Ngay sau đó chỉ thấy thanh kiếm phù khí này từ mũi kiếm trở xuống đều bị thiếu hụt, từng khối phù văn trên thân kiếm bị mất đi, bị Đỗ Tiểu Yêu cắn từng miếng một, tốc độ nhanh như chớp cắn nuốt vào trong bụng.
- Tại sao có thể như vậy, hỏng bét rồi!
Sắc mặt của gã trung niên cao gầy kinh biến, thân hình kích động kịch liệt nhanh chóng thối lui liên tiếp, nhưng căn bản không thể hất ngã được Đỗ Tiểu Yêu. Chỉ trong khoảng chưa tới hai ba lượt thở dốc, một thanh kiếm phù khí giá trị liên thành đã biến mất không còn thấy đâu nữa, đều đã bị gặm sạch sẽ như thức ăn rồi.
- Phù khí quả nhiên còn tốt hơn nhiều so với linh khí, mùi vị thật thơm ngon.
Đỗ Tiểu Yêu bay lơ lửng trên không, biểu lộ nụ cười hài lòng.
- Hả!
Gã trung niên thấp béo cũng nhìn thấy cả một màn này, vẻ mặt ngay lập tức bàng hoàng.
- Hưu hưu!
Cùng lúc đó Dạ Phiêu Lăng ra tay, phù văn trên U Mãng bộc phát thành những tia mũi nhọn bay tới hướng gã trung niên thấp béo.
- Cái con vật quỷ dị gì vậy!
Gã trung niên cao gầy nhìn Đỗ Tiểu Yêu, vẻ mặt thể hiện sự kinh ngạc, hai mắt ngay sau đó bắn ra hàn ý. Một thanh phù khí khiến gã phải hao hết bao nhiêu khổ sở mới lấy được. Gã phất tay làm một đạo chưởng ấn, không gian chấn động rung động kịch liệt phát ra những âm thanh gầm rú, chụp tới phía Đỗ Tiểu Yêu.
- Kinh Đào Hãi Lãng chưởng!
Đỗ Thiếu Phủ xuất hiện bên cạnh Đỗ Tiểu Yêu, toàn thân tuôn trào bùa chú bí văn, khí thế trên người sắc bén khiến người khác phải run sợ, giống như mãnh thú đang ngủ say vừa thức tỉnh, không gian chung quanh giống như mặt nước sôi trào không ngừng dậy sóng, một đạo chưởng ấn bỗng nhiên được ngưng kết thành.
Một cỗ kình phong dao động mà mắt thường có thể thấy được đang mở rộng khuếch tán, một chưởng trực tiếp đánh về phía gã trung niên cao gầy.
- Ầm, ầm!
Hai đạo chưởng ấn đụng độ với nhau, chỉ trong thoáng chốc lan tràn như sấm rền vang lên dữ dội, những tiếng nổ
ầm, ầm
vang lên xung quanh, kèm theo những luồng phù văn cuộn sóng dạt dào không ngừng mở rộng, toàn bộ không gian đều phải lắc lư.
- Tăng, tăng!
Thân người gã trung niên cao gầy lảo đảo lui về phía sau một bước, cỗ kình khí cuồng mãnh như thủy triều dạt dào khiến hắn cũng phải rung chuyển liên tiếp.
- Xoạt...
Đỗ Thiếu Phủ bị đẩy lùi xuống mặt đất, mặt đất dưới hai chân tạo thành hai rãnh sâu thật dài, cuối cùng hung hăng đụng vào một mặt đá khổng lồ, mỏm núi đá sau lưng rạn nứt hóa thành đá vụn.
Sau đó bên khóe miệng Đỗ Thiếu Phủ tràn ra một dòng máu màu vàng kim nhạt.
- Thật mạnh!
Đỗ Thiếu Phủ có chút rung động. Vũ Hầu Bỉ Ngạn cảnh cường hãn hơn nhiều so với Vũ Hầu Sơ Đăng cảnh. Bản thân có thể đánh bất ngờ cũng vì dựa vào sự chủ quan của đối phương với Vũ Hầu Sơ Đăng cảnh, nhưng để đối phó với Vũ Hầu Sơ Đăng cảnh e là đã có chút khó khăn rồi.
