Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 316: Tứ tinh sơ đăng cảnh

Chương Trước Chương Tiếp

Điều tức nôn ói mấy ngày, cuối cùng cũng khôi phục được thời kỳ toàn thịnh, ngay cả khí tức trong người muốn đột phá cũng bị Đỗ Thiếu Phủ cố nén lại, một lần nữa củng cố căn cơ.

Sau mỗi lần kìm nén củng cố căn cơ, Đỗ Thiếu Phủ đều có thể cảm thấy toàn thân có một loại cảm giác chân thật, loại cảm giác này có chút giống như thép đã được tôi luyện vậy.

- Oanh!

Đột nhiên, cả sơn động hơi rung động như xuất hiện một cơn địa chấn.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Đỗ Thiếu Phủ lập tức đứng dậy nhảy ra khỏi sơn động, Đỗ Tiểu Yêu ở bên cạnh hóa thành một tia sáng màu vàng nhạt, tốc độ còn nhanh hơn mấy phần so với Đỗ Thiếu Phủ.

- Ầm ầm!

Trên ngọn núi xuất hiện những đoàn quân trùng điệp, sâu bên trong dãy núi thấp thoáng đất rung núi chuyển có những viên cự thạch lăn từ trên núi xuống, làm gãy đổ rất nhiều cây cổ thụ che trời, bộc phát giống như một cơn lũ quét.

- Vù rầm rầm!

Nơi sâu thẳm bên trong dãy núi xa xa còn có tia sáng chói mắt phóng thẳng lên trời.

Nhưng tất cả những điều này cũng chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi liền biến mất không còn nữa, sau đó tất cả liền khôi phục lại như thường, giống như chưa từng có bất cứ điều gì xảy ra vậy.

- Hình như có cái gì đó muốn xuất thế. Ngân Hoa bà bà nói không sai, ở đây thật sự có cơ duyên tạo hóa sao?

Đỗ Thiếu Phủ nhìn về phía xa, nơi mới vừa rồi đã xảy ra những hiện tượng kia, chuyện này tuyệt đối không đơn giản.

- Hình như có phong ấn nào đó đang yếu đi, chính là ở phía trước cách đây không xa.

Đôi đồng tử màu vàng nhạt linh hoạt của Đỗ Tiểu Yêu chăm chú nhìn về phía trước.

- Đỗ Tiểu Yêu, không phải ngươi có thể vô sự đi vào tất cả phong ấn và phù trận hay sao, có thể vào xem được hay không?

Đỗ Thiếu Phủ xoay chuyển tầm nhìn, ngay lập tức nhìn Đỗ Tiểu Yêu hỏi. Với thiên phú của Đỗ Tiểu Yêu, nếu chỗ đó thật sự có đại tạo hóa cơ duyên gì sắp xuất thế, vậy thì trước khi thu hút sự chú ý của những kẻ khác tới, bản thân sẽ đạt được nó rồi.

- Không phải tất cả phong ấn và phù trận, là tất cả những phong ấn và phù trận bình thường, ta cũng không có cách gì trước những phong ấn và phù trận đặc biệt.

Đỗ Tiểu Yêu nhìn Đỗ Thiếu Phủ, đôi đồng tử linh hoạt khẽ động, nói:

- Phong ấn khi nãy mới chỉ yếu đi thôi, hiện giờ đã biến mất không thấy nữa, cho nên ta cũng hết cách rồi. Nhưng chỉ cần tìm được là ta có thể đi vào, chắc hẳn phong ấn này đã yếu lắm rồi, không bao lâu nữa sẽ xuất hiện lại thôi.

- Vậy thì chúng ta đợi thêm mấy ngày.

Trên gương mặt Đỗ Thiếu Phủ xuất hiện nụ cười, Ngân Hoa bà bà hẳn sẽ không lừa gạt mình, đã có đại tạo hóa và cơ duyên, vậy đợi thêm vài ngày nữa cũng không sợ.

- Thật nhàm chán nha, thật muốn ăn linh dược.

