Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 315: Đưa ngươi một quả

Chương Trước Chương Tiếp

Đêm tối, dãy núi, rừng rậm.

Đỗ Thiếu Phủ chỉ cảm thấy Huyền khí trong cơ thể đình trệ, thân bất do kỷ bị trói buộc, trong lúc mơ hồ, tựa hồ có thể cảm giác được một cỗ mùi vị khí tức giống như đã từng quen biết.

Cũng không biết qua bao lâu, một canh giờ, hoặc là thời gian lâu hơn.

Đạo lực đang trói buộc trên người tiêu tán, thân thể Đỗ Thiếu Phủ ngã một chỗ trên ngọn núi, màn đêm bao phủ, mơ hồ có thể nhìn thấy dãy núi trùng điệp xung quanh, hẳn là cách chỗ cũ rất xa.

- Tiểu tử, có nhân có quả, ngươi gieo nhân, ta liền cho ngươi một quả, không lâu về sau, ở gần đây sẽ có một tạo hóa không ít người cam nguyện mai danh ẩn tích chờ đợi mấy chục năm, về phần ngươi có cơ duyên có được hay không, vậy phải xem vận khí của chính ngươi.

Thanh âm Già nua êm ái truyền ra, trên không trung, một thân ảnh già nua vút không đi tới.

- Tiền bối, người là ai, vì sao dẫn ta tới này?

Đỗ Thiếu Phủ đứng dậy, ngẩng đầu nhìn thân ảnh già nua kia, trong ánh mắt khó nhịn được rung động trong lòng, từ trong thanh âm vừa nãy Đỗ Thiếu Phủ rất rõ ràng, cường giả mang mình tới, chính là cường giả giơ tay nhấc chân bóp chết Võ Vương Cảnh Âm Minh lão nhân kia.

Giơ tay nhấc chân bóp chết một cường giả Võ Vương Cảnh, loại thực lực tu vi kia, lại cường hãn đáng sợ đến bậc nào.

Mà cường giả bậc này, vì sao lại muốn mang mình tới đây, trong lòng Đỗ Thiếu Phủ tràn đầy nghi hoặc.

- Rất nhiều năm trước, có người bắt đầu gọi ta Ngân Hoa Bà Bà, ngươi nếu ở tại chỗ đó, sợ là hôm nay khó mà thoát thân, sự tình bên trong Hắc Ám Sâm Lâm, Bà Bà ta không muốn nhúng tay quá nhiều, mặt khác mang ngươi tới đây, cũng là muốn cho ngươi một quả, ngươi tự giải quyết cho tốt đi.

Thanh âm già nua êm ái rơi xuống, cũng hoàn toàn biến mất không thấy trong không trung.

Đỗ Thiếu Phủ đứng một mình trên ngọn núi, có chút không biết làm sao, khó mà lấy lại tinh thần.

Tận mắt nhìn thấy Võ Vương Cảnh Âm Minh lão nhân vậy mà giơ tay nhấc chân bị bóp nát, loại cấp bậc kia xung kích Đỗ Thiếu Phủ cực lớn, đây mới thực sự là cường giả.

- Ngân Hoa Bà Bà nói là thật a, nơi đây sẽ có một cuộc tạo hóa cơ duyên.

Một lát sau, Đỗ Thiếu Phủ thì thào nói nhỏ, thực lực của mình còn quá yếu, nếu nơi đây thật sự có lấy một cuộc tạo hóa cơ duyên, mình đạt được, nói không chừng có thể thu hoạch được không ít chỗ tốt.

Mặc dù nghi hoặc, nhưng trong lòng Đỗ Thiếu Phủ ngược lại cũng tin tưởng Ngân Hoa Bà Bà kia hơn phân nửa, nếu Ngân Hoa Bà Bà kia nghĩ muốn gây bất lợi cho chính mình, dựa vào việc thực lực Võ Vương Cảnh đều có thể trực tiếp bị bóp chết, mình bây giờ căn bản không phải là đối thủ, có thể không muốn vòng vo đối phó chính mình.

Đỗ Thiếu Phủ cũng lo lắng an nguy lúc này của Âu Dương Sảng, Vương Lân Yêu Hổ, còn có đám người Thiên Vũ Học.

