gió vang lên, xung quanh xuất hiện không ít bóng dáng, tất cả đều tới gần rất cẩn thận.

- Là cường giả giao thủ, kiểu phá hoại bậc này chỉ sợ ít nhất là trên Vũ Hầu Bỉ Ngạn cảnh giao thủ.

- Cẩn thận một chút, cũng đừng trêu chọc đến nhóm cường giả này.

Từng bóng dáng xuất hiện, ánh mắt nhìn ngọn núi bị phá hủy hỗn độn xung quanh, cảm thấy hơi khiếp sợ, còn có không ít khí tức kinh người khuếch tán trong không gian.

Thời gian lại trôi qua ba ngày, trong núi xuất hiện vô số cường giả, những người tu vi Vũ Hầu cảnh đến cũng không ít.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️