Đột nhiên tầm nhìn về phía xa của Đỗ Tiểu Yêu thu hồi lại, sau đó quay sang nhìn Đỗ Thiếu Phủ.

Đỗ Thiếu Phủ trợn mắt nhìn Đỗ Tiểu Yêu một cái, cũng chỉ có thể lấy ra một nắm linh dược lớn cung cấp cho nó.

Một ngày tiếp theo, Đỗ Thiếu Phủ không dễ gì được thanh nhàn, cho nên đều mở hết các Túi Càn Khôn trên người ra sắp xếp lại một lượt, thu hoạch bên trong quả thật kinh người.

Nhìn từng đống linh dược được đổ ra bên trong mỗi một Túi Càn Khôn, Đỗ Tiểu Yêu tự nhiên cũng không khách khí, nhét rất nhiều linh dược vào trong mồm, nhét đến mức trái tim Đỗ Thiếu Phủ cũng cảm thấy đau rồi.

Sau đó Đỗ Thiếu Phủ chỉ có thể hóa đau lòng thành cơn thèm ăn, cũng làm theo nhét một bó linh dược to vào trong mồm. Dù sao cũng đâu thể nhìn Đỗ Tiểu Yêu ăn no rồi mà bản thân lại đói được.

Nhưng Đỗ Thiếu Phủ cũng biết tình huống hiện tại của bản thân, những loại linh dược gia tăng huyền khí không dám ăn nữa rồi, chỉ có thể chọn lựa những loại có tác dụng gia tăng tinh thần lực mà nuốt thôi.

Cũng may trên ngọn núi kia không có người khác, nếu có người nhìn thấy hai loại hàng này chà đạp linh dược như vậy, hoàn toàn không biết sẽ đau lòng đến mức nào.

Lướt bên trong Túi Càn Khôn cũng có không ít chủng loại vũ kỹ, Đỗ Thiếu Phủ đại khái kiểm tra một lượt, sau đó cũng không có hứng thú gì nữa.

Những vũ kỹ bình thường hiện giờ đã không thể lọt nổi vào mắt của Đỗ Thiếu Phủ nữa.

Đỗ Thiếu Phủ của hiện tại sớm đã không phải thiếu niên ban đầu phải vụng trộm đi tìm vũ kỹ bên trong Tàng Võ Lâu của Đỗ gia nữa rồi.

Chẳng qua Đỗ Thiếu Phủ cũng không phải không nhìn thuận mắt với tất cả các loại vũ kỹ, loại vũ kỹ bình thường nhìn không thuận mắt, không có nghĩa Đỗ Thiếu Phủ là hạng người cuồng vọng.

Ví dụ như ban đầu từ trong Túi Càn Khôn trên người Cổ Dục của Minh Thần Đình, Đỗ Thiếu Phủ tìm ra được hai bao vũ kỹ rất có hứng thú tu luyện, nhưng vẫn chưa có thời gian để tu luyện chúng.

Ngoài ra còn có tinh huyết của Huyền Vân Xích Giao tu luyện phạt cốt tẩy tủy, thây khô yêu thú không đầu đã đấu giá được. Đỗ Thiếu Phủ sắp xếp lại một lượt, hiện giờ cũng không có thời gian nghiên cứu thây khô khổng lồ kia.

Tinh huyết kia dùng để tu luyện tẩy tủy phạt cốt cũng không có thời gian dư dả, không biết đại tạo hóa cơ duyên này sẽ xuất thế lúc nào, bởi vậy mà Đỗ Thiếu Phủ chỉ đành tạm thời buông tha cho chúng mà thôi.

Sau khi đã sắp xếp lại tất cả mọi thứ một lần, Đỗ Thiếu Phủ cũng đắm chìm trong tu luyện tinh thần lực và lĩnh ngộ thức thần bí thứ nhất.

Thức thần bí thứ nhất vô cùng mênh mông, mỗi một lần tiến bộ trên lĩnh vực lĩnh ngộ thì bản thân đều có thể đạt được lợi ích không nhỏ, thậm chí có thể có được chỗ tốt cho Võ mạch, điều này cũng luôn là điều mà Đỗ Thiếu Phủ coi trọng nhất.