Mà hiện giờ đối phó với Vũ Hầu Bỉ Ngạn cảnh thì càng khó khăn hơn, Đỗ Thiếu Phủ tự biết bản thân căn bản khó có thể địch nổi.
- Mặc dù tài giỏi, nhưng lại không biết tự lượng sức mình, đi chết đi!
Gã trung niên cao gầy nổi giận dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn Đỗ Thiếu Phủ. Phù khí đã bị hủy, trong lòng đã vô cùng khó chịu, cho nên gã lại một lần nữa lao thẳng tới chỗ của Đỗ Thiếu Phủ, phất tay đánh một quyền ra, năng lượng phù văn lao ra như cầu vồng gây chấn động không gian.
- Đỗ Tiểu Yêu, cái con chỉ biết phá hoại này, ngươi ăn phù khí rồi thì nên xuất lực đi, kéo dài một ít thời gian cho ta!
Nhìn một quyền chấn động không gian đang tới kia, Đỗ Thiếu Phủ cũng không có thời gian để ý nhiều, lập tức lau sạch vết máu nơi khóe miệng, hung hăng cắn một cái, không để ý đến gã trung niên cao gầy, ngược lại lập tức khoanh chân ngồi xuống ngưng kết từng đạo thủ ấn.
Có Đỗ Tiểu Yêu ở đây, Đỗ Thiếu Phủ cũng sẽ không lo lắng quá nhiều.
Đỗ Thiếu Phủ đã sớm chứng kiến thực lực của Đỗ Tiểu Yêu, chỉ một quyền đã đánh thối lui một cường giả Vũ Hầu Bỉ Ngạn cảnh, khiến một tu luyện giả Vũ Hầu Bỉ Ngạn cảnh phải chịu bị đánh đập. Thực lực của Đỗ Tiểu Yêu chắc chắn cũng ở mức khủng bố biến thái.
- Được, giao cho ta!
Bóng dáng Đỗ Tiểu Yêu như quỷ mị xuất hiện ngăn cản trước người gã trung niên cao gầy này. Thân hình khỉ đột nhiên hóa thành một cự đại Viên Hầu toàn thân óng ánh trong suốt, bùa chú bí văn quanh người bắt đầu khởi động khiến cho không gian xung quanh mãnh liệt gợn sóng lan tràn, lập tức đánh ra một quyền mang khí chết chết chóc.
- Ầm ầm!
Cú va chạm như vậy khiến không gian gào rú như sấm đục thủng, kình khí cuồng bạo, bóng dáng Viên Hầu kim sắc khổng lồ lùi lại mấy bước liền ổn định.
- Xoạt!
Bóng dáng gã trung niên cao gầy lại bị đẩy lùi liên tục, ánh mắt luôn ngập tràn vẻ kinh hãi nhìn Viên Hầu kim sắc khổng lồ này. Sau đó gã trung niên cao gầy bất ngờ kinh hãi, trong mắt hàn ý dao động, phù văn quanh thân bao phủ, khai thông võ mạch, dung nhập Mạch hồn.
Gã trung niên cao gầy tương dung với hư ảnh của một Yêu Ngưu cự đại, cả người giống như hóa thành một Yêu Ngưu, thân hình dung nhập như hư như ảo, như ẩn như hiện với Yêu Ngưu.
- Um!
Yêu Ngưu rít gào, hai sừng ngập tràn những phù văn chói mắt, nguồn năng lượng dao động xung quanh mảnh đất trống, hư ảnh sáng lên bắt đầu tạo nên dao động khủng bố, hơi thở áp bách khiến con người phải run rẩy sợ hãi đến tận linh hồn.
Chẳng qua hư ảnh Yêu Ngưu này rõ ràng cho thấy không cách nào áp chế được Đỗ Tiểu Yêu.
- Ngao!
Đỗ Tiểu Yêu rít gào, hai con ngươi giống như hai sinh linh hung tàn nhìn hư ảnh Yêu Ngưu, tia sáng kim sắc chói mắt như ánh lửa bùng cháy, một cỗ khí tức bạo phát, như một pho tượng giáng thế trực tiếp đánh về phía hư ảnh của Yêu Ngưu.
- Oanh!
Thân thể Viên Hầu của Đỗ Tiểu Yêu dồn sức đánh ra một quyền dữ dội mang theo hơi thở khủng bố khiến đối phương cảm thấy cảm giác bị áp bách mà không thứ gì sánh nổi.