Bất quá Đỗ Thiếu Phủ nghĩ đến Âm Minh lão nhân kia đã chết, ngay cả bọn người áo bào xám cũng hóa thành mảnh vỡ kia, mình cũng bị Ngân Hoa Bà Bà mang đi, sợ là người của Hắc Sát Môn cùng Vạn Vân Các, Song Hận Môn cũng không cần thiết đối phó đám người Thiên Vũ Học, huống chi cũng không dám tuỳ tiện động đến người của Thiên Vũ Học, cho nên thầm nghĩ cũng lập tức yên tâm không ít.

- Trước chờ mấy ngày lại về học, đến lúc đó trên đường đi cũng sẽ an toàn một chút.

Trong lòng suy tư một lát sau, Đỗ Thiếu Phủ cũng lên dự định cùng quyết định, Ngân Hoa Bà Bà kia nói không lâu sau đó, ở gần đây có một cuộc tạo hóa cơ duyên xuất hiện, vậy mình chờ mấy ngày liền biết, huống chi, đoán chừng bên trong toàn bộ Hắc Ám Sâm Lâm cũng không bình tĩnh, nếu hiện tại trở về học, trên đường vạn nhất gặp được cái gì cường giả, đến lúc đó đại họa như cũ, lợi bất cập hại, còn không bằng chờ mấy ngày lại trở về.

- Người kia thực lực thật mạnh, quá mạnh.

Bỗng dưng, trong ngực Đỗ Thiếu Phủ truyền ra thanh âm Đỗ Tiểu Yêu, sau đó hào quang màu vàng kim nhạt lan tràn, thân ảnh đám khỉ Đỗ Tiểu Yêu xuất hiện, màu vàng kim nhạt linh đồng bên trong hiện ra sáng bóng, vừa rồi cũng cảm thấy khí tức đáng sợ của Ngân Hoa Bà Bà.

- Là rất mạnh, ta nhất định phải sớm đạt tới loại kia cấp độ, đây mới thực sự là cường giả! Đỗ Thiếu Phủ thấp giọng thì thào nói nhỏ.

Bình minh lặng lẽ bắt kịp đêm tối, một tia sáng tối tăm mờ mịt xuyên qua tông màu nâu mông lung nơi chân trời, trên trời cao, mây mù tối tăm mờ mịt lượn lờ ở phía xa, sắc trời ngay sau đó liền hơi sáng.

Phía trên chân trời phương đông, có tia sáng hồng bắn ra, xem ra hôm nay hẳn là một ngày đẹp trời.

Trong Hắc Ám Sâm Lâm, tin tức cường giả Võ Vương Cảnh đêm qua bị bóp chết cũng lập tức lan truyền ra ngoài, tin tức như là bom tiên phong truyền ra toàn bộ Thành Hắc Ám và trong Hắc Ám Sâm Lâm.

Cường giả Võ Vương Cảnh, đối với rất nhiều người mà nói, thậm chí trong truyền thuyết mới tồn tại cường giả.

Cường giả Võ Vương Cảnh bất kỳ đặt vào một đế quốc, cũng là khống chế chư hầu tồn tại một phương, một phương cự phách chân chính.

Mà một cường giả Võ Vương Cảnh chỉ giơ tay nhấc chân đã bị bóp nát, đây là khiến cho người ta rung động cỡ nào.

Thực lực kẻ ra tay kia, lại cường hãn đáng sợ đến tình trạng nào!

Theo các loại tin tức truyền ra, bốn chữ Ngân Hoa Bà Bà cũng bị truyền ra một cách điên cuồng.

Trong Hắc Ám Sâm Lâm, người bình thường chưa từng nghe nói qua sự tồn tại của Ngân Hoa Bà Bà, nhưng một ít lão nhân nghe vậy, lại cảm thấy ngạc nhiên vui mừng, thậm chí ánh mắt lộ ra sự kính sợ.

- Ngân Hoa Bà Bà đến cùng có lai lịch gì, trong Hắc Ám Sâm Lâm, khi nào thì có loại cường giả đáng sợ kia tồn tại.

- Nghe nói Ngân Hoa Bà Bà đã sống trong Hắc Ám Sâm Lâm không biết bao lâu, hơn một trăm năm trước, đã từng có không ít đế quốc liên thủ, muốn khống chế Hắc Ám Sâm Lâm, ngay tại thời khắc sống còn, Ngân Hoa Bà Bà thần bí xuất hiện, khiến thống soái mấy đế quốc kia bị trấn áp tiêu diệt, từ đó về sau, mấy đế quốc xung quanh cũng không dám lại tranh giành Hắc Ám Sâm Lâm!