Thức thần bí thứ nhất, phương pháp tu luyện Kim Sí Đại Bằng Điểu, công pháp Tàn Thiên thần bí, đây chính là vật Đỗ Thiếu Phủ coi trọng.

Đỗ Thiếu Phủ hiểu rất rõ đang có thức thần bí thứ nhất, phương pháp tu luyện Kim Sí Đại Bằng Điểu, còn có công pháp Tàn Thiên thần bí kia, bản thân mới có ưu thế vượt trội của hiện tại hơn những người khác.

Bởi vậy chỉ cần có thời gian, Đỗ Thiếu Phủ đều dùng để lĩnh ngộ và tu luyện trên ba phương diện này.

- Oanh!

Vào một đêm khuya của mấy ngày sau, xung quanh dãy núi lại rung lên một lần nữa, tia sáng phóng thẳng lên trời, chói mắt giống như ánh sáng ban ngày, những viên cự thạch lăn xuống, đám hung cầm mãnh thú bên trong rừng sâu rít gào.

Nhưng tất cả những điều ngay sau đó lại trở lại yên tĩnh, khôi phục lại vẻ bình thường.

- Tiếp tục lĩnh ngộ.

Trên ngọn núi, Đỗ Thiếu Phủ tiếp tục lĩnh ngộ thức thần bí, giống như những con cá đi vào đại dương bao la rộng lớn du lịch.

Trên thân hình khỉ nho nhỏ của Đỗ Tiểu Yêu bập bềnh những tia sáng màu vàng, lá bùa Bí Vân hiện lên, thấp thoáng có một tòa Ngũ Chỉ Sơn Phong như ẩn như hiện bên ngoài thân, cũng bị nhấn chìm trong khi tu luyện.

Ban đêm, ánh trăng sáng như dải lụa bao phủ cả dãy núi.

Trên một ngọn núi, một đại hán mặc áo đuôi ngắn đang nhìn về phương xa, bên mắt trái đeo một cái bịt mắt, một con mắt còn lại dùng ánh nhìn sắc bén như lưỡi dao tỉ mỉ liếc nhìn khắp tứ phía trong màn đêm.

- Đã đợi chờ bao nhiêu năm qua, truyền thuyết quả nhiên là sự thật, thực không uổng phí.

Gã trung niên độc nhãn nói thầm.

Trong một cái hang cạnh vách núi, một lão giả cao cao hơi gầy đang ngồi khoanh chân, nhìn tia sáng ở phía xa lóe lên một cái rồi biến mất, thì thào:

- Quả nhiên không huyệt không có gió tới, truyền thuyết là sự thật.

Bên trong rừng rậm, hẻm núi, cự thạch.

Một lão giả áo xám lẳng lặng đứng nơi đó, ánh mắt nhìn chăm chú về hướng phía trước, sóng nước trong hai tròng mắt xuất hiện một vài gợn sóng, khẽ nói:

- Cuối cùng cũng bắt đầu.

Lại trôi qua thêm mấy ngày như vậy, sơn động bên trong ngọn núi, quanh thân Đỗ Thiếu Phủ được bao phủ bởi một cỗ ánh sáng màu trắng thần kì. Những tia sáng màu trắng này giống như những mũi nhọn kì lạ đang dần lan tràn uy áp.

Lúc này nếu cẩn thận cảm ứng thì có thể phát giác ra được cỗ khí tức này trên người Đỗ Thiếu Phủ dường như đang mơ hồ bắt đầu mạnh lên.

Tốc độ này cực kỳ nhanh, nếu có những Linh Phù Sư khác ở gần đây tất nhiên sẽ phải nghẹn họng trân trối, trợn mắt há hốc mồm mà nhìn.

Ước chừng trôi qua thêm mấy ngày.

Sơn động bên trong ngọn núi, quanh thân Đỗ Thiếu Phủ được bao phủ dày đặc bởi dòng uy áp mãnh liệt màu trắng thần kì như những mũi nhọn.