Hai bên lập tức va chạm giao thủ với nhau, bụi đất xung quanh bay mù mịt, những mảnh đất lớn rạn nứt, vỡ tan thành từng mảnh.
Mặc dù Đỗ Tiểu Yêu chiếm cứ được chút thượng phong, nhưng lúc này gã trung niên cao gầy đang dốc toàn lực ra tay nên cũng khó có thể làm được gì đối phương.
Trong nhất thời cả hai tựa hồ chỉ có thể sàn sàn nhau không phân thắng bại.
Dạ Phiêu Lăng và gã trung niên thấp béo kia đã đến phía trên giữa không trung, trận kịch chiến cũng khó phân thắng bại, kình khí khủng bố khuếch tán phá hủy mảng núi lớn.
Xung quanh mảnh kình khí mênh mông rộng lớn đó, Đỗ Thiếu Phủ ngồi khoanh chân, khí tức quanh thân lúc này ngược lại lại cực kỳ bình thản.
Ngay lúc này khí thế quanh thân Đỗ Thiếu Phủ lại bắt đầu tăng lên, ánh sáng kim sắc bao phủ giống như một vòng sáng.
Khoảng một lát sau, Đỗ Thiếu Phủ khai thông võ mạch, bí văn bùa chú sau lưng lan tràn, một cỗ uy áp bao phủ.
- Tên kia đang chuẩn bị đột phá sao?
Giữa không trung, Dạ Phiêu Lăng trong lúc kịch chiến liếc nhìn Đỗ Thiếu Phủ, ánh mắt cũng theo đó trở nên bàng hoàng.
Đúng vậy, hiện giờ Đỗ Thiếu Phủ quyết định đột phá tại chỗ, vì với tu vi hiện tại, Đỗ Thiếu Phủ biết căn bản không cách nào có thể làm gì được gã trung niên cao gầy Vũ Hầu Bỉ Ngạn cảnh kia.
Đối mặt với cường giả tu vi Vũ Hầu Bỉ Ngạn cảnh, Đỗ Thiếu Phủ biết bản thân chỉ sợ dù có ra tay toàn lực, giở hết thủ đoạn cũng đều vô dụng.
Địa vị và thực lực quá cách biệt quá lớn, thủ đoạn cũng mạnh hơn chính là những chênh lệch không thể thay đổi, cho nên chỉ thể thử đột phá một lần.
Tu vi vốn đã sớm có thể đột phá nhưng lại bị Đỗ Thiếu Phủ cố nén sự dụ hoặc của việc đột phá, cũng vì hắn muốn để căn cơ vững chắc như bàn thạch.
Nếu đổi thành người khác, thì cho dù là hạng người có thiên phú tuyệt hảo cũng khó có thể kìm nén xuống được đến hai ba lần đột phá.
Phải biết rằng loại cảm giác hấp dẫn có được sau khi đột phá mang lại đối với tu luyện giả dường như không cách nào chống đỡ được.
Nhưng Đỗ Thiếu Phủ làm được, cố gắng đè nén nhiều lần đột phá.
Điều này đối với tu luyện giả mà nói quả thực chính là một loại cực hình.
Mặc dù căn cơ vững chắc, mặc dù chính là rèn luyện bản thân mình, nhưng cũng là một dạng căn bản không thể chịu đựng được.
Vậy mà Đỗ Thiếu Phủ, không có bất kì ai giám sát, không có ai nhắc nhở, mà dựa vào chính sự kiên trì của bản thân mình mới làm được.
Cho nên Đỗ Thiếu Phủ vô địch đồng cấp, đến ngay cả trong cuộc chiến cũng sẽ được lưu danh trên bảng, vọt được lên vị trí thứ hai cũng không phải không có đạo lý.
Ăn khổ trong khổ mới là người trên người, lời này tất cả mọi người đều nghe qua, nhưng có thể tự mình làm được thì trên đời này có được bao nhiêu, nhiều nhất cũng chỉ hiếm như lông phượng và sừng lân mà thôi.
Mà lúc này đây, Đỗ Thiếu Phủ cũng cảm thấy được căn cơ dường như đã vững chắc, đã đến thời điểm để đột phá.