- Không chỉ như thế, nghe nói lúc trước có không ít thế lực Đại Tông Môn, cũng muốn chiếm Hắc Ám Sâm Lâm, chỉ có điều cường giả được phái ra, đều không ngoài dự tính bị Ngân Hoa Bà Bà trấn áp tiêu diệt.

- Ngân Hoa Bà Bà chính là thần thủ hộ trong Hắc Ám Sâm Lâm!

- Đêm qua những học sinh của Thiên Vũ Học kia, tuổi còn rất trẻ, mỗi một người đều rất đáng sợ a, không hổ là người của Thiên Vũ Học!

- Nghe nói hôm qua cường giả một Các một Bảo hai Môn đều xuất hiện, cảnh diện kia thật khó gặp!

- ... ... ...

Quán trà trong hẻm nhỏ đối diện Thương Hội Mục Gia, sáng sớm hôm nay cũng phá lệ buôn bán đông người, không ít người sáng sớm trở về từ trong Hắc Ám Sâm Lâm, ngồi định thần ở quán trà, cũng thảo luận chuyện tối qua.

Người thảo luận càng ngày càng nhiều, quán trà nho nhỏ này, buôn bán cũng càng ngày càng tốt.

- Bà bà, hôm nay buôn bán thật tốt a.

Tiểu nam hài của quán trà cao hứng bận rộn, về sau kiếm tiền, hắn có thể mua cho bà bà quần áo mới.

- Lát nữa nghỉ một chút, hôm nay cho ngươi mua kẹo ăn.

Một lão bà bà tập tễnh, trên mặt hiền hòa, ánh mắt nhìn qua tiểu nam hài trên mặt liền nở nụ cười, trong mắt đều là sự thỏa mãn hiền từ.

Đối diện hẻm nhỏ, sau Thương Hội Mục gia, trong đình một mảnh kiến trúc khổng lồ liên miên, trong phòng khách nhỏ an tĩnh, Mục Minh Thanh đứng chắp tay, thần sắc lộ ra một chút kinh ngạc cùng ngoài ý muốn.

- Cha, Ngân Hoa Bà Bà rốt cuộc là ai? Trong phòng nhỏ, Mục Chính Hạo hỏi phụ thân.

- Hô!

Mục Minh Thanh quay đầu, hít sâu một hơi, nói với Mục Chính Hạo:

- Ngân Hoa Bà Bà, là thủ hộ giả trong cả Hắc Ám Sâm Lâm, bảo vệ Hắc Ám Sâm Lâm không biết bao nhiêu năm, từ khi ta bắt đầu tiến vào Hắc Ám Sâm Lâm, liền nghe nói qua sự tồn tại của Ngân Hoa Bà Bà. Không ít thế lực Đại Tông Môn của mấy đế quốc xung quanh, không khỏi nhìn chằm chằm Hắc Ám Sâm Lâm. Người ngoài còn tưởng rằng bọn hắn là e ngại thực lực của một Các một Bảo hai Môn chúng ta, không dám tùy tiện xâm chiếm Hắc Ám Sâm Lâm.

- Kỳ thật nguyên nhân chân chính là sự tồn tại của Ngân Hoa Bà Bà, chỉ cần Ngân Hoa Bà Bà còn tồn tại một ngày, bọn chúng cũng không dám tiến đến làm càn.

- Lần này người của Âm Minh Giáo tiến đến, hẳn là không nghĩ tới Ngân Hoa Bà Bà còn sống, nếu sớm biết Ngân Hoa Bà Bà sẽ nhúng tay, sợ là bọn hắn tuyệt đối không dám tới. ...

-

Thành Hắc Ám, bên trong một đại điện rộng lớn, sắc mặt Tiết Thiên Thù âm trầm ngồi ngay ngắn, nói với Tiết Vân Minh bên người:

- Ngân Hoa Bà Bà thực lực quá mạnh, mặc dù chưa từng nhúng tay vào việc của nội bộ Hắc Ám Sâm Lâm, nhưng chính là bởi vì có bà ta tồn tại, những năm gần đây, một Các một Bảo hai Môn cũng không dám hành động bừa bãi, duy trì mặt ngoài bình tĩnh.

- Cha, Ngân Hoa Bà Bà kia, vì sao muốn mang Đỗ Thiếu Phủ kia đi!

Ánh mắt Tiết Vân Minh âm trầm, trơ mắt nhìn thiếu niên áo bào tím kia biến mất dưới mí mắt, thù mới hận cũ đều không thể báo, đè xuống một vạn cái khó chịu trong lòng, càng nghĩ càng không thoải mái.