- Phần phật...

Bỗng dưng, một cỗ năng lượng ba động khác thường đột ngột nổi dậy thành những đợt sóng trong sơn động. Không lâu sau khi dòng ba động này truyền ra, một cỗ khí tức mạnh mẽ cũng đột ngột tuôn ra từ trong người Đỗ Thiếu Phủ đang đóng chặt hai mắt kia.

- Oanh!

Cỗ khí tức này mang theo uy áp đang không ngừng mạnh lên, trong khoảng thời gian cực ngắn như bị bẻ gãy nghiền nát, bình cảnh vô hình bị mở ra, sau đó khí tức ấy nhảy lên một tầm cao mới.

Trong sơn động, khoảng sáng trắng thần kì như mũi nhọn của Đỗ Thiếu Phủ cấp tốc tăng cao cùng với khí tức trong cơ thể, hào quang phù văn khuếch tán lan tràn, dòng ánh sáng thần kì mũi nhọn ba động, trông qua có vẻ cực kỳ cổ xưa.

Thật lâu sau đó, khi khí tức kia đã hoàn toàn ổn định, vầng sáng trắng thần kì như mũi nhọn bao quanh Đỗ Thiếu Phủ gần như biến mất, thu vào trong cơ thể không còn thấy đâu nữa.

- Hô...

Một ngụm trọc khí đi từ yết hầu nhổ ra ngoài miệng, hai con ngươi đóng chặt hơi mở ra, tia sáng trong ánh mắt lấp lánh càng sáng ngời sâu sắc hơn, sau đó hóa thành vẻ sáng sủa.

- Linh Phù Sư tứ tinh Sơ Đăng cảnh!

Cảm giác tinh thần lực như đống bùn trong não so với lúc trước mạnh hơn đến mấy lần, ánh mắt của Đỗ Thiếu Phủ không tự chủ được hiện ra vui vẻ.

Bản thân Đỗ Thiếu Phủ cũng không ngờ chỉ tu luyện toàn bộ tinh thần lực hơn nửa tháng thôi mà mình từ Linh Phù Sư tam tinh viên mãn đột phá một cái đến Linh Phù Sư tứ tinh Sơ Đăng cảnh.

- Công pháp Tàn Thiên thần bí thật mạnh.

Tu vi Linh Phù Sư nhanh đến kinh người, Đỗ Thiếu Phủ tự biết tất cả điều này đều vì bên trong Tàng Võ Lâu Đỗ gia có thú cốt ẩn chứa công pháp Tàn Thiên thần bí mang tới hiệu quả như hiện nay. Sau khi tu luyện công pháp Tàn Thiên thần bí kia, tinh thần lực quả thật đã tăng vọt hẳn lên rồi.

Đương nhiên, bước đột phá lớn lần này Đỗ Thiếu Phủ biết cũng có liên quan đến việc mười ngày trước đoạt ăn linh dược với Đỗ Tiểu Yêu, mà có không ít những linh dược ăn được có thể tăng tinh thần lực.

Linh Phù Sư, thứ quan trọng nhất là tinh thần lực và huyền khí. Trên phương diện huyền khí, những tu võ giả phải nắm vững chắc căn cơ, còn tinh thần lực thì nhờ tu luyện công pháp Tàn Thiên thần bí mà tăng vọt, điều này khiến con đường Linh Phù Sư của Đỗ Thiếu Phủ càng tăng vọt nhanh hơn.

Tốc độ đột phá bậc này khiến Đỗ Thiếu Phủ vừa kinh ngạc, nhưng càng vui vẻ hơn nhiều.

- Ngươi tu luyện công pháp gì vậy, có vẻ không tầm thường đâu?

Đỗ Tiểu Yêu đột nhiên xuất hiện trước người Đỗ Thiếu Phủ, hai mắt linh động màu vàng kim chăm chú nhìn Đỗ Thiếu Phủ ngập tràn sự hiếu kỳ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️