Loại đột phá này không cần cơ hội, không cần chuẩn bị, cứ trực tiếp là có thể đột phá bất cứ lúc nào, bởi vì bản thân Đỗ Thiếu Phủ đã sớm đến thời điểm đột phá rồi.
Từ Mạch Động cảnh viên mãn, muốn đột phá đến Mạch Tiên Sơ Đăng cảnh, đây cũng là một đạo bình cảnh rất lớn.
Giữa Mạch Động cảnh và Mạch Tiên cảnh có sự bất đồng rất lớn, Mạch hồn thông linh cường đại hơn nhiều so với Mạch Động cảnh.
- Ầm, ầm!
Sau lưng Đỗ Thiếu Phủ, những bí vân bùa chú vàng óng lan tràn biến đổi Ngũ Chỉ Sơn Phong Mạch hồn, sắp đặt bùa chú bí vân, khai triển, hấp thu năng lượng, khai thông võ mạch, dùng sự tích lũy không gì sánh được bắt đầu khai thông khiến Mạch hồn thông linh.
Mạch hồn thông linh mặc dù có khó khăn, thậm chí đại đa số những tu võ giả cả đời cũng không cách nào đột phá được qua cửa ải này.
Nhưng đối với Đỗ Thiếu Phủ lúc này chỉ cần là thời gian mà thôi.
Những lĩnh ngộ thu hoạch được từ trong không gian phù văn của Đỗ Tiểu Yêu phải nói là kinh người, lúc này phải thông linh Mạch hồn nên cũng không quá khó khăn.
Mà một khi đã thông linh Mạch hồn, đặt chân đến Mạch Tiên cảnh, đến lúc đó thực lực đương nhiên cũng sẽ tăng lên không ít.
Bước vào Mạch Tiên cảnh cũng không phải thứ mà Mạch Động cảnh có thể so sánh được.
Mạch hồn sau lưng biến đổi, Đỗ Thiếu Phủ đang chờ đợi đến một bước cuối cùng, cũng đang chờ đợi thật sự đặt chân vào Mạch Tiên cảnh.
- Thật sự chỉ là Mạch Động cảnh, đó là Mạch hồn gì mà lại cường hãn như vậy!
Hai gã trung niên cao gầy và thấp béo giao thủ ở phía xa với Đỗ Tiểu Yêu, Dạ Phiêu Lăng đều cùng cảm thấy dao động trên người Đỗ Thiếu Phủ, cảm thấy kinh hãi.
Mạch hồn lan tràn khí thế uy áp trên ngọn núi quá bá đạo, quá rung động tâm hồn rồi.
Trong lòng cả hai gã trung niên đều rung động, ở nơi này vẫn còn có thiếu niên với thiên phú như vậy, nếu chuyện này truyền ra ngoài, chỉ e những đại tông đại phái kia cũng tuyệt đối sẽ phải khiếp sợ.
- Oanh!
Ngọn núi Mạch hồn sau lưng Đỗ Thiếu Phủ rốt cục run lên, hấp thu năng lượng vô tận, bùa chú bí vân bắt đầu khởi động, như đã trải qua thiên chuy bách luyện, giống như đang sống mà phóng thích đôi mắt kim quang chói lọi, chiếu sáng rực rỡ, khí thế uy áp vô cùng vô tận.
- Ầm, ầm!
Bỗng dưng cũng không biết là vì sao mà bầy thú trong núi cùng gầm rú, những ngọn núi trùng điệp không ngừng rung động.
Mà chỉ trong một khoảnh khắc này liền thấy ngọn núi Mạch hồn sau lưng Đỗ Thiếu Phủ tự dưng tương liên với đại địa xung quanh, tương liên với dãy núi non, bùa chú bí vân nhấp nháy ảnh hưởng đến dãy núi kia, giống như đang muốn hòa tan làm một thể.
Chỗ xa xa bên trong dãy núi, không biết vì nguyên nhân gì mà xuất hiện không ít người, giống như đang tìm kiếm gì đó.
- Bên kia sao vậy?
- Là có bảo vật nào đó muốn xuất thế sao?
- Chẳng lẽ là ở chỗ này?
Cùng với sự rung chuyển lớn của đất núi, bên trong dãy núi, phần đông những ánh mắt kinh ngạc nhìn lại phía xa xa có ba đạo khí tức kinh khủng đang tới.