- Việc này ta cũng không biết, nhưng bất kể như thế nào, lấy tính cách không nhúng tay vào bất cứ chuyện gì của nội bộ Hắc Ám Sâm Lâm của Ngân Hoa Bà Bà, Đỗ Thiếu Phủ kia hơn phân nửa còn ở trong Hắc Ám Sâm Lâm. Phân phó, nhất định phải tìm ra tiểu tử kia, vô luận là bảo vật hay Huyền Linh Thông Thiên Đằng kia, đều phải tìm trở về. Tiết Thiên Thù lạnh nhạt nói.

... ...

Thời gian chầm chậm trôi qua, trong Hắc Ám Sâm Lâm cường giả Võ Vương Cảnh bị đánh giết, thêm tin tức về Ngân Hoa Bà Bà truyền ra, giống như mọc cánh lan truyền ra. Mấy ngày sau, đông đảo thế lực xung quanh đều chấn kinh kiêng kị.

Trong dãy núi, sông nước cuồn cuộn, dọc theo dòng sông uốn lượn, ngay cả núi hai bên bờ đều một màu xanh thẫm.

Từng ngọn núi nhô lên từ mặt đất, vách núi dốc đứng, cây cối um tùm, che giấu không ít kiến trúc bên trong.

Xa xa nhìn lại, bên trong dãy núi, kiến trúc chằng chịt, lộ ra phong cách cổ xưa thâm u, lại tang thương hùng vĩ.

- Nghe nói lần này Đỗ Thiếu Phủ là cùng một chỗ với bọn Tướng Quân, Cốc Tâm Nhan, Quỷ Oa, tiến về thành Hắc Ám cướp đoạt Huyền Linh Thông Thiên Đằng của Thiên Vũ Học ta, cuối cùng dẫn tới vô số cường giả, một phen huyết chiến, đánh giết đông đảo cường giả, danh chấn Hắc Ám Sâm Lâm!

- Chỉ tiếc cuối cùng cũng không bắt được Quỷ Trảo, có điều nghe nói Huyền Linh Thông Thiên Đằng đã ở trên người Đỗ Thiếu Phủ, chỉ là Đỗ Thiếu Phủ cũng bị cường giả siêu cấp đưa đi mất, không rõ tung tích!

- Cường Giả siêu cấp kia hình như gọi là Ngân Hoa Bà Bà, có thể bóp chết cường giả Võ Vương Cảnh dễ như trở bàn tay, quá đáng sợ!

- Bất kể thế nào, Huyền Linh Thông Thiên Đằng vẫn là không rơi vào tay người khác.

- Lần này bọn Tướng quân, Cốc Tâm Nhan, Quỷ Oa xuất thủ, cũng coi là giương cao uy danh của Thiên Vũ Học ta.

- Chỉ tiếc Hỏa Đao Bắc Minh Phong không may vẫn thất lạc!

- .. ... ...

Bên trong Thiên Vũ Học cũng nghị luận ầm ĩ, có cảm thán, có chấn kinh, cũng có giận dữ cùng đau thương.

Dãy núi trùng điệp, ướt át xanh biếc.

Bên trên ngọn núi, mấy sợi sương mù màu ngà sữa đang khiêu như ẩn như hiện, thỉnh thoảng xung quanh truyền đến mấy tiếng chim hót thú rống.

Trong một sơn động tự nhiên, một tia hào quang màu vàng nhạt chầm chậm thu liễm, lộ ra một thiếu niên áo bào tím đang ngồi xếp bằng.

- Xuy xuy!

Phía dưới mày kiếm thiếu niên áo bào tím, lông mi hơi nhảy lên, hai con ngươi đóng chặt lập tức từ từ mở ra, ánh mắt thâm thúy, hai cỗ ánh sáng tinh khiết màu vàng nhạt đoạt bắn, như là kim sắc thiểm điện.

- Oanh!

Một cỗ khí tức cổ xưa từ trong thân thể thiếu niên áo bào tím gầy gò càn quét ra ngoài, cả sơn động chấn động đều là vì một rung động này.

- Hô!

Một ngụm trọc khí phun ra từ bên trong miệng, ánh sáng tinh khiết màu vàng nhạt trong mắt Đỗ Thiếu Phủ thu liễm, ánh mắt dần dần trở nên trong sáng, gương mặt cương nghị nổi lên hiện ý cười nhàn nhạt.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️